Sách ebook được sưu tầm từ Internet, Bản quyền sách thuộc về Tác giả & Nhà xuất bản. Trang Web hiện đặt quảng cáo để có kinh phí duy trì hoạt động, mong Quý Bạn đọc thông cảm ạ.

Thần Mộ (Tru Ma) – Phần 2

Chương 490: Trời đất xoay chuyển

Tác giả: Ngô Biển Quân
Chọn tập

Đại chiến kịch liệt giữa chư thần và hỗn độn tộc rồi cũng hạ màn, Thái cổ thần tuy thủ thắng nhưng cũng có thương vong, có điều không đáng gì so với hỗn độn tộc.

Lần này, hỗn độn tộc thương vong thảm trọng, U La vương, Đa Mục vương, Ngự Phong vương, Thông Thiên bỏ chạy khiến các hỗn độn cao thủ chết quá nửa, ngay cả Quảng Thành cũng bị đánh tan tác, bỏ lại một cánh tay mà cúp đuôi.

Chư thần khải hoàn về đại lục hắc ám, Thần gia lão ma vương tự nhiên quay về Nguyệt lượng, hiện tại Thần gia nhân tài điêu linh, trừ Thần Nam và Thần Chiến, các cao thủ đời trước, kể cả Tứ tổ Ngũ tổ đều ngộ hại, sau cùng Thần lão đại gần như điên cuồng, ngay cả Nhị tổ cũng không thoát, bị lão kính hiến cho “Viễn tổ”.

Lão định để Viễn tổ hoàn toàn dung hợp số hồn lực đó rồi lão sẽ chấn tan linh thức không nguyên vẹn của lão ma vương, bản thân sẽ nhập chủ vào ma thể hồn lực vô hạn đó. Nhưng sau cùng cũng tay trắng, định lợi dụng Thần tổ, không ngờ thật sự phục sinh tổ tiên, bản thân lại tịch diệt.

Lão ma vương phẫn hận lẫn thương cảm, hậu nhân đã hy sinh vì lão quá nhiều, Thần lão đại quả thật đáng hận khôn xiết, Thần gia bát hồn khiến lão tan nát cõi lòng, đó là những người kiệt xuất nhất trong hàng ngũ hậu bối, nếu còn sống đến giờ, tu vi chắc đạt đến cảnh giới khó lòng tưởng tượng.

Nhưng hiện tại lão đã phục sinh, linh thức triệt để hồi phục, hồn lực có thể dùng cách khác thu gom, lại thanh toán hồn lực của nhân hình binh khí do U Minh Thiên tạo thành, quanh thân thể vây phủ mười mấy hồn ảnh của nhưng nhân kiệt Thần gia mà lão phân hóa ra.

“Lão ma vương không cần thương cảm. Giao mấy hồn ảnh cho ta, bảo đảm sau này sẽ trả lại cho lão Thần gia anh kiệt hoàn chỉnh.” Thời Không đại thần mỉm cười.

“Ngươi có cách gì?” Thần tổ không tin.

Thời Không đại thần triệu hoán Thái Cực Thần Ma đồ ra: “Người khác không dám nhưng Thần gia bát hồn khẳng định sẽ phục nguyên nhanh. Trong Thần ma đồ có một phần tàn hồn của họ.”

“Đây là…” Thần tổ chú thị vào Thần ma đồ, hai mắt nheo tít lại, phát ra ánh sáng sắc như lưỡi đao.

Thời Không đại thần trực tiếp xuất ra một đạo tinh thần lạc ấn vào tâm hải lão ma vương, Thần tổ không hề do dự, đưa hết hồn ảnh phân hóa ra vào Thần ma đồ đoạn lao vút về Nguyệt lượng.

“Thời Kkhông, giao chúng cho ngươi.”

Có thể khiến lão ma vương nói ra hai chữ nhờ cậy không dễ chút nào, nhưng Thần gia bát hồn nhờ thế mà quay lại, tất cả đều đáng giá. Bát hồn trở về, cùng xuất thủ, hoàn toàn có thể vượt hơn Thần tổ! Nên biết tám người này từng sáng tạo ra những pháp tắc vô cùng đáng sợ, Thần lão đại lừa họ tan nát hồn lực, thực đáng là thiên cổ tội nhân. Tám vị nhân kiệt sáng tạo được bát đại pháp tắc, không phải mạnh nhất ở hồn lực mà ở chỗ họ thông hiểu pháp tắc ảo nghĩa!

