Dịch giả: ngduchuan
Biên Dịch: A Lá
Tất cả đều tĩnh lặng, lấy Đường Tam làm trung tâm, màu đỏ trong không khí lúc này đã hoàn toàn biến thành màu đỏ nhạt trong suốt như thủy tinh. Dưới bóng cây, ánh mặt trời chiếu xuống làm lóe ra vạn đạo quang mang.
Cách đó không xa một thân ảnh khổng lồ chậm rãi tạo thành, trong nét âm lãnh trong mắt vẫn mang theo một tia sợ hãi. Đây không phải là Địa Huyệt Chu Hoàng sao?
Đường Tam đem tam xoa kích cắm ở trên mặt đất, lấy tay che khuất tầm nhìn của Tiểu Vũ, trong mắt hắn hồng quang chợt lóe.
– Phá.
Trong nháy mắt một tiếng nổ thanh thúy vang lên, âm thanh vang vọng xuyên suốt Lạc Nhật Sâm Lâm
Gương vỡ, hình ảnh trong gương tự nhiên cũng bị nghiền nát. Bảy tên cao thủ Võ Hồn Điện, trong đó có ba gã hồn thánh, phút chốc hóa thành huyết vụ tản mát trong không trung. Thực lực của bọn chúng quả thật không kém, nhưng mà, bọn chúng phải đối mặt lại là Thiên Thủ Tu La Đường Tam. Cường giả cấp bậc Phong Hào Đấu La thi triển hồn kĩ mười vạn năm, cho dù bọn chúng có thể đạt tới cấp bậc Phong Hào Đấu La cũng không chắc có thể trụ lại, càng huống chi hồn lực chênh lệch lại lớn như vậy
Tiêu diệt một tiểu đội hồn sư Võ Hồn Điện thực lực không kém, đối với Đường Tam mà nói dễ như trở bàn tay. Sau Chuyến hành trình đi Hải Thần Đảo, lúc này Đường Tam đã chính thức lột xác, trở thành cường giả tầng lớp cao nhất trên Đấu La Đại Lục.
Thân thể Địa Huyệt Chu Hoàng cũng không hóa thành bột mịn, đương nhiên đó không phải là vì nó có khả năng đối phó đệ bát hồn kĩ mười vạn năm của Đường Tam, mà là bởi vì nó không thể bị nghiền nát như vậy, nếu không thì Đường Tam hấp thu hồn hoàn như thế nào đây? Tuy nói vậy nhưng con Địa Huyệt Chu Hoàng năm vạn năm này cũng đã bị nghiền nát thành từng khối trên mặt đất, không còn chút hơi thở nào? Đường Tam có chút thất vọng, con nhện này mặc dù chết vào lúc cực độ sợ hãi, nhưng không lưu lại khối hồn cốt nào. Có thể thấy được khả năng xuất hiện hồn cốt là nhỏ như thế nào?
– Chờ ta, Tiểu Vũ.
Đường Tam khoanh chân ngồi xuống. Với cấp bậc tinh thần lực mênh mông của hắn như vậy, không cần lao lực, mang theo khí tức võ hồn nhẹ nhàng xuất ra. Một vòng sáng màu đen từ thân thể đã bị nghiền nát của con Địa Huyệt Chu Hoàng bay ra, bao phủ lấy Đường Tam.
Ấn ký Hải Thần Tam Xoa Kích trên trán lóe sáng. Đường Tam không dám có bất cứ chút chủ quan buông lỏng, bởi vì đây là đệ tứ hồn hoàn. Hải Thần Đấu La Ba Tái Tây mặc dù khẳng định với hắn không có Chuyện gì, nhưng đây là lần đầu tiên, tự nhiên phải cẩn thận phóng thích ra Hải Thần ánh sáng. Để tránh việc phát sinh ngoài ý muốn, Lam Ngân lĩnh vực cũng mở ra, nương theo tinh thần lực khuếch tán ra, bao phủ toàn bộ khu vực xung quanh. Lúc này bất luận là hồn thú hay loài người, nếu như đến gần Đường Tam trong phạm vi một ngàn thước lập tức bị nhập vào mê cung (vãi), không có cách gì đi tới vị trí của Đường Tam.
Tốc độ hấp thu hồn hoàn so với tưởng tượng của Đường Tam nhanh hơn nhiều, mà cách làm của hắn cũng không sai. Dưới sự trợ giúp của Hải Thần ánh sáng, thân thể hắn giống như cá voi hút nước, đem hồn hoàn hút vào cơ thể. Hải Thần ánh sáng sinh ra uy hiếp làm cho sự giãy dụa của hồn hoàn Địa Huyệt Chu Hoàng đáng lẽ phải vô cùng mãnh liệt, lại trở nên vô cùng an tĩnh. Đường Tam hiện tại dù có hấp thu hồn hoàn mười vạn năm cũng không thành vấn đề. Có hồn lực chín mươi mốt cấp làm hậu thuẫn, quá trình hấp thu hồn hoàn không cần đến thời gian nửa nén hương, lại một hồn hoàn màu đen thanh thúy xuất hiện trên người hắn. Hồn hoàn của Lam Ngân hoàng đã khôi phục được năm cái.
