Sách ebook được sưu tầm từ Internet, Bản quyền sách thuộc về Tác giả & Nhà xuất bản. Trang Web hiện đặt quảng cáo để có kinh phí duy trì hoạt động, mong Quý Bạn đọc thông cảm ạ.

Thiên Tài Nhi Tử Và Mẫu Thân Phúc Hắc

Quyển 4 – Chương 5: Long Thiên Tuyệt hiến kế

Tác giả: Bắc Đằng
Chọn tập

” Lời nói của Bạch Sở Mục hôm nay kì kì quái quái, chẳng lẽ hắn thật nhìn thấy đại tẩu?” Long Thiên Thần tiếp tục hồ nghi, híp mắt lại, tinh tế suy nghĩ.

Vân Tiểu Mặc nghe vậy, ánh mắt nhất thời sáng choang, nằm úp sấp trên bàn hỏi: “Thần thúc thúc, thúc cũng cảm thấy Bạch thúc thúc hôm nay rất kỳ quái sao? Vậy chúng ta có nên đi theo xem một chút hay không?”

Long Thiên Thần suy tư, nói: “Phủ Thừa Tướng cũng không phải là nào cũng có thể tùy tiện ra vào, chúng ta vẫn là đi về đem chuyện này nói cho đại ca, để cho đại ca quyết định. Dù sao công lực đại ca đã khôi phục, đừng nói là phủ Thừa Tướng, đến nội viện hoàng cung, hắn cũng có thể vào tự nhiên.”

“Ừ, vậy chúng ta nhanh đi tìm phụ thân a.” Vân Tiểu Mặc phi thường đồng ý, khẩn cấp.

Đoàn người quyết định rời đi.

Khi bọn hắn trở lại khách sạn, Long Thiên Tuyệt đi ra ngoài vẫn chưa trở về, nhưng lại thấy Hách Liên Tử Phong đột nhiên tới cửa viếng thăm.

Hách Liên Tử Ngữ có chút kinh ngạc, không biết huynh trưởng như thế nào lại tìm tới nơi này, cẩn thận suy nghĩ một hồi, nàng bừng tỉnh đại ngộ. Nhất định là chuyện mình đi cùng Long Thiên Thần, để cho hắn phát hiện, hắn có lẽ thông qua điều tra hành tung của nàng mới tìm được nơi này.

“Đại ca, sao ca lại tới đây?”

Hách Liên Tử Phong tầm mắt nhẹ nhàng xẹt qua nàng, rơi trên người Long Thiên Thần, trầm thấp tiếng nói hỏi: “Có tin tức Khê Nhi sao?”

Long Thiên Thần chân mày nhẹ chau xuống, con ngươi vừa trợt, nói: “An nguy của đại tẩu ta đã có đại ca chịu trách nhiệm, cũng không nhọc đến Hách Liên công tử quan tâm.” Hắn dĩ nhiên sẽ không đem bất cứ tin tức gì lien quan đến đại tẩu nói cho hắn biết, nhưng nếu để cho hắn tìm được đại tẩu trước, mình còn không phải là bị hũ dấm chua của đại ca dìm chết đuối sao? Hơn nữa, hắn cũng không thích Hách Liên Tử Phong có dính líu gì đến đại tẩu, hắn nhất định phải đứng về phía đại ca.

Sắc mặt Hách Liên Tử Phong chợt lạnh, mâu quang ảm đi xuống, tràn ngập không vui.

“Thiên Thần……” Hách Liên Tử Ngữ nhìn hai người, rất là khó xử, nàng kéo kéo góc áo Long Thiên Thần, đối phương dù sao cũng là đại ca của mình, nàng cũng không hi vọng quan hệ giữa hắn với đại ca cứng nhắc như vậy.

Long Thiên Thần cầm tay nàng, cho nàng một ánh mắt an ủi, hắn cũng hy vọng có thể quan hệ tốt với người nhà của nàng, ở chung hòa thuận, nhưng quyết không phải thành lập trên việc bán đứng đại ca của hắn. Đây là hai chuyện khác nhau, hắn phân biệt rất rõ ràng.

