Khi Liễu lên mười hai thì ba nàng qua đời. Hai năm sau mẹ nàng lấy chồng khác. Người chồng mới này bằng tuổi mẹ. ông ta là dân thành phố, chẳng biết vì chán gán cảnh phồn hoa hay vì một lý do bỉ mật nào đó, người đàn ông này đã quyết định chọn quê nàng làm chốn dung thân cho cuộc đời còn lại. ông bàng lòng lấy mẹ, như một hành động ban phát của người trên đối với kẻ dưới hơn là một người đàn ông yêu một người đàn bà. Bởi ông có học, có tiền bạc của cải, nhân dáng lại sáng sủa cao ráo. Nếu muốn, ông thừa điều kiện để lấy một người vợ trẻ, còn trinh trắng. Mẹ nàng tuy không xấu lầm nhưng dù sao cũng là gái quê, lại đã qua một đời chồng. Sự kiện người đàn ông thành phố bằng lòng lấy mẹ đã gây xôn xao dư luận trong cái làng quê nghèo xác, hẻo lánh này. Nhưng rồi mọi chuyện cũng dần nguôi, dân trong thôn qua thời gian kinh ngạc ban đầu, đã mặc nhiên chấp nhận người đàn ông như một thành viên mới cơm áo không cho phép họ chú ý đến bất cứ vấn đề gì quá lâu.
Liễu còn một người anh trai hơn nàng hai tuổi. Bướng, tên thằng anh, quả đúng như tục danh, lầm lì ít nói và cộc tính. Đã muốn làm gì là nhất định phải làm cho bằng được. Thuở lên tám Bướng từng bị rắn độc cắn suýt chết cũng chỉ vì tật… bướng, nhất định không nghe lời cha khi ông quả quyết cái hang nhỏ xíu không đút lọt bàn tay ngoài con lạch nhỏ sau nhà là hang rắn chứ chẳng phải hang cua. Bướng thừa lúc không có mặt cha, đã… hùng dũng đút tay vào mò, để rồi ngã vật ra dãy đành đạch. Nếu không có ông thầy thuốc Nam nổi tiếng làng bên, Bướng đã theo ông theo bà từ thuở đó.
Bướng không có cảm anh với người dượng ghẻ. Điều này cũng dễ hiểu. Mẹ đã xem ông ta như một ông vua. Bà sợ ông, chưa đủ, còn tìm mọi cách lấy lòng ông, cung phụng hầu hạ từng ly từng ti Chỉ một cái trừng mắt của ông, mẹ đã xanh xám. Liễu là con gái, không nói làm gì, nhưng Bướng, vốn bướng từ bản chất, làm sao chịu được cảnh chướng tai gai mắt kia? VI vậy, chỉ sau ngày người đàn ông đến với mẹ, Bướng bỏ nhà đi biệt, nghe đâu hắn ra đành nhập vào một băng đảng nào đó, chuyên nghề đâm thuê chém mướn. Mẹ ban đầu buồn lắm, khóc hết nước mắt, nhưng có lẽ vì sợ người đàn ông, và có lẽ cũng vì quá yêu ông, bà cố quên đi đứa con ruột thịt.
Khổ thay sự hy sinh của bà không được đền bù, ăn ở với mẹ được một năm thì người đàn ông cảm thấy chán, lại muốn tung cánh chim giang hồ. Mẹ linh cảm thấy điều đó, hoảng sợ. Bà tìm cách giữ chân người đàn ông, nhưng mọi cố gắng của bà dường như không mảy may hiệu quả. Một đêm bà quỳ dưới chân ông, khóc nức nở:
“Mình đừng bỏ em. Em thương mình, thương lắm, mình muốn gì em cũng chiều được, chỉ xin đừng bỏ em.”
“Anh cồ bỏ đâu nào. ở một chỗ lâu đâm cuồng cẫng, anh ngao du một chuyến rồi về thôi mà.”
“Không, ưùnh không về, em biết. Mình không về, em lạy mình, đừng bỏ em, tội nghiệp.”
Người đàn ông chẳng động tâm, vẫn thản nhiên chuẩn bị hành trang cho chuyến lên đường. Mẹ cuống quá. Bà biết mình xấu, mình quê mùa dốt nát, không xứng với người đàn ông. ông ta bỏ đi là phải. Nhưng bà yêu ông ta điên cuồng. Người đàn ông bỏ đi, bà sẽ sống thế nào đây? Hơn một năm làm vợ ông ta, mẹ khám ra bao nhiêu lạc thú của cuộc đời. Với người chồng cũ, mẹ chỉ biết làm tròn bổn phận một người vợ, tình gối chăn tuy có nhưng nhạt nhẽo chẳng ra làm sao. Bàn ngày quàn quật với công việc, ban đêm, sau một xị rượu trắng, anh chồng lăn quay ra ngủ như chết, thỉnh thoảng làm mới có một ìân ăn nằm, thảm thay, chỉ hùng hục như trâu, thô bạo và “nghèo nàn” với duy nhất một động tác: leo lên, vạch ra, đút vào rồi nhắp lia nhắp lịa cho đến lúc xuất khí? Chẳng cần quan tâm đến người đàn bà nằm dưới có sướng hay không? Nhiều khi bà hứng quá, muốn biểu tỏ một thái độ tham dự thì lập tức bị nạt ngang:
“Á à ai bày vẽ thế?”
