TRÁI ĐẤT THỨ NHẤT
(Tiếp theo)
Courtney phải đọc nhật kí cuối cùng của Bobby Pendragon trong “xà lim” của cô, sau khi biệt lập trên tàu Queen Mary. Dodger cũng ở trong “xà lim” bên kia hành lang. Cho đến khi được thả ra v lại Mark và Dodger, cô sẽ vẫn phải tự giải quyết những thông tin mới. Thuật ngữ “khu biệt lập” quá thích hợp với hoàn cảnh của cô lúc này.
Không khóc lóc vì mất bạn. Không phấn chấn vì một lãnh địa nữa được cứu. Không nguôi ngoai trước sự việc Saint Dane đã có thể hoàn toàn thất bại. Cô cảm thấy tê dại. Trống rỗng. Là Courtney, tâm trí cô đương nhiên nghĩ ngay tới sự thách thức tiếp theo. Nhiệm vụ trong cuộ chạy đua vượt chướng ngại vật sắp tới sẽ là gì? Thực tế lạ lùng là không còn cuộc đua vượt rào nào nữa. Không còn gì để làm. Nhưng còn đó hững câu hỏi. Vì sao dado không bị xóa sạch ngay sau khi Mark Mitchell tiêu hủy Lò Rèn? Nếu Mark bị mắc bẫy tại Veelox, điều đó có nghĩa là gì với Andy Mitchell? Nó đã biến đi? Hay chẳng có gì thay đổi, vì Trái Đất Thứ Nhất tồn tại trong một thời gian khác với Veelox. Hay có thể Andy bị kẹt lại đây, vì nếu nó du hành tới nơi khác sẽ tạo ra một thời gian nghịch lý. Hoặc có thể… có thể…
Courtney cố ngừng suy nghĩ. Không có lời giải đáp. Dù sao không còn quan trọng nữa. Chỉ còn một cảm giác trống rỗng vì biết Bobby đã rời xa cuộc đời cô mãi mãi và nhiệm vụ của cô và các bạn đã kết thúc rồi. Đáng lẽ cô phải mừng rỡ đến run người, vì điều đó có nghĩa là Halla đã an toàn, Quê nhà cô trên Trái Đất Thứ Hai an toàn. Nhưng cô không run rẩy vì vui mừng. Cô chìm ngập trong buồn rầu.
Suốt ba ngày sau đó cô ở trong phòng giam một mình. Không liên lạc được với bất cứ người quen biết nào. Đúng là một cực hình. Căn phòng khá thoải mái và họ cho cô ăn uống đầy đủ, nhưng cô gần như mất vị trí vì bị cô lập. Cô chỉ nhìn thế giới bên ngoài qua ô cửa nhỏ. Chẳng thấy gì ngoài biển, nhưng nó giữ cho cô khỏi hoàn toàn mất trí.
Ngày thứ tư, tiếng gõ cửa vào giờ điểm tâm thường lệ. Khi mở cửa, thay vì nhân viên phục vụ đẩy xe đồ ăn sáng. Mark Diamond bước vào phòng.
– Chúc mừng. Bạn đã chính thức được tự do và là một hành khách có trả tiền. Muốn chơi trượt ván không?
Courtney vòng tay ôm bạn. Rồi… cô khóc. Tất cả tuôn trào cùng nước mắt. Tất cả cảm xúc cô đã phải kềm nén trong suốt mấy ngày qua. Mark ôm cô dỗ dành.
– Ổn rồi. Mọi chuyện đã qua rồi.
Cô nức nở:
– Bạn không biết sự thật như thế nào đâu.
Mark để cô khóc.
Sau đó, Mark và Courtney ngồi trong căn hộ của Mark, nơi vài hôm trước Mark đã tiêu hủy phát minh của cậu ấy. Đó là hành động mà đôi bạn tưởng sẽ làm thay đổi lịch sử. Nhưng không. Mark và cha mẹ đã thu xếp trả tiền chuyến đi cho Courtney và Dodger. Là một luật sư, ông Diamond đã cố thuyết phục để họ rút lại sự buộc tội lậu vé tàu của Dodger và Courtney. Ông bà để đôi bạn ở lại một mình, vì biết Courtney và Mark có nhiều điều muốn nói với nhau. Dodger cũng tránh mặt.