Đứng dậy sau khi hấp thu hồn hoàn xong, Đường Tam trong long có chút khó hiểu. Hắn cảm giác được thuộc tính thân thể lại tăng lên. Nhưng là, lúc trước khi tách hồn hoàn ra để Tiểu Vũ hồi sinh trên chính thân thể mình, hắn vẫn chưa cảm giác được thân thể suy yếu a! Chẳng lẽ còn có thể có đến hai lần tăng phúc. Mặc dù hiệu quả tăng phúc của năm cái hồn hoàn đã mất đi này rất nhỏ, nhưng lại một lần nữa được tăng phúc, dù chỉ một chút, cũng quá dọa người rồi.
Chẳng qua, Đường Tam thông minh ra sao chứ? Hắn cũng không có suy tư quá lâu để tìm ra nguyên nhân. Theo đạo lý mà nói, khi hắn đem hồn hoàn rót vào cấp cho Tiểu Vũ, là đã bị tổn thương nguyên khí. Chẳng những thuộc tính hồn hoàn vốn gia tăng đối với thân thể biến mất, hơn nữa còn làm tổn thương thân thể, đáng lẽ phải giảm sút nghiêm trọng mới đúng. Nhưng là, Đường Tam lại được ông trời ưu ái, có được hồn cốt chân phải Lam Ngân hoàng, thân thể hắn mặc dù bị thương nghiêm trọng. Nhưng trải qua ngọn lửa hồi sinh vô tận của hồn cốt chân phải Lam Ngân Hoàng, khả năng chữa trị cực kỳ mạnh mẽ tu bổ bên trong một thời gian mà hắn không nhận thức được, dĩ nhiên đưa thân thể hắn hồi phục tới trạng thái tốt nhất. Ảnh hưởng xấu của việc mất đi hồn hoàn cứ như thế mà bị triệt tiêu.
Kĩ năng Bất Tử Thân của Bỉ Bỉ Đông thật quá cường hãn. Nhưng nó chỉ từ góc độ bất tử mà tiến hành, còn hồn cốt chân phải Lam Ngân hoàng của Đường Tam thì tác dụng lại là chữa trị. Mặc dù không thể bất tử, nhưng khi bị thương, chỉ cần vẫn còn hơi thở, hồn cốt chân phải Lam Ngân Hoàng ko bị mất, là có thể giúp hắn trị liệu lại. Mặc dù có lẽ hơi thấp hơn so với kĩ năng Bất Tử Thân của Bỉ Bỉ Đông, nhưng sau khi Đường Tam đạt tới cấp bậc Phong Hào Đấu La có thể sử dụng hoàn toàn các kĩ năng hồn cốt, đem kĩ năng hiệu quả tác dụng lên trên người khác, khi đó công hiệu thậm chí còn vượt qua Tử Vong Chu Hoàng đệ cửu hồn kĩ Bất Tử Thân của Bỉ Bỉ Đông.
– Ca, thế nào rồi? Không sao chứ?
Tiểu Vũ vội vàng hỏi thăm, hồn hoàn của Đường Tam có thể khôi phục được hay không, nàng thậm chí còn có phần quan tâm hơn so với Đường Tam.
Đường Tam từ khi bắt đầu bộc lộ tài năng tại hồn sư giới, chính là một đời thiên kiêu. Tiểu Vũ tuyệt không nguyện ý chứng kiến nam nhân mình yêu vì mình mà mất đi hồn hoàn kĩ năng, nhất là sau khi nhìn thấy bộ dáng trì trệ của Đường Hạo anh hùng, khiến cho cảm giác này của Tiểu Vũ càng thêm mãnh liệt.
Đường Tam mỉm cười đem Tiểu Vũ nhẹ nhàng ôm vào trong lòng:
– Yên tâm đi, tất cả đều bình thường. Có cảm giác lần này hồi sinh muội chẳng những không tổn thất, ngược lại còn có thu hoạch lớn. Đợi sau khi thu hoạch tất cả hồn hoàn một lần nữa, sẽ khiến cho thực lực lại gia tăng. Chờ khi ta đem khôi phục toàn bộ hồn hoàn, cho dù gặp lại Bỉ Bỉ Đông cũng có khả năng mà liều mạng a!
Tiểu Vũ nói:
– Vậy thì chúng ta hãy mau đi kiếm những hồn hoàn thích hợp với ngươi đi.
Đường Tam gật đầu nói:
– Cái này dễ dàng thôi. Ta thấy, chỉ cần tối đa ba ngày là có thể hoàn thành việc khôi phục toàn bộ hồn hoàn của Lam Ngân Hoàng, đạt tới cấp bậc Phong Hào Đấu La. Ta bây giờ mới hiểu song sinh võ hồn có được ưu thế lớn đến thế nào. Phong Hào Đấu La muốn liệp sát mười vạn năm hồn thú không dễ dàng. Dù sao mười vạn năm hồn thú là quá ít. Nhưng liệp sát con hồn thú cấp bậc thấp hơn lại rất đơn giản, năng lực này đối với Phong Hào Đấu La bình thường đã không còn tác dụng gì, bởi vì số lượng hồn hoàn của bọn họ đã đủ. Còn với ta bây giờ lại thiếu mười mấy hồn hoàn, nếu cũng có thể liệp sát hồn thú trình độ tương đương với con Địa Huyệt Chu Hoàng này, với cấp hồn lực ngang nhau thì ta so với những Phong Hào Đấu La bình thường mạnh hơn nhiều. Quan trọng hơn là, trong rừng rậm việc tìm kiếm hồn thú thích hợp với mình là dễ dàng hơn rất nhiều so với các hồn sư khác. Lam Ngân lĩnh vực có thể thoải mái giúp ta tìm kiếm, vừa tiết kiệm thời gian, có thể tìm được loại tốt nhất.
