Trên đài tỷ võ, kiếm trận ngưng tụ, khí thế không ngừng tăng lên, uy lực của nó đã sớm vượt xa thực lực tổng cộng của mười tên cao thủ.
Cửu Tinh kiếm trận, quả nhiên không tầm thường.
“Đại ca, muội tấn công cánh trái, huynh tấn công cánh phải, phá trận!”
Vân Khê nhảy lên cao, chiếm lấy tiên cơ, Chiến Thiên Dực cũng nhảy lên theo, tiến công đánh bọc từ bên phải.
Hai người một trái một phải, tấn công vào trung tâm của Cửu Tinh kiếm trận, nơi đó tất nhiên chính là điểm yếu nhất của kiếm trận.
“Muốn phá trận, không dễ dàng như vậy! Biến trận!” Hà Khinh Đình hét to một tiếng, Cửu Tinh kiếm trận nhanh chóng biến hóa, nhược điểm của vốn ở giữa hai bên trận, giờ phút này vì di chuyển biến ảo mà biến mất.
Hử? Vân Khê khẽ kinh ngạc, không nghĩ tới Cửu Tinh kiếm trận còn có mặt tinh diệu như thế, bất quá cho dù Cửu Tinh kiếm trận có tinh diệu đến cỡ nào, nàng cũng không sợ!
Phàm là kiếm trận thì đều có nhược điểm, cõi đời này sẽ không có kiếm trận không có nhược điểm.
“Phá cho ta!” Nàng giơ kiếm, đột nhiên hướng phía dưới, như chim ưng bổ nhào, như hổ giết cừu.
Rõ ràng thực lực mới chỉ là Huyền tôn tứ phẩm, nhưng sức mạnh kiếm khí kia lại mạnh mẽ vô cùng, đủ để đối đầu cùng người có thực lực Huyền tôn ngũ phẩm.
Xoẹt, xoẹt, xoẹt!
Một kiếm uy lực, tạo ra vô số đường kiếm khí.
Bên kia, kiếm thế của Chiến Thiên Dực cũng hung mãnh vô song, kiếm khí sắc bén, từng đường ác liệt, phô thiên cái địa, khắp nơi đều là tiếng kiếm rít, liên tục không ngừng.
Khán giả ngồi tại chỗ kích động, đây mới là trận đấu kịch liệt mà bọn họ muốn xem, nếu như song phương thực lực quá mức cách xa, thì cũng không có gì phải hồi hộp.
Hiện tại thấy Vân Khê cùng Chiến Thiên Dực thi triển ra thực lực chân chính, hơn nữa kiếm chiêu còn rất tinh diệu khiến cho mọi người ở ngoài quan sát cuộc tranh tài tinh thần vô cùng hưng phấn, nghển cổ chăm chú ngắm nhìn.
” Tiểu tử Chiến Thiên Dực này đã tấn thăng đến Huyền tôn ngũ phẩm, rút cuộc hắn đã tu luyện như thế nào?” Đại trưởng lão của học viện Thanh Lân nói, ánh mắt cũng trở nên sắc bén, một cao thủ Huyền tôn tứ phẩm cùng một cao thủ Huyền tôn ngũ phẩm đối chiến với hai gã cao thủ Huyền tôn tứ phẩm cùng hai tên nhị phẩm và một cao thủ tam phẩm… Cuộc tỷ thí này quả là vô cùng hồi hộp a, ai thắng ai bại, còn chưa biết trước được.
“Thú vị! Nữ nhân học viện Vạn Hoàng này, e là muốn đem người của Thanh Lân học viện làm đá kê chân giúp nàng tấn chức……” Trong khu vực của học viện Bạch Hổ, có một người hứng thú mười phần nói.
“Nếu nàng ta tấn thăng thêm một phẩm nữa, như vậy học viện Vạn Hoàng đã có bốn gã cao thủ Huyền tôn ngũ phẩm, thực lực như thế…… chậc chậc.” người bên cạnh không nhịn được lắc đầu thở dài nói.
“Sợ cái gì? Hiện tại cũng không phải là bốn năm trước nữa rồi, thực lực bây giờ của học viện Bạch Hổ chúng ta nếu thật sự công bố ra, chắc chắn sẽ khiến mọi người phải giật mình. Đối thủ năm nay của chúng ta, vẫn là học viện Thiên Long, về phần những học viện khác, bất quá cũng chỉ như người qua đường mà thôi, không cần sợ.”
