Đây là 1 sơn động nhỏ phong cảnh vô cùng mỹ lệ. Phía xa xa là rừng hoa sơn trà và trúc biếc, ở giữa là các loại hoa dại đua sắc. Một dòng suối nhỏ như một dải lụa uốn lượn, xuyên qua các khoảng rừng chảy ra ngoài sơn cốc.
Trúc xá của Nạp Lan Nhược Thủy nằm giữa một phong cảnh đẹp đẽ như vậy. Bên trong tiểu viện được bao quanh bởi hàng rào trúc là vô số các loại dược thảo đủ màu sắc, cũng có số loài hoa lạ hiếm thấy rất đẹp. Hương cỏ hoa hoà quyện đem lại một cảm giác vô cùng dễ cho con người.
Nạp Lan Nhược Thủy đang xao thuốc, nhìn thấy Thần Nam từ trong phòng đi ra, nhẹ nhàng cười và hỏi một cách vô cùng bình tĩnh: ” Chàng tỉnh rồi à? Chàng cảm thấy trong người thế nào.”
“Ừm, tỉnh rồi.” Thần Nam đáp.
Gặp lại nhau nhưng hai người đều rất bình tĩnh, thậm chí xem ra còn có chút xa cách. Nhưng Thần Nam vẫn có thể cảm nhận được sự lo lắng của Nạp Lan Nhược Thủy đối với hắn, còn nàng thì có thể cảm nhận được sự vui mừng của Thần Nam sau khi gặp lại nàng.
Trong quá khứ đã xảy ra quá nhiều chuyện, hai người cũng đều trải qua rất vui buồn, sự mừng rỡ của lần gặp lại này dường như không thể diễn tả bằng lời, tất cả đều không cần phải nói nhiều.
Nạp Lan Nhược Thủy vẫn điềm đạm như trước kia, không đấu tranh với đời, khuôn mặt thanh tú lúc nào cũng bình tĩnh như thế, cả người mang theo khí chất xuất thần mơ hồ. Đây là tính cách bẩm sinh đã có, không giống như Mộng Khả Nhi tu luyện đạo thuật mà thành, cũng không mang nét giống như tiên nữ của Lý Nhược Lan lúc bình thường (chưa hiếu chiến). Loại khí chất xuất thần mơ hồ của Nạp Lan Nhược Thủy mang lại cảm giác bình yên, làm cho người khác muốn lại gần.
“Nhược Thủy, ta thật không ngờ có thể gặp lại nàng ở đây!” Thần Nam trong lòng đầy cảm khái.
“Đúng vậy, ta cũng không ngờ rằng chàng cưỡi một con rồng quái dị tới nơi này.”
Ngày hôm đó, sau sự kiện hôn lễ, Nạp Lan Nhược Tử rời khỏi Sở quốc hoàng thành, nàng đi thăm các danh lam thắng cảnh ở Đông đại lục, hái thuốc luyện đan, trải qua một khoảng thời gian bình lặng. Chỉ đến cách đây không lâu, nàng đặt chân tới vùng linh sơn này của Tấn quốc, phát hiện tiểu cốc mỹ lệ này, mới dần dần có ý niệm ẩn cư. Sau đó thực sự dừng chân tại nơi đây.
Hai bên trao đổi vắn tắt về tình hình của nhau sau khi chia tay. Những gì Thần nam trải qua chứa đầy nguy hiểm, Nạp Lan Nhược Thủy lặng lẽ nghe xong nói : “Ta và chàng thật giống như hai người của hai thế giới.”
Thần nam trầm mặc một hồi, không biết phải nói gì.
Nạp Lan Nhược Thủy nói: “Tình hình cơ thể của chàng vô cùng xấu, ta đã xao cho chàng một ít thuốc, chàng mau uống đi.”
Thần nam ở lại trong tiểu cốc đó, lúc này hắn càng trở nên hư nhược bởi vì bổn mệnh nguyên khí bị nội thiên địa hấp nạp mất quá nửa. Bây giờ hắn cần phải điều trị tử tế một thời gian.
