Những điều đó Ninh Vân Hoan không cần đặc biệt đi dò hỏi bởi không ít người đều biết chuyện này rồi kể lại, cô thật sự không ngờ kiếp này Cố Doanh Tích lại xảy ra biến hóa lớn như vậy, ở kiếp trước cô ta một chân đạp mấy thuyền mà vẫn đứng vững, không giống kiếp này, chỉ mới xuất hiện ba nam chính, lại bị bức tới bước đường ngày hôm nay.
Những chuyện của nữ chủ ở kiếp này đã có sự thay đổi rất lớn so với kiếp trước, mặc dù những thay đổi này đối với nữ chủ đều bất lợi, nhưng từ trước tới nay Ninh Vân Hoan đều không dám coi thường hào quang của nữ chủ, bởi vì đều ghi nhớ mọi việc trong lòng, nên lúc này cũng không nói gì, thu dọn đồ xong liền bước ra cổng trường.
Lan Lăng Yến đã ôm con đợi ở ngoài trường học, lúc này Lan Ý vừa nhìn thấy mẹ, mở rộng hai tay hướng về phía cô, không đợi Ninh Vân Hoan ôm con trai, Lan Lăng Yến đã dơ hai tay bế cậu nhóc lên cao một chút, trực tiếp đưa cho bảo mẫu ngồi ở ghế trước của xe ô tô.
“Đói bụng không?” Lan Lăng Yến nhìn thấy sắc mặc của Ninh Vân Hoan có chút trắng bệch, ánh mắt liền nhìn chằm chằm một lúc lâu không hề chuyển động, cuối cùng mím môi, vẫn là rút giấy trong chiếc hộp ở bên cạnh muốn lau mồ hôi cho cô, nhưng vẫn chưa kịp lau mồ hôi thì cô đã dơ tay ra nhận lấy, ánh mắt Lan Lăng Yến có chút tối tăm, vắt chân lên nói: “Em nói đi, có chuyện gì vậy?”
“Trong trường học đều nói tới chuyện của Cố Doanh Tích.” Còn có chuyện mấy học sinh được cô trợ giúp đều đến thủ đô rồi, Ninh Vân Hoan nghĩ về những chuyện ở kiếp trước, liền có một loại dự cảm, e rằng từ nay về sau cuộc sống của cô sẽ ngày càng phức tạp muôn màu muôn vẻ, trong lòng không khỏi than vãn: “Sớm biết như vậy không bằng ở nước ngoài thêm một thời gian nữa.” Vừa trở về đã gặp Cố Doanh Tích, lại thêm vô số chuyện phiền phức, nghỉ ngơi một năm lại quay lại trường học, Ninh Vân Hoan cảm thấy có chút không quen, lúc này ngược lại lại nghĩ tới cuộc sống lúc ở trên hòn đảo nhỏ của Ý.
“Nếu như em thích, kỳ nghỉ lại đi tới đó là được.” Sắc mặt của Lan Lăng Yến có chút lạnh nhạt, biểu tình không chút dao động, lúc anh ở cùng với Ninh Vân Hoan, đều không đeo mắt kính, trong đôi mắt hẹp dài hiện ra chút ý cười: “Tối nay chúng ta ra ngoài chơi.” Anh nói hết lời này liền dơ tay ra kéo Ninh Vân Hoan vào trong lòng, cúi đầu nhẹ nhàng cọ cọ trên đỉnh đầu của cô, biểu tình có chút nguy hiểm.
Ninh Vân Hoan hiểu rõ tính cách của anh, cũng biết rằng có hỏi thêm nữa anh cũng không nói gì, bởi vậy chỉ mấp máy môi, liền không hỏi nữa.
Đến tối bà vú dỗ Lan Ý đi ngủ, sau khi quản gia mang đến hai chiếc hộp, Lan Lăng Yến tự mình cầm lấy một cái trong đó rồi đi thay quần áo, ra hiệu ý bảo Ninh Vân Hoan cũng thay đồ.