Mấy tên học sinh nghe vậy, đều gật gật đầu đồng ý, trong suy nghĩ của bọn hắn, cũng chỉ có học viện Thiên Long mới xứng trở thành đối thủ chân chính của Thanh Lân học viện.
“Đáng giận! Phòng ngự!”
Lúc này, trên đài tỷ võ, kèm theo tiếng rống của Hà Khinh Đình, là một vòm huyền khí bọc từ bên trong kiếm trận bộc phát ra, đem toàn bộ công kích của Vân Khê chắn ở ngoài. Không chỉ như vậy, ngay cả Chiến Thiên Dực cũng không cách nào đánh vào trong đó.
Khốn! Rùa rụt đầu!
Lại thấy rùa rụt đầu!
Vân Khê vô cùng khinh bỉ, thân hình ở giữa không trung hơi đổi, một lần nữa cầm kiếm tiến công: “Có bản lãnh, các ngươi núp mãi ở trong mai rùa đừng ra!”
“Muội tử, chúng ta hợp lực phá mai rùa của bọn họ!”
Chỉ nghe sau một tiếng gầm thét, một con Cự Long có hình dáng nước xoáy từ nơi lòng bàn tay của Chiến Thiên Dực bay vút lên, ảo ảnh Cự Long mở lớn miệng, hướng phía kiếm trận nuốt vào.
Bốn phía lồng khí hình vòm bao phủ của kiếm trận tạo ra bị chấn động rất mạnh, suýt nữa thì vỡ tan.
“Giữ vững vị trí!”
Kiếm trận một lần nữa gia cố, phòng ngự mạnh hơn để chống lại một kích này.
“Xem các ngươi có thể phòng ngự đến khi nào?” Chiến Thiên Dực điên cuồng gào thét một tiếng, song chưởng một cái tiếp một cái mà đánh ra, Cự Long dùng huyền khí ngưng tụ mà thành cũng trở nên khổng lồ hơn, mỗi một tiếng rồng ngâm, thanh thế đều mênh mông cuồn cuộn, phảng phất như nó là một con Thần Long chân chính, muốn bay lên chín tầng mây.
Trong đám người, lại vang lên một trận sôi trào.
“Long Tướng thần công! Chiến Thiên Dực làm sao lại biết tuyệt kỹ của học viện Thiên Long—— Long Tướng thần công chứ?”
Sau khi có người kinh hô một tiếng, thì sự nghi ngờ này giống như làn gió, nhanh chóng truyền ra khắp nơi.
Các trưởng lão của học viện Thiên Long lại càng kinh ngạc hơn, tuyệt kỹ của học viện mình bị người ta đánh cắp, hơn nữa còn thi triển thuận buồm xuôi gió như thế, điều này bảo bọn họ làm sao mà chấp nhận được?
“Đến tột cùng đã xảy ra chuyện gì? Long Tướng thần công sao có thể lưu truyền ra ngoài chứ?”
Ở một góc bí mật của thính phòng, có một nữ tử mang khăn che mặt, đang khẩn trương nhìn tình hình chiến đấu trên đài tỷ võ, tầm mắt một mực nhìn chăm chú vào Chiến Thiên Dực, đối với hết thảy nghị luận chung quanh như mắt điếc tai ngơ.
Long Tướng thần công lưu truyền ra ngoài thì như thế nào? Có bản lãnh, thì tới tìm nàng chất vấn! Nàng muốn dạy cho người nào thì dạy cho người đó, cho dù phụ thân tự mình đến chất vấn, nàng vẫn có thái độ giống nhau.
Trên đài tỷ võ Chiến Thiên Dực cũng bất chấp nhiều nữa, thật sự là học viện Thanh Lân làm con rùa rút đầu đã kích thích hắn, nhưng nếu bọn họ vẫn co đầu rút cổ không ra, vậy chẳng phải là bọn hắn không thể làm gì bọn họ sao?
Không! Hắn nhất định phải thắng! Nhất định phải đoạt được vị trí đứng đầu!
Hắn phải dựa vào thực lực của mình đi thắng được bản đồ mà hắn tha thiết ước mơ, mà không phải do bố thí……
Xin lỗi, Băng Tuyền! Có lẽ sẽ khiến cho nàng gặp không ít phiền toái, nhưng vì chiến thắng, ta đã đành phải làm vậy.
Rầm rầm rầm ——
Từng chút từng chút một hạ xuống, Chiến Thiên Dực cuồng bạo mà oanh kích “Rùa rụt cổ”, toàn thân hắn tràn đầy chiến ý.
