Sách ebook được sưu tầm từ Internet, Bản quyền sách thuộc về Tác giả & Nhà xuất bản. Trang Web hiện đặt quảng cáo để có kinh phí duy trì hoạt động, mong Quý Bạn đọc thông cảm ạ.

Thần Mộ (Tru Ma) – Phần 2

Chương 26: Hóa thân thiên địa

Tác giả: Ngô Biển Quân
Chọn tập

La Mạn Đức Lạp khẽ an ủi thánh long đang gầm rú rồi cười nó điên cuồng công kích, đấu khí hoá thành thực chất nối nhau bổ xuống, long ngữ ma pháp của ngân long cũng đánh xuống không ngưng không nghỉ, long vĩ liên tục tăng lực quét ra.

Thần Nam đã quên mất chiêu thức võ học cực kỳ chật vật ứng phó, bị đánh đến tối tăm mặt mũi, mấy lần trúng đòn khá nặng, khóe miệng đã rỉ máu. Nhưng dẫu vậy, La Mạn Đức Lạp cũng không thể đánh hắn trọng thương, trận chiến vô cũng kịch liệt khiến cát bụi mù mịt, loạn thạch văng tứ tán lên không.

Tư Mã Lăng Không đứng xa quan chiến mà lạnh người, cương khí dấy lên quả thật có uy thế thiên băng địa liệt, vạn lần y cũng không thể so bì, hiểu rằng tu vi của mình mà bất cẩn xông vào ắt lập tức tan xương nát thịt.

Đại chiến chừng nửa thời thần, Thần Nam từ chỗ bị động đã dần vãn hồi cục thế.

La Mạn Đức Lạp càng đánh càng kinh hoàng, gã thanh niên này quá mức tà dị, nội lực cao thâm không tưởng nổi nhưng chiêu thức lại quá tệ. Hắn tiến bộ cực nhanh, kĩ xảo vận dụng sức mạnh càng lúc càng thuần thục, từ chỗ bị động chịu đòn đã công thủ song song khiến lão kinh hãi vô cùng. Biểu hiện đó khác hẳn lời đồn, La Mạn Đức Lạp nghĩ nát óc cũng không thông.

Tư Mã Lăng Không dần thấy hoảng sợ, lời đồn rằng gã Thần Nam này biến thái gần đây quá nhiều, cứ theo tình hình hắn dần xoay chuyển cục diện là thấy, vạn nhất sư phụ y thất bại, hậu quả có thể tưởng tượng được, chắc không thể thoát mạng.

Cùng lúc, La Mạn Đức Lạp đột nhiên quát to: “Tiểu bối ngươi đi chết đi, ta không muốn luyện chiêu với ngươi nữa.” Lão phát hiện Thần Nam dần mạnh lên trong lúc chiến đấu nên quyết định sử dụng sức mạnh đáng sợ nhất, không cần thăm dò hay nghi ngại nữa, mặc kệ thanh niên dưới đất kia có cố ý ẩn tàng thực lực không.

La Mạn Đức Lạp đứng trên lưng thánh long, tay phải giơ cao lên trời, một dải kiếm mang hóa thành thực chất từ bàn tay bắn ra, thiên địa nguyên khí quanh đó đột nhiên tràn về như triều thủy, tụ lên quang kiếm.

Lưỡi quang kiếm sáng chói như thiên giới thần quang chiếu soi mặt đất, khiến vùng rừng núi sáng như ban ngày, hào quang còn rực rỡ hơn cả vầng dương trên trời.

Thiên địa nguyên khí tụ tập lại khiến quang kiếm mỗi lúc một lớn, từ một thước biến thành năm trượng. Đó không phải kiếm mang thông thường mà là năng lượng quang kiếm đã hoàn toàn thực chất hóa, tụ tập vô tận thiên địa nguyên khí.

Dao động năng lượng cực mạnh từ La Mạn Đức Lạp tràn ra, luồng đại lực khiến cả dãy núi chấn động.

Không có gì phải nghi ngờ, sức mạnh của quang kiếm hóa thành thực chất kia vô cùng mãnh liệt, dù tu vi như Thần Nam mà bị chém trúng chắc cũng mất mạng lập tức.

