“Liên tổng, đây là phương án thiết kế đã sửa đổi.” Thi Hoan vào đưa tài liệu, cũng mang đến một li sữa nóng, “Liên tổng, mấy ngày trước Triển thị thông báo kêu gọi nhà đầu tư, mười ngày sau mới cử hành đại hội đấu thầu, cô cũng không cần nắm chặt chuyện phương án đấu thầu như vậy, nên nghỉ ngơi ăn gì đó một chút chứ?”
“Tôi xem xong sẽ đi ăn.” Liên Hoa nhận lấy giấy in, nghiêm túc lật đi lật lại mấy lần, lắc đầu, kí tên trên thiết kế, “Không được, thiết kế này chưa được, không thích hợp với tiêu chuẩn của chúng ta, lại càng không thể làm Triển thị hài lòng. Màu sắc ở đây không được hài hoà, phải đổi. . . . .”
Tim Thi Hoan không khỏi đập nhanh, đây là lần thứ ba tổng giám đốc Liên phản đối phòng thiết kế rồi! Cô và em cô đắc tội với công ty FL ở nước Mĩ, cuối cùng cũng làm cho các thiết kế sư ở Thịnh Thế Liên Hoa nếm mùi rồi!
Chủ nghĩa hoàn mĩ của tổng giám đốc Liên lại bộc phát, bị cô xem trọng thiết kế, mỗi lần đều bị phòng thiết kế phản đối, làm cho cả ngành thiết kế kêu vang khắp trời. Mặc dù kết quả cuối cùng là không chê vào đâu được, FL trở thành công ty thiết kê vang danh, nhưng đối với những nhà thiết kế luôn bị phản đối mà nói, thật sự là một thất bại.
Nhà thiết kế phụ trách thiết kế này, xin chia buồn. . . . . .
“Tốt lắm, đem về để cho bọn họ sửa, ngày mai đưa cho tôi phương án tốt nhất.” Rốt cuộc Liên Hoa cũng đóng dấuđổi tốt phương án.” Liền hoa rốt cuộc dấu hiệu xong, đưa cho Thi Hoan, “Cực khổ rồi, giúp tôi tiếp sức cho phòng thiết kế một chút. Cô biết, yêu cầu của tôi luôn luôn cao, cũng vì sự nổi tiếng của Thịnh Thế Liên Hoa, chúng ta muốn thiết kế khiến Triển thị ai nấy đều kinh ngạc thì không thể làm qua loa.”
Thi Hoan gật đầu một cái, chuẩn bị đi an ủi những người đã làm thêm giờ mấy ngày nay, nhân viên phòng thiết kế vô cùng tự tin về phương án thiết kế này, lại bị tổng giám đốc bỏ nhiều như vậy, bọn họ không thể không sụp đổ!
Sau khi Thi Hoan đi, Liên Hoa nhức đầu nhíu mi, làm một người lãnh đạo mệt hơn nhiều so với nhà thiết kế bình thường, hiện tại cô bận rộn quá nhiều, chuyện lãnh đạo FL và dẫn dắt Thịnh Thế Liên Hoa đi vào quỹ đạo, để cho căn bản cô không có thấy thiết kế của bản thân mình vô ích.
Hàng năm cô chỉ có thời gian thiết kế ra năm, sáu thứ, hợp tác cùng FL mấy ngàn thiết kế phải đủ phân lượng, cô mới tự mình thiết kế. Mà sản phẩm mwosi của Triển thị, rõ ràng không có vị trí đến mức này.
Điện thoại di động chợt vang lên tiếng nhạc, giọng trẻ con ngọt ngào mềm nhũn, đây là ca khúc chủ đề mới nhất của Bách Bảo.
“Này? Tiểu Bạch, con có ngoan không?” Liên Hoa bắt máy điện thoại, dịu dàng hỏi, “Đã đi học ngày thứ hai, thích nơi đó sao?”
“Hừ, mẹ không tốt, mẹ không nghe con chút nào, con không thích nhà trẻ. . . . .” Tiểu Bạch lẩm bẩm, “Ai muốn học cùng một chỗ với đám trẻ con đó, đi theo một người phụ nữ ngu ngốc bày trò chơi, quả thật là làm chỉ số thông minh của con thấp lại!”