Courtney nói là chính. Cô tóm tắt thật nhanh những gì xảy ra trên Quillan. Cô nói với Mark về dado, giải thích Saint Dane đã đem kỹ thuật vỏ nhựa tiên tiến của Trái Đất Thứ Ba tới như thế nào. Tóm lại Andy Mitchell không hề là một thiên tài. Mà là một tên trộm cắp. Đó là cách lịch sự nhất Courtney có thể nói về nó. Nó chính là Saint Dane. Courtney cho Mark thấy tương lai phát minh của cậu ấy đã thay đổi kỹ thuật trên nền Trái Đất Thứ Hai như thế nào và liên quan tới dado-như-người trên Trái Đất Thứ Ba… giống hệt Mark ra sao. Cô nói về kỹ thuật đã được đưa tới Quillan, nơi dado trở thành lính và tôi tớ. Sau cùng cô nói về việc Saint Dane tạo ra một đoàn quân dado làm động cơ để hắn tiêu diệt Ibara và toàn thể Halla ra sao.
Cô trầm ngâm tiếp:
– Tuy nhiên, mình không hiểu sao, sau khi bạn tiêu hủy Lò Rèn tất cả những chuyện đó lại không thay đổi.
Mark gục đầu nói:
– Mình biết vì sao. Sau khi bạn và Dodger bị bắt lại, mình đã điện cho công ty KEM để chấm dứt giao dịch. Vì tất cả nguyên nhân tới Anh là để chuyển giao mẫu mã và ký hợp đồng chính thức sáng lập Diamond Alpha Digital Organization.
Mark cười cay đắng:
– Mình đã nghĩ ra cái tên đó. Tưởng nghe có vẻ quan trọng. Khôi hài thật há?
– Họ trả lời sao?
– Họ điện lại là quá muộn rồi. mình giải thích: giấy tờ ký kết chỉ là thủ tục. Gia đình mình đã nhận tiền của họ. Chết tiệt, chính họ trả tiền cho chuyến đi này. Dù không ký hợp đồng, nhận tiền rồi coi như việc giao dịch hoàn tất. Họ tiếp tục tiến hành như nhà mình đã đồng ý.
– Nhưng bằng cách nào? Không có mẫu, sao họ có thể tiến hành?
– Nhớ cuộc thi khoa học chứ? Tụi mình không chỉ trưng bày mẫu mã Lò Rèn. Tụi mình đã làm bản thiết kế coi chi tiết để giải thích nó hoạt động như thế nào. Andy phụ trách những bản thiết kế này và…
– Và gửi nó cho KEM.
Mark gật.
– Ý bạn là một đề án khoa học là thứ suýt gây sự sụp đổ của Halla?
– Nó cũng được viết rất hay. Đầy màu sắc. Phông chữ rất đẹp.
Courtney nhăn mặt:
– Chẳng có gì là khôi hài cả.
– Mình biết.
– Vì vậy tụi mình đã không có cơ hội ngăn chặn bạn. Ống dẫn đã không đưa tụi mình tới nơi, tới thời điểm cận có mặt.
– Hoặc có thể còn lý do khác bạn cần có mặt tại đây mà chúng ta không biết.
Courtney la lên:
– Phải, như giết cậu chẳng hạn! Ít ra mình đã ngăn chặn được chuyện đó.
– Đúng, mình rất mừng.
Cả hai im lặng, nhớ lại khoảng khắc kinh khủng đó. Sau cùng Mark nói:
– Dù sao chúng ta cũng đã biến đổi.
–
– Andy và Nevva. Họ lục tung khắp tàu từ trong ra ngoài để tìm chúng, nhưng mình biết là chúng biến rồi.