Quả thật nếu như chỉ là bình thường tìm kiếm muốn tìm được mấy cái hồn hoàn đẳng cấp cao như vậy thì quả thật mất khá nhiều thời gian. Có được Lam Ngân lĩnh vực trong rừng rậm thì chỗ nào cũng như mắt mình vậy. Việc này trở nên dễ dàng hơn nhiều a!
Ba ngày tiếp theo, Đường Tam dựa vào Lam Ngân lĩnh vực cùng với tinh thần lực cuồn cuộn dẫn đường, quả nhiên ở một nơi có nhiều hồn thú đẳng cấp cao như Lạc Nhật Sâm Lâm này, hắn nhanh chóng hấp thu được bốn cái hồn hoàn, bổ sung đầy đủ chín cái hồn hoàn cho Lam Ngân Hoàng. Cả quá trình thuận lợi, đồng thời cũng giúp Tiểu Vũ tìm được một cái hồn hoàn thích hợp.
Hồn thú trên năm vạn năm tu vi mặc dù không nhiều nhưng cũng không thưa thớt như mười vạn năm hồn thú. Bất quá trải qua lần tẩy kiếp này của Đường Tam, số lượng hồn thú năm vạn năm trở lên cũng bị tiêu diệt quá nửa. Ngoại trừ Lam Ngân Hoàng khôi phục đủ chín cái hồn hoàn, Hạo Thiên Chuy cũng hấp thu hai hồn hoàn. Tất cả đều có tu vi năm vạn năm trở lên
Sở dĩ không gia tăng thêm hồn hoàn cho Hạo Thiên Chuy, không phải bởi trong Lạc Nhật Sâm Lâm không còn hồn thú tu vi năm vạn năm trở lên nữa, mà là không có cái nào thích hợp với Hạo Thiên Chuy. Hạo Thiên Chuy chính là cường công hệ khí võ hồn có lực lượng cực mạnh. Là đệ nhị võ hồn, đối với việc khôi phục Lam Ngân Hoàng hoàn toàn không giống nhau. Đối với mỗi cái hồn hoàn thêm vào võ hồn Hạo Thiên Chuy, Đường Tam đều cực kì coi trọng. Không có hồn hoàn cực kỳ thích hợp, hắn tuyệt đối không ra tay.
Tuy vậy, với việc Đường Tam có hai đại võ hồn với tổng cộng mười hai (cái này không hiểu tại sao là 1hai, chín + hai = 11 thôi chứ nhể 0.0) cái hồn hoàn thân thể hắn một lần nữa xuất hiện biến hóa. Dưới sự hỗ trợ của của Hải Thần ánh sáng, thuộc tính tăng phúc tự nhiên sẽ không gây ra uy hiếp gì đối với cơ thể hắn. Tầng kim sắc bên ngoài càng thêm mãnh liệt. Trong đêm thậm chí còn thấy người Đường Tam còn phát quang. (khíp!dùng thằng này có khi đỡ tốn tiền điện. Hắn cảm nhận được trên xương của mình bắt đầu xuất hiện một tầng địa kim sắc. Bất luận là trên da hay trên xương cốt đều xuất hiện ánh kim sắc, so với ánh kim sắc của hồn cốt do Tiểu Vũ nhiều năm trước giao cho hắn là hết sức giống nhau.
Đại sư đã nói với hắn, Vô Địch Kim Thân cũng có cực hạn, chỉ là, trước đây Đường Tam mới đối mặt với những đối thủ trung trung, chưa gặp phải đối thủ đột phá cái cực hạn này mà thôi. Căn cứ vào nghiên cứu của bản thân rất có thể cái cực hạn này chính là chênh lệch giữa hồn lực chin mươi chin cấp và một trăm cấp. Một khi vượt qua một trăm cấp chỉ sợ vô đich kim thân này cũng vô dụng.
Mà biến hóa xuất hiện trước mắt này làm Đường Tam hết sức ngạc nhiên lẫn vui mừng. Hắn cảm giác nếu da dẻ, xương cốt, gân mạch, máu huyết của mình cũng có thể biến thành kim sắc giống như kim sắc của Vô Địch Kim Thân thì những công kích dưới thần cấp đối với hắn đều không có hiệu quả.
Đòng thời cùng với việc gia tăng hồn hoàn, tốc độ hấp thu hồn hoàn cũng trở lên nhanh hơn. Khi hắn hấp thụ cái hồn hoàn thứ mười hai cơ hồ chỉ là mấy lần hô hấp là hoàn thành. Tuy không có hồn thú cấp bậc mười vạn năm tại Lạc Nhật Sâm Lâm nhưng Đường Tam cũng thỏa mãn. Hiện tại chỉ cần hắn thể hiện ra cấp bậc cùng số lượng hồn hoàn cũng đủ dọa không biết bao nhiêu người rồi.
