Sách ebook được sưu tầm từ Internet, Bản quyền sách thuộc về Tác giả & Nhà xuất bản. Trang Web hiện đặt quảng cáo để có kinh phí duy trì hoạt động, mong Quý Bạn đọc thông cảm ạ.

Thần Mộ (Tru Ma) – Phần 2

Chương 297: Thất Tuyệt nữ

Tác giả: Ngô Biển Quân
Chọn tập

Thái Thượng vong tình lục được coi là Thiên giới đệ nhất kì thư bảo điển, thật ra có bí ẩn gì? Mà khiến vô số tu luyện giả điên cuồng, khiến Thiên giới đại loạn, ma lực của nó thật sự như vậy sao?

Thần Nam từng lấy được nó trong lúc đau lòng nhất nhưng chỉ đọc qua chứ không nghiên cứu kỹ.

Vì đó là một bộ ma thư có ma lực không tưởng, tu luyện ắt khiến tu vi tăng nhanh đến cảnh giới khó tưởng tượng nổi.

Nhưng cái giá quá lớn, sau cùng có thể phải giết chính mình.

Tằm xuân hóa bướm, phá kén bay ra, từ con tằm xấu xí hóa thành hồ điệp mỹ lệ, thoát khỏi thế giới tối tăm, bay lên trời cao, từ đó sống giữa mênh mang, trong một thiên địa mới.

Tu luyện Thái Thượng vong tình lục tuy cũng biến hóa như thế, nhục thể hoàn mỹ dần, đạt tới hóa cảnh nhưng khi đó tu luyện giả cũng xảy ra biến hóa, nhân cách liên tục dị biến, sau cùng không biết mình là ai.

“Bản thân” ban đầu cứ biến đổi dần, nhục thể biến ắt tính cách biến, tinh thần tư tưởng truyền thừa đến cuối cùng không biết sẽ thành thế nào.

Việc đó quả thật đáng sợ, ngày thành công cuối cùng, “Thái thượng” là ai? Không thể biết được.

Tác giả Thiên nhân không có lời đáp sau cùng, người ngoài cũng không biết tu luyện đến cảnh giới này, chỉ biết y đã chết, không còn trên cõi đời nữa.

Thần Nam có cảm giác cực kỳ hoang đường, Thái Thượng vong tình lục sau cùng sẽ thành tựu thế nào? Đạt đến cảnh giới chung cực thái thượng là dạng tồn tại nào?

Đạm Đài Tuyền đi đã lâu mà trong lòng hắn vẫn không yên tĩnh nổi, trăn trở vấn đề này.

Hắn muốn phục sinh Vũ Hinh chân chính, làm thế nào mới khiến tư tưởng và nhục thể của nàng sống lại?

Nếu hắn không đoán sai, linh thi Vũ Hinh chính là nhục thể, nhưng tinh thần của nàng ở đâu?

Thoáng chốc đã qua nửa tháng, Đạm Đài Tuyền không đến tìm hắn, cũng không đòi Mộng Khả Nhi, tựa hồ bình tĩnh ở lại yêu tộc thánh địa tu luyện.

Thiên giới Vũ Hinh và Tiểu Thần Hi rất hợp nhau, mỗi ngày từ lúc tu luyện đều ở cùng cô bé, thiên tiên mĩ nữ và tiểu thiên sứ ở cùng nhau khiến Côn Luân Huyền giới vô cùng hài hòa.

Hai con rồng về đây như cá gặp nước, kéo cả Cổ Tư theo, đương nhiên nói là “giúp đỡ” nhưng thật ra Cổ Tư phải giúp chúng cùng gây họa.

Đại Ma là tu luyện cuồng nhân, bế quan ẩn cư trong một nơi yên tĩnh thâm u của Côn Luân Huyền giới.

Thần Nam cũng khổ tu, hắn tích tụ sức mạnh, đợi thời cơ, có những sự việc và cừu oán cần giải quyết.

