Đúng vào lúc này, Phật điện kim quang đại thịnh, ngũ hành đại trận đã phát động, bên trong truyền ra thanh âm gầm rú của Thiên Ma, khắp phật điện đều rung động.
Thần Nam vừa mới thu xá lợi của Thanh Thiện cổ phật vào trong nội thiên địa, liền cảm ứng được vài luồng khí tức của cường giả đang lao tới.
Vài vị la hán thất hồn lạc phách, sau khi bị Thiên Ma tàn khu phá vỡ đại trận, ngẩn ngơ một thời gian dài, rốt cục cũng từ từ phục hồi tinh thần. Bọn họ tỉnh lại trước tiên là tìm kiếm xá lợi của Thanh Thiện cổ phật, đây là trọng bảo của Phật Tổ, vạn lần không thể mất.
Chỉ là lúc bọn họ chạy đến ngọn núi đó, Thần Nam đã nhanh một bước bay khỏi. Hắn triển khai Thần vương dực bay tới trên một đỉnh núi cao, lẳng lặng đứng quan sát phật điện kim quang đại thịnh kia.
Sau khi ngũ hành đại trận vận chuyển, kim mộc thủy hỏa thổ, ngũ hành nguyên khí, ngừng lan tỏa khắp trời đất, toàn bộ tòa điện phát ra hào quang thần thánh.
Thiên Ma tàn khu tựa hồ gặp phiền toái cực lớn, không ngừng gầm rú bên trong Phật điện, đồng thời tiếng tụng kinh của mấy ngàn tăng phật truyền ra khỏi điện, vang tận trời cao.
Nghe tiếng tụng kinh của tăng phật, Thần Nam nhất thời cảm giác được một cỗ áp lực vô hình cực lớn, cách xa như vậy mà còn có uy thế như thế, hắn thầm than phật giáo quả nhiên có chỗ hơn người.
Các vị la hán đang tìm kiếm xá lợi của Thanh Thiện cổ phật, đều kinh hô:
“Thiên phật thiện xướng!”
“Không ngờ ngũ hành đại trận cũng không thể vây khốn Thiên Ma, còn cần phối hợp cả Thiên phật thiện xướng, Thiên Ma thật sự quá lợi hại!”
Lúc này trời đã tối, bất quá Phật Tổ đã bị Thiên Ma khí bao vây, âm u không thấy ánh mặt trời. Không phân biệt được đâu mới là sắc trời thực sự.
Phật Tổ tường hòa đã không còn, Thiên Ma xuất thế nằm ngoài dự đoán của mọi người.
Lúc này nơi đây, chỉ có tiếng kinh phật cùng tiếng ma gầm, chỉ có một điểm sáng do thánh khiết quang mang tỏa ra từ ngũ hành đại trận. Nhưng bên trong cũng đan xen từng trận ma quang.
Đối với phật giáo mà nói, đây là một thiên đại kiếp nạn. Tự viễn cổ đến nay, một kẻ có thể tiến công Phật Tổ như thế, có thể làm cho phật giáo khốn đốn như thế, sợ rằng chỉ cũng có đệ nhất ma tự cổ chí kim mà thôi.
Phật Tổ cách đó chín vạn dặm, đã biết được tất cả những chuyện xảy ra ở Phật Tổ, Thiên Ma xuất thế tấn công, đối với y mà nói là một hung tin. Y muốn rút đi hàng ma. Y có đại pháp lực để hàng phục Thiên Ma tàn khu, nhưng giờ phút này y không thoát ra được.
Không riêng gì y chân thân giá lâm, Đạm Đài tiên tử cùng Hỗn Thiên đạo tổ cuối cùng cũng hiện thân tại hiện trường, đệ nhất kỳ thư giờ phút này nằm trong tay của Đạm Đài tiên tử.