Trong hộp là một bộ váy màu vàng, nửa trên từ thắt lưng trở lên thiết kế những nếp gấp xếp lên nhau, bên dưới chỉ dài đến đầu gối, là tầng tầng lớp lớp lụa mỏng, màu sắc này quá nổi bật. Ninh Vân Hoan có chút buồn bực khó hiểu nhìn anh một cái, lại nhìn thấy Lan Lăng Yến đã cởi quần áo ra rồi, bắt đầu thay quần áo ở trong hộp.
Động tác mặc quần áo của anh cũng là một loại mỹ cảm, trên bụng lộ ra cơ bắp vừa đẹp đẽ vừa cân đối làm Ninh Vân Hoan nhìn đến ngẩn người.
“Sao vậy?” Lan Lăng Yến cau mày. Nhìn thấy cô cầm chiếc váy trên tay mà không hề cử động, liền tiến tới cầm lấy đồ ở trong tay của cô, cau mày lạnh giọng nói: “Dơ tay.”
Một mệnh lệnh một động tác, Lan Lăng Yến dễ dàng cởi đồ của cô ra, lại giúp cô mặc váy vào, Ninh Vân Hoan bị anh ép buộc như vậy mới lấy lại tinh thần, cởi chiếc váy ngắn của mình ra, lúc này mới lấy đôi tất lưới ở trong hộp ra mặc vào. Có chút hiếu kỳ hỏi: “Chúng ta mặc như thế này để đi đâu vậy?” Lan Lăng Yến mặc một bộ quần áo màu xanh thẫm, cổ áo chữ v cũng là màu xanh thẫm, bộ quần áo này dường như mở rộng tới tận bụng, làm cho cơ ngực rắn chắc ở bên trong ẩn ẩn lộ ra.
Anh mặc bộ quần áo này trông có vẻ gầy, dáng người cao dỏng, hơn nữa màu xanh thẫm làm cho lãnh ý trên người anh càng phối hợp ăn ý với khuôn mặt tuấn tú, có loại mỹ cảm u buồn lạnh nhạt.
Từ trước tới nay Lan Lăng Yến chưa từng mặc loại quần áo lộ da thịt như vậy, đây vẫn là lần đầu tiên ăn mặc như vậy, Ninh Vân Hoan kinh ngạc, có chút hiếu kỳ, bộ quần áo này vừa nhìn là biết không phải mặc để đi tới những nơi trang trọng, hơn nữa chiếc váy mà cô mặc cũng vô cùng hoa lệ chói mắt, cũng không quá thích hợp với những nơi trang trọng, cô đang muốn đưa ra câu hỏi, Lan Lăng Yến đã bày ra bộ dáng không muốn giải thích rồi.
Lan Lăng Yến khoanh tay, đứng ở bên cạnh nhìn thấy cô thu thập thỏa đáng, lúc này mới kéo cô xuống lầu.
Xe chạy thẳng tới phía trước một Hội sở không ngừng lóe ra ánh đèn nê ông mới dừng lại, Lan Lăng Yến kéo Ninh Vân Hoan đi vào trong, cách ăn mặc trang điểm của hai vợ chồng hoàn toàn không giống ngày thường làm cho mọi người ở xung quanh đều kinh diễm, ngoài tài xế lái xe là ở lại trên xe, hai người đàn ông vạm vỡ khác đã đi theo phía sau Lan Lăng Yến, trước tiền sảnh đã có người mặc âu phục thắt cà vạt đứng đợi ở đó, lúc nhìn thấy Lan Lăng Yến đi đến, ánh mắt sáng lên đến chào đón, vẫn chưa kịp mở miệng nói chuyện, Lan Lăng Yến đã cau mày, người đó liền im miệng ngay lập tức.
