Giống như thể toàn bộ truyền thông đều hẹn nhau, toàn bộ đều viết Ninh Tây thành một cô gái lăng nhăng, Ninh Tây ở bên Thường Thời Quy cũng cũng không phải là yêu, chỉ là trong số những người đàn ông đó thì Thường Thời Quy là người có tiền nhất.
Những hình này hơi mơ hồ, mặc dù rõ nét nhưng lại không chụp rõ hoàn cảnh bốn phía. Còn tất cả các bình luận đều chửi bới Ninh Tây, bọn họ như thể là người đại diện cho công lý, bất bình thay cho Thường Thời Quy.
Thường Thời Quy chỉ xem lướt qua mấy tấm hình, sau đó gọi điện thoại cho thư kí:
“Tôi mới biết được tin tức mới, xí nghiệp Thường thị có sai phạm về thuế nhà nước, những hạng mục công ty chúng ta hợp tác với họ đều lập tức dừng lại, có một số hạng mục không thể dừng lại được thì mau chóng giải quyết, càng nhanh càng tốt, trước khi điều tra rõ, Thường thị sẽ không hợp tác với Tưởng thị nữa.”
“Được, thưa chủ tịch.”
Thư ký nhận được lệnh, sau khi cúp máy lập tức thông báo cho các phòng ban, làm theo mệnh lệnh của cấp trên. Mấy trưởng phòng sau khi nhận tin tức cũng không bất ngờ, ngược lại còn có suy nghĩ “cuối cùng ngày này cũng đến.”
Từ lúc Đào Mẫn Á và Tưởng Viễn Bằng ra tòa muốn ly hôn, trong công ty đã bắt đầu có người dự tính khi nào thì Thường thị và Tưởng thị dừng hợp tác, chờ gần một tháng, cuối cùng cũng đến ngày này.
Lúc Trương Thanh Vân tới chỗ Ninh Tây, Ninh Tây đã thay một bộ quần áo mặc ở nhà, không trang điểm, nhìn có chút tiều tụy.
“Bên phòng quan hệ xã hội sẽ giải quyết chuyện này, em phải bình tĩnh đã, không cần lo lắng.”
Trương Thanh Vân đem bữa sáng mua tới để trước mặt Ninh Tây.
” Nếu em có ý kiến gì, có thể nói với anh.”
Ninh Tây uống một ngụm sữa đậu nành, giọng nói bình thản:
“Phòng quan hệ xã hội của công ty đã giải quyết chuyện này rồi, còn lại chờ phản ứng của Thời Quy?”
Vẻ mặt Trương Thanh Vân cứng đờ, trên thực tế trong lòng hắn cũng nghĩ như vậy, nhưng là người đại diện, hắn không thể nói như thế với Ninh Tây. Hắn cười khổ một tiếng,
“Sáng nay cũng đã liên lạc với một số nhà báo, họ cũng không hé ra cái gì. Có vài người quản hệ tốt với anh thì có nhắc nhở, nói lần này có thể em đã đắc tội với quý nhân, nên muốn dạy dỗ em một chút.”
“Quý nhân?”
Ninh Tây cười lạnh,
“Ở cái thủ đô này, nhiều quý nhân như vậy, không biết ai lại muốn đối phó với em, không biết là đại nhân vật nào đây.”
Trương Thanh Vân nhéo nhéo sống mũi, giới giải trí từ trước đến nay đối với nữ nghệ sĩ cực kì hà khắc, quá xinh đẹp thì sẽ coi là bình hoa, quá xấu thịt bị cười nhạo, nếu nói đến tình yêu thì bị coi là lợi dụng đối phương.
Hiện tại người muốn đối phó với Ninh Tây chỉ tung ra mấy tấm hình cũng đủ để khiến đại chúng ghét Ninh Tây đến cực điểm.
Trên thực tế, quan trọng nhất không phải là mọi người nghĩ gì về Ninh Tây, mà là thái độ của Thường Thời Quy đối với chuyện này.
Nhưng mà, trên đời này có được người đàn ông nào có thể nhịn được khi bị người ta chế nhạo đội nón xanh. Trương Thanh Vân thực sự không dám tưởng tượng nếu Thường Thời Quy vì mấy tấm hình này mà hoài nghi Ninh Tây thì Ninh Tây lần này, khó mà lấy lại được hình tượng và sự tin tưởng của Thường Thời Quy.
Mấy bức hình như thế này mà báo chí cũng dám đăng tin, suy đoán bừa bãi, chẳng phải cũng vì nghĩ Thường Thời Quy không thể chịu được bạn gái mình và người đàn ông khác có cử chỉ ái muội, chuyện này chắc chắn sẽ không đứng ra che chở Ninh Tây.
Trương Thanh Vân cắn răng,
“Cho dù mọi người không tin, ít nhất cũng phải ổn định fan hâm mộ.”
Vừa nói xong, tiếng gõ cửa vang lên.
Mở cửa ra, không có người. Mà là… toàn hoa hồng.
Trương Thanh Vân nhìn ra bên ngoài bày ra các loại hoa hồng đỏ, hoa hồng trắng, hoa hồng màu cam, lập tức nghĩ đến…. Nhiều hoa thế này, phải tốn bao nhiêu tiền?
Khoan, khoan đã, đây chẳng lẽ là Thường Thời Quy muốn cầu hôn Ninh Tây?
Hắn quay đầu lại nhìn về phía người đang ngồi trong phòng, cố gắng dùng giọng bình tĩnh nói:
“Ninh, Ninh Tây, em mau tới đây xem.”
Ninh Tây thấy sắc mặt Trương Thanh Vân hơi lạ, đứng dậy bước ra ngoài, khi nhìn thấy bên ngoài một biển hoa, lập tức sửng sốt. Có người nói, dùng hoa tươi tỏ tình hay cầu hôn sẽ có chút tục, nhưng phương pháp này, nếu có tâm chắc chắn cũng sẽ làm đối phương dộng tâm.
“Ninh tiểu thư, đây là do Thường tiên sinh đặt tặng cho cô, xin cô nhận lấy.”
Bỗng nhiên một người đàn ông trẻ tuổi mặc tây trang bồi bàn đem một bó hoa hồng trắng tới trước mặt Ninh Tây, Ninh Tây kinh ngạc ôm bó hoa hồng vào trong lòng, mờ mịt đi ra cổng.
Ngoài cửa rải đầy hoa hồng, đầu óc Ninh Tây bây giờ có chút choáng váng. Trương Thanh Vân đứng im ở cửa nhìn bóng lưng của Ninh Tây, suy nghĩ miên man, Thường Thời Quy liệu có biết chuyện trên mạng vào sáng nay không, nếu như không biết, vậy chuyện bây giờ lại càng lúng túng sao.
Trương Thanh Vân nhịn không được đem mình đặt vị trí của Thường Thời Quy, nói thí dụ như sáng sớm lo chuẩn bị các loại hoa tươi để cầu hôn, kết quả có người nói cho hắn biết, trên mạng tràn lan hình ảnh bạn gái của hắn và nhiều người đàn ông khác có ái muội, từ trước đến nay hắn đều đội nón xanh….
Cái này quả thực…