Tam đại tiên chủ cũng không mong cải luyện Thái Thượng Vong Tình lục. Cái mà bọn họ khát vọng là tư tưởng cảnh giới trong cuốn kỳ thư này, chỉ cần có thể xem qua một lần, có lẽ sẽ có lĩnh ngộ để tái đột phá.
Tu vi cao bao nhiêu, dục vọng lớn bấy nhiêu
Phật Tổ cũng không phải là một pho tượng bằng đá, y cũng chỉ là người tu hành có máu có thịt tu thành Phật mà thôi. Là người thì có dục niệm, tới lúc khẩn yếu quan đầu, y không muốn bỏ cuộc.
Phật Tổ, Đạm Đài tiên tử, Hỗn Thiên đạo tổ, tam đại thần vương, đối đầu trên cao mấy ngàn thước, tu vi tới cảnh giới như của bọn họ, sớm đã không cần phải dùng quyền, chưởng, kiếm để tranh phong.
Ba phiến tiểu thế giới rộng như biển cả hiện lên trên không trung, tam tôn đứng trong tiểu thế giới do chính mình sáng lập, triển khai công thủ với bên ngoài.
Loại chiến đấu này còn tàn khốc hơn gấp trăm lần so với chiến đấu của chư tiên thần. Trong đó, lực lượng phát ra có thể lập tức hủy diệt trăm ngàn tiên thần, hủy tiên diệt thần dễ dàng như một cái nhấc tay, đây chính là một trường chiến đấu bằng tiểu thế giới.
Hỗn Thiên đạo tổ đã hy sinh một hóa thân, đương nhiên không thành toàn cho Vương Chí. Trong lúc chiến đấu, hóa thân nọ mặc dù không thừa kế được nhiều lực lượng từ Hỗn thiên đạo tổ, nhưng rốt cục cũng suýt giết chết Vương Chí, Vương Chí chỉ thiếu một chút, cuối cùng không thể trở thành Thần Vương.
Hóa thân của Hỗn Thiên đạo tổ rơi vào tay một thần vương khác, Đông Hải thần vương Lý Đạo Chân này, có liên quan rất lớn tới Đạm Đài phái, hôm nay cùng chân thân của Đạm Đài Tuyền đến nơi này.
Nếu Thần Nam có mặt tại đây, nhất định nhận ra Đông Hải thần vương, chính là cố nhân của vạn năm trước, có liên quan rất lớn với hắn
Trên vùng núi non rộng lớn này, các tu giả đứng lố nhố trên các đỉnh núi, đông đến hàng vạn người. Vô Tình Tiên Tử chết trong Vô tình giới, Thái thượng vong tình lục xuất thế, truyền khắp thiên giới, tất cả tiên thần đều vì thiên thư này mà đến.
Bất quá trước mắt tam đại thần vương đang đối quyết, lại có một thần vương áp trận, mấy vạn tu giả chỉ có thể đứng xa mà nhìn, bọn họ căn bản không có năng lực ra tay tranh đoạt.
Mọi người tin tưởng, lúc này không chỉ có bốn vị thần vương ở đây, mà còn có các thần vương khác đang chăm chú theo dõi trong bóng tối, hôm nay nhất định sẽ tham gia vào đại sự kiện trong sử sách thiên giới này.
Trên cao, tam tôn chi chiến, có thể xưng phong vân biến ảo, thiên địa thất sắc.
Đạm Đài Tuyền tay cầm kỳ thư, bởi vậy bị Phật Tổ cùng Hỗn Thiên đạo tổ liên hợp tấn công, thần lực từ hai tiểu thế giới không ngừng tiến vào tiểu thế giới của Đạm Đài Tuyền.
Cảnh vật chung quang tiểu thế giới của Đạm Đài Tuyền bị hủy tổn nghiêm trọng, núi cao, sông lớn, thảo nguyên, hồ nước không ngừng bị hủy hoại. Nhưng Đạm Đài Tuyền không thèm để ý đến, nàng mở ra Thái thượng vong tình lục, trong lúc thần vương đại chiến mà vẫn ung dung đọc cuốn kì thư này.