– Có thể đó là một điều tốt. Có thể điều đó vô nghĩa Saint Dane đã thực sự bị kẹt lại trên Ibara.
Mark đứng dậy, bước tới lui, cao giọng:
– Mình quá ngu. Tất cả tại mình. Tất cả. Mình suýt gây ra sự sụp đổ của Halla.
– Không nên nhìn sự việc như thế. Bạn không tạo ra một đội quân, bạn chỉ phát minh ra một đồ chơi. Một đồ chơi lạ thường. Mọi chuyện khác là do Saint Dane.
– Nhưng đáng lẽ mình phải thấy chuyện đó. Mình tin tất cả những gì hắn nói, vì hắn nói toàn những điều mình thích nghe.
Courtney kêu lên:
– Chính xác! Bạn không là người đầu tiên. Hy vọng bạn là người cuối cùng.
Courtney không chịu đựng bị giam chân trong phòng hơn được nữa, cô và Mark ra ngoài Boong Mặt Trời, hưởng thụ chút không khí trong lành cần thiết. Đây là phút giây đầu tiên Courtney thích thú được ở trên tàu, không phải liếc ra sau để xem có ai săn đuổi mình không. Đây là lúc hàn gắn. Gặp Mark và được an toàn là cảm giác tuyệt vời, mặc dù cô biết sự việc không bao giờ giống như trước nữa. Mark đã thay đổi. Đã trưởng thành. Không còn là một cậu bé nhút nhát nữa. Cả hai đều đã thay đổi. Cả hai đều trải qua quá nhiều chuyện để không thể vận động như những con người trước đây. Courtney cảm thấy điều đó cũng bình thường thôi, nhưng buồn. Cảm giác như tuổi thơ ngày nào mấy phút trước không còn nữa.
Tản bộ tới mũi tàu, đôi bạn đứng cạnh lan can nhìn ra phía trước. Mark nói:
– Bạn nghĩ thật sự kết thúc chưa? Ý mình là chúng mình đã an toàn chưa?
– Mình đoán rất có thể. Nhưng làm sao mọi chuyện có thể bình thường nếu chẳng bao giờ chúng ta gặp lại Bobby nữa.
– Mình nhớ cậu ấy quá.
Courtney gật rồi dựa vào Mark.
Phía sau một tiếng nói vang lên:
– Làm sao biết hai người ở đây mà tìm chứ?
Dodger đang khệnh khạng bước tới, miệng cười rạng rỡ:
– Đây là tin giật gân rất thú vị hai người cần biết. Khi cảm ơn ông Diamond vì đã giúp chúng mình khỏi bị giam, mình nói là ông cực kỳ lỗi lạc mới tránh cho mình khỏi bị kết tội tấn công tay sĩ quan đó.
Mark nói:
– Cha tôi giỏi lắm.
– Ồ, ông ấy không giỏi đến thế đâu. Ông không biết mình nói chuyện quái quỷ gì. Ông bảo, làm gì có chuyện tấn công sĩ quan nào. Mình đoán gã bị mình đánh đã bỏ qua lỗi cho mình. Vì vậy mình đi tìm sĩ quan bậc sáu Hantin để xin lỗi. Biết sao không? Chẳng có sĩ quan bậc sáu Hantin nào hết. Thậm chí tàu này không có sĩ quan bậc sáu. Hai người nghĩ sao?
Courtney nhớ lại mọi sự kiện, rồi kêu lên:
– Khẩu súng của hắn! Mark, lịch sử nói là bạn bị bắn. Hai đứa mình đã lấy khẩu súng của gã sĩ quan ma đó! Bạn có nghĩ là…
Mark thở hổn hển:
– Có. Mình nghĩ đó là Saint Dane.
– Hắn muốn bạn chết và hắn muốn mình giết bạn.
Dodger nói thêm:
– Nhưng sự việc không diễn ra theo mưu đồ sắp đặt của hắn.
