Edit: VaBeta: Su
Lâm Nhuỵ khóc lóc rời khỏi nhà của Phó Duẫn Thừa.
Sự thật đã chứng minh rằng khi cả người cô cảm thấy không vui thì tiếp theo còn sẽ xảy ra càng nhiều rắc rối. Sau khi ra khỏi nhà của anh, cô mới phát hiện nơi đây đều là khu biệt thự và nó nằm ở bên ngoài nội thành. Những người ở đây khi đi ra ngoài đều là đi xe riêng nên chỗ này không có xe buýt và xe taxi đi ngang qua.
Cầm di động tra xét xung quanh một chút, trạm giao thông công cộng gần đây nhất cũng cách nơi cô đứng khoảng 2 km.
Cô chỉ có thể đeo balo và cầm di động bước đi trên con đường cái vắng tanh.
Mặt trời hôm nay rất chói, ánh sáng nóng hừng hực chiếu lên trên người làm cô thật sự vừa mệt vừa bực bội. Cô đột nhiên cảm thấy giống như toàn bộ thế giới đều đang đối nghịch với mình. Hai chân còn có chút đau, khi đi đường thì giống như bị tra tấn, cô vừa đi vừa rơi nước mắt và thương tâm bởi vì sự lạnh nhạt của Phó Duẫn Thừa.
Cho dù là như vậy nhưng khi người ở bên ngoài nhìn vào thì sẽ thấy là cảnh tượng mỹ nữ đang rơi lệ, đặc biệt là dáng người của cô gái đẹp này thực không tồi và rất hấp dẫn tròng mắt người khác.
Có 1 – 2 người đàn ông trung niên mở siêu xe mời Lâm Nhuỵ lên ngồi chung nhưng cô đều từ chối hết. Cũng không nhìn xem lại bộ dáng của bản thân đi, vừa bụng phệ lại còn béo phì và lớn tuổi, chỉ sợ là khi cởi quần ra thì côn thịt còn không đủ để nhét kẽ răng.
Đương nhiên, điều quan trọng hơn là họ vừa già vừa xấu, quả thực là kém xa ngàn dặm so với Phó Duẫn Thừa.
Chỉ có điều là Phó Duẫn Thừa lại đối xử nghiêm khắc tàn khốc với cô…
Hơn nữa, cô còn bị tên đê tiện Trương Lục kia làm hại mấy ngày nay cũng rất khó tới trường học…
Lâm Nhuỵ rầu rĩ đi bộ. Cô cảm thấy rất sốt ruột với mấy chuyện phiền phức này.
Đột nhiên thấy khó thở, cô oán hận dùng chân đá một viên đá trên mặt đất.
“Ai u.”
Chân của Lâm Nhụy đau đến phát điếng, cô hô lên một tiếng.
Thật là tự làm bậy không thể sống mà, rõ ràng là đi đá cái hòn đá nhỏ kia, kết quả lại dùng sức quá lớn mà thu chân không được nên trực tiếp đá lên đầu của khối đá to bên cạnh.
Cô cúi người xuống rồi cởi giày ra xem xét nên không hề phát hiện ra có một chiếc Porsche không biết từ khi nào đã ngừng lại bên cạnh mình lặng yên không một tiếng động, một đôi chân dài bước xuống xe tiến đến gần Lâm Nhuỵ.
“Cô không sao chứ?” Giọng nói trầm thấp làm người mê muội.
Lâm Nhuỵ ngẩng đầu lên thì liền thấy, cư nhiên là người đàn ông mà mình gặp ở công viên trò chơi lần trước.
Lâm Nhụy nhớ lại lúc ấy, bởi vì thấy người đàn ông này lớn lên quá anh tuấn mà liền nhịn không được xuống tay, hai người thiên lôi câu địa hỏa, người đàn ông làm cô dục tiên dục tử ở trong buồng vệ sinh. Cô còn mơ hồ nhớ rõ hình như người đàn ông này tên là Lục Trạch, trên danh thiếp bị cô xé kia có viết như vậy.
Anh hôm nay ăn mặc tương đối nghiêm chỉnh, một thân tây trang màu đen, dáng người cao thẳng, tóc vuốt ra phía sau để lộ gương mặt trắng nõn trơn bóng, ngũ quan vốn thâm thúy càng thêm anh tuấn bức người.
Giờ phút này, mắt đen từ trên cao nhìn xuống Lâm Nhuỵ, ánh mắt anh sáng quắc.