Càng như thế, Hỗn Thiên đạo tổ cùng Phật Tổ triển khai công kích càng ngày càng cường mãnh, hy vọng mau công phá tuyến phòng ngự của Đạm Đài Tuyền.
“Xoạt”
Đạm Đài Tuyền đã xem xong, gấp sách lại, âm thanh như tiếng đất trời vang lên, “Ta đã xem xong, bây giờ cho các ngươi xem.”
Đạm Đài tiên tử phất tay một cái, Thái thượng vong tình lục bay về giữa Phật Tổ cùng Hỗn Thiên đạo tổ, rồi sau đó Đạm Đài tiên tử như một đám mây trôi, tấm thân yêu kiều hoàn mĩ đến cực điểm ung dung rút khỏi chiến trường.
Dung nhan khuynh thành khuynh quốc liếc xuống phía dưới, nhất thời làm cho tất cả các tu giả quên cả hít thở, bất quá đối mặt với nhất phương chí tôn tại thiên giới, tất cả mọi người không dám sinh ra ý đồ bất hảo nào.
Đạm Đài tiên tử bay đến bên cạnh Đông Hải thần vương Lý Đạo Chân cùng Vương Chí đang trọng thương, cùng bọn họ đứng xem sự biến hóa của chiến trường.
Cũng quả nhiên như đông đảo tu luyện giả sở liệu, hiện trường cũng không phải chỉ có bốn thần vương. Đạm Đài Tuyền vừa mới rời khỏi, liền có một người khác nhảy vào trong chiến trường, tranh đoạt kỳ thư trên không trung.
“Xoạt” một tiếng vang lên, Thái thượng vong tình lục bị tam tôn xé ra làm ba, một người đoạt được một bộ phận.
Trong đám người quan chiến có rất nhiều người nhận ra thần vương vừa lao lên kia.
“Là Tuyệt Tình đạo tổ!”
“Đúng là Ma Vương lão tổ!”
Quyển sách bị chia ra làm ba phần, điều này khiến tam tôn không cách nào chịu được, bọn họ một bên vẫn tiến hành thần vương đại chiến, một bên nghiên cứu phần sách rách trong tay mình.
Trên cao, năng lượng hủy diệt bắn ra khắp nơi, đại chiến vô cùng kịch liệt.
Tam tôn sau khi xem xong phần sách trong tay mình, chỉ nói với nhau hai chữ: “Trao đổi!”
Trong cuộc hỗn chiến không tránh được này, rốt cuộc ba người cũng thuận lợi đổi cho nhau đọc hết cả quyển, Hỗn Thiên đạo tổ cả giận nói: “Không ngờ không phải là nguyên bản, nội dung bên trong căn bản không liền mạch, tựa hồ như có người xóa đi một phần, Đạm Đài Tuyền ngươi là người đầu tiên xem xong, tại sao không nói cho chúng ta biết đây là một bộ phế thư, muốn đem chúng ta ra làm trò cười à?”
Phật Tổ cũng niệm một tiếng phật hiệu nói: “Đạm Đài tiên tử đây là ý gì?”
Đạm Đài Tuyền lúc này không có chút dáng vẻ của nhất phương chí tôn, nàng nhẹ cười, dung nhan tuyệt mỹ pha chút bí ẩn: “Phật Tổ? Cái này không thể trách ta được, ta nếu nói ra các ngươi sẽ không tin, khẳng định còn cho rằng ta muốn độc chiếm quyền kỳ thư này.”
“Hừm!”
Tuyệt Tình đạo tổ hừ lạnh một tiếng, ném quyển tàn sách trong tay đi.
Đạm Thai Tuyền lại cười nói: “Tuyệt Tình lão ma vương, ngươi bây giờ vất bỏ kỳ thư, tương lai đừng có hối hận, nói không chừng chẳng lâu nữa, phần còn lại của quyển sách cũng sẽ xuất hiện trên thiên giới này.”