Nửa tháng qua, ngoại giới không xảy ra đại biến cố, không ít thần linh hạ giới, Nhân gian cũng có không ít cao thủ lên Thiên giới, nhưng không gây ra sóng gió gì.

Đương nhiên như thế không có nghĩa là hoàn toàn sóng yên gió lặng, Tà Tổ từ Đạm Đài thánh địa xông ra gây lên sóng gió khắp Thiên giới, giờ thiên địa quán thông, lão càng ít chịu hạn chế. Tranh đấu không ngừng với mấy thần ma vương.

Tà Tổ xuất thế, bị mấy thiên giai cao thủ vây đánh, thực lực rớt xuống cảnh giới Thần Vương. Bị tung lên Thiên giới, thực lực kém hẳn như thế nên lão không còn cuồng vọng nữa mà cẩn thận hành sự.

Đương nhiên mấy đại thần ma vương có cừu oán với lão đã được tin nên hết sức phòng bị, phái nhiều cao thủ truy tìm nơi hạ lạc.

Tà Tổ liên tục thanh toán đệ tử các phái, sau cùng tìm được cơ hội tiến vào Tuyệt tình phái đại khai sát giới, hút được công lực không ít đệ tử phái này, thực lực khôi phục nhiều nhưng vẫn bị mấy đại thần ma vương đánh bại.

Hút công lực người khác để tăng tu vi là cách làm cực kỳ tàn bạo và đáng sợ. Đương nhiên, không phải ai cũng cấp cho lão công lực phù hợp để tăng cao tu vi.

Trừ phi công lực không tăng theo kịp tinh thần cảnh giới mới phải hút công lực người khác để nâng cao tu vi mới có hiệu quả. Xưa nay công lực và tinh thần đều tăng song song, ít khi phát triển lệch một mặt.

Tà Tổ mất công lực vốn có nên mới đi hút cong lực người khác, cũng như con rồng du côn trước đây mất long nguyên, trở thành một đầm nước khô cạn, dung tích lớn nhưng nguồn lại không đủ, sau này có cho nước vào đương nhiên không vấn đề gì.

Cũng có trường hợp cực kì đặc thù, hút sinh mệnh chi năng của cao thủ trên bậc ắt tăng được tu vi nhưng khả năng này quá hão huyền, một người tu vi thấp làm sao luyện hóa được sinh mệnh của cao thủ trên hẳn mình?

Nên việc hút công lự rất hiếm khi xảy ra tại tu luyện giới, Tà Tổ xuất hiện khiến sóng gió tràn lan, vô hình trung trở thành mũi nhọn cho các Thiên giới nhắm vào.

Mấy vị Thần Vương và Ma Vương liên thủ bắt lão, năm xưa họ đều tham gia phong ấn lão, giờ để đối phương tăng công lực ắt họ không có kết cục tốt đẹp.

Sóng gió khiến nhiều người không thể yên tĩnh được, Tà Tổ tiến hành du kích chiến, cơ hồ ngày nào cũng đánh nhau tại Thiên giới và Nhân gian.

Thần Nam lại vui sướng, những kẻ đối địch với Tà Tổ toàn là đại cừu nhân của hắn, chắc chắn Hỗn Thiên ma vương và Tuyệt Tình ma vương đang nhức óc, phải nhân cơ hội thiên địa quán thông hạ giới truy sát lão.

Không có nhiều sóng gió là chuyện thường tình nhưng Thần Nam lại có cảm giác sau khi thiên địa đại biến sẽ có đại sự kiện phát sinh. Bất quá hắn không tài nào đoán được.

Linh thi Vũ Hinh đã vào Bách Hoa cốc khá lâu nhưng chưa có dấu hiệu xuất quan, Thiên giới Vũ Hinh đến dây, hắn rất muốn hai người gặp nhau xem chuyện gì xảy ra.

Lại nửa tháng nữa trôi qua, Thiên giới Vũ Hinh đến tìm hắn.

Quan hệ giữa họ rất phức tạp, từng luyến ái nhau nhang giờ lại thành ra vô cùng vi diệu.

