Sách ebook được sưu tầm từ Internet, Bản quyền sách thuộc về Tác giả & Nhà xuất bản. Trang Web hiện đặt quảng cáo để có kinh phí duy trì hoạt động, mong Quý Bạn đọc thông cảm ạ.

Không Khoan Nhượng

Chương 67

Tác giả: Brad Thor

Morrell sắp bước tới cửa khi Harvath thụi vào đầu anh ta.

Morrell khụy xuống khi anh ta ngất đi và Harvath nhẹ nhàng kéo anh ta nằm xuống sàn. Sau đó anh liếc đồng hồ.

Liệu Morrell có nói thật rằng máy chủ đang tắt trong vòng mười lăm phút vừa qua không? Nếu không, những thành viên khác của đội Omega đã lao ngay vào phòng rồi. Anh đếm đến năm. Không có gì xảy ra.

Ít ra Morrell cũng đã nói thật về những chiếc camera, điều đó có nghĩa là vào lúc này, Harvath còn chưa đầy hai phút để ra khỏi ngôi nhà mà không bị người ta nhìn thấy.

Anh cầm lấy chìa khóa của người đã từng là bạn mình, tước khẩu Taser của anh ta và bắn hai phát vào cửa.

Harvath nghe thấy tiếng bước chân nặng nề của những người gác bên ngoài. Anh mở cửa, giơ khẩu Taser lên chuẩn bị bắn.

Cánh cửa bật mở, người lính gác đứng trước mặt, Harvath bóp cò. Anh ta ngã chúi vào phòng, sau khi lật người anh ta Harvath đấm lia lịa vào mặt và đầu người đàn ông khiến anh ta bất tỉnh nhân sự.

Anh tước khẩu Glock, chìa khóa, chiếc bộ đàm và một con dao gập của anh ta.

Không giống như khẩu Taser Harvath đã sử dụng ở Mexico, khẩu này có đạn dự trữ ở báng súng và Harvath nhanh chóng nạp đạn. Những con người này không được phép giết anh họ là những người đầu tiên và trước hết phải làm việc mà họ buộc phải làm. Harvath không muốn giết ai trong số họ nếu anh buộc phải giết.

Harvath thận trọng bước vào hành lang, anh có thể nghe thấy tiếng một chiếc TV. Kèm theo đó là âm thanh vo vo bất thường và một tiếng đánh mạnh. Harvath không biết mình đang nghe thấy gì và đến gần một căn phòng, anh nghe thấy một tiếng hét.

Nhòm ra lối cửa, hy vọng một lối ra thông thoáng của anh tắt ngấm. Hai thành viên của đội Omega đang chơi bóng ở một trong những cái bàn trông tệ nhất mà Harvath từng thấy. Ngay phía sau họ là cánh cửa dẫn ra thế giới bên ngoài và hơn cả đó là sự tự do. Nhưng vấn đề là ở chỗ, trong khẩu Taser

chỉ có một viên đạn. Anh phải nghĩ thật nhanh. Anh gần hết thời gian rồi. Liếc nhìn lại chỗ góc phòng, một hình ảnh hiện lên trong óc anh. Cả hai người này đều có vũ khí nhưng Harvath ngạc nhiên về mình. Anh có thể bắt họ vào phòng và yêu cầu họ đánh xuống nền nhà nhưng chắc chắn họ sẽ không nghe lời anh. Nếu họ gọi người, anh sẽ rơi vào tình thế cực kỳ khó khăn. Anh không muốn bắn họ nói gì đến sự tự do của anh, nhưng nếu buộc phải bắn anh sẽ phải bắn. Anh có thể bắn bắn vào xương bánh chè của cả hai, nhưng tiếng súng sẽ làm những thành viên khác phát hiện ra và anh sẽ thực sự gặp rắc rối. Một khi đã bắn trước anh sẽ thực sự bị cho là mối đe dọa lớn, cần phải trung hòa. Như thế, chắc chắn anh phải ký vào giấy chứng tử của mình.

Chiếc chìa khóa rơi ra nhẹ nhàng và không hề làm người ta chú ý.

Một tiếng reo nữa vang lên và Harvath có cơ hội nhìn lại góc phòng lần thứ ba. Lại ghi được một bàn nữa và người đàn ông ghi bàn đang chuẩn bị phát bóng. Người đàn ông đối diện đang đặt cả hai tay lên chiếc cần sắt để sẵn sàng hành động. Harvath nhận thấy toàn bộ những bộ phận tay cầm đều đã biến mất và cả hai người này đều đang cầm vào sắt trơn.