Trong lúc này Thần Nam đang cảm nhận chân thật mối uy hiếp tử vong, huyền công trong thân thể bất giác điên cuồng vận chuyển, hộ thể cương khí gần như hóa thành thực chất chuyển từ một thốn thành một thước.

Một bóng dáng mơ mơ hồ hồ xuất hiện sau lưng, cương khí cách thân mình cả thước liền hóa thành thực thể.

Biến chuyển điên cuồng và huyền diệu đó tạo ra hình ảnh đen nhánh không khác gì những lần trước: tay phải cầm tử vong trường đao, tay trái cầm một loại binh khí không nhìn rõ.

Những kiện binh khí thần bí khác không xuất hiện, hiển nhiên sau khi Thần Nam mất trí nhớ nên quên luôn pháp quyết, trạng thái hiện nay quả thật quá ư khác thường.

La Mạn Đức Lạp nhận ra sự tình không ổn, không dám tiếp tục tụ tập thiên địa nguyên khí. Quang kiếm đáng sợ bên tay trái chém ra, như thần phạt từ thiên giới xuống, dấy lên dao động năng lượng hùng hậu khiến mặt đất bên dưới rung lên ầm ầm.

“A…” đố diện với nguy cơ sinh tử, Thần Nam rống lên cuồng loạn, tung một quyền lên cao, hắc ảnh sau lưng lại thể hiện động tác khác hẳn, cả hai tay cầm chắc ma đao đâm lên không theo động tác xuất quyền, nghênh đón quang kiếm khổng lồ bổ xuống.

“Ầm.”

Tiểng nổ vang lên kinh thiên động địa như tiếng sấm ùng ục lan khắp tầng không, mấy ngọn núi phụ cận đều rung lên, dường như có tới mười vầng mặt trời chiếu rọi khiến ánh sáng chói lòa, không ai mở mắt ra được, cơn bão năng lượng khủng khiếp điên cuồng tỏa đi.

Trong cơn bão năng lượng, thánh long giống như một lá thuyền lắc lư theo từng cơn sóng giữa biển lớn. Thân thể thánh long vô cùng mạnh mẽ, đứng đầu trong các ma thú nhưng lúc này từng mảnh vẩy của nó rớt xuống, khắp người toàn là vết máu.

Từng tràng long khiếu thê thảm chấn động đất trời vang lên giữa vùng núi non khiến các loại quái thú đều run rẩy, hoảng sợ cùng cực.

“Ầm, ầm, ầm.”

“Bình, bình, bình.”

Những vạt rừng phía xa thi nhau nổ tung vô số đá tảng văng tứ tán.

Lúc cơn bão năng lượng lắng đi, Thần Nam bị đánh văng năm chục trượng, nơi nào lướt qua, núi rừng đều bị quét sạch. Toàn bộ y sam La Mạn Đức Lạp rách tan, hở hết nhục nhân, thánh long lão cưỡi càng thê thảm, từng mảnh vẩy rớt xuống, liên tục lăn lộn gầm gào trên không.

Thần Nam đứng dậy, lau sạch vết máu trên miệng rồi cười tàn nhẫn, rảo bước tiến đến chỗ con thánh long đang lắc lư.

La Mạn Đức Lạp cả kinh thất sắc, lúc này lão bị nội thương không nhẹ, thương thế của thánh long còn nặng hơn mà đối phương lộ ra chiến ý cao ngất đang từng bước tiến tới, tạo cho lão một cỗ vô hình áp lực. Lão có ảo tưởng rằng gã thanh niên kia chính là một con dã thú.

Ngõ hẹp đụng đầu, kẻ mạnh chiến thắng!

Thương thế của Thần Nam tuyệt không nhẹ hơn La Mạn Đức Lạp nhưng một khi tiến hành sinh tử đại chiến, ngọn lửa hiếu chiến của hắn lại được thắp lên, khí thế mạnh hơn hẳn đối thủ, kết quả sau cùng đương nhiên có thể đoán ra.

