Sách ebook được sưu tầm từ Internet, Bản quyền sách thuộc về Tác giả & Nhà xuất bản. Trang Web hiện đặt quảng cáo để có kinh phí duy trì hoạt động, mong Quý Bạn đọc thông cảm ạ.

Thần Mộ (Tru Ma) – Phần 2

Chương 464: Tiếp xúc lần đầu

Tác giả: Ngô Biển Quân
Chọn tập

Nhóm Thái cổ chư thần thứ hai đã quay lại như thế.

Vô cùng đột ngột và khó tin. Thần Nam tự thân tham dự kiện này, bởi hắn là nguyên nhân đưa chư thần quay về.

Trong Tiếp dẫn chi môn, Thần Nam nhìn thấy tàng đạo tàn phá không gian, đoạn nhìn sang đại lục hắc ám, ở đó sinh mệnh dao động bạt ngàn, không thể cảm ứng được Thái cổ chư thần đi đến đâu.

Nhưng chắc chắn đại lục hắc ám sẽ vô cùng nhiệt náo.

Nên biết gần trăm vị Thái cổ thần quay về tuyệt đối là chiến lực không thể tưởng tượng nổi. Vài hồng hoang cự hung từ đệ tam giới trở về e rằng cũng bất an, chưa biết chừng trong số Thái cổ thần, có người năm xưa từng phong ấn chúng.

Một trường sóng gió dấy lên ở đại lục hắc ám, trong số hồng hoang cự bá cũng có những nhân vật cực kỳ đáng sợ, ví như Huyền Hoàng thủa xưa từng đấu với Ma Chủ. Lần sóng gió này chắc chắn do có kẻ muốn đấu với Thái cổ thần.

Hơn nữa trong hỗn độn hải mênh mang có không ít hỗn độn di dân hùng mạnh, tuy Quảng Nguyên đã bị diệt nhưng đồng tộc với y chắc vẫn còn cao thủ, nhóm Thái cổ chư thần quay về ắt sẽ cùng họ giao tranh.

Thần Nam càng lúc càng thấy nhóm Thái cổ thần này quay về là tất yếu. Họ sẽ giải quyết những ẩn hoạn của đại lục hắc ám, tạo thành hậu viện cho nhóm Thái cổ thần thứ nhất.

Trong Tiếp dẫn môn sáng rực hào quang, Thần Nam lui ra, đứng từ bên ngoài quan sát hỗn độn môn, dùng Hồng Hoang Kỳ quét tới, định “đào” nó khỏi vùng hỗn độn, luyện hóa thành của mình.

Đó là một món trọng bảo, có thể xuyên qua các tầng không gian, có nó trong tay, thiên địa lục hợp đi đâu mà chẳng được.

Nhưng hắn phát hiện không thể lay động mảy may, Tiếp dẫn chi môn như ngọn núi ngàn tầng, nó là thế giới chi môn nối các tàn phá không gian, không thể lay động được.

Xem ra hắn không thể nắm được một luân hồi chi môn như Ma Chủ. Hắn rút lui, sau này sẽ còn phải qua đây bởi đó là một cánh cửa tiện nghi. Nhục thân của hắn có thể rời khỏi cổ thiên lộ hoặc dẫn Thái cổ chư thần về đây cùng thám thính hắc ám đại hợp cốc, với chiến lực của họ còn sợ gì hung hiểm dưới địa ngục không đáy? Gần trăm vị Thái cổ thần siêu tuyệt, dù đối diện với chân thân của Thiên cũng diệt được.

Hắn quay lại hỗn độn thông đạo, đi lên con đường “vĩnh hằng”, hắn không có ý quay lại mà quyết tìm hiểu đến cùng.

Lối rẽ thứ nhất là Thông thiên chi lộ, lối thứ hai là tiếp dẫn chi lộ, cả hai đều chấn động như vậy, đằng sau còn gì nữa? Càng thần bí càng khiến người ta muốn thăm dò rõ ràng.

Hắn không cảm thụ thấy thời gian trôi đi hay thấy được cảnh tượng tân kỳ gì, phảng phất đã phi hành ngàn vạn dặm, ngàm vạn năm, vĩnh hằng chi lộ chỉ có cô độc và tử tịch.