Thái cổ chư thần quay về Thần Phong học viện, chỉ thiếu Thần Nam, dù ai cũng lo lắng nhưng đành bó tay, theo Thời Không đại thần nói, hắn không nguy hiểm sinh mệnh bởi sẽ biến hóa trong chiến đấu sinh tử, hiện tại họ cũng không thể tiến công đại quy mô, phải chờ thời cơ, bằng không sẽ kinh động Hỗn Độn vương, họ không còn chiếm tiện nghi nữa.

Có người hỏi thời cơ khi nào, Thời Không đại thần chỉ mỉm cười chỉ lên Thần ma đồ lơ lửng trên không, đáp rằng thời cơ đến lúc sẽ xuất hiện.

Thủ mộ lão nhân biến sắc, chỉ lên trời cao vô tận rồi chỉ Thần ma đồ: “Dùng nó nối với…”

“Ha ha…” Thời Không đại thần cười vang.

Lúc này Thần Nam đã vào vùng sâu hỗn độn, quả thật huyết sát mười vạn dặm.

Hiện tại hắn như một món nhân hình hung khí, càng đánh càng dũng mãnh, nơi nào đi qua, hỗn độn cao thủ không thể ngăn nổi, giao thủ với cả tứ đại cao thủ nhóm U La vương cũng không hề chịu thiệt.

Nhưng lúc quay lại, không thấy nhân mã phe mình đâu, còn lại một mình giữa trùng vây, biết ngay đại sự không ổn.

Đồng thời nhận ra tứ đại cao thủ Thông Thiên, U La vương, Đa Mục vương, Ngự Phong vương hợp lại chặn lối về của hắn.

Bất cứ ai cũng đủ chặn hắn lại, đừng nói cả bốn liên thủ, hắn biến sắc, định quay về coi như hết đường, bèn nghiến răng, lao tiếp vào vùng sâu hỗn độn.

U La vương đại nộ, Thần Nam lại đại khai sát giới ngay trước mặt bọn y, những hỗn độn di dân chạy trước bị hắn giết cho kêu cha kêu mẹ, khác nào vuốt mặt không nể mũi, vả thẳng cánh vào miệng bọn y.

“Thần Nam, dám đấu với ta không?” U La vương quát vang, Cửu thiên thập địa duy ngã độc tôn công xuất ra, vô tận hỗn độn hải dấy lên ngàn tầng áp lực, trùm về phía Thần Nam.

Nhưng hắn không ngạnh tiếp, cạnh đó còn những tam đại cao thủ rình mò, hắn tăng tốc lên cực hạn, lướt tới vùng sâu hơn trong hỗn độn hải.

Nghịch Loạn bát thức xuất ra từ đệ nhất thức nhất đến đệ thất thức!

Hỗn độn hải mênh mang gần như bị đánh tan, những hỗn độn cường giả trốn về đây không ai thoát nạn, trừ Quảng Thành, tất cả đều bị hắn chấn tan, Nghịch Loạn bát thức quả thật quá đáng sợ.

“U La vương, có bản sự thì độc chiến với ta, bảo ba tên kia lui ra.” Thần Nam lạnh giọng, hắn không còn cách nào, đành tiếp tục tiến vào vùng sâu hỗn độn.

U La vương giận cực độ, hỗn độn di dân bị Thần Nam giết ngay trước mắt, tuy chỉ hơn hai chục người nhưng hỗn độn tộc xưa nay nhân khẩu đơn bạc khiến y mất mặt, lạnh lùng đáp: “Hiện tại ngươi không có tư cách đàm phán, hôm nay ta nhất định rút gân bẻ xương ngươi đốt thiên đăng, đem hồn phách ngươi trấn áp vào luyện ngục, đày đọa ngàn vạn năm, khiến ngươi còn sống nhưng vĩnh thế không được siêu sinh, vĩnh viễn thống khổ và tuyệt vọng.”