Tuyệt Tình đạo tổ vẻ mặt lạnh như băng, cười lạnh: “Tiểu bối nhà ngươi, suốt ngày mưu kế đa đoan, cùng ngươi đấu một vạn năm, mỗi lần ngươi đều kỳ mưu bách xuất, lần này không phải cũng do ngươi bày ra đó chứ?”
Đạm Đài Tuyền nhẹ nhàng cười, nói: “Hôm nay ta rất mất mát, Vô Tình muội muội chết đi, làm cho ta rất khó chịu. Ta muốn biết rốt cuộc là người bày kế, dẫn động thần vương bốn phương, ta dám chắc còn có vài thần vương đang ẩn tàng quanh đây.”
Phật Tổ niệm một tiếng phật hiệu, nói: “Lão nạp xin lui trước một bước, hôm nay Thiên Ma tàn khu xuất thế, đang náo loạn sự yên tĩnh của Phật Tổ, bần tăng phải đi phục ma.”
Hỗn Thiên đạo tổ cười lạnh nói: “Đã sớm nghe nói bên dưới Phật Tổ, có phong ấn Thiên Ma tàn khu, không ngờ là sự thật. Thật hy vọng Thiên Ma có ngày y có thể trọng tổ Thiên Ma thân, ta muốn xem trong thời kỳ toàn thịnh, y rốt cuộc có đại thần thông gì. Giặc trọc nhà ngươi là tối hư ngụy, bỏ đi an nguy của Phật Tổ mà đi tranh giành Thái thượng vong tình lục, thật hy vọng Thiên Ma tàn khu diệt cái Phật Tổ của ngươi.”
Đúng lúc này, Phật Tổ biến sắc, hóa thành một đạo cầu vồng, chớp mắt biến mất cuối chân trời.
Cùng lúc đó, Tuyệt Tình đạo tổ sắc mặt lạnh như băng xuất hiện một tia tiếu ý, nhưng thanh âm vẫn lạnh như băng, nói: “Không ngờ một bộ phận tàn quyển của Thái thượng vong tình lục, lại xuất hiện tại Phật Tổ, thật là náo nhiệt….”
Hỗn Thiên đạo tổ cũng đã tiếp được thần niệm của đệ tử truyền tin, lão cười lớn: “Ha ha.chúng ta cũng tới Phật Tổ!”
Hai đại tà đạo ma vương như sao băng, chớp mắt biến mất.
“Rất thú vị, ta muốn xem rốt cục là kẻ nào giở trò.” Đạm Đài tiên tử nhẹ nhàng cười, rồi sau đó quay lại nói với Vương Chí: “Ngươi lập tức về phái bế quan.”
Cuối cùng, nàng cùng Đông Hải thần vương Lý Đạo Chân cũng hóa thành hai đạo cầu vồng, biến mất cuối chân trời.
Mấy vạn tu giả đang xem cuộc chiến ồn ào, đại sự kiện của thiên giới lần này thực sự vô cùng nào nhiệt.
Thiên Ma tàn khu xuất thế lại trùng hợp đến thế, đủ để chấn kinh thiên giới. Lúc này, y đang đại náo Phật Tổ, Thái thượng vong tình lục lại dẫn dụ vài vị thần vương tới. Lần này sợ rằng thực sự đại chiến đến mức thiên băng địa liệt, thiên giới đại loạn.
Rõ rằng, có thể thu thập hoàn chỉnh kỳ thư, thì những thần vương còn đang giấu mặt không chừng cũng sẽ ra tay.
Tuy nhiên, mọi người đều thấy mọi chuyện có chút không ổn, tựa hồ có người đang bày mưu đối phó phật giáo, nhưng vì thiên giới đệ nhất kỳ thư, mọi người cam tâm tình nguyện tiến về phía trước.