Lam Ngân Hoàng với các màu sắc hồn hoàn: Đen, đen, đen, đen, đỏ, đen, đỏ, đỏ. đỏ (năm đen+ 4 đỏ). Đệ nhất võ hồn (Lam Ngân Hoàng) của hắn thậm chí vượt qua cả đệ nhị võ hồn của Bỉ Bỉ Đông. Đối với việc thắng được Bỉ Bỉ Đông, Đường Tam vẫn tự nhận không được, nhưng để ngăn cản một trận thì không thành vấn đề. Ít nhất thực lực hiện tại của hắn hẳn là không thua kém Kiếm Đấu La chin mươi bảy cấp Trần Tâm. Đương nhiên đây là tính cả Hải Thần Tam Xoa Kích. Ngày đó đối mặt Bỉ Bỉ Đông, có thể nguyên vẹn toàn thân trở ra được, ngoài kỹ năng mang tính đặc thù và vận khí không nhỏ của Đường Tam, còn nhờ lĩnh vực có tác dụng cường đại của hai đại thần thú.
Chẳng qua, Đường Tam cũng khắc sâu cảm giác, từ cấp chín mươi trở đi, sau này tăng lên cơ hồ khó khăn hơn nhiều. Cho dù hắn hấp thu bảy cái hồn hoàn trên năm vạn năm nhưng hồn lực chỉ tăng lên hai cấp (chínx rồi mà tăng hai cấp trong 3 ngày 0.0). Hồn lực hiện tại là chín mươi hai cấp, gần đến chín mươi ba cấp. Có cảm giác nếu như không hấp thu được hồn hoàn mười vạn năm, nếu Hạo Thiên Chuy đạt đủ chín hồn hoàn thì hồn lực của hắn chắc là đạt chín mươi tư cấp không sai biệt nhiều lắm. Khó trách Phong Hào Đấu La thường thường mười năm mới tăng một cấp bậc.
Trong ba ngày này, việc làm cho Đường Tam vui mừng nhất là hồn cốt cũng có thu hoạch.
Tỉ lệ xuất hiện hồn cốt của hồn thú năm vạn năm trở lên coi như là không quá thấp. Tính cả con hồn thú do Tiểu Vũ hấp thu, bọn họ liệp sát tám con hồn thú tu vi trên năm vạn năm, xuất hiện hai khối hồn cốt, trong đó có một hồn cốt rất thích hợp cho Tiểu Vũ: một khối đầu hồn cốt. Đường Tam lập tức cho Tiểu Vũ hấp thu.
Sau khi hấp thu hồn hoàn cùng hồn cốt, Tiểu Vũ cũng đạt được bảy mươi sáu cấp hồn lực. Hồn lực đạt như thế coi như là không kém những người khác trong Sử Lai Khắc Thất Quái. Tiểu Vũ lúc này là một vị mẫn công hệ hồn sư cấp bậc hồn thánh. Khối hồn cốt nàng hấp thu là Ngưng Tụ Mị Hoặc đầu cốt, thu được từ một con Tam Nhãn Ma Hồ tu vi sáu vạn năm. Có được khối hồn cốt này, đệ nhị hồn kĩ Mị Hoặc của nàng có thể nói tăng lên không biết bao nhiêu lần. Đường Tam đã từng nếm thử một chút kĩ năng Mị Hoặc của nàng, lập tức phát hiện kĩ năng Mị Hoặc của Tiểu Vũ có đủ khả năng ảnh hưởng đến hồn sư cấp Phong Hào Đấu La. Chỉ là hiệu quả đối với thực lực khác nhau của từng người mà biến hóa.
Hơn thế nữa hồn cốt này chẳng những tăng cường đệ nhị hồn kĩ của nàng mà còn có một kĩ năng rất hữu dụng, cùng với Thuấn Di, Vô Địch Kim Thân, khả năng sinh tồn của Tiểu Vũ trên chiến trường còn cao hơn những thành viên khác trong Sử Lai Khắc Thất Quái, chỉ đứng sau Đường Tam mà thôi.
Về khối hồn cốt còn lại, không thích hợp cho cả Đường Tam cùng Tiểu Vũ. Hơn nữa Đường Tam từ cơ thể Quỷ Đấu La thu được một khối hồn cốt, hiện tại hắn đã dự trữ hai khối hồn cốt. Điều này là vì đồng bọn mà chuẩn bị (bố Đường Tam này đối với tài phú sao mà hên dữ, cho đi đánh bạc thì thôi rồi). Hai khối hồn cốt này một khối thích hợp với Đái Mộc Bạch, một khối lại rất thích hợp với Chu Trúc Thanh. Hồn cốt mặc dù tốt, nhưng trên cơ thể mỗi hồn sư lại có hiệu quả khác nhau. Làm đệ tử đại sư, Đường Tam luôn ghi nhớ điều đó.
– Tiểu Vũ, nàng xem.
Đứng ở trong rừng cây, Đường Tam hướng về Tiểu Vũ mỉm cười, chỉ chỉ trên chính thân mình. Lúc này, hắn đang phóng thích ra võ hồn Lam Ngân Hoàng, chỉ có hai màu đen và đỏ giao hòa làm cho ánh mắt người ta không thể rời đi.
Ngay lúc đó, một tầng lam sắc sáng lóa từ Đường Tam tràn ra. Một màn kì dị xuất hiện. Trên người hắn vốn có chín cái hồn hoàn có thể làm bất cứ đối thủ nào cũng sợ hãi, lúc này lại đang biến hóa. Biến hóa về màu sắc. Lam quang tràn qua đâu chỗ nào, tất cả hồn hoàn đều biến thành màu trắng. Tiểu Vũ kinh ngạc nhìn kĩ, thì lại đã biến thành màu vàng. Sau đó lại là màu tím, cuối cùng lại là màu đen.