Đám người Hà Khinh Đình trú đóng ở trong vòm huyền khí, khổ không thể tả, vốn tưởng rằng chỉ cần bọn họ chịu đựng, đợi đến thể lực đối phương từ từ tiêu hao hết, bọn họ sẽ phá xác ra, là có thể chuyển bại thành thắng, thay đổi chiến cuộc, chiếm thế thượng phong.
Ai biết Huyền lực của đối phương chẳng những không có vì vậy mà biến mất, ngược lại càng đánh càng hăng, bọn họ cảm giác kiếm trận của mình rất nhanh sẽ bị phá.
“Các ngươi có gan, tiếp tục làm con rùa đen rút đầu đi, xem các ngươi có thể kiên trì đến bao lâu?” Thân thể Vân Khê đang ở giữa không trung, trường kiếm trong tay chấn động, liên tục đâm ra hàng trăm ngàn kiếm khí, bóng kiếm như núi.
“Phá cho ta!”
Chỉ một thoáng, vô số bóng kiếm nhập lại làm một, tạo thành một dòng khí lưu hình nước xoáy lạnh giá.
Cả người Vân Khê theo sát đạo khí lưu nước xoáy này, cùng nhau bay xông về phía trên vòm huyền khí của kiếm trận.
Oanh!
Khí lưu nước xoáy cùng vòm huyền khí mạnh mẽ va chạm vào nhau.
Vân Khê cả người chấn động, song nàng không có rút lui, ngược lại đón lực đánh vào, tiếp tục đánh vào trong vòm huyền khí.
“Aaaaaaaaa ——”
Khi thân thể nàng tiếp xúc đến vòm huyền khí, từng tấc từng tấc sức mạnh đè xuống nàng, muốn đem nàng nuốt hết vào trong đó. Nàng ngửa mặt lên trời gầm thét, vì vượt qua những lực áp bách này, nàng buộc mình phải đem sức mạnh toàn thân đẩy đến đỉnh cao nhất.
Không sai! Chính là đỉnh cao nhất!
Nàng muốn đột phá, nhất định phải đem mình đẩy vào tuyệt cảnh, như thế mới có thể chân chính chạm đến bức tường cản trở, phá vách tường mà Trọng sinh.
Tuyệt cảnh, nghịch chuyển!
Chính thời khắc này!
“Phá cho ta! ——”
Bầu trời của cả hội trường, quanh quẩn đều là tiếng thét dài của nàng, chính là một khắc này, trong cơ thể nàng, Huyền lực vô cùng vô tận bộc phát.
Đại lượng linh nguyên sau tích chứa từ trước đến giờ, hiện tại rốt đã cục bộc phát.
Trong cơ thể nàng số linh nguyên tích chứa do thu nạp lại từ linh thạch, cùng với huyền khí hút lấy từ trên người Vân Tiên Tử, toàn bộ đều được tích chứa ở bên trong thân thể, giờ phút này rốt cục đã hoàn toàn bạo phát ra ngoài.
Nàng đã tấn thức phẩm cấp Huyền tôn.
Huyền tôn ngũ phẩm!
Oanh!
Vòm huyền khí của Cửu Tinh kiếm trận ầm ầm nổ tung.
Ở trong quá trình Vân Khê tấn thức đã bộc phát ra một lượng lớn huyền khí, thật sự là quá mạnh mẽ, thật là đáng sợ, thoáng một cái đã phá vỡ vòm huyền khí, đem Cửu Tinh kiếm trận hoàn toàn đánh tan.
Mười người tạo thành kiếm trận cũng bị sức mạnh này làm chấn động, trong miệng mỗi người đều phun ra một ngụm máu tươi, theo bảy phương tám hướng mà ngã xuống trên đài tỷ võ.
Nhưng còn không có dừng lại, oanh một tiếng vang nữa.
Lồng khí bao phủ bốn phía của đài tỷ võ do nhóm Trưởng lão của Thiên Long học viện che đậy cũng bị nặng nề đụng phải, suýt nữa đã nổ tan tành.
Trời! Không phải là Huyền tôn ngũ phẩm!
Là Huyền tôn lục phẩm!
Nàng ở trong thời gian thật ngắn, thậm chí đã thăng hai phẩm cấp!
Toàn trường nổ tung, là hoàn toàn nổ tung.
Một cao thủ Huyền tôn tứ phẩm, không ngờ lại liên tục tấn chức hai phẩm cấp, nhảy bước vào hàng ngũ cao thủ Huyền tôn lục phẩm.