Anh đã lồng một cái que thăm vào giữa hai người đàn ông khi họ chạm bàn tay đầy mồ hôi vào hai đầu sắt và để dòng điện năm mươi nghìn vôn chạy qua. Đó là một cú hạ bất ngờ khiến hai anh chàng này hoàn toàn ngạc nhiên. Anh đã giáng một vũ khí rất thông minh xuống từng người một, làm một vòng khép kín và loại trừ được vật cản cuối cùng trên con đường thoát ra của anh.

Harvath chẳng buồn để ý việc khóa tay hai người này lại. Anh vù ra cửa, thoát ra ngoài càng nhanh càng tốt. Anh khom người dưới cửa sổ, bò ra phía trước ngôi nhà rồi lấy chìa khóa của Rick Morrell trong túi anh ra. Anh nhấn nút điều khiển từ xa và thấy ánh sáng lấp lánh trên một chiếc Chevy Tahoe màu bạc. Nó sẽ là một chiếc xe hoàn hảo để anh trốn nhưng nó đã bị khóa.

Harvath lấy chùm chìa khóa khác và lặp lại quá trình vừa nãy. Hai luồng sáng khác phát ra từ chiếc SUV vút Morrell và Harvath lôi con dao đã lấy của người gác cửa bên ngoài căn phòng giam anh ra.

Sau khi chọc thủng lốp các xe khác, anh nhảy vào chiếc xe tải của người bảo vệ, đút chìa khóa vào và xoay nhưng không có hiện tượng gì cả – nói gì đến tiếng lách cách, lách cách yếu ớt từ chỗ đề, hay tiếng o o do gần hết pin.

Harvath không thể chạy bộ mà thoát được. Họ đều đã có kinh nghiệm từ những chiến dịch đặc biệt và có thể dễ dàng tìm ra anh. Hy vọng duy nhất của anh là nước. Vì họ không có thuyền, anh có thể bơi vượt họ. Tất cả những gì anh cần là một khoảng thời gian giữa anh và họ đủ xa anh kịp lên trên đất liền và đi nhờ hay ăn trộm một chiếc xe khác.

Đang định ra khỏi chiếc xe và nhảy xuống nước thì anh phát hiện ra cái công tắc chống trộm. Chỉ vài giây sau, Harvath đã lao ra đường và hướng về phía Bắc, tới D.C. và đến chỗ người đàn ông mà anh sẽ bắt phải trả lời câu hỏi của anh.

Morrell sắp bước tới cửa khi Harvath thụi vào đầu anh ta.

Morrell khụy xuống khi anh ta ngất đi và Harvath nhẹ nhàng kéo anh ta nằm xuống sàn. Sau đó anh liếc đồng hồ.

Liệu Morrell có nói thật rằng máy chủ đang tắt trong vòng mười lăm phút vừa qua không? Nếu không, những thành viên khác của đội Omega đã lao ngay vào phòng rồi. Anh đếm đến năm. Không có gì xảy ra.

Ít ra Morrell cũng đã nói thật về những chiếc camera, điều đó có nghĩa là vào lúc này, Harvath còn chưa đầy hai phút để ra khỏi ngôi nhà mà không bị người ta nhìn thấy.

Anh cầm lấy chìa khóa của người đã từng là bạn mình, tước khẩu Taser của anh ta và bắn hai phát vào cửa.

Harvath nghe thấy tiếng bước chân nặng nề của những người gác bên ngoài. Anh mở cửa, giơ khẩu Taser lên chuẩn bị bắn.

Cánh cửa bật mở, người lính gác đứng trước mặt, Harvath bóp cò. Anh ta ngã chúi vào phòng, sau khi lật người anh ta Harvath đấm lia lịa vào mặt và đầu người đàn ông khiến anh ta bất tỉnh nhân sự.

Anh tước khẩu Glock, chìa khóa, chiếc bộ đàm và một con dao gập của anh ta.

Không giống như khẩu Taser Harvath đã sử dụng ở Mexico, khẩu này có đạn dự trữ ở báng súng và Harvath nhanh chóng nạp đạn. Những con người này không được phép giết anh họ là những người đầu tiên và trước hết phải làm việc mà họ buộc phải làm. Harvath không muốn giết ai trong số họ nếu anh buộc phải giết.

Harvath thận trọng bước vào hành lang, anh có thể nghe thấy tiếng một chiếc TV. Kèm theo đó là âm thanh vo vo bất thường và một tiếng đánh mạnh. Harvath không biết mình đang nghe thấy gì và đến gần một căn phòng, anh nghe thấy một tiếng hét.