Quang mang lại hiện ra. Chín cái hồn hoàn tự nhiên ít đi một cái, sau đó cái thứ hai, cái thứ ba cũng tương tự. Cuối cùng chín cái hồn hoàn đều biến mất. Lúc này Đường Tam rõ ràng vẫn đang phóng thích võ hồn Lam Ngân Hoàng.
– Ca. Chàng làm như thế nào vậy?
– Tiểu Vũ kinh ngạc nhìn Đường Tam. Nàng phát hiện ngay cả hơi thở của Đường Tam cũng theo sự thay đổi của hồn hoàn mà nhanh chóng biến hóa.
Thu hồi võ hồn, Đường Tam cười nói:
– Đây là Lam Ngân Lĩnh Vực của ta có lĩnh ngộ từ lúc ở trong Tinh Đấu Sâm Lâm. Trải qua nhiều nghiên cứu, hiện tại đã coi như không phải thuộc về kĩ năng lĩnh vực. Nhưng cái kĩ năng này phi thường hữu dụng, dưới sự khống chế của tinh thần lực ta gọi nó là ngụy trang, thông qua Lam Ngân Lĩnh Vực biến hóa có thể ngụy trang cho toàn bộ hồn hoàn của ta, hồn hoàn có thể tùy tiện đổi màu. Thậm chí có thể làm cho thị giác đối thủ không nhìn thấy được hồn hoàn của ta. Hơn nữa có thể thu liễm hơi thở hết sức hoàn mĩ. Hiện tại sự pha trộn hồn hoàn của ta là rất chướng mắt, có được kĩ năng ngoại trừ cường giả cấp bậc Bỉ Bỉ Đông, kể cả Phong Hào Đấu La cũng không nhìn ra được kĩ năng ngụy trang của ta.
Tiểu Vũ hoạt bát lanh lợi nhào vào lòng Đường Tam, hai bắp đùi thon dài quặp vào hông, ôm cổ hắn (Ta … kháo o.0), nói:
– Kĩ năng này rất tốt a! Có nó khẳng định sẽ giảm bớt rất nhiều phiền toái.
Đường Tam cúi đầu hôn nhẹ vào môi Tiểu Vũ. Tiểu Vũ khuôn mặt đỏ lên, nhưng cũng không kháng cự. Hai người mấy ngày nay ở cùng một chỗ như keo sơn. Trải qua sóng gió, bọn họ càng trở nên hòa hợp. Trừ bỏ bước cuối cùng chưa có đột phá ( …), họ đã thân mật như vợ chồng. Đương nhiên bước cuối cùng này, không phải Tiểu Vũ ki bo không cho mà là (kon gà) Đường Tam chủ động muốn lưu lại đến đêm tân hôn chính thức. Hắn quá yêu Tiểu Vũ, không muốn người yêu mình có nửa phần nuối tiếc
Đúng lúc này, đột nhiên Đường Tam ngẩng đầu hướng Băng Hỏa Lưỡng Nghi Nhãn nhìn lại, Tiểu Vũ đồng thời xoay người lại. Chỉ thấy Băng Hỏa Lưỡng Nghi Nhãn một đạo kim quang phóng lên cao, trên mặt đất tất cả Lam Ngân Thảo trong thời khắc này đều nhẹ nhàng mà trở nên ba động. Tựa hồ là bởi vì hưng phấn mà run sợ.
– Mẹ thành công.
Đường Tam ngạc nhiên vui mừng hoan hô một tiếng. Cũng không thả Tiểu Vũ xuống, tay trái giữ lấy eo nàng, khẽ nhấc lên (nguyên tác là để tay dưới mông nàng nha), tay phải nắm lấy Hải Thần Tam Xoa Kích. Thân nhảy lên, cũng không để ý đây là hồn thú sâm lâm, bay thẳng đến chỗ Băng Hỏa Lưỡng Nghi Nhãn. Trên không trung tinh thần lực mạnh mẽ áp chế xuống, không cho bất cứ hồn thú nào trong Lạc Nhật Sâm Lâm có ý kiến gì!
Trong nháy mắt đã đến nơi. Nhưng kim quang chói mắt đó vẫn không thu lại.
Cảm giác thân thiết mãnh liệt làm cho Đường Tam muốn nhảy vào bên trong kim quang kia. Kim quang kia không phải là tràn ngập quang minh chi lực mà là tính mạng hơi thở vô cùng khổng lồ.
Đường Tam vừa mới đi tới trên ngọn núi, còn không kịp tiến vào sơn cốc, cột sáng kim sắc đột nhiên bị nghiền nát, hóa thành những tia kim quang gieo rắc trong không trung, hướng về tứ phía Lạc Nhật Sâm Lâm bay đi
Khi ánh sáng kim sắc đó gặp thân thể Đường Tam, hắn cảm nhận được một tính mạng hơi thở khổng lồ thấm vào trong thân thể. Tại trong não hải âm thanh nhu hòa của mẫu thân vang lên:
– Các con dân của ta, cảm tạ các ngươi đã vô tư hiến dâng, để cho ta được hồi sinh. Ánh sáng tính mạng này là phần khen thưởng cho các ngươi, mong cho các ngươi sớm ngày tiến hóa!