Ở lại trong tiểu cốc xinh đẹp này, Thần Nam cảm thấy vô cùng yên tĩnh, an bình. Một thời gian dài hắn liên tục bôn ba tứ phương, trải qua vô số những trận chiến sinh tử, ngẫu nhiên có được một đoạn thời gian yên bình, đối với hắn mà nói, là một sự hưởng thụ rất lớn. Hắn cảm thấy thực sự rất mệt mỏi, nếu có thể sống cả đời tại tiểu cốc này cũng là một lựa chọn không tồi.
Con rồng du côn đưa chàng đến đây rồi biến mất, mấy ngày liền không thấy tung tích gì cả.
Những ngày này, ban ngày Thần Nam cùng Nạp Lan Nhược Thủy đi hái thuốc, buổi tối thì từ từ nghiên cứu nội thiên địa của hắn. Mặt dù trong chốc lát vẫn chưa tìm ra biện pháp gì để thu lại bổn mệnh nguyên khí từ tiểu thế giới đó nhưng hắn không chút nóng vội. Hắn rất muốn hưởng thụ cuộc sống bình đạm này, nhàn nhã ngắm hoa nở hoa rơi, nhìn trên trời khói toả mây trôi.
Nạp Lan Nhược Thủy mỗi ngày đều cần đi hái thuốc, Thần Nam luôn đi cùng nàng. Đối với nàng cuộc sống thế này là tự nhiên và bình an. Nàng không hỏi hắn khi nào rời đi. Nàng lúc này dường như xem mọi chuyện đều rất bình thường. Hàng ngày đều nghiên cứu dược lý, đem những quyển ghi chép dày cộp của một vị y thánh nghiên cứu đi nghiên cứu lại, không ngừng điều phối, kiểm nghiệm, cải cách phương thuốc.
Sau khi gặp lại, thật sự không có bất kì sóng gió nào, cuộc sống của hai người tại tiểu cốc này vô cùng yên tĩnh và hài hoà. Dường như là đang có tất cả…không thể nói bằng lời.
Trong lúc Thần Nam ẩn cư, Đông thổ tu luyện giới lại một phen dậy sóng.
Tin tức về trận đại chiến giữa 5 đại cao thủ Thần nam, Đông Phương Trường Minh, Lý Nhược Lan, Mộng Khả Nhi, Đỗ Hạo đã truyền khắp giới tu luyện. Lại trải qua sự tường thuật của những người có may mắn được xem cuộc chiến, giới tu luyện được 1 phen chấn kinh. Tu vi của ngũ đại cao thủ thanh niên thật thâm sâu khó dò.
Trước đây một thời gian, Đỗ Hạo đã từng tung tin, muốn lập đế vương lôi tại Đông thổ, nhưng cuối cùng lại không làm được. Lần này Lý Nhược Lan trịnh trọng tuyên bố với tu luyện giới, thanh niên nhấtt đại đế vương chi chiến sẽ được tổ chức tại bên ngoài đô thành nước Tấn sau đó 1 tháng, hoan nghênh tất cả các tu luyện giả trong thiên hạ tới xem chiến, hoan nghênh tất cả các cường giả thanh niên tới tham chiến.
Lời tuyên bố này đã gây ra 1 làn sóng lớn trong giới tu luyện, không chỉ trấn động Đông phương mà còn trực tiếp tác động đến Tây phương. Vô số cao thủ tây phương lũ lượt lên đường, chuẩn bị đến xem cuộc tỉ thí lôi đài được gọi là “Đế vương chi chiến” của Đông phương.