Ninh Vân Hoan cũng biết nơi này, đây là nơi tiêu tiền nổi tiếng ở kinh đô, tên gọi là “Quan lại quyền quý”, nghe có vẻ vô cùng dung tục, nhưng thực ra những người đến đây, nếu không phải là người giàu có thì cũng là người phú quý, có thể nói là xứng với cái tên, chỉ cần ngươi nghĩ ra, tất cả những chò đó ở đây đều có, tiến vào một nơi như thế này, nếu như không có trên trăm vạn, e rằng không thể bước vào cửa.
Hơn nữa người đàn ông trung niên nhanh nhẹn vừa mới đến đón Lan Lăng Yến cô cũng biết, người đó là Bưu thúc, ở kiếp trước là người dìu dắt Cố Thiếu Đào, sau đó bởi vì sinh ra hảo cảm đối với Cố Doanh Tích nên đã vô cùng “chiếu cố” cô.
Nhìn thấy người này, thân thể Ninh Vân Hoan không tự chủ được rụt rụt lại, ánh mắt chớp chớp. Cô không biết hôm nay Lan Lăng Yến mang cô tới đây làm gì, mặc dù người tới đây cũng có phụ nữ, nhưng ngoại trừ những người phục vụ, thì những người phụ nữ quyền quý tới đây đa phần là tới tìm đàn ông.
Ở Hội sở Quan lại quyền quý này chỉ cần ngươi có tiền, liền không có chuyện gì không làm được, chỉ sợ ngươi nghĩ không ra mà thôi. Bên trong sắc đẹp như mây, không chỉ có các loại phụ nữ, mà còn có các loại đàn ông có thể thỏa mãn nhu cầu của các sắc nữ. Ninh Vân Hoan không tin Lan Lăng Yến mang cô tới đây để tìm đàn ông, trong lòng cô có chút nghi hoặc, vẫn chưa kịp mở miệng, Lan Lăng Yến đã cúi thấp đầu xuống, nhẹ giọng nói khẽ ở bên tai cô: “Cố Doanh Tích làm việc ở đây, không phải em muốn trút giận sao?”
Náo loạn lớn như vậy, lúc này Ninh Vân Hoan nghe thấy lời này của anh, mới hiểu rõ, anh mang cô đến đây là muốn trút giận thay cô!
Trong nháy mắt không biết trong lòng có tư vị gì, cúi đầu xuống không nói ra lời, hình như sau khi nói xong lời này Lan Lăng Yến cũng không có ý nghĩ muốn nghe câu trả lời của cô, liền nắm tay của cô kéo vào trong.
Bưu thúc kia cung kính đi ở bên cạnh Lan Lăng Yến, Ninh Vân Hoan quay đầu liếc nhìn hắn ta một cái, lúc gặp người này ở kiếp trước, Ninh Vân Hoan đều có cảm giác hắn ta là một nhân vật cao cao tại thượng không thể chạm đến, lai lịch của hắn ta không rõ ràng, nghe nói là người có bối cảnh thâm sâu, bề ngoài tao nhã lịch sự, nhưng kỳ thực là một kẻ tâm ngoan thủ lạt, dường như hắn ta có qua lại với cả hai bên hắc đạo và bạch đạo, là người có quan hệ tốt với những nhân vật thường xuyên xuất hiện trên báo chí và truyền hình vẫn hay tới Quan lại quyền quý từ trước tới nay. Hội sở này là do hắn ta quản lý, ở kiếp trước không biết có bao nhiêu người tới nịnh bợ Bưu thúc này, nhưng Ninh Vân hoan không ngờ, còn có thể nhìn thấy dáng vẻ khép nép kính cẩn của người này.
Mà cũng vì Cố Doanh Tích có quan hệ với hắn ta, cho nên ở kiếp trước cô ta trải qua rất tốt, Cố Doanh Tích có rất nhiều đàn ông cấp cao, nhưng với lai lịch thâm sâu của Bưu thúc này nên gia tộc của những người đó cũng không hề lên tiếng.
