Trước mặt chúng tôi là ngôi nhà 300 kim mã, nơi mà người dân Hà Nội vẫn hay đồn đại là có ma, không gian u ám trải dài tạo cảm giác rờn rợn khi bước vào nơi đây. Nhưng là đối với người thường thôi, bản thân tôi có âm dương nhãn nên nhà có âm khí hay ma quỷ hay không thì tôi chỉ cần nhìn sơ qua la biết ngay.
Cũng kì lạ ở chỗ, một căn nhà ở nơi đắc địa mặt đường phố Kim mã mà lại bỏ hoang thì chắc chắn có bí ẩn gì trong đó, âm khí và ma quỷ thì tuyệt nhiên không có một dấu tích gì dù là nhỏ nhất.
Bảo vệ khu nhà đưa chúng tôi đến cầu thang bị khóa kín, nơi rẽ xuống một tầng hầm. Nếu là người lạ chắc chẳng ai điên mà mò xuống đây làm gì, tất cả được ngụy trang như thật vậy. Cuối tầng hầm đấy là một chiếc thang máy, chủ tịch ra hiệu cho chúng tôi bước vào bên trong.
Bản thân tôi cảm thấy khá hồi hộp, không hiểu bên dưới căn nhà này rốt cuộc đang ẩn chứa bí mật gì nữa. Thang máy từ từ mở ra, 3 chúng tôi ngạc nhiên mở to tròn con mắt nhìn mọi thứ xung quanh như không tin vào mắt mình vậy. Chủ tịch giang 2 tay ra mỉm cười lên tiếng:
– Welcome các bạn đã đến với phòng thí nghiệm của tổng bộ tâm linh! Nơi đây trưng bày và thí nghiệm về những thứ mà các bạn mới chỉ nghe qua truyền miệng mà thôi! Từ những đồ vật bị ma ám, các pháp bảo lâu năm đến hiện đại cho đến những bí ẩn truyền thuyết đều được lưu giữ tại nơi đây!
Quả là mở rộng tầm mắt, những thứ mà tôi chỉ được đọc trong sách tâm linh giờ đây đang ở trước mặt tôi, Xác hồ ly 9 đuôi, Móng vuốt thuồng luồng v.v Nhưng cái mà tôi chú ý lớn nhất là bức họa vẽ về người mà tôi đã nhìn thấy trong mơ: Pandaka – Vua của la sát giới.
Chủ tịch mỉm cười lên tiếng:
– Yên tâm là các bạn sẽ còn nhiều dịp để đến nơi này trong tương lai, hôm nay tôi đưa các bạn đến đây để nhận các trang bị cần thiết bước chân vào con đường tu đạo!
Rồi ổng dẫn chúng tôi đến một căn phòng, có một nhà khoa học đang chuẩn bị 3 cái hộp lớn. Chủ tịch lên tiếng giới thiệu:
– Giới thiệu cho các bạn đây là nhà phát minh pháp bảo của tổng bộ tâm linh: Mr Núi..! Một trong những nhân vật quan trọng nhất của hiệp hội tâm linh miền bắc!
Mr Núi cười xòa nói với chủ tịch:
– Xếp toàn nói quá thôi, tôi nào có quan trọng gì! Thôi không nói nữa để tôi giới thiệu các pháp bảo cho mọi người:
+ Kính u linh: Đeo vào có thể nhìn thấy cõi u linh giới, rất cần thiết đối với những người làm nghề đạo sĩ.
+ Súng trừ yêu: Đạn làm bằng hỗn hợp chu sa, máu gà, máu chó mực tác dụng tiêu diệt và áp chế các loại yêu ma.
+ Roi dâu cải tiến version 2016: đánh đuổi vong nhập trong thân thể mà không gây đau đớn cho người bị nhập.
+ Bùa chú version 2016: Tác dụng với mọi loại yêu ma dù cũ hay mới, ngoài ra có tác dụng làm bùa yêu, bùa may mắn, cầu tài v.v
Tôi cảm thấy phấn khích nên buột miệng nói:
– Không ngờ anh có thể tạo ra nhiều pháp bảo cải tiến đến vậy! Em quả thật rất muốn được trải nghiệm!
Mr núi gãi đầu mỉm cười:
– Chú cứ khen anh quá, Anh chế tạo được chứ anh không có cải tiến! Anh thích gì là anh làm thôi chứ anh không có bắt chước hay đạo nhái bố con thằng nào cả:3 À mà riêng chú thì anh có quà riêng đây, mở ra xem thử xem có gì lạ không!
Tôi mở cái hộp mà Mr núi đưa cho, bên trong là phá hồn kiếm và gương bát quái mà tôi cứ đinh ninh là người của tổng bộ cất hộ. tôi ngạc nhiên nhìn Mr núi miệng run run:
– Cái này là….!
Mr núi tít mắt cười lớn vỗ vai tôi:
– Anh đã cải tiến hai món pháp bảo của chú lên một tầm vi mô mới đấy, cứ sử dụng thử đi… chú sẽ không thể tin nổi đâu! Mà chuyện ẻm ma nữ trong gương bát quái anh cũng không nói với ai đâu! Yên tâm nhé chú cứ từ từ mà hưởng lạc!
Tôi chỉ cười trừ vì bản thân cũng không biết nói gì ngoài việc cám ơn anh Núi. Sau khi nhận đủ pháp bảo từ Mr Núi, chúng tôi lại lên đường về tổng bộ, thật là không ngờ có nhiều chuyện mà tôi giờ mới được trải nghiệm nếu vậy chắc trên đời này còn nhiều bí mật chưa được khám phá và con người hiện nay vẫn còn thuộc dạng ếch ngồi đáy giếng lắm. Đang suy nghĩ miên man thì tiếng của chủ tịch như phá vỡ sự im lặng:
– Các bạn đã nhận đủ pháp bảo rồi giờ bắt đầu vào việc chính rồi chứ? Chuẩn bị hành trang và tối nay nghỉ ngơi sớm đi! Mai chúng ta xuất phát!
Lần này là sư tỷ lên tiếng trước tôi:
– Chúng ta lại đi đâu thưa chủ tịch!
Ổng mỉm cười nhẹ nhàng nói:
– Đồ Sơn – Hải Phòng!