Thế là bà cụt hứng nằm xuôi lơ chịu trận. Mười mấy năm sống bên chồng, chưa một ìân bà hưởng được cảm giác tuyệt thú của gối chăn, thậm chí ngay đến con cặc của chồng bà cũng không biết nó dài ngắn bao nhiêu, đen đỏ thế nào? Cho nên khi tái giá với người đàn ông, lần đầu tiên được ông ta hướng dẫn những kiểu cách làm tình, đồng thời biết thế nào là sự sướng ngất, mẹ đã kinh ngạc nghẹn ngào. Té ra, đụ sướng đến như thếsao? Té ra, quan hệ giữa trai gái đâu phải chỉ giản dị với chỉ mỗi một hành động đút cặc vô lồn? Tuyệt thú của ân ái đôi khi chẳng cần đến chuyện đó. Nằm cạnh nhau, ve vuốt nhau, sờ mó nhau, úp tay trên mu lồn, nắm trong tay con cặc cương cứng, hôn hít bú mút cái qui đầu bóng lưỡng, nhìn thấy khuôn mặt chồng vục sâu giữa hai háng, tự nhiên nẩy nạc rên rỉ thoải mái… Ch, bao nhiêu sướng khoái! Càng nghĩ càng nhớ mẹ càng thấy yêu người đàn ông hơn. Bà vẫn nhủ thầm, được sống với ông ta, được hưởng thụ trọn vẹn bao lạc thú ái ân, là một hạnh phúc ngoài dự tưởng, vì vậy, bà quyết tâm sẽ giữ lấy, dù với bất cứ giá nào, kể cả cái giá đắt nhất một đôi lần thoáng qua trong đầu bà: Dâng đứa con gái cho ông ta. Mẹ ý thức rất rõ bà chẳng còn son trẻ gì người đàn ông bà đang gọi bằng “mình” chắc chắn sẽ có lúc chán, ông ta sẽ bỏ đi, thà giao đứa con gái cho ông ta, thà chia bới với nó một phần khoái lạc, còn hơn là mất ông vĩnh viễn. Xét cho cùng, hai mẹ con lấy chung một người, cũng đâu có sao? Xưa nay vẫn xảy ra nhan nhản ở khắp mọi nơi, nghe nói vua chúa còn làm thế, huống hồ bọn dân đen nghèo hèn như mẹ con bà.
Liễu tuy mới mười lăm nhưng thân xác đã nẩy nở cao lớn lại trắng da trắng thịt, trông ngon mắt như trái ươm. Sau nhiều lần lạy van, người đàn ông vẫn nhất định ra đi, bà buộc phải đề nghị giải pháp đó với ông ta. Lúc đầu người đàn ông có bàng hoàng ngạc nhiên. Bà ta định thou lòng dạ mình chăng? Nhưng nhìn vào đôi mắt sũng ướt của mẹ, người đàn ông biết bà nói thật, mong như thế thật. Ông ta cũng đoán ra động cơ nào khiến người đàn bà đưa ra đề nghị “tối độc” này. Nghĩ đến đứa con gái xuân thì mơn mởn, ông ta mở cờ trong bụng, dù bề ngoài vẫn cố tạo một vẻ mặt dửng dưng lạnh giá.
Thấy người đàn ông im lặng không nói gì, mẹ đủ thông minh để hiểu cá đã cắn câu. Bà hối hả đứng dậy:
“Em thương mình, em muốn làm bất cứ điều gì mình muốn. Ra đi, ra với con Liễu đi…”
Bà nói xong cầm tay người đàn ông đẩy về phía nhà ngoài, nơi có chiếc chõng nhỏ Liễu đang ngon giấc. Người đàn ông cười thẹn:
“Ai lại loạn luân thế.” '
“Không mà, cai muốn thế mà.”
Mẹ năn nỉ. Người đàn ông bước ra. Mẹ nhìn theo một thoáng rồi đóng cửa phòng, vùi mặt xuống gối, nức nở. Từ nay bà sẽ mất đi cái độc quyền với ông ta. Lạy trời ông ấy đừng quá mê đắm lồn trẻ bỏ bê lồn già. Thâm tâm, dù tự nguyện, bà vẫn không thể ngăn giữ được một cảm giác ghen tị đang trào lên.