“Hách Liên công tử đã dùng bữa hay chưa? Không bằng lưu lại cùng nhau dùng bữa.” Hắn nói là cùng nhau dùng bữa, kì thực là hạ lệnh trục khách, xem chừng đại ca cũng rất nhanh sẽ trở lại, nếu để hai người này đụng độ, nói không chừng lại giống như lúc ở địa cung xông vào đánh nhau một trận nữa

Hách Liên Tử Phong nghe vậy, ngồi sừng sững bất động.

Hách Liên Tử Ngữ càng cảm thấy lúng túng, lên tiếng điều hòa không khí nói: “Đại ca, sắc trời cũng không sớm, không bằng chúng ta về trước đi.” Từ Đô thành đến gia tộc Hách Liên, cưỡi ngựa cũng chừng hai canh giờ, lúc này về nhà, đến lúc về đến nhà chỉ sợ trời đã tối. Nàng vốn là tính toán đi ra ngoài mấy ngày nữa trở về, nhưng dưới mắt huynh trưởng, nàng không dám lưu lại ở ngoài qúa nhiều.

Ngoài dự liệu của nàng, Hách Liên Tử Phong không có ý lập tức muốn đi, ngược lại bình tĩnh tiếp tục ngồi: “Sắc trời không còn sớm, cùng nhau dùng bữa đi.”

Long Thiên Thần bỗng nhiên rất muốn đánh mình một bạt tai, nói gì dùng bữa a, hắn cư nhiên lại muốn lưu lại dùng bữa, đây không phải là tự tìm chịu tội sao?

Lúc này, ngoài cửa truyền đến tiếng bước chân, còn có giọng nói của Vân hộ pháp.

“Tôn chủ, chúng ta đã đem trong ngoài Đô thành không sai biệt lắm lục soát khắp nơi, hiện tại chỉ còn lại có hoàng cung cùng phủ đệ mấy vị đại thần là chưa có lục soát, người xem chúng ta trực tiếp đi lục soát, hay nói qua với Đông Lăng quốc hoàng đế, để cho hắn hỗ trợ tìm kiếm đây?”

“Không cần nói với hắn, nữ nhân của Bổn Tôn, Bản Tôn tự mình tìm!”

Long Thiên Thần nghe thấy thanh âm của đại ca, ánh mắt hắn sáng ngời, bước nhanh đi ra cửa phòng, đem Long Thiên Tuyệt ngăn ở ngoài cửa.

Cũng cùng lúc hắn dịch bước roài đi, trong nháy mắt, Hách Liên Tử Phong mâu quang chợt sáng, như có điều suy nghĩ.

“Đại ca, ca đi theo ta, ta có chuyện rất quan trọng nói với ca.” Long Thiên Thần kéo tay Long Thiên Tuyệt, kéo hắn đến một góc tường.

Long Thiên Tuyệt nhìn đệ đệ, mặt mày trong lúc này hơi có chút chỉ tiếc rèn sắt không thành thép: “Thiên Thần, có chuyện gì khiến đệ nôn nóng như vậy? Rốt cuộc chuyện gì?”

Long Thiên Thần chừng liếc nhìn, xác định Hách Liên Tử Phong không có đi theo nghe lén, lúc này mới để sát vào bên tai Long Thiên Tuyệt nói nhỏ mấy câu. Long Thiên Tuyệt nghe vậy, gương mặt tuấn tú phát sáng: “Đệ nói thật sự? Người Tam đại Thánh Địa đến Đông Lăng quốc, hơn nữa hiện tại ở phủ Thừa Tướng?”

“Không sai! Đệ hôm nay nhìn thấy Bạch Sở Mục, là hắn chính miệng nói, hơn nữa đệ hỏi hắn có nhìn thấy đại tẩu hay không, hắn trả lời lắp bắp, vẻ mặt có chút không đúng, cuối cùng còn vội vã chạy mất. Đệ cảm thấy có vấn đề, tiểu tử này ngày thường là người sáng sủa thống khoái, nói chuyện chưa bao giờ ấp a ấp úng. Phản ứng của hắn khác thường như thế, nhất định là có duyên cớ gì.”

“Tam đại Thánh Địa?” Long Thiên Tuyệt nghe đến chuyện này, lúc này hắn kết luận việc Vân Khê mất tích nhất định liên quan đến người của Tam đại Thánh Địa, bởi vì có thể khiến cho Tam đại Thánh Địa chú ý, hơn nữa có thể cử tới sứ giả, chỉ sợ liên quan tới thần khí.