Các trưởng lão Thiên Long học viện là người đầu tiên nhận thấy được, có thể đem vòm huyền khí của họ rung chuyển, cũng đủ để nói rõ thực lực của đối phương. Thân hình của bọn hắn nhịn không được mà run run, sau đó nhất tề lộ ra thần sắc bất khả tư nghị.
Huyền tôn lục phẩm a!
Nàng mới bao nhiêu tuổi chứ, đã tấn chức trở thành một cao thủ Huyền tôn lục phẩm, đây là thiên tài đến cỡ nào a?
Mặc dù thực lực của nàng còn không cách nào cùng đệ nhất cao thủ học viện Thiên Long so sánh, nhưng thiên phú của nàng thì so sánh với Vân Trung Thiên còn muốn cao hơn một bậc, ít nhất khi Vân Trung Thiên bằng tuổi nàng chỉ mới là Huyền tôn tứ phẩm. Mà nàng thì sao, nàng đã nhảy lên hàng ngũ cao thủ Huyền tôn lục phẩm, so sánh với Vân Trung Thiên cao hơn hai phẩm cấp. (TM: tỷ đâu phải người thường a)
Dựa theo tốc độ tấn chức hiện tại của nàng, nếu lại tiếp tục như thế đi lên, thì dù là ai cũng không cách nào biết trước, đến tột cùng sẽ chạm đến cảnh giới đáng sợ như thế nào.
Các trưởng lão học viện Thiên Long rối rít chụm đầu kề tai, nghị luận sôi nổi.
Khu ngồi xem của người Bạch Hổ học viện, cũng có mấy học sinh kích động đứng bậc dậy.
“Ta kháo! Thăng liền hai phẩm cấp?! Nàng có phải là người nữa hay không?”
“Phải nói là nàng đến cùng có phải nữ nhân hay không? Ta còn chưa từng nhìn thấy nữ nhân mạnh như vậy!”
“Lâm sư huynh, cái này, ngươi có đối thủ rồi!”
“Không tệ! Là một đối thủ không tệ, chỉ tiếc là một nữ nhân.” Lâm sư huynh ôm kiếm, ngồi ở tại chỗ, vô cùng thâm trầm. (TM: nữ nhân thì sao chứ, dám coi thường phụ nữ, ta chửi chết ngươi!!!!!!!!!)
Chiến Thiên Dực nhìn Vân Khê một chút, rồi khẽ cười lắc đầu, lại tới nữa rồi, cứ luôn làm việc ngoài ý muốn hù dọa mọi người như vậy.
Khu ngồi xem của người học viện Vạn Hoàng cũng nhìn thấy được, đám bằng hữu của Vân Khê đối với chuyện như vậy đã miễn dịch, thấy nhưng không có ý kiến gì. Còn tỷ đệ Hàn Thiên Phong, tỷ muội Mục Tương Tương cùng đám người Đinh Ngọc Đinh Thụ thì sợ hãi than vãn, dù sao loại tấn chức biến thái này, bọn họ nhìn thấy không nhiều lắm, nên chưa có thể đạt tới trình độ miễn dịch.
Đáng nhắc tới chính là Mặc Tam Thiếu, hắn là người khiếp sợ lớn nhất, hắn liều mạng tu luyện, nhưng đến nay tu vi cũng bất quá mới tới Huyền tôn tam phẩm, mà lúc ban đầu khi hắn gặp nàng, thực lực bất quá mới là Huyền tôn nhị phẩm, hiện tại qua không tới nửa tháng thời gian, thoáng một cái đã tấn thăng đến Huyền tôn lục phẩm.
Tổng cộng bốn phẩm cấp a!
Mấy chữ này, thật sự là quá kích thích hắn.
Chẳng lẽ cả đời này hắn mãi không thể vượt xa vợ chồng bọn họ sao? Nhất định cả đời cũng phải hạ mình ở dưới hai vợ chồng họ?
Hắn không cam lòng a.
Nhưng là trừ không cam lòng ra, hắn còn có thể làm gì đây?
Gương mặt thâm trầm tiện tại càng lạnh lùng đáng sợ, cả người hắn như đắm chìm ở trong không khí tối tăm, trầm tư thật lâu.
Khu ngồi của người học viện Kim Sư, lúc này dung nhan kiều mỵ của Hoa Oánh Oánh nhất thời trắng bệch vô cùng.
“Làm sao có thể? Nàng khẳng định không phải là người, nàng là yêu nữ! Nếu không phải yêu nữ, tại sao có thể ở trong thời gian thật ngắn liền thăng hai phẩm cấp?”