Bên ngoài, người đàn ông lần đến cạnh giường Liễu. Đã nhiều tháng nay, người đàn ông thường nhìn trộm đứa con gái. Dù cố gắng đừng nghĩ bậy, trong lòng ông ta vẫn dâng cao một cảm giác thèm muốn. Con nhỏ không đẹp nhưng trắng trẻo và nẩy nở quá, nhiều khi nhìn hai mông đa căng tròn sau lớp quần mỹ a đen láng, người đàn ông chỉ muốn nhảy tới tụt ngay quần nó ra mà úp mặt vào bú liếm. ông ta nhớ lại mấy lần vạch phên nhìn trộm đứa con gái tắm, thân thể nó đang trong thời kỳ dậy thì, hai vú sống cộm như hai cái bánh bao nhỏ, đầu vú săn cứng đỏ chót, lồn mũm mĩm chỉ mới phơn phới một nhúm lông tơ. Hình ảnh đó thường trực ngự trị trong đầu ông ta, ngay lúc đụ người đàn bà, hình ảnh kia vẫn không rời. óng ta đụ vợ nhưng đầu óc lại nghĩ đến đứa con gái, tưởng tượng đang đụ nó. Một trong những lý do quan trọng đưa đến quyết định bỏ đi của người đàn ông bắt nguồn từ sự thèm muốn đứa con gái. ông ta linh cảm thấy không sớm thì muộn, có lúc chẳng trấn áp nổi con heo lòng, sẽ đè con nhỏ ra mà hiếp. Người đàn bà yêu ông ta quá, chắc chắn bà sẽ làm dữ, sẽ gây nên những hậu quả không lường trước được, chuyện sẽ đổ bể và uy tín của ông ta sẽ bị chôn vùi moat cách oan uổng trong cái làng quê chó chết này. Đáng không? Khi lấy người đàn bà, ông ta dã định trong đầu sẽ quên hết dĩ vãng, quên những mối tình đẫm ước dục lạc, những cuộc vui suốt sáng tràn cười thêu đêm, bởi ông tưởng mình đã chán ngán hết thảy. Nhưng không, người ta có thể thay đổi một tấm áo manh quần, mấy ai thay đổi được một bản chất, những thói quen? Đụ hoài một cái lồn già, đương nhiên phải có lúc chán, khi chán, đầu óc manh nha những ước muốn. ước muốn của ông ta, trong thời điểm này, là đứa con gái. Mà như thế thì khó lòng thực hiện lại quá rắc rối. Người đàn ông chẳng muốn dụng công và đương đầu với rắc rối. “Nào đáng chi.” ông ta tự nhủ. Chi bằng bỏ đi, tìm đến nơi khác. Với khả năng và kinh nghiệm, kèm một gia tài tương đối khá, người đàn ông sẽ không khó khăn lắm nếu muốn tìm một cái lồn tơ để đụ.
Nhưng bây giờ, được lời như cởi tởm lòng. Người đàn ông mừng thầm mình đang trúng số. Ngắt hoa, ngắt cả cụm, còn gì thích bàng.
Ông ta bước đến đứng cạnh chiếc chõng một lúc rồi ngồi xuống. Chiếc chõng kêu cót két. Con nhỏ ngủ say chẳng hay biết gì. ông ta run run đưa tay đặt lên vòng hông nở nang của nó, vuốt nhè nhẹ. Con nhỏ cựa mình nhóp nhép miệng, xoay người nằm ngửa. Dưới ánh sáng lù mù của ngọn đèn trên trang thờ, người đàn ông nhìn thấy, rất rõ, phần bụng tráng phau hở ra một khoảng lớn do chiếc áo tốc lên. Chỗ háng, ẩn hiện chập chờn sau lớp vải quần, chiếc mu no tròn nổi cộm mum múp. Cơn rạo rực trong lòng người đàn ông dâng cao, ông ta cúi nhanh xuống, bất thần vục mặt vào giữa háng con nhỏ. Liễu giật mình choàng tỉnh. Nó hốt hoảng la lên:
“Ai?”
