Sách ebook được sưu tầm từ Internet, Bản quyền sách thuộc về Tác giả & Nhà xuất bản. Trang Web hiện đặt quảng cáo để có kinh phí duy trì hoạt động, mong Quý Bạn đọc thông cảm ạ.

Bà Xã Đừng Chạy

Chương 79

Tác giả: Đô Đô Lang

“Xem cái gì mà nhăn mặt vậy.” Trâu Thần trườn người tới, nhéo nhéo cái mũi của Tân Đồng “Sao vậy, công việc vẫn chưa có tiến triển gì sao?” Thấy khuôn mặt cô vẫn tối đen như cũ, chân mày cũng nhíu lại.

“Vốn dĩ em định nếu không tìm được công việc đúng chuyên ngành, trước tiên tìm một công việc văn phòng làm chắc sẽ không có vấn đề gì.” Không còn hơi sức, cô cũi đầu xuống, thở dài “Đáng tiếc, em nhìn trúng công ty đó, công ty đó lại không nhìn trúng em, nếu không phải là chê em không có chuyên ngành quản lý hoặc văn phòng, thì chê em là nữ, bây giờ xã hội kỳ thị giới tính nghiêm trọng vậy sao?” Rũ đầu chui vào lòng anh “Bây giờ em cũng sắp mắc hội chứng sợ hãi khi đi tuyển dụng rối, có lúc thật sự không muốn làm gì để anh nuôi, con đường phía trước thật chông gai……” Đau khổ cảm khái một hồi, nằm im trong lòng anh chẳng muốn động đậy gì, tìm công việc thiết kế gặp nhiều trắc trở, cô có thể an ủi mình nguyên nhân là do Lý Trung Khải, nhưng hôm nay khi tìm công việc văn phòng cô cũng không phù hợp, cô liền bắt đầu hoài nghi năng lực của mình……

Trong mắt anh thoáng qua nghi ngờ, liếm liếm đôi môi khô “Ngốc, anh cũng không phải là không nuôi nổi em, xem như có mười tám người như em anh cũng có thể nuôi được, thả lỏng tâm tình, nếu quả thật không tìm được công việc thích hợp hay là em nghỉ ngơi một thời gian, tìm việc còn phải dựa vào vận khí, có lẽ qua một thời gian vận khí của em sẽ tốt trở lại?” Vỗ nhẹ đầu của cô bày tỏ an ủi.

Đột nhiên ngẩng đầu lên, bộ dáng rất uất ức, cào cào mái tóc mình từ trên xuống dưới, có chút chán chường, cô lại lần nữa tiến sát vào trong ngực anh “Đột nhiên rảnh rỗi giống như cả người không thoải mái, hơn nữa nếu như năm nay không tìm được, sang năm lại tốt nghiệp, đến lúc đó không phải em càng không có cơ hội sao? Đầu óc rối tung, lần đầu tiên hoài nghi bản thân quyết định ở lại thành phố A có phải là sai lầm không.” Cắn một cái lên cái cổ cao của anh, đây là cô vô ý phát tiết, hàm răng không dùng sức lắm, chỉ giống như gãi ngứa cho anh.

Anh bị động tác tức giận của cô làm cho buồn cười, nhưng mà không phải như vậy càng nói rõ cô càng ngày càng thân với anh sao? Đây là một hiện tượng tốt, nhưng mà cứ cọ xát như vậy anh không đảm bảo cái gì sẽ xảy ra, dường như gần đây dì cả của cô không tới?

“Đúng rồi, Lý Trung Khải vẫn gọi điện thoại cho em, nói em suy nghĩ kỹ lại, công ty anh ta luôn mở rộng cửa cho em, thật là tức chết em! Em như thế này còn không phải do anh ta hại sao? Còn làm bộ làm tịch! Sao lúc trước em không nhìn thấy anh ta là người như vậy chứ!” Cô nghiêng đầu nắm chặt tay thành nắm đấm phát tiết cơn giận của mình, không biết là người nói vô ý, hay người nghe có lòng.

