EDIT: JULIA
Bùi Tử Quân nhẹ nhàng buông Triệu Tương Nghi ra, nở nụ cười nhìn nàng, thấy nàng không dám ngẩng đầu lên nhìn mình.
Thấy Triệu Tương Nghi xấu hổ, Bùi Tử Quân cười càng xán lạn, bàn tay to vung lên, đem hỉ trướng buông xuống, ngoài trướng là một cặp đèn phượng, ánh nến loé lên, lộ ra một chút ái muội.
Trong trướng, thị vô hạn phong tình.
Bùi Tử Quân nâng gò má Triệu Tương Nghi lên, để cho nàng nhìn mình, sau đó ở trên môi nàng ôn nhu hôn xuống. Hôn lướt qua, thật giống như không nếm được hết mùi vị.
Lưỡi hắn thâm nhập vào miệng nàng, cùng lưỡi nàng quấn quýt với nhau, hô hấp của hai người dần dần trở nên hổn hển.
Vòng tay hắn ôm lấy eo nhỏ của nàng, nhẹ nhàng mà nắn bóp, gây cho Triệu Tương Nghi một trận run rẩy… Tay kia vỗ về cái ót của nàng, gần sát với môi nàng hơn.
Hai tay dần dần rơi xuống váy nàng, môi hắn di chuyển xuống vùng cổ.
“Nương tử… Thật thơm.” Bùi Tử Quân chôn mặt ở cổ Triệu Tương Nghi, thâm tình hít hà mùi thơm từ người nàng, mỗi lần mút vào, hắn hận mình không thể nuốt nàng vào bụng.
Kỳ thực, Bùi Tử Quân đã sớm nổi lên phản ứng, có loại cảm giác không nhịn được.. Thế nhưng hắn biết rõ đây là đêm đầu tiên của Triệu Tương Nghi, không thể quá lỗ mãng, sẽ làm cho nữ nhân mình yêu bị thương, lưu lại ấn tượng xấu.
Mặc dù hắn cũng là lần đầu, nhưng có đọc lướt qua xuân cung đồ, với lại trước giờ làm ăn buôn bán hay cùng thương hữu đàm luận chuyện này, cũng không có khiến hắn như bây giờ, ngây ngô vô cùng.
Hắn đặt Triệu Tương Nghi nằm xuống, vì nàng tháo các món đồ trang sức, mái tóc đen tản ra, bao trùm cả gối.
Cầm một luồng tóc xanh, để sát vào mũi ngửi, hơi ngâm khẽ, mắt mê ly nhìn Triệu Tương Nghi, cởi đai lưng của nàng ra.
Triệu Tương Nghi lúc này chỉ cảm giác như tim mình nhảy ra ngoài, nàng thở hổn hển, hai má đỏ bừng.
Bùi Tử Quân cứ như vậy ở phía trên, giúp nàng cởi áo, thắt lưng.. Trong nháy mắt, chẳng biết thắt lưng đi nơi nào, cả gái y đỏ thẫm cũng bị ném ra ngoài trướng.
Mặc dù tư tưởng của nàng không có giống mấy cô gái ở thời đại này, nhưng chưa từng trải qua sự đời, nói không khẩn trương là nói dối.
Có điều… Tâm tình khẩn trương, nhưng cũng có hưng phấn, hiếu kỳ
Bùi Tử Quân cúi người nhìn Triệu Tương Nghi mặc lý y màu trắng, da của nàng rất trắng, phảng phất lộ ra oánh oánh, trạch quang vậy.
Ngón tay tiếp xúc với da thịt nàng, chỉ cảm thấy đầu ngón tay tê dại
Hai tay hắn phi thường nha đem áo ngoài cởi bỏ, lúc này, hai người cách nhau một tầng lý y rất mỏng, thân thể gần nhau trong gang tấc, dễ như trở bàn tay.
Bùi Tử Quân nuốt nước miếng một cái, hôn nhẹ lên vai Triệu Tương Nghi, sau đó chậm rãi dời đến trước ngực…
“Ngô.” Hai chân Triệu Tương Nghi hơi cong lên, vươn tay ngăn chặn động tác tiếp theo của Bùi Tử Quân.
Bùi Tử Quân cười xấu xa, lấy tay Triệu Tương Nghi ra, để hai tay nàng ôm cổ mình, sau đó tiếp tục động tác
Ngón tay hắn thon dài, nhẹ nhàng mà kéo vạt áo trước ngực nàng… Vốn là cợt nhã kéo lý y nàng ra thôi, nhưng bộ ngực phát dục của nàng hiện ra trước mắt hắn.