“Dượng đây, dượng đây mà…”
Người đàn ông vừa nói vừa đưa tay bịt miệng con nhỏ. Liễu vùng vẫy:
“Dượng làm gì thế”
Người đàn ông không trả lời, ông ta trèo lên giường, đè cả tấm thân nặng ký xuống người con nhỏ. Một tay vẫn bịt miệng, tay kia sờ soạng khắp cùng thân thể nó. Từ vú, xuống bụng, xuống háng, thọc vào quần bóp lồn. Bàn tay ông chạm trên lớp da mềm mướt láng lẩy, lớp da như có điện, truyền vào người ông một cảm giác rần rật ngây ngất:
“Yên nào, dượng thương, để dượng thương…”
“Không, không, con mặc mẹ…”
Nhưng tiếng kêu của con nhỏ bị bóp nghẹt trong bàn tay hộ pháp. Nó càng vùng vẫy mạnh bạo bao nhiêu người đàn ông càng cảm thấy bị kích thích hơn. ông ta biết sẽ chẳng có ai cứu con nhỏ. Mẹ nó đã toa rập với ông, hàng xóm, nhà gần nhất, cũng cách một khu vườn rộng, cho dù ông ta để mặc con nhỏ hét, chưa chắc đã có người nghe. Cuối cùng ông tuột được chiếc quần ra khỏi hai chân con nhỏ. Bằng cả sức nặng của thân thể, ông ta đè nghiến không cho nó cục cựa. Vừa sợ, vừa mệt, con nhỏ yếu lả. Người đàn ông cởi nhanh chiếc quần đùi cho mình, dùng đầu cặc ca cả trên mép lồn, đồng thời cúi xuống ngậm chặt hai môi con nhỏ, hôn ngấu nghiến. Dĩ nhiên, với con cặc căng cứng và to như một bắp tay trẻ con, chẳng dễ dàng đụ được ngay, nhất là con nhỏ tuy đã tuyệt vọng, vẫn cố khép chặt hai đùi. Người đàn ông vừa dùng đủ mọi ngón nghề, cốt kích thích thịt da trinh nữ nhạy cảm, vừa áp miệng vào tai con nhỏ, dụ hoặc:
“Để yên, để yên, dượng thương, ngày mai dượng mua cho con chiếc xe đạp, nghe không?”
Chiếc xe đạp! Niềm mơ ước của Liễu. Chiếc xe đạp, món đồ vật quí giá không phải ai cũng sấm được. Chiếc xe đạp. Trời, dượng nói thật hay chỉ hứa cuội cốt thực hiện cho xong ý đồ? Liễu hoang mang tột độ. Hấp lực sẽ có được một chiếc xe đạp lớn quá, nó lấn át cả nỗi sợ hãi. Liễu nằm im, thều thào:
“Xe đạp, dượng cho con…?”
“ừ dượng hứa, dượng sẽ dẫn con ra phố, ngay ngày mai, con tha hồ chọn.”
“Xe đạp… Nhưng mẹ biết…”
“Không, mẹ bằng lòng rồi, mẹ muốn chia bới hạnh phúc với con.”
“Dượng đừng nói dối con.”
“Dượng không nói dối, con không tin, dượng gọi mẹ ra nhé?”
“Đừng đừng…”
Người đàn ông vục mặt xuống, dùng lưỡi liếm từ đầu những ngón chân con nhỏ liếm lên, chiếc lưỡi mềm mại như một con đỉa lớn chuyển động không ngừng, nó bám vào da thịt, bò chậm từng phân vuông, qua đầu gối, qua hai bắp vế, lần ra sau mông đít rồi trở về phía trước, nơi nổi cộm phần mu mum múp, lông tơ vàng óng thưa thớt, không phủ kín được đường chẻ sâu và hột le đỏ mọng ngon mắt. Chiếc lưỡi vờn nhẹ từ ngoài vào trong. Con nhỏ quằn quại vì nhột nhưng không còn phản đối. Nó bớt sợ, bắt đầu thấy bị kích thích, nước nhờn ri rỉ rịn ra mằn mặn trên đầu lưỡi người đàn ông. Con nhỏ chớm tuổi dậy thì, cái tuổi máu huyết thịt da đêm ngày rạo rực. Vú đã căng nhức, lông đã lún phún, mép lồn đã nở nang, thèm muốn ân ái đã nhen nhúm lóe ngọn. Bao nhiêu lần, giữa đêm khuya, con nhỏ nầm im cố vểnh tai láng nghe tiếng động phát ra từ buồng mẹ, xuyên qua lớp phên tre mỏng manh. Tiếng gượng chiếu sột soạt cót két khi đều nhịp, khi nhanh gấp, tiếng thở phì phò của dượng, tiếng hổn hển suýt soa của mẹ, tiếng nấc nghẹn từng cơn như bị bóp cổ, tiếng rên rỉ hoảng loạn, và đôi khi – dù mẹ, dượng cố hạ giọng – vẫn nghe rõ mồn một những câu tán thán thống khoái . Qua những âm thanh gợi hình đó, con nhỏ có ngu dại cách mấy cũng không 'thể không biết hai người đang hưởng thụ lạc thú ái ân. Và nó tưởng tượng dượng đang làm gì, mẹ đang ra sao. Đụ. Như thế nào nhỉ? Đụ. Cặc đút vô lồn. A, cặc, con cặc, chắc cũng giống như của thằng cu Ngô nhà hàng xóm, nhưng phải to hơn, dài hơn và lông lá rậm rạp. Liễu nhớ vào mùa hè dượng thường mặc quần cọc khi ở nhà, nó nhìn trộm thấy xeo xéo dọc kẽ háng nổi cộm một vật dài, không ngừng đong đưa lúc lác mỗi lần ông bước đi. Dượng không mặt xì líp, chả bao giờ ông mặc xì líp VI nóng hay vì một ý đồ nào khác? Liễu hoàn toàn không biết, nó chỉ nhìn, tai nóng ran, mặt ửng hồng, người rạo rực như say. Dĩ nhiên nó nào dám có ý nghĩ bậy bạ với dượng, nhưng qua những điều nghe và thấy, con nhỏ cũng đã manh nha một mơ ước. Nó mơ sẽ có một đứa con trai nào đó, đến, giúp nó khám phá ra những bí mật kỳ diệu của thân xác, của gối chăn. Tối nay, sự việc xảy ra quá bất ngờ. Nó vừa sợ vừa tò mò. Nhất là chiếc xe đạp mơ ước từ bao nhiêu lậu đang được người đàn ông hứa. Tất cả quyện trong đầu óc con nhỏ, khiến nó chẳng biết nên phản ứng thế nào.