“Gần đây cậu ta rất rảnh rỗi sao?” Khẽ hỏi, đưa bàn tay to ra nắm chặt nắm đấm của cô.

“Dường như sóng gió của Tống Thị cũng không ảnh hưởng tới anh ta, thật là, không phải lúc trước có công ty muốn thu mua công ty đó sao? Tại sao chưa thành công chứ, nếu như thành công em sẽ hả hê gọi điện chúc mừng anh ta!” Cô thu hồi tay của mình, thuận tiện cầm tay anh dừng sát bên môi mình, vô thức ma sát.

Hé miệng, cậu ta càng ngày càng không chú ý, luôn thỉnh thoảng vô ý trêu chọc anh……Nếu không thu về chút lợi có phải là có lỗi với sự nhẫn nhịn của mình rồi không? Thừa dịp cô không chú ý, cúi đầu hung hăng hôn lên môi cô!

“Anh, anh vẫn còn thu mua số lượng lớn cổ phiếu của Tống Thị chứ?” Nhân lúc Tân Đồng tích cực biểu diễn nấu nướng, Trâu Thần đi ra ban công, ở bên ngoài nhỏ giọng gọi điện cho Trâu Tường.

“Gần đây không dám thu mua nhiều, dù sao Tống Thị cũng là công ty lớn, anh sợ chưa nuốt được nó đã bị nó nuốt, như vậy không đáng.” Giọng nói mệt mỏi của Trâu Tường từ đầu dây bên kia truyền tới.

“Trước mắt thu mua mấy phần rồi.” Trâu Thần đăm chiêu hỏi.

“Ba phần.”

“Tiếp tục thu mua!” Giọng nói như đinh đóng sắt.

Đầu dây bên kia Trâu Tường sửng sốt một chút “Tiểu Thần, em không thể đặt quá nhiều tình cảm riêng tư vào đây, công ty không phải chỉ có mình anh, ở dưới anh còn có gần một trăm nhân viên, anh không thể kéo bọn họ vào.”

“Mục tiêu của chúng ta không phải Tống Thị, mà là BTD, cô ty anh vừa đúng có thể đối đầu, chỉ thiếu đội thiết kế thôi, về phương diện sản phẩm rất có tính cạnh tranh, nếu như nhân cơ hội này có thể thu mua BTD, có thể khiến Tống Thị không thể xem thường, cũng tạo cho mình nhiều lợi thế hơn.” Khóe miệng Trâu Thần khẽ nở nụ cười, nhẹ nhàng dùng ngón tay gõ lên cửa kính ngoài ban công.

“Sao em dám xác định Tống Thị sẽ nhường BTD lại? Lại nói BTD cũng không phải là công ty con của Tống Thị. Tiểu Thần, không nên vì tiểu Đồng mà ảnh hưởng tới quyết định của em, anh nhớ lúc trước em căn bản không có hứng thú với kinh doanh.” Trâu Tường tràn đầy nghi vấn, anh nặng nề khép tài liệu mà thưu ký đưa tới.

“Nhất định sẽ!” Trâu Thần tràn đầy tự tin “Bởi vì Lý Trung Khải có một nửa dòng máu là của nhà họ Tống! Ông Tống vì muốn giữ cho Tống Thị ổn định sẽ đưa BTD ra để phân tán nguy hiểm, Lý Trung Khải không thể từ chối!” Khóe miệng anh lộ nụ cười có chút hung dữ.

“Tiểu Thần, anh đột nhiên cảm thấy em có chút đáng sợ.” Trâu Tường bị dọa sợ, bàn tay vô lực đặt trên bàn “Chẳng lẽ sức mạnh của tình yêu vĩ đại như vậy sao?”

“Trâu háo sắc ăn cơm!” Tân Đồng đứng ở trong ngoắc Trâu Thần.

Sự hung dữ liền biến mất, chỉ còn lại nụ cười dịu dàng “Có thể do trời sinh em ra đã hợp làm sói.”