“Độc ác thật.” Thần Nam biết sau cùng có thể mình tịch diệt nhưng tuyệt không thể sa vào tay đối phương, nhưng hắn không sợ mà cười lạnh lẽo: “U La vương, e là ngươi không được như ý.”

“Soẹt.”

Hào quang lóe sáng, Thần Nam lướt đi vạn dặm, cải biến phương hướng sang phía tây hỗn độn hải.

Tu vi đến cảnh giới như hắn, tốc độ không đo theo lẽ thường, tựa hồ vừa nghĩ đã đến nơi. U La vương, Thông Thiên, Đa Mục vương, Ngự Phong vương như bốn chiếc bóng bám theo.

Hắn phá tan hỗn độn, họ cũng theo sát. Hắn quyên qua đường hầm không gian, họ cũng xuyên qua, chặn cứng đường hắn quay về đại lục hắc ám, mục đích của họ chỉ có một, giết bằng được hắn, không để hắn thoát thân.

Đúng lúc đó U La vương biến sắc, nhận ra Thần Nam đang lao đến đại lục của mình.

“Tiểu tử đáng chết.” Sắc mặt y khó coi cực điểm, Thần Nam lại dĩ độc trị độc, thi hành thủ đoạn cứng rắn với nơi y cư trú.

“Chặn hắn, chặn hắn lại.” U La vương điên cuồng gầm lên.

Thần Nam toàn lực phi hành, thoáng chốc vượt qua vạn dặm, liên tục chấn toái hỗn độn, sau cùng cũng phát hiện một vài ngôi sao còn lưu lại, bèn thi thố đại pháp lực, ba chục vì sao đang tỏa rạng thần quang bị luyện hóa thành nhỏ bằng viên đất, thu vào tay áo hắn.

Lúc đến gần đại lục của U La vương, Thái Thượng tru thiên thức siêu thoát từ Thái Thượng tâm pháp xuất ra, thông thiên thần lực à ào dâng lên, ba chục ngôi sao nhanh chóng phóng đại, đập vào đại lục. Cảnh tượng xứng danh diệt thế.

“Con mẹ tên khốn Thần Nam muốn chết hả.” Mắt U La vương đỏ lựng, không nén được, bật lên những lời ô uế.

“Ngươi muốn ta chết, phải trả giá đã.” Thần Nam lạnh lùng đáp lại.

Tiếng ầm ầm vang vọng phía dưới, vùng hỗn độn đại lục này liên tục tan vỡ, tuy rộng lớn vô biên nhưng bị ba chục ngôi sao đập tan tành.

“Gào…” Năm đạo nhân ảnh gâm vang bay lên.

U La vương vội vàng hét lớn: “Tránh mau, tất cả tránh mau.” Đại lục bị hủy quá nửa y cũng không lo lắm nhưng mấy người nay đấu với Thần Nam lại khiến y cuống lên.

“Phụ thân, sao vậy?” Một người lên tiếng.

U La vương nghe xong câu này, đầu óc bùng nhùng, Thần Nam xuất hiện như quỷ mị, đánh cho một tên tịch diệt hồn phách, chụp ngay kẻ vừa hô hoán vào tay rồi lướt đi. Tốc độ U La vương không phải không nhanh, gần như đồng thời với Thần Nam nhưng vẫn chậm một bước, bất kỳ thần thông gì cũng vô dụng, giận đến nỗi phun máu.

Thần Nam uốn cổ tay, lại hút mười mấy vì sao tới, đánh vào đại lục sau lưng, định triệt để phá tan nơi U La vương cư trú, dù không diệt được nhiều hỗn độn cường giả song cũng coi như làm mất mặt đối phương, vả cho y một đòn thật nặng.

Nhưng lần này mấy vì sao không thể tấn công trúng đích, U La vương và bọn Thông Thiên đón đỡ hết, luyện hóa thành nhỏ bằng những viên đất rồi chấn vỡ trên hư không.

Dù vậy cũng khiến U La vương phát cuồng, đại lục mênh mông gần như tan nát hết quá nửa, trọng yếu hơn là toàn bộ tôn nhi của y bị tịch diệt, nhi tử út lại bị Thần Nam bắt giữ.

Thần Nam bay ra thật xa mới biết thân phận đám người trong tay, thầm tiếc lẽ ra vừa nãy nên bất chấp tất cả, diệt hết người thân của U La vương mới đúng.