Hắn vẫn đợi, nếu đúng như Đạm Đài Tuyền nói, Thiên giới Vũ Hinh đến đây tìm hiểu một đoạn trần duyên, có phải là việc vạn năm trước với hắn? Hay lại bắt đầu một đoạn cảm tình, rồi rũ bỏ tất cả mà đi? Hắn không biết.

Tiểu Thần Hi không đến cùng mà bị hai con rồng kéo đi bay lượn bên ngoài Côn Luân sơn.

Đối mắt Vũ Hinh mênh manh như nước, tựa hồ có tâm sự, nàng đứng cạnh định đài trên đỉnh núi, chăm chú nhìn hoa lan trên tuyệt nhai, hồi lâu mới nói: “Một vạn năm rồi.”

“Đúng, một vạn năm rồi.” Thần Nam thở dài.

“Có lúc ta cảm thấy rất kỳ quái, trong lòng có rất nhiều chuyện đáng nhớ nhưng mỗi lần nhớ lại, hình như lại thành kì ức của người khác, dù cảm khái vô hạn cũng không thể đặt chân vào đó…”

Nàng thở dài một hơi, trong lòng Thần Nam lạnh ngắt, bình tĩnh đáp: “Trong thể nội muội thật ra phong ấn bao nhiêu nhân cách? Muội là một trong số đó? Vũ Hinh vạn năm trước còn sống trong đó không?”

Vũ Hinh hồi lâu không đáp, gió khẽ phất qua, nàng đứng trên vách đá, đôi mắt như mộng ảo nhìn về xa xăm, tà áo trắng muốt lất phất, cơ hồ sẵn sàng đưa nàng theo gió bay đi.

“Ta không biết…” Vũ Hinh bình tĩnh đáp nhưng Thần Nam cảm giác lòng nàng không bình tĩnh chút nào.

“Vũ Hinh…” hắn buông tiếng thở dài.

“Ngàn năm sau, chúng ta nhìn lại chỉ thấy tất cả nhạt nhòa như gió.” Vũ Hinh quay lại, đôi mắt mỹ lệ sâu thẳm như nước biển.

“Muộn đang ám chỉ gì?” Thần Nam bình tĩnh chú thị vào nàng.

Vũ Hinh không đáp mà chuyển đề tài.

“Thần Nam, ta tu luyện Thái Thượng vong tình lục rồi, linh giác sắc bén hơn các cường giả khác nhiều, hiện tại cảm giác sẽ có đại sự phát sinh, ngươi nên cẩn thận.”

Thần Nam gật đầu: “Ta cũng loáng thoáng cảm ứng được có sự tình sẽ phát sinh, muội cũng nên cẩn thận.”

“Ta biết rồi, yên tâm đi.” Vũ Hinh lặng nhìn hắn: “Đề phòng Đạm Đài Tuyền.”

“Vì sao?”

Vũ Hinh quay người nhìn về mẫu đơn cốc ngoài xa, ngắm những đóa hoa xinh đẹp rực rỡ: “Đạm Đài Tuyền hiện không gây bất lợi cho ai nhưng sau này rất khó nói.”

“Thật ra là sao?” Thần Nam hỏi, hiển nhiên Vũ Hinh biết được bí mật của Đạm Đài Tuyền.

Vũ Hinh không đáp mà hỏi lại: “Ngươi có nghe qua Thất Tuyệt truyền thuyết?”

“Thất Tuyệt truyền thuyết?” Thần Nam tỏ vẻ không hiểu, lắc đầu biểu hiện chưa nghe.

Vũ Hinh nói: “Đó là truyền thuyết cổ lão của Thiên giới, đồn đại thì nhiều nhưng không có thông tin chính xác. Người ta bảo có một cuốn kì thư cũng thuộc hàng đệ nhất như Thái Thượng vong tình lục, gọi là Thất Tuyệt nhưng đã bị thất lạc, chỉ lại Thái Thượng vong tình lục mà thôi. Lại có người bảo có một thần nữ xưng là Thất Tuyệt, đưa thất thân nhập trần thế khổ tu, lại có người bảo có ma nữ tiến hành Thất Tuyệt biến …”

“Thất Tuyệt …nhiều truyền thuyết như thế, lẽ nào lại liên quan đến Đạm Đài Tuyền?”