Thực ra chỉ là tùy tiện làm một lần nên người đàn ông này cũng không được tính là bạn. Lúc này, anh đột nhiên xuất hiện ở trước mặt cô. Tình huống này khiến Lâm Nhuỵ không khỏi có chút xấu hổ.
Đặc biệt là khi cô đang chật vật mất mặt thế này, cũng không biết là Lục Trạch đã thấy được nhiều hay ít.
“Không sao!”
Cô ngồi xổm ở dưới đất, ngón cái bên chân phải đã bị trầy, mắt cá chân còn lưu lại vết trầy da đêm qua do té ngã ở trong phòng tắm. Thật xui xẻo, hai vết thương đều ở cùng trên một chân, cô đây là đang gặp phải cái vận đen gì nhỉ?
Lâm Nhụy ngẩng đầu hỏi Lục Trạch: “Mà tại sao anh lại ở đây?”
Lục Trạch cười cười: “Nhà tôi ở phía trước, đang trên đường về nhà lấy văn kiện thì liền nhìn thấy cô.”
Kỳ thật thì anh đã quan sát Lâm Nhuỵ từ xa một hồi lâu.
Trên đường sắp về đến nhà, vốn chỉ tùy ý quét tầm mắt ra ngoài cửa sổ nhưng không ngờ rằng lại thấy được một thân ảnh quen mắt làm Lục Trạch có chút không thể tin tưởng.
Vốn tưởng rằng là nhìn lầm nên anh cố ý lái xe với tốc độ chậm nhất, hai mắt lại nhìn xuyên thấu qua cửa sổ nhiều thêm một chút, cuối cùng thì cũng xác định được.
Đây là cô “Lâm tiểu thư” đã cùng anh làm tình mãnh liệt ở buồng vệ sinh trong công viên trò chơi cách đây mấy ngày.
Cô “Lâm tiểu thư” này thật sự là quá hợp khẩu vị. Anh còn nhớ rõ như in tình cảnh dâm đãng khi cô bị cây côn thịt dưới háng mình làm đến cao trào, cái miệng nhỏ đỏ bừng phun ra tiếng rên rỉ mê người cộng với tiểu huyệt chặt hẹp vừa liếm mút vừa có thể chảy ra nước, mọi thứ trên người cô đều làm anh còn mãi hồi tưởng lại dư vị cho đến tận bây giờ.
Nhưng ngay cả tên cô mà anh cũng không biết. Lục Trạch đã cố ý tự mình đưa cho cô một tấm danh thiếp, bên trên có viết cách thức liên hệ trực tiếp với anh. Anh còn tính toán ngẫu nhiên “Liên hệ” với cô một chút cũng không tồi.
Ai ngờ, qua đã lâu như vậy mà không hề có cuộc điện thoại nào của cô gọi tới.
Trong lòng Lục Trạch có chút tiếc nuối nhưng anh cũng không thèm để ý. Dù sao cũng chỉ là một lần gặp gỡ tình cờ và chơi đùa với nhau mà thôi.
Ai mà ngờ rằng, hai người họ lại còn có cơ hội gặp nhau lần thứ hai. Hơn nữa, lần này, tình cảnh của “Lâm tiểu” hình như có chút chật vật.
Lục Trạch ngồi ở ghế cầm lái nghiền ngẫm nhìn Lâm Nhuỵ một mình đáng thương đi ở trên đường lớn, nhìn cô rầu rĩ không vui đá cục đá, sau đó bị cục đá làm cho bị thương…
Lúc này, anh mới bước từ trên xe xuống, cũng bởi vậy nên mới xảy ra một màn này.
Lâm Nhuỵ nhìn theo phương hướng mà Lục Trạch chỉ, đúng là khu biệt thự cô vừa rời khỏi. Hóa ra là Lục Trạch và Phó Duẫn Thừa ở trong cùng một khu nhà, khó trách vì sao mà cô gặp được Lục Trạch ở đây.
Lâm Nhuỵ bừng tỉnh ngộ.
Lâm Nhụy vừa định chuẩn bị mở miệng nói chuyện thì lại thấy Lục Trạch nhìn mắt cá chân cùng với ngón chân bị thương của mình. Anh săn sóc nói: “Lâm tiểu thư, cô cứ lên xe của tôi trước đi đã, tôi đưa cô tới tiệm thuốc.”
Lục Trạch tới thật là đúng lúc.