“Tam đại Thánh Địa thì như thế nào? Dám đụng đến nữ nhân của ta, ta sẽ nháo nó đến trời long đất nở!” Khí thế uy vũ bá đạo trong nháy mắt bay lên, Long Thiên Tuyệt ánh mắt phát sáng như điện, lộ ra sự tàn nhẫn.

“Nghe nói Hách Liên Tử Phong tới?”

Long Thiên Thần gật đầu: “Ừ, hắn đang ở trong nhà, mới vừa còn hỏi đệ tin tức của đại tẩu.”

Long Thiên Tuyệt ánh mắt híp lại, nổi lên một điểm tinh quang, đột nhiên cất giọng nói: “Có ai không! Mau theo Bản Tôn đi Thánh cung cứu người! Thiên sát cung chủ, nếu dám động đến một sợi lông của Bản Tôn phu nhân, Bản Tôn sẽ một mồi lửa đốt Thánh cung một trăm lần!”

Long Thiên Thần mơ hồ, đại ca làm sao nhắc đến Thánh cung, chờ nhìn thấy Long Thiên Tuyệt chuyển tới hắn một ánh mắt ý vị thâm trường, hắn giờ mới hiểu được, khóe môi nhếch lên, cười xảo trá.

Đám người Vân hộ pháp nghe tiếng, lập tức tụ tập tới.

Bên trong nhà, Hách Liên Tử Phong mâu quang chớp động, xẹt qua vẻ hồ nghi quang mang. Khê Nhi thật bị cậu bắt hồi Thánh cung sao? Hắn không cách nào khẳng định, nhưng cũng không phải không thể, nếu không phải như thế, như vậy vì sao cậu cùng Khê Nhi cùng nhau mất tích?

Hắn đứng dậy, đi đến cửa phòng, nhìn chúng đệ tử Lăng Thiên Cung đi theo Long Thiên Tuyệt biến mất ở cửa nhà trọ, hắn lúc này mới tin. Không tiếp tục dừng lại, hắn cũng đi theo phất tay áo rời đi nhà trọ.

Bất kể như thế nào, hắn cũng muốn trước một bước so với Long Thiên Tuyệt tìm được Khê Nhi. Chỉ cần tìm được Khê Nhi, rồi mượn mười vật thần khí trên người nàng, hắn có thể mang theo nàng rời khỏi Ngạo Thiên đại lục, cùng hắn đi tới Long Tường đại lục.

Đây là cơ hội tuyệt hảo của hắn, hắn tuyệt đối không thể bỏ qua!

“Đại ca, ca đi đâu vậy?” Hách Liên Tử Ngữ muốn đuổi theo hắn hắn, nhưng hắn đi quá nhanh, nàng căn bản đuổi không kịp. Nàng lo lắng lắc đầu, xem ra trong lòng đại ca vẫn không bỏ xuống được đại tẩu của Thiên Thần, một đoạn nghiệt tình như vậy, làm sao đại ca có thể gánh trên lưng đây?

Hách Liên Tử Phong theo sát phía sau đoàn người của Lăng Thiên Cung, bất kể thiệt giả, chỉ cần cùng đi với bọn họ, liền không có sai. Một đường nhanh chóng đi, rất nhanh đã tiến tới cửa Đô Thành, từ nơi này tiếp tục đi về phía đông, không ra ngoài trăm dặm, chính là bờ biển. Từ bờ biển ngồi thuyền bè vẫn đi về hướng đông, có thể tới Thánh Đảo của Thánh cung, đây hết thảy thoạt nhìn rất hợp lý, hắn không có hoài nghi cái gì, thậm chí còn suy tư sau khi đến bờ biển, làm cách nào phá hư thuyền của bọn họ, khiến cho bọn họ không có cách nào thuận lợi tới Thánh Cung, mà chính hắn thì ngồi trên một thuyền khác đi trước tới Thánh Cung. Nhưng mà dần dần, hắn đã nhận ra có cái gì đó không đúng, từ lúc ra khỏi cửa thành, đoàn người Lăng Thiên Cung tốc độ giảm xuống rõ rệt, đầu lĩnh Long Thiên Tuyệt thoạt nhìn cũng có chút cái gì đó không đúng.