La Mạn Đức Lạp tung hoành tây phương tu luyện giới hơn nửa đời, kinh nghiệm chiến đấu vô cùng phong phú, đương nhiên minh bạch tình thế trước mắt, chỉ là nghĩ đến đối phương còn trẻ như vậy đã đánh ngang với cao thủ tiền bối như mình đâm ra vô cùng thảm não, càng nghĩ càng không thể dấy lên chiến ý.

Cùng lúc, thánh long dưới chân lão đột nhiên lắc lư kịch liệt, rớt thẳng xuống! Giờ thì cõi lòng La Mạn Đức Lạp triệt để lạnh ngắt, không còn lòng tin chiến thắng đối phương, lão đã bại hoàn toàn về tinh thần.

“Soạt, soạt, soạt.”

Thần Nam tuy quên chiêu thức nhưng trước uy hiếp tử vong hắn lại nhập vào võ cảnh kì diệu. Mỗi bước chân hắn chậm rãi, hữu lực tiến lên đều giẫm vào cành lá gãy tan khác nhau nhưng không phát ra âm thanh nào.

La Mạn Đức Lạp trên không cả kinh thất sắc, cước bộ này ẩn chứa thiên địa huyền cơ, trong lúc này Thần Nam như dung nhập vào đất trời, tiếng “thịch” dưới chân tỏa ra sức mạnh khiến người ta không đoán được, cũng không chống nổi.

“Soạt, soạt, soạt.”

Bảy tiếng động vang lên liên tiếp, thánh long gầm lên kinh thiên động địa, phun ra trái tim đã bị đánh tan nát, long thi khổng lồ va “rầm” xuống, mặt đất rúng động, La Mạn Đức Lạp liên tục phun máu ra rồi rơi xuống.

Dùng “thế” để giết người.

Lúc đó Thần Nam phảng phất đã hóa thân thành thiên địa, trong bảy bước đã dồn thánh long vào tử địa, khiến La Mạn Đức Lạp trọng thương.

Hắn, La Mạn Đức Lạp và thánh long tổ thành một tiểu thế giới, còn Thần Nam tiến lên một cảnh giới huyền diệu. Trong mảnh thiên địa đó, hắn là trời! Hắn là đất! Là chúa tể.

Tiếng bước bình tĩnh, có tiết tấu, ẩn chứa thiên địa huyền cơ, tỏa ra sức mạnh của khoảng thiên địa đó, dồn thánh long đã trọng thương vào tử địa, khiến La Mạn Đức Lạp liên tục thổ huyết.

Ở đó, bất kể ai tránh né thế nào cũng vô dụng, tất cả phải tuân theo phép tắc của thiên địa. Thần Nam hiện là Trời trong đó, La Mạn Đức Lạp có tránh né thế nào cũng không thể thoát được.

Nếu muốn phá vỡ thế quân bình của tiểu thế giới, phương pháp đơn giản nhất là can thiệp từ phía ngoài.

Tư Mã Lăng Không thấy sư phụ lạc bại, hoảng sợ bay hết hồn vía, nếu La Mạn Đức Lạp chết, y mất người chống lưng, đương nhiên cũng không sống nổi.

“Sư phụ…” Y gào lên, đồng thời quăng cây trường thương vào Thần Nam.

Âm ba cuồn cuộn dấy lên, tràn về phía tiểu thế giới Thần Nam, thánh long và La Mạn Đức Lạp cấu thành, cây trường thương bay theo sau. “Thế” mà Thần Nam sáng tạo ra tan biến, trong thoáng chốc đó, La Mạn Đức Lạp từ cửa tử về lại cửa sinh, nhưng bóng ma ám ảnh đã nổi lên trong lòng lão.

Trường thương mang theo toàn bộ công lực của Tư Mã Lăng Không, phát ra kim quang và lãnh quang xạ vào lưng Thần Nam. Nhưng lúc tiếp xúc với cương khí hóa thực chất cách Thần Nam chừng một thước, hào quang trên cây thương ảm đạm dần, vỡ nát từ mũi, mỗi khi trường thương tiếp cận một phân lại vỡ nát thêm một phân, lúc cán thương đến nơi thì toàn bộ cây thương hóa thành từng đoạn gãy nát.

 

Chọn tập
Bình luận