Chủ nhật bọn mình vẫn về nhà anh ăn cơm như thường, chỉ là có thêm một người thôi mà. Hôm nay đến thì thấy con Vi đang ngồi chơi với ba nó, lại đang năn nỉ xin tiền mua túi Hermes mới ra.
Giờ mới để ý, hai ba con nhà nó đều có một nốt ruồi đỏ sau cổ, chỉ là khác vị trí thôi. Của ba nó vừa to vừa xấu nhưng của nó thì là ruồi son rất duyên. Người yêu mình không có nốt ruồi đó, chẳng nhẽ chỉ vì thế mà bác ấy nghe lời người ta châm chọc nghi ngờ anh không phải con đẻ?
Mình mấy lần định hỏi anh mà nhiều chuyện quá còn chưa có cơ hội. Xuống bếp thì thấy mẹ chồng cái Vi đang ngồi khoác lác với người giúp việc, này thì nhà cô cả bảy đời đều có học vấn cao, gia phả còn ghi lại có cụ đỗ Trạng Nguyên, được vua trọng dụng lắm.
Vừa thấy mình bà ta đã đổi chủ để ngay được rồi.
-“Đời nó lắm kẻ vô học, bên cạnh những người có văn hoá như nhà cô, thì một vài thể loại đúng là rác ruởi của xã hội, thấy người ta có con với nhau rồi mà mặt vẫn dày như thớt…”
Mịa điên éo chịu được nữa rồi, mình hỏi thẳng.
-“Bác nói ai thì nói thẳng ra, người có học sợ gì mà phải bóng gió.”
-“Tôi sống ngay thẳng thì có gì đáng sợ, tôi nói cô đấy, dân đầu đường xó chợ, phá vỡ hạnh phúc của người khác, hại bọn trẻ ba mẹ xa nhau, sống thất đức như thế mai sau kiểu gì cũng gặp quả báo.”
Nóng bừng bừng hết cả người rồi, may mà mẹ anh vào kịp thời chứ không chắc mình tạt cả rổ rau vào mặt mụ mất.
Bác ấy đuổi giúp việc ra ngoài, trong bếp chỉ còn ba người.
-“Chị nói cô nghe này, cô trước có thù oán gì với Nguyệt chị không cần biết. Riêng chuyện này phải rõ ràng, công bằng mà nói cháu Mai mới là người thứ ba. Bây giờ tuổi trẻ trót lỡ dở rồi, không ai muốn thế, người nào cũng bị tổn thương cả.”
-“Em…em…”
-“Cô đáng tuổi mẹ con bé mà, con cháu có gì sai thì mình chỉ bảo, sao cô lại trù ẻo nó thế?”
-“Ôi dào, thôi em không rõ tình hình, em hiểu nhầm…”
-“Ừ, dù sao cũng là con dâu tương lai của chị, cô nể mặt chị một chút.”
Mẹ anh An tức tím mặt không làm gì được. Căn bản bác Vân cũng chẳng nói gì quá đáng cả, cái kiểu của bác ấy là giống người yêu mình ý, bình thường thì hiền hiền ít ý kiến, nhưng đã mở miệng thì thôi rồi, lịch sự đến mức đối phương vừa đau vừa chịu.
Đến lúc ăn cơm còn hộc máu nữa, phụ nữ có thai khó ở. Ăn cái này nôn, ăn cái kia oẹ làm ai cũng lo lắng thay, luôn mồm thôi con lên trên cho mọi người đỡ vì con mà mất vui. Màu mè vãi, mình nghĩ giờ mà ai bảo nó biến mịa mày lên phòng đi có mà lại khóc ròng.
Mình ngứa mắt quá, phải đứng dậy xin phép vào nhà vệ sinh cho hạ hoả.
-“Hey, người yêu cũ, khoẻ chứ?”
Đờ mờ, tránh vỏ dưa gặp vỏ dừa, thằng cha làm gì ở đây không biết.
-“Ảnh anh gửi nhận được chưa?”
Ảnh nào nhỉ? Đừng có bảo là xấp ảnh đó nhé? Sao hắn lại biết?