Tiểu Vũ cũng không có nghe được âm thanh đó vì trong thân thể không có tồn tại huyết mạch Lam Ngân Hoàng. Nhưng nàng cũng bị hấp dẫn bởi ánh sáng kim sắc đó, một trận hoa mắt thần mê. (kiểu mắt chữ A mồm chữ O)
Tiểu Vũ vững vàng trên mặt đất, Đường Tam một tay ôm vào nàng bên hông, hai người tựa như chim đại bàng từ trên trời giáng xuống. Ở trên không trung, bọn họ đã thấy được bên cạnh Băng Hỏa Lưỡng Nghi Nhãn xuất hiện một nữ tử linh hoạt.
Thân thể của nàng hoàn toàn bị ánh sáng tính mạng nhu hòa đó bao phủ, khí chất cao quý dị thường khác xa nhan sắc phàm nhân, đôi mắt xanh thăm thẳm tựa như thủy tinh, không chút tì vết. Làn váy tạo bởi những dải lụa mảnh màu kim sắc nhẹ bay, một mùi thơm nhàn nhạt lan tỏa trong không khí.
Nàng nhìn qua khoảng hơn 30 tuổi, đôi mắt đẹp đang thừ ra bởi hình bóng trước mặt. Trước mặt người phụ nữ tuyệt mĩ đó là một nam nhân cụt một tay, một chân. Thật đối lập. Nhưng trong ánh mắt hai người lúc này lại tràn ngập nhu tình.
– A…… Ngân.
Đường Hạo cơ hồ khó khăn kêu lên hai chữ này. Cảm giác tự ti mặc cảm làm hắn cúi đầu, có chút không dám nhìn lại dung nhan tuyệt thế đó.
Nhưng đúng lúc này, một đôi bàn tay mềm mại thon dài lại nhẹ nhàng dừng trên khuôn mặt râu ria xồm xoàm của hắn, nhẹ nhàng nâng lên.
Mùi hương quen thuộc. Mùi hương quen thuộc trong trí nhớ vài thập niên trước phút chốc tràn ngập thể xác và tinh thần Đường Hạo:
– Hạo, chàng mãi là Hạo ca của thiếp. Mấy năm nay thiếp vì hiến tế mà tạm thời mất đi tính mạng, so với thiếp, chàng lại càng đau khổ hơn. Chúng ta rốt cuộc có thể ở cùng một chỗ. Lần này thiếp sẽ không rời xa chàng. Bất luận chàng biến thành bộ dạng gì, chàng vẫn mãi là nam nhân của thiếp. Thiếp yêu chàng, vĩnh viễn vĩnh viễn yêu chàng.
Âm thanh A Ngân run rẩy, nước mắt nghẹn ngào, cuối cùng ngã nhào vào lòng Đường Hạo.
Đường Hạo rốt cuộc nhìn kĩ A Ngân, nhìn chăm chú vào cặp mắt xinh đẹp màu lam, cảm giác gần gũi nhiều hơn so với lúc trước. Áp lực tình cảm ở trong lòng hai mươi lăm năm tựa như thác lũ bộc phát ra. Hắn mãnh mẽ dùng cánh tay còn lại ôm lấy thê tử, gắt gắt gao gao đem hai cơ thể ép sát lại, gào khóc thật lớn.
Tại hồn sư giới. Hạo Thiên Đấu La luôn luôn nổi tiếng là một thiết hán cương mãnh, vô địch cường công. Nhưng lúc này, giờ phút này, bộ dáng hắn khóc rống thất thanh như một hài tử. Hai mươi lăm năm, cả thể xác và tinh thần đã chịu không biết bao nhiêu là áp lực tình cảm đây!
Khi A Ngân hiến tế cho Đường Hạo, chỉ lưu lại một gốc Lam Ngân Hoàng, còn có hài tử vừa mới sinh. Thời khắc lúc đó đả kích Đường Hạo thật là trầm trọng.
Hắn yêu thê tử đến nhường nào! Rốt cuộc nàng lại sống lại, đứng trước mặt mình. Nội tâm kiên cường đã sớm hóa thành nhu tình, kịch liệt phát tiết ra.
Chứng kiến cảnh này, Tiểu Vũ cũng không nhịn được nhào vào lòng Đường Tam, lệ rơi lã chã. Đường Tam cũng khóc. Nhưng là hắn cười khóc. Người nhà rốt cuộc đoàn viên. Vì giờ khắc này hắn đã đợi lâu lắm, rất rất lâu. Có được cha mẹ, còn có thê tử ôn nhu xinh đẹp, hắn cảm giác chính mình hiện tại đã không còn cần gì hết, cho dù là ngôi vị Hải Thần cũng không đủ sức hấp dẫn hắn.
Đường Tam ôm Tiểu Vũ lén lút đi ra, cha mẹ khẳng định có rất nhiều lời muốn nói. Bọn họ còn phải hảo hảo thân thiết một phen. Phận làm con, đương nhiên phải đem không gian này nhường lại cho bọn họ. Chưa bao giờ cảm giác ôn nhu, hạnh phúc lại làm Đường Tam hưng phấn đến vậy.
Đêm đó, Đường Tam ôm chặt Tiểu Vũ mà ngủ, không có tu luyện, thậm chí không có suy nghĩ bất cứ cái gì liên quan đến việc tu luyện. Trong lòng hắn chỉ có cảm giác ngập tràn hạnh phúc
Sáng sớm, sương mù dần tan, tiếng côn trùng kêu, tiếng chim hót, Đường Tam từ từ tỉnh giấc, Tiểu Vũ vẫn như trước ấm áp trong lòng hắn, vẫn đang ngủ say. Hai tay vẫn quấn quanh cổ hắn, trên mặt ngập tràn nét hạnh phúc.