Nàng quay đầu đi, mặt cũng hồng, thẹn thùng, thực sự rất thẹn thùng
Bùi Tử Quân sợ hãi nhìn một màn này, mặc dù tiểu phu nhân của hắn năm nay mới 15, người còn đang phát dục, nhưng lại có một đôi gò bồng hoàn mỹ không tỳ vết, ngạo nghễ đứng thẳng, một khắc giật áo kia, còn nhẹ nhàng thoáng động, như đang mời gọi hắn…
Hắn không nhịn được… Thân thể sắp nổ tung
“Ngô…” Hai mắt Triệu Tương Nghi mở thật lớn, bởi vì Bùi Tử Quân đã đem mặt mình chôn ở giữa hai gò bồng, ngược lại còn nhanh chóng ngậm một bên…
Nhẹ nhàng mà liếm, mút, còn khẽ cắn hai cái, chọc cho Triệu Tương Nghi đầu óc trống rỗng, duy nhất đây là phản ứng thật nhất của thân thể.
Trên bụng truyền đến một cỗ ấm áp, hai chân kìm lòng không đặng câu dẫn, eo nhỏ nhắn cũng run rẩy tê dại theo.
Nàng vừa mới uống rượu nhạt, lúc này thân thể cũng đã nóng lên, hai tay ôm lấy cổ Bùi Tử Quân không khỏi gia tăng lực đạo.
“Nóng…” Triệu Tương Nghi miệng khô lưỡi khô nóng, muốn uống nước, nên mới hô lên câu này, cúi đầu rên rỉ.
Bùi Tử Quân nghe câu này xong, càng lớn gan, tay vuốt ve nhị hoa tăng thêm lực đạo, môi và lưỡi cũng không nhàn rỗi.
Tiết khố trơn mềm chẳng biết từ khi nào bị hắn lặng lẽ gạt ra…
Tay hắn một đường vuốt từ trên đi xuống, lúc đi qua lưng, xấu xa ngắt hai cái, sau đó tiếp tục đi xuống, đến vườn tư mật phái dưới, đột nhiên dừng lại, bắt đầu xoa xao.
Triệu Tương Nghi cũng đưa tay xuống, hai chân kẹp chặc, sau đó kéo tay Bùi Tử Quân ra, ngượng ngùng nói: “Không nên…”
“Theo vi phu đi… Vi phu sẽ cho nàng thoải mái hơn.” Bùi Tử Quân ngược lại hôn lên môi Triệu Tương Nghi, lần này không hề ôn nhu, ngược lại mang theo một tia cường thế, bá đạo.
Triệu Tương Nghi nhất thời buông lỏng tay ra, trầm luân trong cơn cường thế của Bùi Tử Quân.
Khoé môi Bùi Tử Quân nhất lên, lập tức chạm đến vùng cấm địa của Triệu Tương Nghi…
“A…” Triệu Tương Nghi vừa bị Bùi Tử Quân hôn, hai mắt trừng lớn hô to, thế nhưng Bùi Tử Quân cũng không cho nàng cơ hội phản kháng, cường ngạnh hôn nàng.
Ngón tay chạm đến nơi thấm ướt đó, Bùi Tử Quân dần an tĩnh lại, nàng hình như cũng không đau lắm
Bị hắn trêu chọc qua, nơi đó của Triệu Tương Nghi ướt đẫm, Tương Nghi quay đầu đi, ngượng ngùng không chịu nổi… Không nghĩ tới lần đầu tiên lại phản ứng mãnh liệt như vậy.
Bùi Tử Quân bởi vì phản ứng của Triệu Tương Nghi, kích thích thân thể mình, phía dưới của hắn bây giờ cực kỳ khó chịu, không có biện pháp nhịn nổi rồi, càng ma sát thân thể Triệu Tương Nghi
Triệu Tương Nghi cả kinh, ngược lại hiểu được, Bùi Tử Quân đây là vì mình mà không chịu được!
“Phu quân…” Triệu Tương Nghi kiều mị gọi
Bùi Tử Quân ngây ngẩn cả người, hắn chưa bao giờ thấy bộ dạng quyến rũ thế này của Triệu Tương Nghi, mang theo mị hoặc, câu tâm.
“Phu quân…” Triệu Tương Nghi gọi một tiếng, “Thiếp làm thê tử phải giúp chàng cởi áo chứ?”
Nói xong, hai mắt mê ly nhìn Bùi Tử Quân, chậm rãi ngồi dậy, hai tay xoa hông hắn. Bởi vì động tác khẽ khàng này, mà Bùi Tử Quân đột nhiên ẩn nhẫn ngửa đầu gầm nhẹ một tiếng.
