Tôi đang cố diễn tả những chuyện này không phải để hồi sinh chúng trong nỗi khốn khổ vô biên hiện thời của tôi, mà chỉ để tách phần địa ngục và phần thiên đường trong thế giới kỳ lạ, đáng sợ, điên khùng ấy — thế giới của sự si mê nymphet. Thú tính và vẻ đẹp hòa quyện tại một điểm nào đó, cũng là giới tuyến mà tôi muốn ấn định, và tôi cảm thấy mình đã hoàn toàn thất bại trong việc này. Tại sao?
Quy định của luật La Mã, mà theo nó thì con gái có thể kết hôn vào mười hai tuổi, đã được Giáo Hội chấp thuận, và vẫn còn duy trì, tuy không quá công khai, ở vài bang của Hợp Chủng Quốc. Còn mười lăm tuổi thì hợp pháp ở mọi nơi. Chẳng có gì sai trái, cả hai bán cầu tuyên bố, khi một gã vũ phu bốn mươi tuổi, được ban phúc bởi mục sư địa phương và phù lên vì rượu, lột phăng bộ đồ lòe loẹt ướt đẫm mồ hôi và thọc mình đến lút cán vào cô dâu trẻ của gã. “Tại những miền có khí hậu ôn đới kích thích [theo lời một tờ tạp chí cũ trong thư viện nhà tù này] như St. Louis, Chicago và Cincinaiti, con gái dậy thì khoảng cuối năm mười hai tuổi.” Dolores Haze đã được sinh ra cách Cicinaiti kích thích chưa đến ba trăm dặm. Tôi chỉ tuân theo tự nhiên thôi. Tôi là con chó săn trung thành của tự nhiên. Vậy tại sao lại có điều khủng khiếp này mà tôi không thể giũ bỏ? Tôi có bẻ mất nhụy đào của nàng không? Thưa các quý bà nhạy cảm trong bồi thẩm đoàn, tôi thậm chí không phải bạn tình đầu tiên của nàng.