“Chủ tử, đã sắp xếp ghế lô rồi, nữ phục vụ tên Cố Doanh Tích mà ngài nói cũng đang đợi ở trong phòng bao của ngài rồi.” Bưu thúc này chỉ nhìn Ninh Vân Hoan một cái, liền cảm thấy ánh mắt của Lan Lăng Yến dường như đang nhìn hắn ta, nhất thời liền cảm thấy cả người đổ mồ hôi lạnh, vội vàng cúi đầu xuống, ngay cả lưng cũng cong xuống.
Hắn ta thật sự không thể hiểu nổi tại sao người kế thừa vị trí gia chủ cao cao tại thượng của Lan Thị lại nhìn trúng nha đầu Cố Doanh Tích kia, hai ngày nay vì phòng ngừa Lan Lăng Yến dò hỏi thân phận của Cố Doanh Tích, hắn ta liền tra một lượt thân phận của Cố Doanh Tích từ đầu tới cuối, tất nhiên biết rõ cô ta chỉ là thân phận bình dân, ngoài việc có một quá khứ không bình thường ra, hắn ta thực sự nhìn không ra chỗ đặc biệt của Cố Doanh Tích đáng để Lan Lăng Yến chú ý tới.
Trong vài ngày hắn ta sử dụng lực lượng thuộc hạ của mình, liệt kê tất cả mọi việc từ nhỏ tới lớn của Cố Doanh Tích, ngay cả việc cô ta đi toilet có chút hơi đặc biệt cũng liệt kê ra, ngay cả những bí mật mà ngay cả Cố Doanh Tích cũng không biết, hắn đều cho người điều tra một lượt, nhưng không phát hiện ra cô ta có bất kỳ liên quan gì tới chủ tử.
Mặc dù trong lòng có chút nghi hoặc, nhưng dù Bưu thúc là người đi theo bên cạnh Lan Lăng Yến từ khi anh còn nhỏ tới giờ cũng không dám hỏi, chỉ là nói lại một lượt những việc Lan Lăng Yến giao cho hắn ta, đem nghi vấn chôn sâu dưới đáy lòng.
“Được rồi, chú đi làm việc của chú đi.” Lan Lăng Yến không có ý tứ muốn giữ hắn ta ở lại bên cạnh, chỉ tùy ý phất tay, kéo tay Ninh Vân Hoan đi lên tầng. Bưu thúc nhìn chằm chằm bàn tay đang giao nhau của hai người, lúc này mới cúi đầu xuống.
Tin tức chủ tử bí mật kết hôn đã sớm truyền ra, tin tức này do một người bạn có nhiều năm giao tình với hắn ta trong Lan gia truyền ra, hòn đảo nhỏ của gia tộc bảo vệ vô cùng nghiêm ngặt, những người ở đó đều là những người vô cùng trung thành, bình thường đừng nói là lộ tin tức ra ngoài, ngay cả một con muỗi muốn tự do bay ra cũng là một điều không tưởng, tin tứ lúc trước của bạn cũ Bưu thúc còn có chút không tin, người như Lan Lăng Yến tâm địa lãnh huyết nhường nào, không có ai rõ ràng chuyện này bằng những người trong dòng chính như bọn họ cả, nhưng những gì nhìn thấy vào lúc này, tin tức kia thế nhưng lại là thật.
******Mình cũng không hiểu tại sao tiêu đề là Bưu ca nhưng bên dưới lúc thì viết là Bưu ca lúc lại viết là Bưu thúc, chắc Bưu ca là tên gọi của chú này mà giang hồ người ta thường gọi, dù sao chú này cũng ở tuổi trung niên rồi, nên mình sửa luôn thành Bưu thúc.
Còn ở,hoặc nếu sai chính tả mn bỏ qua nhé