Đến tột cùng là kì lạ ở chỗ nào đây?

Đúng rồi, bóng lưng Long Thiên Tuyệt rõ ràng thấp một đoạn.

Thân cao có lẽ cũng không rõ ràng, những thứ thuộc về Long Thiên Tuyệt… Đặc biệt khí chất không có, hắn hoàn toàn không cảm giác được khí chất đó.

Thân là đối thủ, hắn đối với Long Thiên Tuyệt quen thuộc đến không thể quen thuộc hơn, hắn rất nhanh phát hiện ra, Long Thiên Tuyệt trước mặt hắn là giả, vậy Long Thiên Tuyệt chân chính đi đâu?

“Đáng chết! Long Thiên Tuyệt giảo hoạt, ngươi đùa bỡn ta?!”

Ánh mắt Hách Liên Tử Phong nổi lên ngoan lệ, không khỏi mắng một tiếng, lúc này quay đầu trở về thành, nhớ tới Vân hộ pháp bẩm báo lúc trước, hắn rất nhanh đem mục tiêu khóa ở hoàng cung cùng phủ đệ của các đại thần trong triều đình, nơi đó mới là chân chính nơi Khê Nhi đang ẩn thân.

Kim thiền thoát xác thành công, Long Thiên Tuyệt lúc này thoải mái mà xâm nhập phủ Thừa Tướng, tránh đả thảo kinh xà, hắn quyết định một mình thẩm tra, nhiều người ngược lại hỏng việc.

Thân ảnh của hắn như gió, vô thanh vô tức du tẩu các nơi trong phủ Thừa Tướng, cho dù là vào ban ngày, cũng không có ai có thể phát hiện sự hiện hữu của hắn.

Đi qua một tiểu viện, có hai nữ nha hoàn đang châu đầu nói chuyện, hấp dẫn sự chú ý của hắn.

“Quá kỳ quái! Ngày hôm ta qua rõ ràng ở thấy bóng dáng yêu quái xuất hiện phía bên ngoài cửa sổ, làm sao trong chớp mắt đã không thấy tăm hơi đâu? Chẳng lẽ ta thật là hoa mắt?”

“Không phải là ngươi hoa mắt, ta cũng thấy như vậy! Yêu quái kia chẳng những có hai cái đầu, còn có một con có cái đuôi thô to, ta nhìn thấy rất rõ ràng, không có sai. Tiểu Liên, ngươi nói cô nương kia có phải là yêu quái biến thành? Bằng không làm sao lớn lên lại đẹp như thế, hơn nữa còn có thể ăn nhiều như vậy, một người ăn bằng thức ăn của mười mấy người?”

“Nói không chừng nàng là yêu quái biến thành! Cho nên khi nàng ăn, không cho chúng ta canh giữ bên cạnh, còn cho chúng ta đứng cách thật xa. Nàng nhất định là thừa lúc chúng ta đi xa, hóa ra chân thân yêu quái, chờ chúng ta quay trở về, nàng lại biến thành người, nhất định là như vậy!”

“Nói không sai a! Nghe nói trong tướng phủ có mấy vị khách quý là từ Tam Đại Thánh Địa tới, người bọn họ mang đến làm sao có thể là người bình thường? Hơn nữa bọn họ còn phái người trông chừng cô nương kia, không để cho nàng rời phòng nửa bước, nhất định là bọn họ biết nàng chính là yêu quái biến thành, sợ nàng chạy ra khỏi phòng đi ăn thịt người, cho nên mới cẩn thận như vậy. Trời ạ, phu nhân phân phó hai người chúng ta đi hầu hạ cô nương kia, còn cố ý phân phó chúng ta không nên tùy tiện nói chuyện cùng nàng, vậy chúng ta chẳng phải là rất nguy hiểm sao? Vạn nhất lúc nào nàng tâm tình không tốt, biến thành yêu quái, đem chúng ta ăn, vậy làm sao bây giờ?”

Hai người càng nói càng kinh hãi, sắc mặt từ từ trắng bệch.

Ở trước mặt các nàng, đột nhiên toát ra một bóng người, lại càng trực tiếp dọa các nàng sợ quá ngất đi.

Long Thiên Tuyệt nhíu mày, mình dọa người như vậy sao?

Chọn tập
Bình luận