Triệu Tương Nghi cúi đầu ngượng ngùng cười, đem gò má nóng bỏng hướng về phía bụng hắn, đôi tay hướng xuống, cởi lý y hắn ra.
Ngoài trướng, đột nhiên bay ra bộ lý y, mà trong trướng, hai cỗ thân thể lúc này tiếp xúc nhau. Trần trụi…
Bùi Tử Quân ôm Triệu Tương Nghi thật chặc, lại không dám dùng quá nhiều lực, sợ làm nàng bị thương.
“Chuẩn bị xong chưa?” Giọng Bùi Tử Quân mang theo một chút đầu độc, ánh mắt Triệu Tương Nghi nổi lên một tầng sương mỏng, khẽ gật đầu:
“Phu quân, Tương Nghi là của chàng.”
Bùi Tử Quân nở nụ cười, trong lòng như nở hoa.
Bất quá thân thể hắn không như lúc nãy, chỉ cần đụng vào thân thể Triệu Tương Nghi một chút, sẽ bộc phát ra!
“Vi phu tới đây.” Bùi Tử Quân ẩn nhẫn, phát ra âm thanh nhỏ.
Hắn dùng hạ thân của mình nhẹ nhàng đẩy vào hoa tâm của Triệu Tương Nghi… Thậm chí khi vào trong, gặp một màn ngăn…
Triệu Tương Nghi khẽ cắn môi dưới, đôi môi thoa son Mân côi bị cắn làm nổi bật lên yêu diễm của đôi môi.
“A… Đau quá…” Hạ thể Bùi Tử Quân tiến vào một chút, Triệu Tương Nghi không nhịn được kinh kêu lên, màn dục vọng m1o7i rồi khơi mào nhất thời tiêu biến, chỉ để lại sợ hãi nhè nhẹ…
“Tương Nghi, không sao đâu.” Bùi Tử Quân đình chỉ động tác, hôn lên nhị hoa của Triệu Tương Nghi.
“Ngô.” Triệu Tương Nghi nhắm hai mắt nhẹ nhàng mà rên rỉ, chậm rãi, loại khoái cảm kia và dục vọng dần dần trở về.
Cảm thụ được kiều thê dưới thân lại lần nữa ướt át, tâm tình Bùi Tử Quân thật tốt, ngay l1uc kiều thê chìm trong khiêu khích của mình, hắn tuỳ ý buông thả dục vọng, động thân vọt vào
“A!” Triệu Tương Nghi trợn mắt, đau đến mức hai mắt lập tức nổi lên hơi nước!
Bùi Tử Quân không thể làm gì khác hơn là ẩn nhẫn, kiềm nén lại dục vọng, bắt đầu cố gắng âu yếm kiều thê, mong muốn nàng có thể khá hơn một chút.
“Đau quá…” Triệu Tương Nghi ôm lấy cổ Bùi Tử Quân, hai mắt đẫm lệ nói, tựa như oán giận, tựa như làm nũng.
Bùi Tử Quân lúc này cả người nóng rực, trong mắt tràn ngập tình dục, đâu nhìn thấy bộ dáng này của kiều thê, chỉ một bên gặm lấy hoa nhị, vừa động hạ thân.
“Đau…” Triệu Tương Nghi cong hai chân, theo bản năng chống lại động tác này của Bùi Tử Quân
“Ngoan, đau một hồi sẽ tốt thôi.” Bùi Tử Quân không dừng động tác, mà ở bên tai Triệu Tương Nghi phun khí nóng, chậm rãi trêu chọc thân thể của nàng, “Nàng xem, có phải cảm gíac tốt hơn chút không? Không nên nghĩ đau nhức, chỉ cần nghĩ đến vi phu, rất nhanh khoái nhạc.”
Ngay sau đó, Bùi Tử Quân còn đánh bạo, nói rất nhiều lời tình thú với Triệu Tương Nghi, Triệu Tương Nghi bị hắn chọc cho thở gấp, cũng quên mất cái loại cảm giác xé rách đó rồi.
Kèm theo hạ thể càng ngày càng ướt át,… Động tác của Bùi Tử Quân từ từ tăng nhanh.
Triệu Tương Nghi dùng hai tay ôm chặc cổ hắn, nghe tiếng tim đập nhanh, hơi thở nóng bỏng của hắn, chỉ cảm giác cả người m2inh như con diều, nhẹ bỗng, lại giống như hào tan ra.
Ngoài trướng, nến phượng toả ra từng vầng sáng xinh đẹp.
Mà trên giường, hai cỗ thân thể bắt đầu quấn quýt nhau, nhập lại làm một….