Hắn không kiên trì nổi, hoài nghi mình đã phạm sai lầm, đi trên con đường không có tận đầu, chắc sẽ không có kết quả gì. Hắn rất muốn bỏ dở.

Rồi hắn lại kiên trì, theo tính toán chắc cũng phi hành tới ba năm trong hỗn độn thông đạo này.

Quả thật hắn có cảm giác chán nản rằng mình làm một việc vô vị thì vĩnh hằng chi lộ phía trước vang lên tiếng dây xích khua rợn người.

Hắn liền chấn động, Hồng Hoang Kỳ hóa thành một đạo hào quang lao tới.

Sợi dây xích rỉ sét, không hề phát ra ánh sáng nhưng dao động lại kinh nhân khiến hắn hơi rúng động. Sợi dây xích to ngang ngửa thân người chặn ngang hỗn độn thông đạo.

Sợi dây xích sắt to lớn này mắc dày đặc, tạo thành cảnh tượng phi thường quái dị, phong tỏa hỗn độn thông đạo. Hắn thấy phấn chấn hẳn, điều hắn sợ nhất là hỗn độn thông đạo cứ đều đều mãi thì hiện giờ đã có biến hóa hiện ra.

Hắn cẩn thận đi qua sợi xích sắt rỉ sét, nhiệt độ càng lúc càng cao, tuy đã dung nhập vào Hồng Hoang Kỳ cộng thêm bất diệt chi thể mà hắn vẫn cảm giác cực nóng.

Trong khu vực có xích sắt này rừng rực lửa, là hỗn độn chi hỏa chói lói, phảng phất cháy suốt ức vạn năm.

Hắn cả kinh nhận ra có dao động sinh mệnh.

Không gian thông đạo chạy đến đây vô cùng rộng lớn, như một tòa điện vũ, lớp xích sắt to lớn dệt thành một tấm lưới nhện độc nhất vô nhị trong đại điện.

Ở giữa thiết võng trói chặt một “hồn”!

Vô tận hỗn độn đại hỏa ở phía dưới thiết võng thiêu đốt hồn ảnh đó.

Hồn ảnh bất động, hỗn độn thần hỏa có thể thiêu chết thiên giai cao thủ dường như không hề tạo ra thống khổ cho y.

Nhưng Thần Nam biết không phải thế, hỗn độn thần hỏa đã cháy qua vô vàn tuế nguyệt, có nghĩa rằng hồn cảnh bị thiêu suốt thời gian đó.

Hồn ảnh tuy nhiên bất động, không hề giãy giụa bởi đã cứng lại.

Người này thật đáng sợ, bị hỗn độn hỏa đốt lâu như vậy mà hồn ảnh chỉ mờ đi, tịnh không diệt vong, quả thật kinh nhân.

Không hiểu sao, lúc đến đây hắn lại cảm giác toàn thân đau đớn, phảng phất bị hỗn độn hỏa thiêu đốt, cơ hồ hắn chính là người bị dây sắt trói trên kia.

Tuyệt không phải ảo giác!

Hiện tại hắn là Hồng Hoang Kỳ, vốn không thể bị hỗn độn hỏa gây thương tích, lại chưa tiếp xúc với hỗn độn hỏa, quả không thể lý giải nổi.

Trên dây sắt truyền lại trận trận sinh mệnh dao động.

Thần Nam quát: “Ngươi là ai, mau tỉnh lại.”

Không có phản ứng nhưng dao động sinh mệnh càng mạnh, hắn cảm giác thân thể đau đớn hơn, cơ hồ không có Hồng Hoang Kỳ bảo vệ thân thể mà đang trực tiếp ở trong làn hỗn độn hỏa.

Hắn cả kinh, lẽ bào hồn ảnh đang thi triển thông thiên thủ đoạn – Hoán hồn đại pháp để hắn chết thay. Đại kỳ rung lên quét mạnh, hỗn độn hỏa quanh đó lung lay nhưng cảm giác đau đớn của hắn vẫn tăng lên.

Hồn ảnh vẫn bất động song linh hồn dao động tràn ra như biển cả.

Thảng thốt, hắn cảm giác mình bị trói trên thiết võng, thay thế hồn ảnh, không đúng, phải nói là hợp lại với hồn ảnh.

Cảm giác kỳ quái khiến hắn hoảng sợ.