“Huyền tôn…… Lục…… Lục phẩm a.” sư đệ bên cạnh cũng bị cả kinh đến đớ lưỡi.
“Nàng nhất định là yêu nữ! Nàng nhất định là yêu nữ!” Hoa Oánh Oánh không ngừng lập đi lập lại những lời này, trong lòng bị đả kích rất lớn, dù sao cũng không cách nào tiếp nhận được sự thật này.
Khu ngồi xem của Thanh Lân học viện, hai mắt Đại trưởng lão đột ngột trừng lớn, nặng nề vỗ vào dưới bắp đùi của mình, sau đó đau đến kêu lên: “Đây rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì? Làm sao mà đột nhiên thăng hai phẩm liền thế? Nàng rốt cuộc là đụng phải vận may gì, tại sao chuyện tốt như vậy không có phát sinh ở trên người học sinh học viện Thanh Lân của chúng ta?”
“Đại trưởng lão, làm sao bây giờ? Lần này sợ rằng chúng ta thua mất.”
“Không! Chúng ta không thua!” Ánh mắt Đại trưởng lão bỗng dưng ngoan lệ, hướng về phía Hà Khinh Đình trên đài tỷ võ cao giọng hô, “Khinh Đình, thi triển đoàn sát thủ của ngươi mau! Trận tỷ võ này, chúng ta tuyệt đối không thể thua!”
Hà Khinh Đình đang nghe thấy tiếng thét của Đại trưởng lão, trong ánh mắt của hắn như bùng lên một ngọn lửa, không sai, bọn họ tuyệt đối không thể thua!
Hắn từ trên mặt đất bò dậy, ngửa mặt lên trời gào to một tiếng, trong lúc bất chợt khí thế toàn thân bỗng dưng dâng lên. Ánh mắt, thân thể của hắn như phóng hỏa, hơi thở trên người hắn bỗng nhiên tăng vọt.
“Muội tử, cẩn thận! Hắn đang thiêu đốt tính mạng để đổi lấy sức mạnh!” Chiến Thiên Dực thấy thế, vội vàng nhắc nhở Vân Khê.
Vân Khê cũng hiểu được, thực lực của hắn bây giờ đang điên cuồng tăng lên, Huyền tôn tứ phẩm, Huyền tôn ngũ phẩm, Huyền tôn lục phẩm… Công pháp đáng sợ này giống hệt với công pháp mà Mi trưởng lão đã tu luyện, có thể làm cho người tu luyện trong khoảng thời gian ngắn bộc phát ra sức mạnh cường đại, nhưng lại lấy tính mạng của mình ra đánh đổi, thật sự quá tàn khốc!
Học viện Thanh Lân vì chiến thắng có thể dùng bất cứ thủ đoạn tồi tệ nào rồi, ma công phi nhân tính cỡ này cũng dùng được.
“Đại ca, cẩn thận!”
Hà Khinh Đình cả người đốt lên hỏa diễm, gầm thét, giơ kiếm đâm về Chiến Thiên Dực.
“Dực, cẩn thận a ——” từ trên khán đài, bộc phát tiếng kinh hô của một cô nương.
Mọi người nhất tề quay đầu nhìn lại, đúng lúc có một trận gió khẽ khàng thổi qua. Mạng sa che mặt vô tình bị thôi tung bay, lộ ra khuôn mặt tinh xảo tuyệt sắc.
Mọi người không khỏi hít sâu một hơi, nhìn ngây dại.
“Là Băng Tuyền! Nàng cùng Chiến Thiên Dực có quan hệ sao? Vì sao lại lo lắng cho hắn như thế? Chẳng lẽ……”
Các trưởng lão của học viện Thiên Long rối rít suy đoán, lộ ra vẻ kinh dị, liên tưởng đến việc Long Tướng thần công bị lưu truyền ra ngoài, mấy người họ không khỏi hoài nghi. Nếu nàng chính là người đã đem Long Tướng thần công lưu truyền ra ngoài, thì bọn họ khó mà xử lý được, bởi dù sao nàng cũng là con gái bảo bối của viện trưởng, cho dù viện trưởng biết con gái rượu của mình đem tuyệt kỹ của học viện Thiên Long truyền ra ngoài, ngài cũng sẽ không nhẫn tâm trách cứ nàng, huống chi là ngoại nhân bọn họ chứ.