“Dượng… Dượng… Dượng hứa đi, cho con chiếc xe đạp.”
“Hứa, dượng hứa, ngay ngày mai dượng sẽ dẫn con ra tỉnh, tha hồ chọn.”
“Nhất định nhé?”
“Có bao giờ dượng thất lời với con chưa?”
“Dạ chưa.”
“Vậy yên tâm. Nào, nằm yên, dượng thương…”
Nằm yên, nằm yên… Có lẽ mình nên chiều dượng. Mẹ chác đang ngủ say chẳng hay biết gì đâu. Chiếc xe đạp, đụ Và còn trò bú liếm này nữa chứ. Liễu đâu có ngờ, Liễu không thể nào tưởng tượng ra. Bú lồn. Trời, bú lồn. Chiếc lưỡi dài của dượng đang luồn lách vào sâu bên trong, một cảm giác tê điếng chạy rần rật dưới da, mỗi lỗ chân lông hình như đang chương nở. Liễu cúi nhìn, đầu dượng lặn hụp giữa hai háng…
Người đàn ông thấy con nhỏ không còn tỏ dấu hiệu phản kháng, ông ta biết nó đã “chịu đèn”, càng cố vuốt ve và khai thác tuyệt kỹ.
Rời lồn, lưỡi ông ta di chuyển lên ngực, lưỡi rà quanh hai núm vú, lưỡi bò ra sau gáy, lưỡi quét dưới nách, lưỡi đẩy Liễu lật úp lại, đo từng đoạn chậm trên sống lưng, xuống hai mông, lách vào kẽ đít rồi thọc sâu vào hậu môn. Liễu quằn quại vì nhột, vì sướng. Nó hổn hển thở gấp, miệng bật kêu từng tiếng ngắn vô nghĩa, những tiếng kêu nó đã từng nghe, xuyên qua vách tre mỏng, của mẹ. Người đàn ông cầm tay nó ra dấu bảo nắm con cặc. Liễu hơi e dè nhưng cũng làm theo. Nó nhận thấy cái vật vừa mềm vừa cứng, vừa nóng hổi giật giật trong lòng bàn tay làm nó thích thú. Liễu hé mắt nhìn, quả như nó từng tưởng tượng, con cặc to và dài, mọc ra giữa đám lông đen rậm trông hấp dẫn quá. Liễu bóp nắm xoắn xuýt lúc nào chẳng hay. Người đàn ông bú liếm một hồi lâu, đợi cho con nhỏ hứng khởi tột độ mới bắt đầu để quy đầu vào hai mép đã được vạch rộng rồi rất nhẹ nhàng, ông ta nháp vào. Dĩ nhiên con nhỏ đau, nhưng ông luôn miệng vỗ về, nhấc đi nhắc lại chiếc xe đạp mơ ước, con nhỏ cắn răng chịu, hy vọng như lời ông ta đang róc vào tai nó, sẽ sướng lắm.
Cuối cùng ông ta phá được trinh con nhỏ. Nó đau quá khóc òa. Người đàn ông ôm Liễu vào lòng, dỗ dành, dần dần nó cũng nguôi. ông ta vạch háng con nhỏ ra, liếm sạch nước nhờn và những giọt máu trinh. Thấy người đàn ông nâng niu trân trọng, trong lòng con nhỏ bỗng dâng lên một tình cảm khó tả. Nó lờ mờ nhận ra quyền năng của thân xác Nó cũng biết, từ nay, người đàn ông sẽ còn đi lại với nó nhiều lần nữa. Và chắc chắn ông ta sẽ không dám thất hứa với nó.