Nhòm ra lối cửa, hy vọng một lối ra thông thoáng của anh tắt ngấm. Hai thành viên của đội Omega đang chơi bóng ở một trong những cái bàn trông tệ nhất mà Harvath từng thấy. Ngay phía sau họ là cánh cửa dẫn ra thế giới bên ngoài và hơn cả đó là sự tự do. Nhưng vấn đề là ở chỗ, trong khẩu Taser

chỉ có một viên đạn. Anh phải nghĩ thật nhanh. Anh gần hết thời gian rồi. Liếc nhìn lại chỗ góc phòng, một hình ảnh hiện lên trong óc anh. Cả hai người này đều có vũ khí nhưng Harvath ngạc nhiên về mình. Anh có thể bắt họ vào phòng và yêu cầu họ đánh xuống nền nhà nhưng chắc chắn họ sẽ không nghe lời anh. Nếu họ gọi người, anh sẽ rơi vào tình thế cực kỳ khó khăn. Anh không muốn bắn họ nói gì đến sự tự do của anh, nhưng nếu buộc phải bắn anh sẽ phải bắn. Anh có thể bắn bắn vào xương bánh chè của cả hai, nhưng tiếng súng sẽ làm những thành viên khác phát hiện ra và anh sẽ thực sự gặp rắc rối. Một khi đã bắn trước anh sẽ thực sự bị cho là mối đe dọa lớn, cần phải trung hòa. Như thế, chắc chắn anh phải ký vào giấy chứng tử của mình.

Chiếc chìa khóa rơi ra nhẹ nhàng và không hề làm người ta chú ý.

Một tiếng reo nữa vang lên và Harvath có cơ hội nhìn lại góc phòng lần thứ ba. Lại ghi được một bàn nữa và người đàn ông ghi bàn đang chuẩn bị phát bóng. Người đàn ông đối diện đang đặt cả hai tay lên chiếc cần sắt để sẵn sàng hành động. Harvath nhận thấy toàn bộ những bộ phận tay cầm đều đã biến mất và cả hai người này đều đang cầm vào sắt trơn.

Anh đã lồng một cái que thăm vào giữa hai người đàn ông khi họ chạm bàn tay đầy mồ hôi vào hai đầu sắt và để dòng điện năm mươi nghìn vôn chạy qua. Đó là một cú hạ bất ngờ khiến hai anh chàng này hoàn toàn ngạc nhiên. Anh đã giáng một vũ khí rất thông minh xuống từng người một, làm một vòng khép kín và loại trừ được vật cản cuối cùng trên con đường thoát ra của anh.

Harvath chẳng buồn để ý việc khóa tay hai người này lại. Anh vù ra cửa, thoát ra ngoài càng nhanh càng tốt. Anh khom người dưới cửa sổ, bò ra phía trước ngôi nhà rồi lấy chìa khóa của Rick Morrell trong túi anh ra. Anh nhấn nút điều khiển từ xa và thấy ánh sáng lấp lánh trên một chiếc Chevy Tahoe màu bạc. Nó sẽ là một chiếc xe hoàn hảo để anh trốn nhưng nó đã bị khóa.

Harvath lấy chùm chìa khóa khác và lặp lại quá trình vừa nãy. Hai luồng sáng khác phát ra từ chiếc SUV vút Morrell và Harvath lôi con dao đã lấy của người gác cửa bên ngoài căn phòng giam anh ra.

Sau khi chọc thủng lốp các xe khác, anh nhảy vào chiếc xe tải của người bảo vệ, đút chìa khóa vào và xoay nhưng không có hiện tượng gì cả – nói gì đến tiếng lách cách, lách cách yếu ớt từ chỗ đề, hay tiếng o o do gần hết pin.

Harvath không thể chạy bộ mà thoát được. Họ đều đã có kinh nghiệm từ những chiến dịch đặc biệt và có thể dễ dàng tìm ra anh. Hy vọng duy nhất của anh là nước. Vì họ không có thuyền, anh có thể bơi vượt họ. Tất cả những gì anh cần là một khoảng thời gian giữa anh và họ đủ xa anh kịp lên trên đất liền và đi nhờ hay ăn trộm một chiếc xe khác.

Đang định ra khỏi chiếc xe và nhảy xuống nước thì anh phát hiện ra cái công tắc chống trộm. Chỉ vài giây sau, Harvath đã lao ra đường và hướng về phía Bắc, tới D.C. và đến chỗ người đàn ông mà anh sẽ bắt phải trả lời câu hỏi của anh.

Bình luận