Sách ebook được sưu tầm từ Internet, Bản quyền sách thuộc về Tác giả & Nhà xuất bản. Trang Web hiện đặt quảng cáo để có kinh phí duy trì hoạt động, mong Quý Bạn đọc thông cảm ạ.

Đấu La Đại Lục

Chương 176: U hương la tiên phẩm (3): Độc (3)

Tác giả: Đường Gia Tam Thiếu
Chọn tập

Dịch Giả: hensinki7000

Biên Dịch: Dangneo

Tựa như bên trong Băng hỏa lưỡng nghi nhãn thì vạn độc đều không thể xâm nhập, sau khi ăn Bát giác huyền băng thảo cùng liệt hỏa hạnh kiều sơ thì chỗ tốt nhất chính là thông qua hai loại Băng Hỏa đối lập để dược lực làm thay đổi thể chất thân thể. Nếu Đường Tam có thể đem hai loại dược vật hoàn toàn hấp thu, như vậy hắn sẽ sở hữu một thân thể Bách độc bất xâm.

Đương nhiên, khoảng cách đến mục tiêu đó cũng rất xa.Lúc trước Cửu tiết phỉ thúy cắn hắn, chính là do hai loại Dược Thảo trong cơ thể Đường Tam có tác dụng đem độc tố hóa giải. Mà Cửu tiết phỉ thúy sở dĩ hôn mê là bởi vì nó uống phải máu tươi có chứa hai loại dược thảo của Đường Tam. May mà dược thảo đã được trung hòa cùng lượng máu lớn nếu không độc vật trân quý như Cửu Tiết Phỉ thúy cũng sẽ lập tức bạo thể mà chết.

Đường Tam nếu có thể đem hai loại dược tính của dược thảo trong cơ thể hoàn toàn hấp thu thì hắn sẽ không còn sợ bích lân xà hoàng của Độc cô bác, nhưng lúc này vẫn còn cách điểm đó rất xa. Cho nên, vì chống cự kịch độc do Độc cô bác phóng thích ra thì hắn phải mượn một chút lực lượng bên ngoài để thúc đẩy.

Đường Tam đương nhiên sẽ không đùa giỡn với tính mạng của mình, lúc hắn làm quyết định tiếp nhận độc tố của Bích Lân Xà Hoàng thì hắn cũng đã lập kế hoạch sẵn rồi.

U hương khỉ la tiên phẩm không cách nào khắc chế độc tố tiến vào trong cơ thể Nhưng nó lại hoàn toàn có thể làm tốc độ phát tác của độc tố chậm lại, tức là nó có khả năng áp chế nhất định. Mà lúc trước Đường Tam đã lấy phấn hoa của U hương khỉ la tiên khi thấy mình bị trúng độc thì hắn nhanh chóng đem phấn hoa rắc lên trên vết thương của mình.

phấn của U hương khỉ la có công hiệu giải bách độc, mặc dù hiệu lực không đủ để giải trừ độc tố của Bích Lân Xà Hoàng, nhưng cũng làm cho chất độc giảm đi tác dụng, hơn nữa Bát giác huyền băng thảo cùng liệt hỏa hạnh kiều sơ trong cơ thể Đường Tam đã bắt đầu liên thủ để chống lại độc tố.

độc cô bác lẳng lặng quan sát Đường Tam, ngay cả hắn cũng không nắm chắc có thể giải được độc tính của Bích Lân Xà Hoàng, mắt thấy vẻ mặt Đường Tam đã bị hắc khí lan tỏa khiến hắn không nhịn được có chút hối hận rồi. Chính mình thành danh đã nhiều năm mà lại làm khó một hài tử mới hơn mười tuổi, nếu hắn chết ở chỗ này vậy thực sự là phiền toái rồi. Vừa nghĩ tới người sau lưng Đường Tam. Độc cô bác không khỏi cảm thấy đau đầu, Giống như lời của Phất lan đức thì cha của Đường Tam tên là Đường Hạo Người mà hắn không thể chống cự được.