Liễu chìm dần vào giấc ngủ, mơ thấy mình ngồi trên chiếc xe đạp mới tinh, hai vòng bánh xe với những nan hoa quay ta, lóe sáng như hai chiếc mâm bạc dưới ánh mặt trời buổi trưa rực rỡ. Liễu thẳng lưng, hai tay cầm thoải mái chiếc “ghi đông”, mặt hất lên, nhìn về phía trước. Chiếc xe chạy quanh co trên con đường làng lầm bụi, chung quanh, hàng chục cặp mắt thèm thuồng nhìn theo. Trong cái làng quê khuất hẻo này, một chiếc xe đạp đâu phải là một đồ vật tầm thường? Nó có giá trị có lẽ cũng ngang bằng chiếc xe hơi của người thành phố. Đánh đổi tiết trinh để lấy nó, kể ra chẳng phải là một giá đát. Cũng trong giấc ngủ đầy mộng mị đó, thỉnh thoảng nó giật mình tỉnh thức, cảm nhận một cảm giác đau đau, rát rát lẩn khuất mơ hồ bên trong âm đạo, và hình như một chất nước sền sệt – sau này con nhỏ biết đó là tinh khí của người đàn ông – len lách ứa ra, ướt nhẹp đũng quần.
Người đàn ông đã trở về với vợ. Bà ta đón ông bằng một nụ cười méo xệch. óng ta ngồi xuống giường, choàng tay qua vai bà, bóp nần xương chả vai, giọng cố âu yếm:
“Cảm ơn em, từ nay anh chẳng ới đâu nữa, anh sẽ sống mãi với mẹ con em.” .
~fmh hứa nhé, thề đi.”
“Anh thề.”
Mẹ ôm siết người đàn ông, bà vùi mặt vào ngực ông ta, hít lấy hít để mùi mồ hôi quen thuộc quyến rũ:
“M nh ơi, em yêu mình.”
“Anh cũng yêu em.”
Mẹ biết, ông ta giả dối, nếu yêu bà thật làm gì có chuyện lấy cả con? Nhưng mẹ bất cần. Dù thật hay giả đối với bà không quan trọng nữa. Bà chấp nhận trò chơi mờ ám này. ưu cánh biện minh cho phương tiện. Mẹ muốn giữ người đàn ông ở mãi bên cạnh. Bà đã làm được điều đó, dù phải hy sinh trinh tiết và cuộc đời của đứa con gái.
Tình yêu (hay sự đòi hỏi cuồng dâm của nhục dục?) đã biến mẹ thành một con người chỉ sống thuần bầng bản năng.
“Mình… đã đụ con Liễu chưa?'
“Em biết, còn hỏi.”
“Em đâu nhìn thấy, nó có chịu không mình, có khóc không mình?”
“Chịu, khóc chút đỉnh, con gái mới lớn mà, đau tí ti.”
“M nh… Mình… Sướng không?”
“Em hỏi lắm thế.”
“Em muốn biết, em muốn mình sướng, mình sướng, em cũng sướng, em yêu mình.”
“Đụ gái trinh làm sao sướng bằng đụ đàn bà đã kinh nghiệm như em.”
“Thôi mình đừng xạo, phá trinh con gái mười lăm, còn gì sướng hơn nữa trên đời này.”
Biết mẹ đang nhem nhóm trong lòng một chút ghen tị. Người đàn ông ôm bà ta vào lòng, ve vuốt:
“Anh nói thật mà, đụ em sướng hơn nhiều.”
“Vậy từ nay, thôi nhé?”
“Biết ngay mà, gian dối.”
Người đàn ông cười cầu hòa.
“Anh sẽ thương cả hai mẹ con thật công bình. Chẳng để em thiệt thòi đâu.” –
“Nhớ nhé. Nếu mình mê nó quá, em không cho mình đụ nó nữa đâu đấy.”
“Anh nhớ, anh hứa.”
“Mình ơi, đụ em đi.”
“Cho anh nghỉ một lát.”
“Đụ em đi mà, em thèm…”
Không muốn làm phật lòng mẹ, sẽ có hại cho việc đi lại với con, người đàn ồng gượng xoay qua vật bà xuống giường. Mẹ sung sướng nhỏm người cho ông ta tụt quần. Bà vòi tay nắm con cặc của ông vuốt ve rồi ngậm mút chùn chụt. Người đàn ông nằm ngửa tận hưởng, trong đầu, hình ảnh của Liễu quần quại dưới thân thể ông hiện rõ mồn một. ông bóp lồn mẹ mà có cảm tưởng như đang bóp loan con. ông nhám mất lại, bò xuống vạch háng mẹ ra bú, mùi oi oi của lồn già dĩ nhiên không thể thơm như mùi lồn trẻ, nhưng vin vào trí tưởng tượng, người đàn ông cũng cảm thấy sướng khoái. Cặc lại cương cứng. Và để tìm lại cái khít khao, chất bóp như lúc nãy, người đàn ông bảo mẹ chổng mông, ông đút cặc vào lỗ đít, đụ. Mẹ rên rỉ:
“Mình ơi, mình ơi. Thực ngón tay vào lồn, thụt mạnh mình ơi.”