Mark hỏi:
– Như vậy có nghĩa kế hoạch của hắn còn nhiều điều hơn chúng ta
Không ai có câu trả lời. Cả ba lặng lẽ nhìn vạch xám đang hình thành phía chân trời. Tàu đang tiến tới Anh quốc.
VEELOX
Cao cao trên thành phố Rubic cổ, một bóng hình đơn độc đang đứng trên đỉnh kim tự tháp Nguồn Sáng Đời Sống, quan sát cảnh điêu tàn bên dưới. Bộ quần áo đen phần phật trong gió. Đây là điểm cao nhất của thành phố. Chỉ những kim tự tháp khác, ở xa xa, mới vươn tới tầm cao như thế. Đó là một vị trí không cách gì có thể leo lên. Cách duy nhất lên tới đó chỉ là bay
Một con quạ đen to lớn bay vút qua mây, lao xuống kim tự tháp, rồi hạ cánh bên hình dáng đơn độc. Hình dáng đó không nhúc nhích hoặc không hay biết có kẻ mới tới. Sau một thoáng thay hình đổi dạng, hai cái bóng đứng bên nhau trên thành phố.
Kẻ mới tới hỏi:
– Ông hài lòng chứ?
Saint Dane bình thản:
– Có vài bất ngờ, nhưng không sao. Kết quả cuối cùng cũng thế thôi. Pendragon không còn là một nhân tố nữa.
Vị khách nói:
– Xin tha lỗi vì tôi hỏi câu này: chúng ta có thể tin chắc vậy không?
Saint Dane mệt mỏi thở dài:
– Nó và đồng loại của nó đã kiệt sức vì niềm tin phải chiến đấu chống lại sự độc ác của ta, vì một giá trị cao cả hơn của Halla. Bây giờ nó hiểu không có định nghĩa rõ ràng về sự độc ác. Nó đã gây ra cảnh tàn phá và đau khổ. Nó đã lèo lái con người trên các lãnh địa như ta. Qua nhiều trận đánh nó mới hiểu được điều đó. Bây giờ nó biết, nó chẳng khác gì ta. Nhận thức đó đã bóp nát khao khát tiến bước của nó. Nó tiê
– Điều đó có đủ giữ chân nó không?
Saint Dane trừng trừng nhìn khách của hắn với ánh mắt lạnh như băng:
– Mi cật vấn ta?
Người khách rùng mình nhưng cố tỏ ra không yếu đuối:
– Đương nhiên là không. Tôi không bao giờ hỏi về dự định của ông. Nhưng nó rất mạnh.
Những vết sẹo trên đầu Saint Dane đỏ rực vì tức giận:
– Không mạnh quá đâu. Nếu đủ mạnh, nó đã không bị điều khiển dễ dàng như thế.
– Ông nghĩ nó có hiểu những gì đã làm không?
– Không hiểu thì nó cũng sẽ sớm hiểu ra. Từ lâu ta đã nói với nó, Denduron sẽ là con đô-mi-nô đầu tiên bị xô đổ. Với việc khai thác tak, nó đã đảm bảo cho điều đó. Chính Pendragon đã tạo chiến thắng cho chúng ta. Ta chờ đợi giây phút nó nhận ra điều đó.
– Và ông tin điều đó sẽ bóp nát tinh thần nó?
Saint Dane ngó xuống người khách với ánh mắt của tình phụ tử. Hắn vươn tay vò mái tóc đen của khách:
– Hỏi quá nhiều rồi đó.
Tàn bạo túm đầy nắm tóc, giật mạnh làm người khách bật kêu vì đau đớn, hắn quát lên:
– Lo việc của mi đi. Làm cho nó yêu quí Ibara. Làm cho nó không muốn gì hơn là được sống tại đó và giúp tạo nên thế giới hoàn hảo của nó. Biết đâu, có thể nó sẽ si tình. Lúc đó quá muộn để nó có thể đánh trả.