“Đúng.” Vũ Hinh khẳng định: “Ta cảm giác nàng ta là Thất Tuyệt nữ trong truyền thuyết.”

“Thất Tuyệt nữ? Chuyện này…” Thần Nam hoang mang, vì sao hai nữ tử tối kiệt xuất từ vạn năm trước đều có thân phận phức tạp như vậy? Hắn hỏi: “Truyền thuyết về Thất Tuyệt nữ thế nào?”

“Ta không biết.” Vũ Hinh lắc đầu: “Cam giác này không tả được, trực giác cho ta biết nàng ta là Thất Tuyệt nữ.”

Thần Nam cảm thấy những người bên mình không đơn giản, bất kể xuất thân bối cảnh hay tâm tính đều không thể đoán nổi.

“Thần Nam, sau này nên cẩn thận một chút.” Vũ Hinh nói đoạn dằng không bay đến một tòa hoa cốc ngoài xa. Sau cùng nàng quay lại nói với hắn: “Thần Nam, dù thế nào ta cũng không thương tổn đến ngươi, không cần lo, mà nên tin ta.”

Trong nội thiên địa, Thần Nam đánh thức hai vị lão tổ đả tọa, nghe lời “Huấn đạo”.

“Tên tiểu tử khi sư diệt tổ, muốn tu luyện cũng không xong với ngươi…”

Hai lão tiểu hài thường xuyên nói ra bốn chữ “Khi sư diệt tổ” trước mỗi câu, Thần Nam cũng không biết làm sao.

Cạnh đó, Long Bảo Bảo và con rồng du côn đang cùng tranh luận.

Tử Kim thần long nói: “Thần Bội Tư có gì à? Ta thấy Thần Bội Tư nghe hay tuyệt.”

Thần Nam dụng tâm lắng nghe, phát giác chúng đang tranh luận tên của tiểu sinh mệnh chưa chào đời. Hai con rồng quả nhiên quá đáng, Mộng Khả Nhi bị chọc giận, kéo theo thiên sứ thị hầu bay vào sâu trong Huyền giới.

Long Bảo Bảo tranh biện: “Khó nghe lắm.”

Tứ tổ và Ngũ tổ nghe rõ cũng gào lên: “Con lươn kia, truyền nhân tối kiệt xuất của Thần gia chúng ta sao lại dùng tên Tây phương? Im ngay cho ta.”

Tử Kim thần long không tranh biện: “Nếu tên Tây phương không hay thì đổi, phụ mẫu nó hình thành nó ở Tây phương, khẳng định rất nhớ Tây phương, ồ, là truyền nhân tối kiệt xuất của Thần gia các ngươi hả, vậy thì đặt cái tên thật ý nghĩa kiểu ‘Quán Tuyệt Tây Phương’ có được không nhỉ?

Thần Quán Thiên cũng không được, nói gì đến quán tuyệt Tây phương.” Hai lão tổ phủ định ngay.

Long Bảo Bảo nháy mắt: “Thần Hạo Nam thế nào? Phát dương uy phong của phụ thân, lại có tên của phụ thân trong đó.

Tất cả loạn hết lên, Thần Nam nhức óc nhưng bó tay trước mấy quái vật tinh lực thịnh vượng này, bèn ra khỏi nội thiên địa.

Vừa ra khỏi liền thấy Đạm Đài Tuyền đứng trên lan thảo nhai lặng lẽ nhìn hắn.

Hắn cả kinh, vội đóng cửa nội thiên địa lại.

Đạm Đài Tuyền bình tĩnh hỏi: “Họ đang đặt tên cho ai.”

 

Chọn tập
Bình luận
720
× sticky