Ảnh hưởng của trận chiến Đế vương ngày càng lớn, trong vài ngày đã truyền đi khắp thiên hạ, không chỉ những người trong giới tu luyện biết, mà các vương công quyền quý của các nước, thậm chí đến lão bách tính cũng nghe thấy tin này. Vương công quý tộc của các nước ở cả Đông Tây phương đã lênđường chuẩn bị tới xem trận chiến đế vương trăm năm khó gặp này, muốn xem xem rút cục ai sẽ là nhất đại đế vương của thanh niên đông thổ, ai mới thực sự là người mạnh nhất.
Cùng với sức ảnh hưởng ngày càng lớn của cuộc chiến, Lý Nhược Lan sau khi thương lượng với gia tộc đã lùi lại thời gian của cuộc chiến. Một là bởi vì Tây phương tu luyện giới cách nước Tấn rất xa, có nhiều người không kịp đến vào ngày khai chiến. Hai là Đỗ gia và Lý gia bí mật trao đổi, Đỗ Hạo vẫn còn đang bế quan, phải đợi thêm 1 thời gian nữa.
Đỗ Hạo trước bại dưới tay Thần Nam, sau lại bại dưới tay Đông Phương Trường Minh, không chỉ làm cho hắn ta cảm thấy vô cùng nhục nhã, mà còn làm cho gia tộc xưng là đông thổ hoàng tộc Đỗ gia cảm thấy không còn mặt mũi. Khi mà thế hệ tiền bối của Đỗ gia không thể rời khỏi huyền giới, bọn họ chỉ có thể trông cậy vào lứa thanh niên thể hiện thực lực cường đại của họ với bên ngoài, chứng minh Đỗ gia không hổ với danh hiệu “Đông thổ hoàng tộc”.
Cuối cùng thời gian được lui lại 1 tháng, quyết định là Đế vương đại chiến sẽ được tổ chức bên ngoài đô thành nước Tấn sau 2 tháng nữa. Cả giới tu luyện sôi lên sùng sục, tất cả đều bàn luận về Đế vương đại chiến sắp được diễn ra.
Không còn nghi ngờ gì nữa, giới tu luyện đông thổ bây giờ vô cùng hùng mạnh, liên tục xuất hiện 5 vị thanh niên cao thủ sắp đột phá lục giai lĩnh vực. Thật là có chút làm cho người ta khó mà tin được. Hiện giờ thế cục biến động bất an, rất nhiều người dự cảm rằng huyền chiến trong truyền thuyết dường như sắp bạo phát.
Trong những cuộc bàn luận sôi nổi của tu luyện giới, trong lúc đế vương chi chiến vẫn chưa bắt đầu nhưng bọn họ đã bình chọn ra ngũ đế.
Cuồng nữ hiếu chiến Lý Nhược Lan 2 tháng gần đây, tại Đông phương tu luyện giới điên cuồng khiêu chiến với các cao thủ, có thể giành chức vô địch, cuồng nữ này đã được mọi người bình chọn là Chiến đế.
Mộng Khả Nhi tiên tử xuất thân từ Đạm Đài cổ thánh địa, tại Đông thổ có thanh uy cực cao, tu vị tuyệt cao của nàng cũng với khí chất bất phàm của nàng đã mang lại cho nàng danh hiệu Tiên đế.
Cao thủ ma đạo thần bí Đông Phương Trường Minh, một tuyệt thế thanh niên cường giả mang đầy bí ẩn, sở hữu ma công cái thế đã thất truyền từ lâu Liệt Thiên Thập Kích , như sao băng ngang trời chiếu sáng đông thổ đại địa. Trong vòng 2 tháng y nhanh chóng quật khởi, từ nơi cực hàn chi địa của Đông thổ bắc bộ đánh liền một mạch xuống phương Nam khó gặp đối thủ. Thắng lợi trong trận chiến với thiên tài cao thủ của Đỗ gia là Đỗ Hạo, càng làm cho thanh uy của hắn ta lên tới cực điểm, được gọi là Ma đế.