Người đàn ông không thất hứa với Liễu. Ngay ngày hôm sau, ông ta dẫn nó ra tỉnh, mua cho nó một chiếc xe đạp Con nhỏ sung sướng quá cứ nhìn ông cười hoài. Kể từ hôm đó hai mẹ con thay nhau phục vụ người đàn ông, mỗi đêm ông ta ngủ với một người. Mẹ đã tươi tỉnh trở lại. Liễu cũng quen dần, không còn thấy đau nữa, và dần dà đâm ghiền chuyện chăn gối. Liễu đã biết chính mẹ cho phép dượng ân ái với nó, vì thế con nhỏ không sợ hãi e dè nữa, đôi lúc còn công khai âu yếm dượng trước mặt mẹ.
Một buổi sáng mẹ ra chợ, nó đến sau lưng người đàn ông rồi bất thần quỳ xuống, thò tay vào chiếc quần đùi ống rộng của ông ta, nắm con cặc lòng thòng kéo mạnh. Vừa kéo vừa cười sằng sặc. Người đàn ông la lên:
“Làm cái gì thế, Liễu?”
Con nhỏ tuy đã nếm mùi dục lạc nhưng dù sao tuổi chỉ mới mười lăm, tính trẻ con còn nguyên vẹn. Nó hét tướng:
“Củ khoai từ, con lượm được củ khoai từ.”
Rồi vừa tiếp tục kéo mạnh, vừa ngoạc mồm hát:
“Khoai từ lông ăn không bỏ vỏ… Cặc ông già nửa đỏ nửa đen…”
Liễu chạy khắp nhà, tay không rời con cặc. Người đàn ông buộc lòng phải lết theo, ông ta luôn miệng suýt soa:
“Nhẹ nhẹ, đau dượng. Nhẹ nhẹ mà…”
“Dượng sợ con không?” .
“Sợ dượng sợ rồi.”
“Phải nghe lời con nghe chưa?”
“ừ dượng nghe… Bỏ ra mà…”
Bỗng nó dừng lại:
“Dượng bú ôn con đi.”
“Ban ngày, người ta bắt gặp, đội quần hết con ơi.”
“Chẳng ngán. Bú lồn con, nếu không, con kéo sứt cu.”
“ối đau… Thả ra, dượng bú.”
Liễu buông tay tụt quần leo lên ngồi trên mép bàn, hai chân gác trên thành tựa của chiếc ghế.
“Bú đi.”
Người đàn ông mỉm cười, lắc đầu ngồi xuống chiếc ghế, đưa tay vạch hai mép lồn đỏ au xinh xắn, kề mũi vào hít một hơi dài:
“Thơm quá.”
“Thơm hả? Lồn con thơm hơn lồn mẹ hả? Dượng ơi, ăn hột le của con đi. Con thích dượng ngậm hột le.”
Người đàn ông nhìn phần thịt mòng mọng nhô ra phía trên âm đạo, ông ta giả vờ trợn mắt:
“Chút xrư, táp một cái hết ngay, no béo gì?”
“Không hết đâu, ăn mãi, còn mãi, càng ăn càng lớn…”
ông ta mở miệng ngậm, dùng lưỡi hất lên rồi kê hai hàm hăng nhay nhay, một tay vòi cao xoa đôi vú cứng mum múp, một tay sử dụng ngón trỏ ngoáy trong âm đạo, lách vào hậu môn. Liễu ngả người ra sau, nắc nẩy liên tục. Nó thở hắt từng cơn, miệng thoát ra những tiếng rên hổn hển:
“Dượng ơi, con sướng. Hột le, ăn hột le, nhai quết hột le con đi dượng…”
Thấy con nhỏ quằn quại dữ dội quá, người đàn ông sướng lây, ông ta bỏ bàn tay bóp vú, cầm con cặc căng nứng của mình thụt nhanh. Liễu vội nói:
“Để con làm dượng sướng.”
Nó tuột xuống nắm tay người đàn ông dẫn đến chiếc chõng tre. Cả hai xoay ngược đầu bú cho nhau. Nửa giờ bú liếm thỏa thuê, người đàn ông bắt hai chân con nhỏ lên cao, kéo ra mép giường, ông hơi khom xuống và bắt đầu đụ Con nhỏ nhấm nghiền mắt tận hưởng khoái lạc, tay nó bấu xuống chiếu, mông xoay tròn, xoay tròn. Dương vật của người đàn ông thụt ra thụt vào liên tục, hai mép lồn ôm sít sao khúc thịt cứng, nước nhờn lép nhép. Con nhỏ hình như sắp đạt đến tột đỉnh, nó đu người lên, bá cổ người đàn ông, nẩy như điên phần hạ bộ và hét lớn:
“Trời ơi, chết con.”
Đúng vào lúc đó mẹ bước vào. Bà đứng nhìn một lát rồi nhón chân đến cạnh hai người. Cả hai đang tê mê nên chưa hay biết. Mẹ vỗ đánh chát bàn tay lên mông đít đang nắc nhanh của người đàn ông:
“Giữa ban ngày ban mặt, gan nhỉ
Người đàn ông quay ngang, con nhỏ cũng mở mắt ra.