“Cảm ơn anh Lục.”
Lâm Nhuỵ gật đầu đồng ý, cô vốn đang phát sầu không biết nên trở về nhà như thế nào, hiện tại thì Lục Trạch lại chủ động đề nghị trước, tuy quan hệ của hai người tương đối xấu hổ nhưng cũng được coi là giải quyết được khó khăn của cô bây giờ.
Tiếp theo, Lục Trạch đỡ Lâm Nhuỵ lên xe, an trí cho cô ngồi ở trên ghế phụ xong, sau đó anh cũng liền ngồi lên xe.
“Thắt đai an toàn cho tốt đi.” Giọng điệu của Lục Trạch ôn hòa.
Lâm Nhuỵ thiếu chút nữa đã quên, nghe Lục Trạch nhắc nhở, cô liền vội vàng cúi đầu thắt đai an toàn.
Lục Trạch ngồi ở bên cạnh cong cong môi. Anh nghiêng thân thể qua bên phải rồi vươn tay qua. “Để tôi đeo giúp cô.”
Dứt lời, anh duỗi tay qua bên phải Lâm Nhuỵ rồi kéo đai an toàn qua, cánh tay cường kiện giống như vô tình cọ qua trước ngực Lâm Nhụy như 1 ngón gió phất qua và thắt đai an toàn cho cô xong. Toàn bộ động tác của anh rất đẹp mắt, liền mạch và lưu loát.
Lúc thắt đai an toàn, ánh mắt anh thực chuyên chú, động tác của ngón tay cũng thực ôn nhu, có hô hấp tinh mị phun vào trên cần cổ trần trụi của Lâm Nhuỵ, cảm giác tê tê dại dại.
Lâm Nhuỵ rung động tâm thần.
Nhưng chờ đến khi cô nhìn lại Lục Trạch thì anh đã ngồi thẳng. Trên mặt anh treo tươi cười nhàn nhạt, thoạt nhìn ôn tồn lễ độ.
Mặc cho ai nhìn cũng đều đến tán thưởng một tiếng anh là tuýp đàn ông ga lăng.
Ấn ngôi sao và vote đy nả >
<
Chọn tập - Chương 1: Nghĩ muốn có 1 người đàn ông tới hung hăng làm mình
- Chương 2: Ý dâm côn thịt lớn của người đàn ông
- Chương 3: Bị người đàn ông nhìn thấy một đôi vú to
- Chương 4: Yêu đương vụng trộm trong buồng vệ sinh (1)
- Chương 5: Yêu đương vụng trộm trong buồng vệ sinh (2)
- Chương 6: Yêu đương vụng trộm trong buồng vệ sinh (3)
- Chương 7: Suýt chút nữa bị phát hiện
- Chương 8: Đổi thầy giáo mới
- Chương 9: Thầy giáo mới lạnh nhạt
- Chương 10: Bông hoa lạnh lùng
- Chương 11: Thanh danh bị hủy hoại
- Chương 12: Cuộc sống hôn nhân của Phó Duẫn Thừa
- Chương 13: Đêm nay, em đừng về có được không?
- Chương 14: Ở trong nhà của Phó giáo sư (1)
- Chương 15: Ở trong nhà của Phó giáo sư (2)
- Chương 16-1: Té ngã trong phòng tắm (1)
- Chương 16-2: Té ngã trong phòng tắm (2)
- Chương 17: Bị ngón tay của Phó giáo sư cắm cao trào
- Chương 18: Cắm chết cô!
- Chương 19: Bị giáo sư xoa nắn núm vú
- Chương 20: Hết hy vọng
- Chương 21: Gặp được Lục Trạch
- Chương 22: Xoa thuốc
- Chương 23: Ngoài tầm đạo đức
- Chương 24: Nguyên cây vào động
- Chương 25: Bị cây gậy lớn thọc hỏng rồi!
- Chương 26: Nữ trên nam dưới càng sướng!
- Chương 27: Kích thích khi yêu đương vụng trộm
- Chương 28: Bắn lên mặt, rửa sạch thân thể, lần sau gặp lại!