Đỗ Hạo xuất thân từ Đông thổ hoàng tộc, gia tộc cường đại này thần bí đáng sợ, làm cho các môn phái ở Đông thổ đều cảm thấy vô cùng bất an trong lòng. Từ trong lịch sử tu luyện có thể thấy, đây là một gia tộc hùng mạnh có thể làm chao đảo cả Đông thổ. Cao thủ thiên tài của gia tộc như thế, có thể tưởng tượng được sẽ cường đại thế nào.
Đỗ Hạo trước sau đã từng giao chiến với 3 tuyệt đỉnh thanh niên cường giả là Thần Nam, Đông Phương Trường Minh, Mộng Khả Nhi. Mặc dù 1 hòa, 2 bại, nhưng sức mạnh của hắn ta là không thể nghi ngờ. Khi có tin đồn thiên tài cường giả tâm cao khí ngạo này, tự phế đi công pháp hiện có của mình, chuyển sang tu luyện Huyết Ma chân kinh đáng sợ, hắn được người ta tôn là Huyết đế.
Thần Nam, tuyệt đại thanh niên cường giả cùng một thân phận thần bí, không ai biết sư môn thế nào. Từ khi xuất đạo đến nay đã gây ra rất nhiều sóng gió, trảm sát rất nhiều ngũ giai cường giả, danh xưng tuyệt thế sát tinh. Gần đây, cùng đông thổ hoàng tộc Đỗ gia cường đại phát sinh sung đột kịch liệt, dùng uy danh tuyệt thế giết từng cao thủ Đỗ gia, trở thành đệ nhất phong vân nhân vật của đại lục.
Đối với danh xưng của hắn, giới tu luyện có sự phân chia. Có người kiến nghị nên đem danh xưng Ma đế của Đông Phương Trường Minh cho Thần nam, bởi vì bất luận là bản thân hắn hay huyền công mà hắn thi triển, càng mang nặng ma tính.
Có người lại kiến nghị, nên gọi hắn là Huyết đế. Tại Tấn quốc đô thành, hắn một mình đối phó với quân đội ngàn người, phanh thây hơn trăm người. Trong Thập vạn đại sơn của Tội ác chi thành, hắn dùng cự nhân diệt hơn trăm cao thủ. Số tu luyện giả mà hắn tiêu diệt nhiều hơn so với tứ đế kia, hợp với danh xưng huyết đế hơn Đỗ Hạo.
Có người lại cảm thấy rằng danh xưng của hắn nên là Chiến đế. Nhiều người cảm thấy Thần Nam sau khi phát cuồng còn đáng sợ hơn cả Lý Nhược Lan. Hắn từng tại Tây thổ tu luyện giới đại phát cuồng uy, trong 1 ngày đã giết chết 8 vị tuyệt thế cao thủ, làm chấn động toàn giới tu luyện.
Cuối cùng, theo ý kiến của số đông, tôn hắn làm Đông thổ Nhất đế. Trong con mắt của người Tây phương , Thần Nam đến từ Đông thổ, từng đại phát cuồng uy tại Tây phương, gọi hắn là nhất đại đế vương của đông thổ thanh niên cũng không quá, tức là Đông đế.
Nhưng theo con mắt người người Đông phương, bất kể thực lực của Thần nam có xếp thứ nhất hay không, nhưng những sóng gió mà hắn gây ra tuyệt đối vượt xa 4 người kia, tạm thời tôn hắn là Nhất đại đế vương của thanh niên đông thổ cũng không có gì quá đáng, tức là nhất đế.
Cho nên, cuối cùng, Thần nam được gọi là Đông thổ Nhất đế.
Tu luyện giới sóng gió nổi lên, một trường đế chiến có phạm vi ảnh hưởng cực lớn sắp diễn ra. Vị trí thiên hạ đệ nhất thanh niên cao thủ chỉ có được bằng thực lực của mình.
Lúc này, điều Thần Nam cần làm nhất là nhanh chóng hồi phục công lực, nếu có thể thì trực tiếp quán thông nội ngoại thiên địa của hắn.