Số là hôm qua mình đúng là nhận được một tập ảnh, là ảnh nóng…của chính mình, tấm nào cũng rất chi là mát mẻ, có cái còn nude một trăm phần trăm luôn. Khẳng định người có chỗ ảnh này chỉ có thể là con Mai thôi. Ngày xưa hay đi mua váy ngủ và nội y với nhau, rồi thân tới mức mang về ở trong phòng cùng thử đồ luôn.
Lúc đấy thỉnh thoảng nó cầm điện thoại, mình tưởng nó chat với ai cơ, biết đâu là con cờ hó chụp lại, tại cũng không thấy flash loé lên nữa, chẳng bao giờ ngờ được luôn.
Còn kéo cả thằng An vào, một lũ khốn nạn.
-“Muốn gì?”
-“Bỏ người yêu, về làm nhân tình của anh.”
Kinh thật, vợ ngồi cách đây chưa đầy ba mét mà nó dám lộng ngôn.
-“Mẹ, mơ giữa ban ngày hả con?”
-“Hay để anh mang ảnh vào phòng ba mẹ vợ trưng bày nhé, nói em thấy người yêu lăng nhăng chuyển mục tiêu sang tán tỉnh anh…”
-“Đíu ai tin mày, tránh ra.”
-“Được rồi, cho em thời gian suy nghĩ, hai tuần sau trả lời anh, đừng liều quá em yêu nhá.”
Điên mất!
Mình tự an ủi mình rồi, rằng nếu thằng chó dám gửi cho ba mẹ anh, thì mình cũng sẽ vạch mặt quá khứ ăn bám của nó, nhưng chẳng hiểu sao cứ lo chứ. Lo vì thằng này nó dẻo mỏ lắm, đấu miệng cãi lý mà không có chứng cớ chắc mình thua.
Cả con Mai nữa, rồi con Vi cũng sẽ xen vào vụ này, nói chung mình chỉ có bất lợi mà thôi, bực hết cả người.
Chủ nhật bọn mình vẫn về nhà anh ăn cơm như thường, chỉ là có thêm một người thôi mà. Hôm nay đến thì thấy con Vi đang ngồi chơi với ba nó, lại đang năn nỉ xin tiền mua túi Hermes mới ra.
Giờ mới để ý, hai ba con nhà nó đều có một nốt ruồi đỏ sau cổ, chỉ là khác vị trí thôi. Của ba nó vừa to vừa xấu nhưng của nó thì là ruồi son rất duyên. Người yêu mình không có nốt ruồi đó, chẳng nhẽ chỉ vì thế mà bác ấy nghe lời người ta châm chọc nghi ngờ anh không phải con đẻ?
Mình mấy lần định hỏi anh mà nhiều chuyện quá còn chưa có cơ hội. Xuống bếp thì thấy mẹ chồng cái Vi đang ngồi khoác lác với người giúp việc, này thì nhà cô cả bảy đời đều có học vấn cao, gia phả còn ghi lại có cụ đỗ Trạng Nguyên, được vua trọng dụng lắm.
Vừa thấy mình bà ta đã đổi chủ để ngay được rồi.
-“Đời nó lắm kẻ vô học, bên cạnh những người có văn hoá như nhà cô, thì một vài thể loại đúng là rác ruởi của xã hội, thấy người ta có con với nhau rồi mà mặt vẫn dày như thớt…”
Mịa điên éo chịu được nữa rồi, mình hỏi thẳng.
-“Bác nói ai thì nói thẳng ra, người có học sợ gì mà phải bóng gió.”
-“Tôi sống ngay thẳng thì có gì đáng sợ, tôi nói cô đấy, dân đầu đường xó chợ, phá vỡ hạnh phúc của người khác, hại bọn trẻ ba mẹ xa nhau, sống thất đức như thế mai sau kiểu gì cũng gặp quả báo.”
Nóng bừng bừng hết cả người rồi, may mà mẹ anh vào kịp thời chứ không chắc mình tạt cả rổ rau vào mặt mụ mất.