- Chương 29: Giáo thảo Hàn Vũ
- Chương 30: Cậu nhớ kỹ cô
- Chương 31: Đêm dài từ từ (1)
- Chương 32: Đêm dài từ từ (2)
- Chương 33: Đêm dài từ từ (3) – Tao vú
- Chương 34: Đêm dài từ từ (4) – Tiểu mẫu cẩu
- Chương 35: Cuộc sống sinh hoạt
- Chương 36: Không thú vị (H)
- Chương 37: Văn phòng giáo sư (1)
- Chương 38: Văn phòng giáo sư (2)
- Chương 39: Để thầy giúp em liếm sạch dâm thủy trong tiểu huyệt được không?
- Chương 40: Giáo sư rót thẳng tinh dịch vào tử cung
- Chương 41: Ấm áp sau khi làm tình mãnh liệt
- Chương 42: Tình thế lưỡng nan
- Chương 43: Thất vọng
- Chương 44: Gia đình tụ hội
- Chương 45: Lòng nghi ngờ của vợ
- Chương 46: Quyến rũ ác ma (1)
- Chương 46-2: Quyến rũ ác ma (2)
- Chương 47: Chuyện làm tình ở KTV (1)
- Chương 47-2: Chuyện làm tình ở KTV (2)
- Chương 47-3: Phiên ngoại (1)
- Chương 47-4: Phiên ngoại (2) – Ba của đứa bé rốt cuộc là ai?
- Chương 48: Tra nam tra nữ
- Chương 49: Nam nữ làm tình (1)
- Chương 50: Nam nữ làm tình (2)
- Chương 51: Nam nữ làm tình (3)
- Chương 52: Đây là tiểu huyệt tốt nhất mà anh từng làm qua (1)
- Chương 53: Đồng sàng dị mộng
- Chương 54: Bạn trai
- Chương 55: Ngậm vú mút vú
- Chương 56: Dã chiến mãnh liệt bị phát hiện
- Chương 57: Bị phát hiện!
- Chương 58: Yêu đến hèn mọn
- Chương 59: Vai hề nhảy nhót
- Chương 60: Phá kén thành điệp
- Chương 61: Ác ý
- Chương 62: Nam xướng nữ trộm
- Chương 63: Khiêu khích
- Chương 64: Anh có gan thì thử làm chết tôi đi!
- Chương 65: Tôi với người đàn ông khác, ai lợi hại hơn chút?
- Chương 66: Tái chiến màn tình cảm mãnh liệt trong bồn tắm
- Chương 67: Gian tình bị phát hiện (1)
- Chương 68: Phát hiện (2)
- Chương 69: Phiên ngoại (3) – Tết Trung Thu
- Chương 70: Hai cực
- Chương 70-2: Hai nụ hôn
- Chương 71: Anh và cô
- Chương 72: Hôn nhân như vây thành
- Chương 73: Hồng Môn Yến (1)
- Chương 74: Hồng Môn Yến (2)
- Chương 75: Hồng Môn Yến (3)
- Chương 76: Trò khôi hài
- Chương 77: Xong việc
- Chương 77-2: Phiên ngoại (4): Những ngày Lâm Nhụy mang thai (1)
- Chương 77-3: Phiên ngoại (5): Những ngày Lâm Nhụy mang thai (2)
- Chương 78: Ôn nhu
- Chương 79: Hôn chúc ngủ ngon
- Chương 80: Quyến rũ anh
- Chương 81: Yêu tinh
- Chương 82: Giáo sư, thầy có thể làm em thêm một lần nữa không?
- Chương 83: Ăn côn thịt, uống sữa bò
- Chương 84: Em tình tôi nguyện
- Chương 85: Đếm ngược thời gian bắt gian
- Chương 86
- Chương 87: Vợ hợp pháp cùng nhân tình
- Chương 88: Ác độc
- Chương 89: Đôi bên tình nguyện
- Chương 90: Điện thoại
- Chương 91: Đại bảo bối của tôi
- Chương 92: Thuyền nhỏ bạn giường nói lật liền lật
- Chương 93: Cô đã bị hắn làm chưa?
- Chương 94: Ngọn lửa ghen ghét
- Chương 95: Kêu ra tiếng đi!
- Chương 96: Xuống giường liền trở mặt vô tình
- Chương 97: Xấu hổ
- Chương 98: Gặp lại bạn giường cũ
- Chương 99: Tình nhân ôn nhu
- Chương 100: Thích hay không thích?
- Chương 101: Muốn đào góc tường?