Nhìn bộ dạng đáng yêu của nàng Đường Tam không nhịn được cắn yêu một cái vào chóp mũi nàng, Tiểu Vũ hơi động đậy một chút, đôi mắt mông lung mở ra.
Mắt nàng chớp chớp, lông mi nhếch lên nhìn thấy Đường Tam đang nhìn mình rất âu yếm. Nàng có chút thẹn thùng chui vào lòng Đường Tam:
– Ca, chàng làm gì mà nhìn thiếp như vậy?
Đường Tam nhe giọng nói:
– Tiểu Vũ, ta sợ rằng cả đời nhìn nàng cũng không đủ a, làm sao bây giờ?
Tiểu Vũ lầm bầm nói:
– Ta cho chàng nhìn cả kiếp này, kiếp sau nữa, sau nữa. Vĩnh viễn, vĩnh viễn. Chỉ cần chàng không chê ta, ta nguyện vĩnh viễn làm nữ nhân của chàng.
Đường Tam không có nói gì nữa, đáp lại lời Tiểu Vũ là một nụ hôn nồng thắm, rất sâu, rất sâu.
Khi Đường Tam cùng Tiểu Vũ một lần nữa trở lại sơn cốc, chỉ thấy Đường Hạo cùng A Ngân đều ngồi bên cạnh Băng Hỏa Lưỡng Nghi Nhãn. A Ngân đang tựa vào trong lòng ngực Đường Hạo. Ánh mắt ôn nhu nhìn màn khí vụ bốc lên từ Băng Hỏa Lưỡng Nghi Nhãn.
Mà Đường Hạo trong mắt bọn họ dường như thay đổi rất lớn. Trước vốn đã có chút tóc hoa râm, lúc này lại hoàn toàn biến thành màu đen. Những vết nhăn trên mặt cũng đã biến mất hơn nửa. Đôi mắt trong trẻo đầy sức sống, thỉnh thoảng còn toát lên quang mang lấp lánh, tựa hồ như trẻ lại cả chục tuổi.
Từ nhỏ đến lớn đây là lần đầu Đường Tam chứng kiến nét mặt rạng rỡ tỏa sáng của phụ thân, không nhịn được kêu lên:
– Ba. Mẹ.
Đường Hạo cùng A Ngân đồng thời quay đầu hướng bọn họ nhìn lại. Đường Hạo khẽ mỉm cười với A Ngân, mạnh mẽ đứng dậy, nhìn cao lớn vô cùng. Song chưởng mở ra, giọng nói lại run run:
– Tiểu Tam, Tiểu Tam mau tới đây. Gặp mẫu thân ngươi đi.
– Mẹ …
Đường Tam kích động kêu to một tiếng buông cánh tay đang ôm Tiểu Vũ, Hải Thần Tam Xoa Kích cắm trên mặt đất, đột nhiên xông lên vài bước quỳ nhào vào lòng mẫu thân.
A Ngân gắt gao ôm lấy bả vai rộng rãi của Đường Tam, đưa Đường Tam đang quỳ ôm vào lòng. Đây là lần đầu tiên kể từ khi sinh hạ hai mẹ con được ở gần nhau.
Đường Tam cảm thấy trong lòng mẫu thân thật là ấm áp, mềm mại, tràn ngập tình mẫu tử, hết thảy mọi thứ trên thế gian đều không thể so sánh. Mẫu tử hai người cứ như vậy ôm nhau mà khóc, khóc rống lên thành tiếng.
Đường Hạo trong mắt tràn ngập cảm khái. Ngẩng đầu nhìn trời. Hắn đột nhiên cảm giác được, ông trời đối với mình cuối cùng cũng không tệ. Trải qua bao nhiêu thống khổ, nhưng cuối cùng cả nhà lại có thể đoàn tụ. Hắn tựa như có cảm giác giống với cảm giác của Đường Tam hôm qua, tất cả những việc khác đều không quan trọng. Song chưởng mở ra (cha này còn một tay ma lúc nào cũng song chưởng mở ra, quái) đem thê tử ôm vào lòng.
Tiểu Vũ đứng không xa nhìn ba người nhà Đường Tam ở cùng một chỗ không khỏi có chút buồn vô cớ. Lúc này nàng không khỏi nhớ đến cái chết của mẫu thân, cũng như tình cảnh của Đại Minh cùng Nhị Minh.
Đúng lúc này một dải kim sắc quấn bên hông nàng, sau một khắc nàng đã được kéo vào trong cảm giác ấm áp của tình mẫu thân.
– Hài tử, đừng bi thương. Sau này ta cũng chính là mẹ ngươi, ngươi sẽ vĩnh viễn không còn cô đơn nữa. Ngươi có Tiểu Tam, còn có ta cùng ba ba của ngươi. Chúng ta đều là người thân của ngươi.
A Ngân nhẹ nhàng vuốt ve Tiểu Vũ, ôn nhu nói.
Trong tai nàng là những âm thanh nghẹn ngào, những âm thanh động lòng nhất thiên hạ.
Mặc dù nhận Tiểu Vũ làm con gái nuôi nhưng tính cách cương liệt, bạo hỏa của Liễu Nhị Long lại khác với mẫu thân của nàng. Nhưng đứng trước A Ngân lại làm cho nàng sinh ra một cảm giác, phảng phất như mẫu thân của mình vậy, như mẫu thân của mình sống lại vậy. Cảm giác ôn nhu, ấm áp tràn ngập xua đi hết thảy tâm tình cô đơn của nàng.
