Sách ebook được sưu tầm từ Internet, Bản quyền sách thuộc về Tác giả & Nhà xuất bản. Trang Web hiện đặt quảng cáo để có kinh phí duy trì hoạt động, mong Quý Bạn đọc thông cảm ạ.

Cục Cưng Càn Rỡ: Tổng Giám Đốc Dám Cướp Mẹ Của Tôi

Chương 129: Hạnh phúc

Tác giả: Tả Nhi Thiển
Chọn tập

Trận sóng gió cứ như vậy mà kết thúc, đây là một buổi họp báo làm lòng người thay nhau run sợ, cơ hồ mỗi phút mỗi giây đều rung động, nếu giảm bớt đi một cái gì đó, đều đủ để lên trang đầu: Thịnh Thế Liên Hoa tuyên bố thiết kế hoàn mĩ, Ôn thị lên tiếng chỉ trích Liên Hoa sao chép, Liên Hoa tự phơi bày ra thân phận tổng giám đốc của FL – Lotus, Liên Hoa tố cáo ngược lại Ôn Thị sao chép thiết kế, muốn mang Ôn thị lên toàn án. . . . . . .

Toàn trường yên tĩnh, mọi người mới có thể tiêu hoá tin tức từ từ.

Dưới sân khấu, tâm tư mỗi người khác nhau, nhóm hồ ly dày dạn kinh nghiệm của giới chính trị chắc lưỡi hít hà tài năng và mưu lược của Liên Hoa, âm thầm quyết định muốn hợp tác với Thịnh Thế Liên Hoa, bây giờ nó còn kém xa so với FL, nhưng sau lưng nó chính là một tổng giám đốc thiên tài cường hãn, lo gì Thịnh Thế Liên Hoa không trở thành FL thứ hai!

Thế hệ trẻ của giới chính trị lại do dự khó xử, bọn họ vừa thèm muốn vẻ đẹp và tài năng của Liên Hoa, muốn có tình cảm tốt đẹp với cô, rồi lại sợ hãi thủ đoạn và tâm cơ của cô, sợ mình không chiếm được tiện nghi của cô, ngược lại sẽ chôn thân dưới tay người phụ nữ nguy hiểm này.

Các ký gỉ còn lại đều đau đầu, hôm nay có nhiều tin tức như vậy, cuối cùng phải chọn cái nào lên trang đầu. . . . . .Trước kia bọn họ đều vì tìm tin tức mà đau đầu, hôm nay một lần lại gặp được nhiều trọng điểm, cũng là khó chọn lựa a.

Liên Hoa nhìn vẻ mặt của mọi người dưới sân khấu một lần, lên tiếng cắt đứt suy nghĩ của bọn họ: “Các vị, mặc dù xảy ra một chút chuyện ngoài ý muốn, nhưng thật may là thiết kế hoàn toàn công bố, bười họp báo hôm nay đến đây liền kết thúc, cảm ơn mọi người trong lúc gấp gáp bỏ ra chút thời gian quan tâm, nếu như không ghét bỏ, ở lại ăn bữa cơm trưa, để cho tôi biểu đạt lòng cảm ơn thôi.”

Lúc này mọi người dưới đài mới tỉnh táo. Các kí giả sau khi hoàn hồn lại, lập tức từ biệt Liên Hoa rời khỏi, tin tức có thời gian hiệu lực, bọn họ cần lập tức trở về viết bài, trong thời gian sớm nhất, đem tin tức buổi họp báo truyền ra cho quần chúng nhân dân biết, thời gian là vàng là bạc, chính là tiền thưởng của bọn họ.

Các tổng giám đốc có tuổi cũng rối rít nói lời chào rồi rời khỏi, cho dù Liên Hoa hết sức giữ lại cũng không được, trên người bọn họ còn chút căng thẳng và kiêu ngạo, cho nên mới không ở lại. Nhìn người thừa kế Triển thị Triển Thiếu Khuynh và Liên Hoa, nhìn hai người tuổi trẻ đã có thành tựu, haizz, bọn họ già thật rồi, giới chính trị thật sự là của người trẻ rồi, bọn họ cũng không dám cậy nhiều tuổi mà lên mặt để rước lấy nhục.

Nhóm người trẻ của giới chính trị cũng không ở lại dùng cơm, tình cảnh và tin tức hôm nay đối với bọn họ quá mức kinh sợ, có không ít người nhất thời cảm thấy mình hiểu biết nông cạn, giậm chân tại chỗ. Cho dù trong lòng còn lưu lại hi vọng, còn muốn kết giao với Liên Hoa, bọn họ vẫn là nên về nhà hỏi ông cụ nhà mình, bàn bạc chuyện ngày hôm nay với thế hệ trước một chút, mới có thể có quyết định sau này.

Đến cuối cùng, toàn trường không còn một tân khách nào, chỉ để lại nhân viên của Thịnh Thế Liên Hoa và Triển Thiếu Khuynh cùng trợ lí, Liên Hoa nhún nhún vai, không có ai ở lại cũng tốt, cô vừa mới đánh xong một trận chiến ác liệt, cũng không bình tĩnh dối trá xã giao ở bữa tiệc.

“Triển tổng, vậy mà chỉ còn lại hai người chúng ta thôi.” Liên Hoa nhìn Triển Thiếu Khuynh hỏi, “Triển tổng sẽ không cũng có chuyện quan trọng cần xử lí chứ, cũng không thể ở lại dùng cơm chứ?”

“Hôm nay tôi không có chuyện gì.” Triển Thiếu Khuynh cười nói, “Để cảm ơn Thịnh Thế Liên Hoa đã thiết kế vì Triển thị, cùng hôm nay buổi họp báo thành công tốt đẹp, đương nhiên là muốn đi ăn mừng một phen. Vì chờ Liên tổng mời cơm trưa, tôi mới đợi ở chỗ này.”

“Triển tổng khách khí, dĩ nhiên hôm nay tôi làm chủ, sẽ chiêu đãi anh thật tốt.” Liên Hoa nghiêm túc nói, “Tôi cũng đang muốn cùng Triển tổng bàn bạc về chuyện họp tác, ở lại dùng bữa trưa, có thể bàn bạc với nhau một phen.”

Bây giờ cô có thể xem Triển Thiếu Khuynh là bạn bè hợp tác, hoàn toàn thản nhiên đối mặt với anh. Dù sao mình cũng nhận uỷ thác của anh, còn muốn cùng anh tiếp xúc để hiểu rõ, nếu như cô mỗi lần đều sợ, đơn case này sẽ không hoàn thành tốt đẹp. Liên Hoa đã xây dựng lâu như vậy, rốt cuộc đã hoàn toàn không sợ hãi Triển Thiếu Khuynh rồi.

Chọn tập
Bình luận