Mấy người họ suy nghĩ thấu đáo xong, liền rối rít tự mình tẩy não, coi như vừa rồi không nhìn thấy cái gì, căn bản là không có ai sử dụng Long Tướng thần công trên đài tỷ võ.
Chiến Thiên Dực cũng nghe đến giọng nói kia, thì trong lòng nóng lên, ở trong nháy mắt, chiến ý cũng càng dày đặc.
Nàng cũng ở nơi đây, đang nhìn hắn.
Cho nên, hắn tuyệt đối không thể thua.
Giờ chính là lúc sức mạnh của Hà Khinh Đình lên tới mức cao nhất, tuyệt không nên cùng hắn liều mạng, Chiến Thiên Dực dứt khoát né tránh sang một bên, đưa tay mò trên mặt đất hai học sinh Thanh Lân học viện ném về phía hắn.
Rắc! Rắc!
Hà Khánh Đình nào quản đối phương là ai, chỉ biết tới một người chém một người, đem hai gã đồng học sống sờ sờ bị một kiếm chém chết.
Những đồng bạn còn lại vô cùng kinh hãi, nhất tề ngẩng đầu nhìn hướng Hà sư huynh đang nhập ma.
Hắn hai mắt đỏ bừng, biến thành ác ma, gặp người liền giết, căn bản là không phân biệt được địch ta.
Mọi người hốt hoảng, rối rít chạy trốn ở trên đài tỷ võ.
Vân Khê cùng Chiến Thiên Dực hai người liếc nhau một cái, trong lòng thất kinh, tạm thời cũng không dám cùng Hà Khinh Đình chính diện đối đầu, mỗi lần kiếm của hắn phóng tới, bọn họ liền lắc mình tránh né.
Bọn họ phẩm cấp cao nên vẫn còn chống đỡ, cùng lắm chỉ bị kiếm khí quét qua, rách chút da thịt. Nhưng những học sinh học viện Thanh Lân kia thì thê thảm hơn nhiều, một số người thậm chí còn muốn bỏ cuộc, trốn khỏi đài tỷ võ, đáng tiếc cũng không thể tránh được việc bị Hà Khinh Đình chém giết.
Không lâu sau, trên đài tỷ võ, xác chết khắp nơi, mùi máu tươi nồng đậm, tràn ngập không gian.
Đám người trên khán đài như nổ tung.
Điều này thật sự quá tàn nhẫn!
Bộ dáng của Hà Khinh Đình hiển nhiên là bị nhập ma rồi, sao có thể coi là tỷ võ, đây chính là tru sát.
Đáng tiếc, trên sân tỷ võ, hai đối thủ vẫn còn sống, cho nên tỷ võ không thể bị gián đoạn mà vẫn phải tiếp tục.
Trên khu vực khán đài của học viện Thanh Lân, Đại trưởng lão tuyệt không hề đau lòng bởi học sinh trong học viện mình bị giết lầm, ngược lại hai mắt tỏa ra ánh sáng hưng phấn. Chỉ cần có thể đánh bại cao thủ học viện Vạn Hoàng, thắng được tỷ thí, phải giết nhiều người hơn nữa cũng đáng giá.
“Đại trưởng lão……” Các trưởng lão còn lại thấy vậy thì giật mình, không nhịn được mà lên tiếng.
Đại trưởng lão vung tay lên, ngăn trở bọn họ.
Muốn thành đại sự, không thể câu nệ tiểu tiết!
Thắng được tỷ thí, vì học viện chiếm được vinh dự mới là trọng yếu nhất!
Trên đài tỷ võ, chỉ còn lại có Vân Khê cùng Chiến Thiên Dực, Hà Khinh Đình hai mắt đỏ rực nhìn chăm chú vào hai người bọn họ, sát khí từ mũi kiếm càng thêm nồng đậm, thực lực hắn bây giờ đã vượt qua thực lực phẩm cấp chân chính của bản thân hắn, sức mạnh áp đảo vạn người, thế như chẻ tre.
Đáng tiếc quy định của Đại hội tỷ võ không cho sử dụng thú sủng, nếu không, chỉ cần để cho Hổ Vương cùng Huyền Dực tạm thời phân tán sức mạnh của hắn, nàng có thể ra sức một kích giết chết hắn.
Nhưng mà, muốn làm cho nàng bỏ cuộc là không thể nào!
Nàng thật vất vả mới tấn thăng, lại có tư chất cường đại, tại sao có thể dễ dàng bỏ cuộc được chứ?