– Mẹ…
Những giọt nước mắt hạnh phúc, mỗi người trong lòng đều có những cảm giác nhất định, có lẽ cảm xúc sâu đậm nhất chính là Đường Hạo. Qua thời gian nửa nén hương hắn mới từ từ đứng dậy, kéo Đường Tam lên:
– Tốt lắm hôm nay là ngày cả gia đình đoàn tụ, các ngươi đừng khóc nữa.
A Ngân gật đầu, lau nước mắt trên mặt Đường Tam và Tiểu Vũ:
– Ba ba các ngươi nói đúng, hôm nay đúng là ngày vui, chúng ta nên cao hứng mới phải.
Đường Tam lúc này cũng đã khôi phục lại tinh thần hướng mẫu thân hỏi:
– Mẹ, người khôi phục lại như thế nào vậy?
Đây là chuyện hắn quan tâm nhất, dù sao mẫu thân cũng là lần thứ hai trọng tu mười vạn năm, mượn rất nhiều ngoại lực. Hắn chỉ e việc mẫu thân sống lại có vấn đề.
A Ngân nói:
– So với trong dự liệu còn nhanh hơn nhiều, chẳng những khôi phục nhân hình hơn nữa còn khôi phục cấp bậc tu luyện năm đó. Hồn lực vừa vặn vượt qua 70 cấp. Quan trọng nhất là cùng con giống nhau, bởi vì, nhờ ảnh hưởng Lam Ngân Lĩnh Vực của ngươi thức tỉnh huyết mạch Lam Ngân Hoàng. Hiện tại hồn lực mặc dù vừa đạt cấp bậc hồn thánh nhưng tinh thần lực, nhất là tương tác với Lam Ngân Thảo so với trước đây còn là hồn thú mười vạn năm cũng không kém nhiều lắm. Bất luận thế nào đây vẫn là chuyện tốt. Có cha con ngươi ở đây 70 cấp hồn lực của ta cũng đủ dung rồi.
Đường Tam trong lòng thầm nghĩ may là mẫu thân trở lại nhân hình không cần phải tu luyện lại từ đầu. Nếu không nếu như mẫu thân mang hình hài sơ sinh đừng nói phụ thân không tiếp thụ được, sợ rằng chính mình cũng thấy rất kì quái.
A Ngân nói:
– Ta hiện tại đã hoàn toàn sống lại. Tiểu Tam, chúng ta đi Hạo Thiên Tông chứ?
Đường Tam đương nhiên hiểu được mẫu thân vội vàng là bởi điều gì, lập tức gật đầu đồng ý. Nhưng Đường Hạo lại lắc đầu, nói:
– Việc này không phải vội. Cả nhà chúng ta ở một chỗ quan trọng hơn. A Ngân nàng vừa mới sống lại nên tu luyện củng cố lại một chút. Nếu không ta thật không thể yên tâm.
A Ngân bất đắc dĩ nói:
– Thiếp hiện nay không phải rất tốt sao? Yên tâm đi. Thiếp nhất định quan tâm tới bản thân, vừa là vì thiếp, mà còn vì chàng, Tiểu Tam, Tiểu Vũ.
Nhưng Đường Hạo vẫn kiên trì ý kiến, bốn người tại Băng Hỏa Lưỡng Nghi Nhãn trong sơn cốc vui vẻ sống cuộc sống gia đình vui vẻ đầm ấm. Mỗi ngày A Ngân cùng Tiểu Vũ phụ trách nấu cơm, Đường Tam cùng Đường Hạo trao đổi một ít kinh nghiệm tu luyện tâm đắc. Đường Hạo nghe nói Đường Khiếu đem Hạo Thiên Cửu Tuyệt giao cho Đường Tam, bèn để cho Đường Tam sử dụng, chính mình từ bên cạnh chỉ điểm. Thê tử hồi sinh, tâm tư Đường Hạo một lần nữa sống lại. Nhìn qua hắn như ngày một trẻ lại. So sánh với khoảng thời gian trước quả thực là hai người a!
Đương nhiên, hiện tại Đường Hạo không có lạnh lùng nghiêm khắc như khi Tiểu Tam còn bé. Nhìn thấy con trai trưởng thành đến thế này trong mắt nhất thời không khỏi tia cười vui sướng.
Ba ngày đã qua thân thể A Ngân không có xuất hiện bất cứ vấn đề gì. Dưới sự thúc giục của thê tử, Đường Hạo quyết định đưa cả gia đình rời khỏi Lạc Nhật Sâm Lâm đi Hạo Thiên Tông.
Lạc Nhật Sâm Lâm gần Thiên Đấu thành, khoảng cách Hạo Thiên Tông cũng không xa, vì để giúp phụ thân sớm khôi phục tay chân, Đường Tam cũng không có ghé vào Thiên Đấu Thành. Một nhà bốn người đi thẳng đến Hạo Thiên Tông. Đường Tam vốn cũng muốn đi Hạo Thiên Tông. Ngày đó năm vị trưởng lão Hạo Thiên Tông đưa ra ba yêu cầu, hắn đều đã hoàn thành. Nơi đó còn có tượng thần Lâu Cao đang chú tạo loại ám khí cực mạnh của Đường Môn.