Mẹ hất hàm về phía cửa:
“Nhỡ có ai vào thì sao?”
Người đàn ông rút cặc ra, ôm mẹ, vòi tay xuống bóp lồn bà, cười giả lả:
“Tại cô con gái cưng của em đấy, nhất định bắt anh đụ bằng được.”
Liễu la lên:
“Thôi đi dượng đừng đổ thừa, dượng muốn đụ con chớ bộ.”
“ở đó mà đổ lỗi cho nhau… Lâu chưa?”
“Cái gì lâu?” ~
Dượng hỏi.
“Hai người đụ lâu chưa?”
Người đàn ông cởi áo cho mẹ:
“Mới nhập cuộc mà. Em, em ra khóa cửa lại rồi cùng chơi tay ba. Sướng lắm.”
“Em phải làm cá không ươn hết.”
“Bỏ đó đi, lát làm.”
Liễu cũng phụ họa:
“Đi mẹ… Dượng nói phải, đụ tay ba chắc sướng phải biết.”
Mẹ nguýt đứa con gái:
“Mới chừng đó tuổi đã dâm dục quá tay.”
Con nhỏ cười:
“Tại mẹ với dượng chớ bộ.”
Người đàn bà nguýt con một cái thật dài và cũng cười.
Bà ta nhìn chiếc làn mây đựng thực phẩm đổ nghiêng dưới chân. Điệu này chắc phải ăn cá ươn mất thôi. Nhưng đụ tay ba, ìân đầu tiên bà nghe nói và sắp được nếm mùi, hấp dẫn quá, bà không cưỡng được thèm muốn. Người đàn bà nhìn hai người, nói vội:
“Đợi một chút.”
Rồi ra đóng cửa, đi nhanh xuống nhà tám rửa lồn. Con nhỏ dạng háng nôn nóng chờ đợi. Dượng nằm cạnh, con cặc còn cứng ngắc trong tay nó. Mẹ trở lên, quần áo đã cởi.
Con nhỏ nhìn mẹ, nó suýt soa:
“Trời, lông lồn mẹ nhiều thế.”
“Một hai năm nữa con cũng vậy.”
Người đàn ông bước xuống đất, kéo con nhỏ ra mép gương, cầm hai ống quyển nó banh háng đút cặc vào rồi bảo mẹ leo đứng phía trên, một chân làm trụ, một chân vất qua vai ông, áp lồn vào miệng ông. Trận giao hoan tiếp tục Người đàn ông phía dưới đụ phía trên bú. Mẹ ôm đầu ông siết mạnh, mông lắc lư nạc nẩy, đứa con gái cũng sàng sẩy liên tục, hai tay nó vòi lên xoa hai mông đít mẹ. Cả hai mẹ con đều rên rỉ lắp bắp luôn miệng.
“Thay đi, em muốn đụ.”
Mẹ nói. Đứa con gái ngòi dậy. Người đàn ông thở gấp:
“Anh hơi mệt rồi, em đụ anh nhé?”
Mẹ gật đầu. Người đàn ông nằm ngửa, mẹ leo lên lựa thế đưa cặc vào âm đạo. Liễu cũng ngồi chồm hổm trên miệng ông ta. Mẹ bất đầu nhắp. Liễu tiếp tục sàng. Hai mẹ con đâu mặt, dùng tay bóp vú nhau.
Cứ thế, họ thay đổi vị trí từng chặp, người này được đụ thì người kia được bú, và ngược lại. Có lúc người đàn ông bảo hai mẹ con nằm sấp, chân thòng xuống đất song song cạnh nhau, ông ta đụ một bên, bên kia dùng hai ngón tay thụt, hoặc cũng theo kiểu tương tự, nhưng thay vì nam song song thì hoặc mẹ, hoặc con nằm trên, hai người quấn siết lấy nhau, hôn ha, nút lưỡi, xoa nắn vú cho nhau. Người đàn ông đứng dưới, khi đút cặc vào lồn trên, chơi kiểu chó, khi đút vào lồn dưới, thụt “pa tông”. Lồn mẹ” rộng hơn, nước nhờn cũng nhiều nên phát ra tiếng kêu lẹp bẹp, lồn con bót nên chỉ nghe lép nhép, nếu ai đó không nhìn thấy hoạt cảnh tay ba trước mắt, chỉ nghe âm thanh cũng dễ dàng đoán ra người đàn ông đang đụ mẹ hay đụ con.
Cho đến lúc người đàn ông xuất tinh, cả hai đều chia phần liếm hết.
Họ mệt nhoài nằm chồng lên nhau thở dốc. Trong tay người đàn ông, hai chiếc lồn ướl nhẹp, một cái lông lá đen ngòm và một cái phơn phớt vàng au. Người đàn ông thích thú nói với hai mẹ con:
“Từ nay cả ba ngủ chung một giường, nhé.”
Hai mẹ con gật đâu ưng thuận.