Thi triển Kinh Hồng kiếm pháp sao? Có lẽ có thể một kích đánh chết hắn, song hiện tại có quá nhiều người, một khi nàng công khai thi triển Kinh Hồng kiếm pháp, như thế tất sẽ đưa tới vô số phiền toái.
Vận dụng thần khí lực lượng sao?
Nàng cũng không dám bảo đảm, những trưởng lão kia có thể nhìn thấu sự huyền diệu trong đó không,
Điều này không được, điều kia cũng không được, rốt cuộc phải như thế nào đối phó với địch đây?
Quan sát khắp chốn, thấy Hà Khinh Đình đang muốn công kích hướng Chiến Thiên Dực, nàng không chút nghĩ ngợi liền xông lên liều chết. Một chiêu Phản Phệ thuật, chỉ tạm thời ngăn cản được đòn tấn công của đối phương, bởi vì thực lực của hắn đã vượt qua mức lục phẩm cho nên nàng không thể nào phát huy được hết uy lực của Phản Phệ thuật được.
Lui về phía sau liễu mấy bước, cùng Chiến Thiên Dực lưng tựa lưng đứng ở một chỗ, trong đầu Vân Khê linh quang chợt lóe, có phương pháp phá kẻ địch.
“Đại ca, Càn Khôn Kính của huynh!”
Chiến Thiên Dực nghe vậy, ánh mắt cũng bừng sáng, không sai! Càn Khôn Kính!
Hà Khánh Đình đã lâm vào trạng thái ma hóa, thần trí mơ hồ, chỉ cần thấy người liền giết, căn bản không phân rõ thật ảo. Dùng Càn Khôn Kính tạo ra một huyễn cảnh để đối phó hắn là thích hợp nhất.
Chiến Thiên Dực từ trong tay áo hé lộ ra một phần nhỏ Càn Khôn Kính, nhưng cũng đủ để tạo ra một ảo cảnh ở trên đài tỷ võ.
Thoáng cái, trên đài tỷ võ có thêm hai bóng người, chính là ảo ảnh của Vân Khê và Chiến Thiên Dực.
Nói cách khác, ở trong mắt Hà Khánh Đình, trên đài tỷ võ hiện giờ không chỉ có hai đối thủ, mà là bốn đối thủ.
Hắn thấy rõ ràng trên đài bỗng nhiên nhiều thêm hai người. Hắn bắt đầu nổi giận, giơ kiếm hướng hai người trong ảo cảnh không ngừng chém giết.
Cũng chính là thừa dịp thời cơ tuyệt với này, Vân Khê giơ kiếm đâm vào lưng hắn. Một kiếm này, như vua sát thủ ra tay, thiên thời, địa lợi, nhân hòa được nắm chắc, chỉ chờ gió đông mà tung ra một kích trí mạng.
Vân Khê đã làm được, nàng đắc thủ rồi!
“A ——” Hà Khánh Đình quát to một tiếng, trường kiếm xuyên thấu qua lưng hắn, ảo cảnh cũng liền biến mất.
Mười tên cao thủ của học viện Thanh Lân đều tử vong!
Học viện Vạn Hoàng, mạo hiểm thắng được!
Trận chiến này, thật sự quá mức hung hiểm, quá mức kinh tâm động phách.
Trên khán đài, người xem hoảng sợ thay Vân Khê và Chiến Thiên Dực, Hà Khinh Đình nhập ma thật sự là quá kinh khủng, nếu đổi lại là những cao thủ Huyền tôn lục phẩm khác, thậm chí cao hơn cũng chưa chắc có thể chế phục hắn.
“Không thể nào! Cái này không thể nào!” Trong khu vực của học viện Thanh Lân, Đại trưởng lão phun ra một ngụm máu tươi, khó có thể tiếp nhận sự thực này. Rõ ràng bọn họ đã nắm chắc phần thắng rồi, rõ ràng Hà Khinh Đình có đủ sức mạnh để giết chết Vân Khê, Chiến Thiên Dực. Nhưng vì sao kết cục lại như vậy?
Hắn khó có thể tiếp nhận! Khó có thể tiếp nhận a!
“Đại trưởng lão?!”
Chúng trưởng lão rối rít đỡ hắn, không biết nên khuyên bảo như thế nào. Hôm nay tỷ võ, bọn họ học viện Thanh Lân tổn thất đâu chỉ là mặt mũi, còn có mười vị học sinh thiên phú cực cao. Sau trận chiến này, học viện Thanh Lân nguyên khí tổn thương nặng nề.