Ngay trong lúc nội tâm của Đường Hạo hỗn loạn thì thân thể Đường Tam đã xuất hiện biến hóa. Hồng quang từ da tay đã bắt đầu xuất hiện, ngay sau đó là bạch quang xuất hiện. hai màu Hồng Bạch rõ ràng đang giao hòa lẫn nhau, vừa rồi Hắc khí đang lan tràn mạnh mẽ thì bây giờ bỗng nhiên bị Hồng, Bạch quang mang này bao bọc, không thể lan tràn được nữa.

Bát chu mâu từ sau lưng Đường Tam phóng thích ra, dưới tình huống toàn lực kháng độc thì Đường Tam đã không thể nào khống chế được hồn cốt của mình nữa rồi.

Ngay cả Lam Ngân Thảo do không khống chế được cũng bắt đầu được phóng thích ra, mà mầu sắc của cả Bát Chu Mâu và Lam ngân thảo đều có sự thay đổi rất lớn, màu tím trước kia nay dã chuyển thành màu Trắng Hồng, nhìn qua vừa đẹp mắt lại vừa quỷ dị, thậm chí có chút chói mắt, tựa như một lũ rắn từ trên người hắn lan tỏa ra xung quanh, hình thành một vòng tròn lớn bao bọc hắn lại.

Điều này khiến Độc Cô Bác giật mình, nhưng thật sự khiến hắn giật mình lại chính là một Tiểu Chuy đen nhánh từ tay trái của Đường Tam xuất hiện, lúc này trong lòng hắn cũng từ kinh ngạc đã trở thành rung động.

đúng là bọn họ không nói dối mình, Tiểu Chuy tuy nhỏ nhưng hoa văn trên nó thì không thể lầm vào đâu được bởi vì đó chính là đặc trưng của Hạo Thiên Chuy.

Huyền Thiên Công mạnh mẽ vận chuyển khiến Độc tố không cách nào tiếp tục lan tràn nữa, hai loại dược tính Băng Hỏa đã mạnh mẽ ngăn chặn độc tố rồi bức nó ra khỏi cơ thể của Đường Tam.Ngay cả Đường Tam cũng không biết rằng lúc này hắn cực kỳ may mắn.

Dược tính của Bát giác huyền băng thảo cùng liệt hỏa hạnh kiều sơ phi thường mạnh mẽ, mặc dù đơn độc mỗi loại thì cũng không phải là Tiên Phẩm tốt nhưng một khi hai loại này đi cùng nhau thì lại trở thành Cực Phẩm Tiên Dược.Đường Tam nếu muốn đem dược tính của hai loại dược thảo này hoàn toàn dung nhập trong cơ thể thì ít nhất cũng phải đạt tới bảy mươi cấp hồn lực mới có thể làm được.

Nhưng lúc này,thông qua kích thích của Bích lân xà hoàng độc khiến cho Bát giác huyền băng thảo cùng Liệt hỏa hạnh kiều sơ cùng phát động mạnh mẽ để phản,cứ như vậy khiến tốc độ hấp thu của Đường Tam tăng nhanh chóng.

Lúc làm chất độc từ Bích lân xà hoàng trong cơ thể Đường Tam dã bị hiệu lực của hai loại dược thảo hấp thu hơn ba phần rồi. Đương nhiên, tốc độ hấp thu độc tố cũng dần dần tăng cao hơn.

Sắc mặt Độc cô bác cực kỳ khó hiểu nhìn Đường Tam, hắn chính là lấy độc để nổi tiếng, sau khi kinh ngạc qua đi, lúc này hắn đã dần dần hiểu được nguyên nhân vì sao Thiếu niên trước mặt này có thể ngăn cản được kịch độc của mình.