Bác ấy đuổi giúp việc ra ngoài, trong bếp chỉ còn ba người.
-“Chị nói cô nghe này, cô trước có thù oán gì với Nguyệt chị không cần biết. Riêng chuyện này phải rõ ràng, công bằng mà nói cháu Mai mới là người thứ ba. Bây giờ tuổi trẻ trót lỡ dở rồi, không ai muốn thế, người nào cũng bị tổn thương cả.”
-“Em…em…”
-“Cô đáng tuổi mẹ con bé mà, con cháu có gì sai thì mình chỉ bảo, sao cô lại trù ẻo nó thế?”
-“Ôi dào, thôi em không rõ tình hình, em hiểu nhầm…”
-“Ừ, dù sao cũng là con dâu tương lai của chị, cô nể mặt chị một chút.”
Mẹ anh An tức tím mặt không làm gì được. Căn bản bác Vân cũng chẳng nói gì quá đáng cả, cái kiểu của bác ấy là giống người yêu mình ý, bình thường thì hiền hiền ít ý kiến, nhưng đã mở miệng thì thôi rồi, lịch sự đến mức đối phương vừa đau vừa chịu.
Đến lúc ăn cơm còn hộc máu nữa, phụ nữ có thai khó ở. Ăn cái này nôn, ăn cái kia oẹ làm ai cũng lo lắng thay, luôn mồm thôi con lên trên cho mọi người đỡ vì con mà mất vui. Màu mè vãi, mình nghĩ giờ mà ai bảo nó biến mịa mày lên phòng đi có mà lại khóc ròng.
Mình ngứa mắt quá, phải đứng dậy xin phép vào nhà vệ sinh cho hạ hoả.
-“Hey, người yêu cũ, khoẻ chứ?”
Đờ mờ, tránh vỏ dưa gặp vỏ dừa, thằng cha làm gì ở đây không biết.
-“Ảnh anh gửi nhận được chưa?”
Ảnh nào nhỉ? Đừng có bảo là xấp ảnh đó nhé? Sao hắn lại biết?
Số là hôm qua mình đúng là nhận được một tập ảnh, là ảnh nóng…của chính mình, tấm nào cũng rất chi là mát mẻ, có cái còn nude một trăm phần trăm luôn. Khẳng định người có chỗ ảnh này chỉ có thể là con Mai thôi. Ngày xưa hay đi mua váy ngủ và nội y với nhau, rồi thân tới mức mang về ở trong phòng cùng thử đồ luôn.
Lúc đấy thỉnh thoảng nó cầm điện thoại, mình tưởng nó chat với ai cơ, biết đâu là con cờ hó chụp lại, tại cũng không thấy flash loé lên nữa, chẳng bao giờ ngờ được luôn.
Còn kéo cả thằng An vào, một lũ khốn nạn.
-“Muốn gì?”
-“Bỏ người yêu, về làm nhân tình của anh.”
Kinh thật, vợ ngồi cách đây chưa đầy ba mét mà nó dám lộng ngôn.
-“Mẹ, mơ giữa ban ngày hả con?”
-“Hay để anh mang ảnh vào phòng ba mẹ vợ trưng bày nhé, nói em thấy người yêu lăng nhăng chuyển mục tiêu sang tán tỉnh anh…”
-“Đíu ai tin mày, tránh ra.”
-“Được rồi, cho em thời gian suy nghĩ, hai tuần sau trả lời anh, đừng liều quá em yêu nhá.”
Điên mất!
Mình tự an ủi mình rồi, rằng nếu thằng chó dám gửi cho ba mẹ anh, thì mình cũng sẽ vạch mặt quá khứ ăn bám của nó, nhưng chẳng hiểu sao cứ lo chứ. Lo vì thằng này nó dẻo mỏ lắm, đấu miệng cãi lý mà không có chứng cớ chắc mình thua.
Cả con Mai nữa, rồi con Vi cũng sẽ xen vào vụ này, nói chung mình chỉ có bất lợi mà thôi, bực hết cả người.