“Đáng chết! Lại không thể giết Vân Khê, nuôi hổ gây họa, hậu hoạn vô cùng a!” Hoa Oánh Oánh nặng nề hướng ghế ngồi dựa lưng đánh một quyền, vẻ mặt tiếc hận, nhưng nếu Hà Khinh Đình có thể ở trên đài tỷ võ giết Vân Khê, như vậy ả có thể tránh được bao nhiêu khó khăn phía sau. Hiện tại Vân Khê chẳng những giết Hà Khánh Đình, thắng tỷ võ, còn tấn thăng đến Huyền tôn lục phẩm, đã thành đại địch của Kim Sư học viện bọn họ. Kế tiếp, tại vòng thi tứ cường, hai học viện vô cùng có khả năng sẽ chính diện đối đầu, đến lúc đó……
Hoa Oánh Oánh chân mày nhíu chặt, bắt đầu suy tư sách lược đối phó với học viện Vạn Hoàng.
Tại khu vực của học viện Bạch Hổ, Lâm sư huynh ôm kiếm, nhìn chằm chằm vào đài tỷ võ, như muốn đem hình ảnh hai người kia khắc sâu trong tâm trí. Bởi vì vòng thi tứ cường kế tiếp, bọn họ rất có thể sẽ phải gặp nhau, càng là đối thủ cường đại, càng có thể kích phát tiềm năng của hắn, hắn vô cùng mong đợi.
“Vân Khê, hi vọng ngươi không để cho ta thất vọng.”
Cách đó không xa, Bách Lý Băng Tuyền cũng thở phào nhẹ nhỏm, trên trán của nàng cũng lấm tấm mồ hôi, giống như nàng chính là người vừa ở trên đài tỷ võ. Nàng hướng trên đài tỷ võ ngắm nhìn thật lâu rồi nhanh chóng xoay người lặng yên rời khỏi hội trường.
Lúc nàng vừa xoay người, từ trên đài tỷ võ cũng cũng có một ánh nhìn thật tha thiết hướng về phía này, chỉ tiếc, nàng không nhìn thấy.
“Đại ca, thật tốt quá! Cuối cùng chúng ta đã tiến vào vòng thi tứ cường rồi!” Vân Khê lau mồ hôi trên trán, vui vẻ nói. Nàng hiện tại rất muốn chạy ra sau núi, khẩn cấp đem tin tức tốt nói cho Thiên Tuyệt. Kế tiếp vòng thi tứ cường càng thêm kịch liệt, nàng rất cần chàng, nàng thật hi vọng chàng có thể nhanh chóng phá cuộc mà ra, tới giúp nàng.
Chiến Thiên Dực từ từ thu hồi tầm mắt, hướng nàng khẽ mỉm cười nói: “Ừ, chúng ta nhất định sẽ đi được xa hơn.”
Hai người bèn nhìn nhau cười, như là ăn ý, như là tâm ý tương thông, hiểu được ý chí, quyết tâm của nhau.
Bởi vì học viện Thanh Lân toàn quân bị diệt, học viện Vạn Hoàng và Kim Sư học viện cùng nhau tiến vào vòng thi tứ cường, Hạc Tiên học viện không chiến mà thắng, thuận lý thành chương đứng hàng thứ năm bảng xếp hạng.
Ngày mai sẽ diễn ra buổi rút thăm cho vòng thi tứ cường, sau đó tạm thời nghỉ ngơi và hồi phục một ngày, đợi kết quả rút thăm, vòng thi tứ cường liền chính thức khai cuộc.
Vòng thi tứ cường là áp dụng tích phân chế, không giống với cách đấu của vòng loại. Nói cách khác, đến vòng thi tứ cường, mỗi học viện đều phải có trận đấu, thắng một trận liền ghi lại, cuối cùng hai học viện có nhiều chiến thắng nhất sẽ cùng bước vào trận chung kết.
Theo quy tắc của vòng này, trong trận đầu tiên học viện nào đã phải chống lại cường địch, thì sẽ vô cùng hao tổn thực lực. Cho nên mọi người ở học viện đều lặng yên cầu nguyện, hi vọng học viện mình may mắn, rút thăm tốt, ngàn vạn lần ở trận đầu tiên không nên rút trúng học viện Thiên Long, nếu không cơ hội tiến xa hơn sẽ nhỏ đi rất nhiều.
Vân Khê thì không nghĩ như vậy, trong lòng của nàng sớm đã có sách lược để có thể mau chóng bước vào trận chung kết cuối cùng.