“A…”

Thần thức dao động truyền ra, hắn gầm lên vang động.

Hồng Hoang Kỳ phát ra hào quang chói lòa đập vào hồn ảnh, hắn cảm giác mình trọng thương, thân thể phảng phất yếu vỡ tan.

Vì sao lại vậy?

Hắn vô cùng kinh hãi, Hồng Hoang Kỳ không thể công kích hắn, thử lại một lần nữa vậy, đại kỳ rung lên, cổ tinh không xuất hiện, từng đạo tinh thần chi quang nổi lên xạ vào hồn ảnh bất động ở giữa thiết võng.

Đau buốt.

Cảm giác đau đớn bị tinh thần chi quang oanh kích xảy ra trên mình hắn.

Hắn cảm thấy vô cùng tà dị, lòng nổi gai, sao lại thế này, lẽ nào hồn ảnh đáng sợ đến thế? Lẽ nào đối phương thật sự sử dụng Hoán hồn đại pháp để hắn chết thay? Hồng Hoang Kỳ chầm chậm lui lại, hắm cảm giác nơi đây tà dị khôn tả.

Hắn lùi khỏi khu vực này, nhưng ngạc nhiên là hồn ảnh không ngăn trở, lùi xa rồi hắn không còn cảm giác đau đớn vì bị thiêu đốt nữa.

Sự tình không hề tầm thường, hắn không muốn thoái lui mà thử lại lần nữa.

Hoàn toàn không cảm giác thấy sát khí, hồn ảnh không phát ra tà ác khí tức, không có ý thương tổn đến hắn, hắn phát giác linh hồn của hồn ảnh rung lên, tức thì toàn thân hắn đau đớn, phảng phất hợp lại với hồn ảnh.

Thật quá quái dị, đây hình như không phải Hoán hồn đại pháp, giữa hắn và hồn ảnh cơ hồ bị một sợi dây vô hình buộc lại với nhau, cảm thụ được tất ca của đối phương.

Từ khi hắn xuất đạo đến nay, chưa từng sợ hãi nhưng hôm nay hắn phát giác nội tâm đang run rẩy, trong linh hồn có một tình cảm không diễn tả được.

Phảng phất hắn hợp lại với hồn ảnh.

Hắn hú vang, Hồng Hoang Kỳ thoát đi, hắn không muốn ở lại nơi tà dị mà đáng sợ này.

Hồn ảnh bị trói cách đoạn vĩnh hằng chi lộ, con đường thám thính của hắn bị cắt ngang, hồn ảnh và hắn có liên hệ kỳ dị khiến hắn kinh sợ, không dám ngoái lại mà Hồng Hoang Kỳ hóa thành một đạo hào quang quay lại theo lối cũ.

Tốc độ đạt cực hạn, hỗn độn thông đạo gấp khúc, tựa hồ muốn vỡ tan.

Tron con đương yên lặng này, hắn không biết mình phi hành bao lâu, sau cùng cũng ra khỏi hỗn độn thông đạo, xuất hiện tại hắc ám đại hợp cốc cuồn cuộn hắc vân.

Trong lúc quay về, hắn dần tĩnh tâm.

Hồn ảnh thần bí kia mạnh hơn tưởng tượng, bị hỗn độn hỏa có thể thiêu chết thiên giai cao thủ đốt suốt vô tận tuế nguyệt mà không hủy diệt, đương nhiên là một nhân vật đáng sợ cực điểm.

Nhưng hắn lại có thể hợp với hồn ảnh, quả thật khó tin.

Hiện tại hắn không còn tâm tình thám thính tiếp địa ngục không đáy, men theo vách đá tiến lên, ở khu vực của cổ thiên lộ, sức mạnh lại bị áp chế tuyệt đại bộ phận.

Hồng Hoang Kỳ men theo vách đá, lúc đi qua huyết quan, hắn máy động tâm tư, đại kỳ trải rộng ra, cuốn lấy cự quan, kéo lên theo.

Không thể tay trắng quay về, hắn phải nghiên cứu toái cốt và toái nhục trong huyết quan thật kỹ, dù gì chúng cũng không có dấy hiệu tụ lại hay tỉnh dậy, hắn muốn xem đó là sinh mệnh thể gì.

 

Chọn tập
Bình luận