- Chương 102: Gọi điện thoại
- Chương 103: Phiên ngoại: Tưởng tượng của Lâm Nhụy
- Chương 104: Phiên ngoại: Ký lục quyến rũ chim chóc của Lâm Nhụy
- Chương 105: Phiên Ngoại: Bắt Đầu Hành Động Tóm Sâu Lông
- Chương 106: Phiên Ngoại: 3 Người Đàn Ông Cùng Nhau Lên
- Chương 107: Hẹn Hò Hẹn Hò!
- Chương 108: Phiên Ngoại: 3 Người Đàn Ông Cùng Nhau Làm?
- Chương 109: Biến Chuyển
- Chương 110: Biến Chuyển Đột Ngột
- Chương 111: Cô Cùng Phó Duẫn Thừa Ở Bên Nhau?
- Chương 112: Người Ngoài Cuộc
- Chương 113: Tư Vị Của Cô Ấy Cũng Không Tồi, Chẳng Phải Sao?
- Chương 114: Chị Xinh Đẹp
- Chương 115: Bản Thân, Hình Như Đã Hãm Sâu Vào
- Chương 116: Em Nói Muốn Làm Tình Với Anh!
- Chương 117: Bảo Bối, Em Thật Ngọt
- Chương 118: Khuôn Mặt Nhỏ Của Cô Bị Bắn Đầy Tinh Dịch Nồng Đậm
- Chương 119: Cách Lớp Tất Chân Đùa Bỡn Tiểu Huyệt
- Chương 120: Tiểu Huyệt Dâm Đãng Bị Liếm Đến Cao Trào
- Chương 121: Đâm Tiểu Tao Huyệt Quá Sướng, Hận Không Thể Vẫn Luôn Tiếp Tục Làm Nó
- Chương 122: Về Sau Có Còn Để Anh Làm Hay Không?
- Chương 123: Xong Việc
- Chương 124: Tối Hôm Qua Cô Đi Đâu?
- Chương 125: Điên Cuồng
- Chương 126: Một Đám Đàn Ông Thúi, Phi!
- Chương 127: Chúng Ta Chia Tay Đi!
- Chương 128: Quyết Định Của Lâm Nhụy
- Chương 129: Thời Gian Rảnh Rỗi Vui Sướng
- Chương 130: Em Là Của Anh!
- Chương 131: Tư Vị Bị Côn Thịt Lớn Đâm Vào Miệng
- Chương 132: Làm Trò Đâm Huyệt Trước Mặt Mọi Người
- Chương 133: Côn Thịt Đâm Huyệt Bị Người Khác Phát Hiện!
- Chương 134: Hiện Trường Lật Xe
- Chương 135: Tu La Tràng (1)
- Chương 136: Tu La Tràng Mỗi Ngày (2)
- Chương 137: Tu La Tràng Mỗi Ngày (3)
- Chương 138: Tu La Tràng Hằng Ngày (4)
- Chương 139: Tu La Tràng Hằng Ngày (5)
- Chương 140: Tu La tràng hằng ngày (6)
- Chương 141: Dùng tiểu huyệt uống rượu
- Chương 142: Đàn ông ghen
- Chương 143: Đàn ông ghen (2)
- Chương 144: Phiền toái cô Lâm chỉ dạy cho học sinh đây (h)
- Chương 145: Ngoại tình bị phát hiện
- Chương 146: Thẳng thắn
- Chương 147: Tu La tràng hằng ngày (7)
- Chương 148: Tu La tràng hằng ngày (8)
- Chương 149: Tu La tràng hằng ngày (9)
- Chương 150: Tu La tràng hằng ngày (10)
- Chương 151: Tu La tràng hằng ngày (11)
- Chương 152: Tu La tràng hằng ngày (12)
- Chương 153: Tu La tràng hằng ngày (13)
- Chương 154: Quyết định
- Chương 155: Hai nam một nữ (1)
- Chương 156: Hai nam một nữ (2)
- Chương 157: Hai nam một nữ (3)
- Chương 158: Tiểu dâm huyệt đói khát
- Chương 159: Hai cái miệng nhỏ cùng ngậm côn thịt
- Chương 160: Mọi chuyện đã định
- Chương 161: Gặp Lại Phó Duẫn Thừa
- Chương 162: Gặp lại Phó Duẫn Thừa (2)
- Chương 163: Đời trước của cô nhất định đã cứu vớt hệ Ngân Hà!
- Chương 164: Nhà họ Hàn chia rẻ đôi uyên ương!
- Chương 165: Dịu dàng thắm thiết
- Chương 166: Đại kết cục (1)
- Chương 167: Đại kết cục (2)
|