Đẩy người người khách ra xa, hắn lấy lại bình tĩnh:
– Ta chờ đợi khoảng khắc nó hiểu bản chất thật của sự xung đột giữa ta và nó. sẽ hiểu nhiệm vụ của nó phù phiếm như thế nào ngay từ đầu. Chúng ta – ta và nó – sẽ đứng bên nhau. Một trong vinh quang, một trong nhục nhã. Chỉ lúc đó ta mới thật sự làm chủ Halla.
Hắn nhếch mép nở nụ cười tự thuyết phục:
– Khi hiểu ra chính nó đã trao quyền uy cho ta, giây phút mặc khải đó ngọt ngào hấp dẫn làm sao chứ.
Khách gật đầu, không dám nhìn vào mắt tên quỷ sứ. Hắn dịu dàng nói:
– Ta xin lỗi, Nevva. Ta là nạn nhân vì nỗi đam mê của chính mình.
Nevva Winter lau giọt nước mắt, trả lời:
– Đó là lý do tôi đặt niềm tin vào ông. Đam mê đó là những gì sẽ bảo đảm cho chiến thắng vinh vang của ông.
– Chiến thắng của chúng ta.
– Nhưng xin đừng gọi tôi là Nevva trên lãnh địa này.
– Ta rất cảm kích mi đã hòa mình hoàn toàn vào vai trò mi đóng.
– Tôi cũng rất đam mê trong cuộc chinh phục của chúng ta.
– Niềm đam mê của mi sẽ được tưởng thưởng. Ngay khi ta nắm quyền cai trị Halla, chúng ta sẽ thật sự… bên nhau.
– Lùi khỏi Nevva Winter một bước, vừa bắt đầu biến dạng, Saint Dane vừa nói:
– Hãy chờ đến lúc đó. Bây giờ… tạm biệt Telleo.
Đám mây đen là Saint Dane tạo ra một con quạ. Phóng khỏi chỗ đậu, con chim lao xuống những tòa nhà đổ nát của thành phố Rubic, trước khi biến vào những đám mây…
Và vào Hội Tụ.
* * *
[1] Vị thánh, người thánh thiện
[2] Night of Living Dead, một bộ phim về xác ướp do Mỹ sản xuất.
[3] Yoda là một nhân vật trong Chiến tranh giữa các vì sao.
[4] Bugs Bunny: tên con thỏ nhân vật chính trong phim hoạt hình của Mỹ.
[5] Đội bóng chày Dodgers được thành lập vào năm 1883 tại Brooklyn, New York, và chuyển hẳn đến Los Angeles từ mùa giải năm 1957
[6] Anh chàng người thiếc trong truyện Phù thủy xứ Oz phải được bơm dầu mới hoạt động được
[7] Mèo cười nhăn nhở trong tác phẩm Alice lạc vào xứ thần tiên của Lewis Carroll
[8] Những con búp bê nhỏ rất phổ biến và yêu thích vào đầu thập niên 1900
[9] Greenwich:Vùng dân cư lân cận ở phía tây của Hạ Manhattan ở thành phố
[10] Starbuck: Hệ thống cà phê shop nổi tiếng của Mỹ.
[11] Indiana Jones: nhân vật trong bộ phim phiêu lưu giả tưởng nổi tiếng của Mỹ.
[12] Cape Cod: Đảo thuộc Massachusetts ở vùng Đông Bắc Hoa Kỳ.
[13] Royal Mail Ship: tàu trở bưu kiện Hoàng gia
[14] Nguyên văn: Mecry Old: tên vùng đất thần tiên trong truyện Phù thủy xứ Oz
[15] Tiếng Anh twig có nghĩa là nhanh cây, que để dò mạch nước
[16] Tên cây cầu treo bắc qua eo biển Đại Tây Dương, được xem như cửa ngõ vào cảng New York
[17] Đảo Ellis nằm trên vịnh Thượng New York, thành phố New Jersey, là cửa ngõ cho hàng triệu dân nhập cư tới Hoa Kỳ từ năm 1892-1954
[18] Nhãn hiệu một loại bồn tắm mát-xa.
[19] Theo kinh thánh Armageddon là nơi chiến đấu quyết liệt giữa Thiện và Ác.