“… …”

“Đừng làm loạn, ăn cơm thôi!” Tân Đồng gạt bàn tay Trâu Thần đang khoác trên người mình ra “Trâu Thần, em phát hiện anh càng ngày càng lui về sau, nghi lễ trước khi ăn cơm đâu? Sao lại biến thành động tay động chân rồi? Nếu anh không đàng hoàng, cẩn thận em khiến anh tàn phế!” Đá bắp chân anh đang cạ vào người cô ra. Kể từ ngày cô gọi anh là chồng, anh càng ngày càng lộ ra bản chất, sau khi về nhà không còn vẻ lạnh lùng nữa, hoàn toàn biến thành một người nhiệt tình như lửa dính vào trên người cô!

“Thì ra vợ anh thích chủ động? Ừ, anh biết rồi.” Vẻ mặt tự nhiên, mắt nhìn thẳng ti vi, lại quay về bộ dáng như mấy ngày trước.

“……” Cô hận đến cắn răng nghiến lợi, rồi lại không nói gì, chẳng lẽ lại thừa nhận mình thích trêu đùa anh sao? Vậy sau này còn cùng anh lăn lộn sao? “Hả? Đó không phải là Rams sao? Anh ta chịu tiếp nhận phỏng vấn sao?” Ngạc nhiên nhìn về phía ti vi, người đàn ông với khuôn mặt nghiêm túc đang chậm rãi phát biểu về sản phẩm của mình “Chẳng lẽ sau khi tới Trung Quốc liền bị sự nhiệt tình của chúng ta cảm hóa rồi sao?” Có chút hưng phấn nhìn sản phẩm mới trên màn hình, đột nhiên có một sản phẩn nhìn rất quen mắt lọt vào mắt cô, cô kinh ngạc cắn cái muỗng trong tay “Cái, cái, cái đó không phải là tác phẩm của em sao?”

Anh ngồi bên cạnh cô cười “Thế nào, sảm phẩm không tệ phải không? Rams rất thích ý tưởng này của em, sau khi trưng cầu ý kiến của anh, liền đặt trong sản phẩm mới của đội cậu ta.” Len lén nghiêng đầu nhìn cô, thấy bộ dáng ngây ngốc của cô, tâm tình anh trở nên tốt, giống như pháo hoa chiếu sáng giữa bầu trời.

Màn ảnh hiện ra dòng chữ “Cá nhân tôi vô cùng thích sản phẩm này, lơ lửng giữa không trung làm cho người ta không thể tưởng tượng được, chiếu sáng trước mặt đồng thời cũng soi rõ bóng tối, chiếu sáng cuộc sống của chúng ta, sản phẩm này thuộc về người đã từng đoạt giải thưởng trong cuộc thi thiết kế, đó là chiếc đèn vô cùng ưu tú, nhưng mà đáng tiếc, cô ấy không tiếp nhận lời mời tham gia vào đội của chúng tôi, nhưng tôi tin tưởng những thiết kế của cô ấy vô cùng đặc biệt, Tân Đồng, tôi mong đợi sự thành công của cô!”

Tân Đồng kích động che miệng mình, ánh mắt hưng phấn ẩn chứa nước mắt, có chút không thể khống chế nắm chặt cái muỗng trong tay “Trâu Thần, Trâu Thần, anh có nghe thấy không? Rams ở trên truyền thông khen tác phẩm của em, em, em quá hưng phấn!”

Trâu Thần mỉm cười lắc đầu một cái, trong mắt tràn đầy đau lòng, anh không ngờ Rams sẽ giúp Tân Đồng như vậy, nhưng mà như vậy lại tốt hơn, vượt qua dự đoán của anh “Được rồi, ăn cơm thôi, vừa rồi còn nói anh, những lễ nghi căn bản của em đâu? Bây giờ nhìn lại không khác gì một bà vợ!” Cúi đầu ăn cơm, khóe miệng khẽ nở nụ cười.

Bình luận
× sticky