Lúc bị mình bắt đi thì hắn cũng không có năng lực lớn như bây giờ, kể cả Vũ Hồn cùng Ngoại Phụ Hồn Cốt của hắn cũng đều có biến hóa, như vậy chắc chắn hắn đã ăn phải dược vật nào đó có khả năng chống lại các loại độc tố.

Từ lúc đầu phát hiện băng hỏa lưỡng nghi nhãn,Dộc cô bác đã phát hiện nơi này có không ít dược thảo mà chính mình cũng không thể nhận ra là loại gì, hắn cũng đã từng thí nghiệm dược tính của các lọai dược thảo này, Nhưng những thí nghiệm này cũng đã khiến hắn nếm qua không ít đau khổ mà cả đời cũng không thể quên.Nếu không phải hắn có công lực cực kỳ cao thì chỉ sợ đã chết lâu rồi.

Từ sau lúc ấy,Độc cô bác quay lại đây cũng chỉ dùng các loại dược thảo mà mình biết mà thôi. Hắn thật sự không muốn tin tưởng, ngay cả thảo dược này chính mình cũng không nhận ra mà Thiếu Niên trước mắt chỉ với hơn mười tuổi này lại biết được. Hắn cũng biết dược thảo này có thể là bảo vật, chỉ là đã là Phong hào đấu la hắn tuyệt không muốn mạo hiểm.

Nhìn Đường Tam, trong lòng Độc cô bác lúc này có thể nghĩ đến chỉ có bốn chữ, “Bách độc bất xâm” để mà hình dung Đường Tam mà thôi bởi vì tất cả các loại độc nhất mà mình có đều không thể gây hại cho Đường Tam tuy nhiên hắn lại thừa khả năng bóp chết Đường Tam bất cứ lúc nào. Nhưng tuổi của Đường Tam cũng là ưu thế lớn nhất của hắn.lấy thực lực của hắn trong độ tuổi này thì tiền đồ chính là không thể hạn chế.

“Đáng tiếc thật” Độc cô bác trong lòng thầm than, tuổi của cháu gái mình cùng hắn còn lớn, nếu không chắc chắn hắn muốn bọn họ thành một đôi.

Hồng,bạch hai màu từ trong da tay của Đường Tam dần ẩn mất, tiếp theo là Tiểu Chuy màu đen dung nhập vào cơ thể, ngay sau đó là ngoại phụ hồn cốt bát chu mâu,cuối cùng mới là lam ngân thảo. Sắc mặt Đường Tam cũng từ từ khôi phục bình thường.

“đa tạ tiền bối hạ thủ lưu tình.” Đường Tam Từ trên mặt đất đứng lên, trên mặt một lần nữa xuất hiện một tia cười quái dị.

Hắn mặc dù giải trừ bích lân xà độc rồi, nhưng Đường Tam cũng biết Độc cô bác dùng độc trên người mình chỉ là một chút mà thôi, độc tính mạnh mẽ không thể so sánh với nhau, kịch độc mà mạnh nhưng số lượng không đủ thì cũng không thể gây ra uy hiếp. Độc cô bác hiển nhiên là hạ thủ lưu tình rồi, đương nhiên, Độc cô bác cũng không biết được điều đó vì đây là phán đoán trong lòng Đường Tam mà thôi.

Lúc Đường Tam chứng kiến Độc cô bác thả ba người Đại sư đi và còn cho họ thuốc giải thì hắn biết Độc Cô Bác sẽ không dễ dàng giết mình nữa, đây cũng chính là nguyên nhân chính khiến hắn đặt cược với Bích lân xà độc.

Có lần đầu tiên đối kháng này, khả năng tự kháng độc của hắn đã tăng lên nhiều cho nên nếu lần sau Độc Cô Bác có dùng Bích Lân Xà Hoàng Độc mạnh hơn nữa thì cũng rất khó mà giết được hắn.

Chọn tập
Bình luận