“Cho ta biết đại lục Đa Mục vương và Ngự Phong vương cư trú ở đâu?” Hắn trực tiếp uy hiếp con út U La vương.

Nhi tử này thừa hưởng nét cuồng ngạo của U La vương nhưng thực lực lại không được mấy phần, sau cùng Thần Nam dùng đại thần thông trực tiếp tìm ra tin tức mình cần đoạn chấn tan đối phương trong hỗn độn hải.

U La vương ở phía sau triệt để cuồng bạo, cháu chắt chết cũng không sao vì y có khá nhiều hậu bối nhưng nhi tử không đươc mấy người mà Thần Nam lại ngang nhiên giết ái tử ngay trước mắt.

“Các ngươi không phải muốn giết ta sao, để xem ai hơn được ai.” Thần Nam quay lại lạnh lùng quát, thủ đoạn của hắn tuy sặc mùi máu nhưng đại chiến là khốc liệt như thế, không thể nhân từ với địch nhân, nhất là trong tình cảnh này, chỉ có không ngừng đả kích cường địch, khiến chúng không bình tĩnh nổi, hắn mới còn cơ hội sống sót.

Lúc đó, hai mắt U La vương đã đỏ lựng, Đa Mục vương lại xanh lét mặt mày, phát hiện Thần Nam đang xông đến đại lục y cư trú. Thủ đoạn của hắn, y đã được thấy, quả xứng danh sát tinh, chỉ cần để hắn tới nơi, e rằng nửa đại lục ô hô ai tai.

Đa Mục vương gầm lên nóng này, tuy xuyên qua không gian được mà phi hành rút khoảng cảnh nhưng Thần Nam cũng có thần thông đó, cự ly song phương cứ giữ vững, y không tài nào đuổi kịp.

Đại lục Đa Mục vương cư trú tuy cách nơi U La vương ở rất xa nhưng với những cường giả cỡ này, dùng đại thần thông xuyên qua không gian, thoáng chốc là đến.

Tuy chỉ chớp mắt tới nơi nhưng Thần Nam vẫn dẫn đầu.

“Thần Nam, tên vương bát đản!” Đa Mục vương chưa thấy hắn xuất thủ đã mắng ầm lên, y biết Thần Nam sẽ gây ra chuyện trời xoay đất chuyển.

Quả nhiên, mấy chục vì sao như mưa sao băng giáng xuống đại lục y cư trú, tuy bọn y ở sau dùng đại pháp lực chuyển di một nửa đi nhưng mười mấy vì sao vẫn hung hãn đập xuống vùng hỗn độn lơ lửng, nửa đại lục tan tành.

Lần này, Đa Mục vương còn bi phẫn hơn U La vương, trưởng tử và con thứ của y bị Thần Nam đánh trọng thương, con thứ ba tịch diệt, hai tôn bối cũng xong đời theo.

U La vương, Thông Thiên, Đa Mục vương, Ngự Phong vương phát cuồng, giận bể phổi, thật ra là ai truy sát ai, hà cớ Thần Nam lại khiến họ nổi điên? Hắn hóa bị động thành chủ động, ra tay tại hang ổ của họ khiến tất cả cơ hồ muốn thổ huyết.

Lúc đó, Ngự Phong vương trực tiếp lướt tới, không tham dự việc truy sát Thần Nam, bởi đại lục y cư trú rất gần đó, nếu để hắn phát hiện ắt làm gì cũng muộn mất.

Nhưng vẫn chậm một bước, Thần Nam vừa phát hiện một phiến đại lục ở phụ cận, trực tiếp xuyên qua không gian lao tới.

Hắn thề phải gây loạn xạ đất trời trong hỗn độn hải.

“Ta ¥%#.” Ngự Phong vương bất chấp phong độ mắng vang lên, đồng thời vong mệnh bám theo, trong lòng nóng như đốt.

Bất quá, Thần Nam lại chuyển biến phương hướng, trong lòng hắn dâng lên dự cảm không lành, một đại địch tựa hồ mai phục phía trước, khí tức mạnh đến rợn người khiến hắn biết đại sự không ổn.

 

Chọn tập
Bình luận