Sách ebook được sưu tầm từ Internet, Bản quyền sách thuộc về Tác giả & Nhà xuất bản. Trang Web hiện đặt quảng cáo để có kinh phí duy trì hoạt động, mong Quý Bạn đọc thông cảm ạ.

Không Khoan Nhượng

Chương 116

Tác giả: Brad Thor

Một triệu lẻ một câu hỏi vụt qua đầu Harvath, câu hỏi chính là, làm thế quái nào mà họ tìm ra anh? Harvath biết có cố gắng đàm phán với Morrell cũng vô ích. Anh ta không quan tâm đến việc anh sắp bắt giữ được Roussard, anh ta không quan tâm đến việc Roussard đang chuẩn bị tiến hành một cuộc tấn công nữa. Mục đích duy nhất của Morrell là chụp đầu Harvath và ném anh vào ngục tối thật lâu.

Nếu có một điều Harvath đúc kết được từ cuộc sống, thì đó là sự đúng lúc và đơn giản Morrelll đã có được điều ấy. không hề cảnh báo, Harvath ngồi thụp xuống sàn, khuất khỏi tầm mắt của Rick Morrell và người của anh ta. Anh trườn bằng tay và đầu gối sang phòng khách, phòng ăn vang lên một loạt tiếng súng. Lệnh của Morrell rất rõ ràng – Harvath hoặc sống hoặc chết.

Cánh cửa trước nổ tung vào bên trong và Harvath bắn ra một loạt đạn khiến Morrell và người của mình chạy tán loạn tìm chỗ nấp.

Vừa bắn thêm vài loạt đạn vừa chạy, Harvath ra đến cầu thang lớn và lao lên. Tới phòng ngủ chính, anh nghe thấy tiếng chân rầm rập leo lên cầu thang. Không còn thời gian để đặt chướng ngại vật ở cửa chặn họ lại. Harvath cần duy trì thế dẫn đầu hiện giờ.

Lao qua phòng ngủ, anh đóng cửa, tới chỗ chiếc tủ đứng và phòng tắm, anh xông thẳng đến cánh cửa kiểu Pháp dẫn ra ban công nhỏ.

Sau khi kiểm tra xem có dấu hiệu nào của người của Morrell trên mặt đất bên dưới không, Harvath nhảy qua lan can bằng đá xuống mái nhà dốc cheo leo.

Mái nhà trơn rất khó bám. Harvath cứ thế bị trượt đi trên đường leo xuống. Anh muốn trèo xuống gara để từ đó xuống mặt đất, nơi anh có thể trở lại khu rừng. Tuy nhiên, mọi việc diễn ra không theo kế hoạch đã định.

Còn cách gara ba mét, chân Harvath dẫm lên một viên gạch trơn khiến anh mất thăng bằng.

Anh lao nhanh xuống dưới, va vào mép mái nhà trước khi bay vào không trung. Harvath cố lấy lại thăng bằng nhưng anh đã lao đi với tốc độ quá lớn.

Anh chạm đất ở nửa người bên trái, cú va chạm khiến không khí trong phổi bị nén xuống. mặc dù lớp lá phủ bên dưới rất dày, nhưng nếu đầu anh chạm đất trước, cổ anh sẽ gãy nát. Dù lúc ấy không cảm thấy may mắn, nhưng quả đúng Harvath cảm thấy rất may.

Tuy vẫn còn nhức óc sau cú ngã và không thể thở được, nhưng anh biết anh cần phải đi tiếp nếu không anh sẽ chết.

Anh hít thở một hơi thật sâu, cố gắng để ôxi tràn ngập phổi. Khi lồng ngực phập phồng, anh thấy khẩu súng nắm trong vũng bùn cách đó vài mét.

Anh trườn về phía khẩu súng và khi các ngón tay chạm vào nó, anh cảm thấy không khí đang trở lại với các lá phổi của anh.

Sau khi đứng lến và chắc chắn mình đang ở dưới cửa sổ, anh chạy thẳng về phía gara. Tới nơi, anh đứng dựa lưng vào bức tường đá mát lạnh. Nâng khẩu H&K lên ngang ngực, anh lếc nhanh vào trong góc.

Hai người của Morrell đang tìm anh trên mặt đất, một người tiến về phía anh đã chạy. Diễn tả bằng một từ, đúng là Harvath rất đen.

Một triệu lẻ một câu hỏi vụt qua đầu Harvath, câu hỏi chính là, làm thế quái nào mà họ tìm ra anh? Harvath biết có cố gắng đàm phán với Morrell cũng vô ích. Anh ta không quan tâm đến việc anh sắp bắt giữ được Roussard, anh ta không quan tâm đến việc Roussard đang chuẩn bị tiến hành một cuộc tấn công nữa. Mục đích duy nhất của Morrell là chụp đầu Harvath và ném anh vào ngục tối thật lâu.

Nếu có một điều Harvath đúc kết được từ cuộc sống, thì đó là sự đúng lúc và đơn giản Morrelll đã có được điều ấy. không hề cảnh báo, Harvath ngồi thụp xuống sàn, khuất khỏi tầm mắt của Rick Morrell và người của anh ta. Anh trườn bằng tay và đầu gối sang phòng khách, phòng ăn vang lên một loạt tiếng súng. Lệnh của Morrell rất rõ ràng – Harvath hoặc sống hoặc chết.

Cánh cửa trước nổ tung vào bên trong và Harvath bắn ra một loạt đạn khiến Morrell và người của mình chạy tán loạn tìm chỗ nấp.

Vừa bắn thêm vài loạt đạn vừa chạy, Harvath ra đến cầu thang lớn và lao lên. Tới phòng ngủ chính, anh nghe thấy tiếng chân rầm rập leo lên cầu thang. Không còn thời gian để đặt chướng ngại vật ở cửa chặn họ lại. Harvath cần duy trì thế dẫn đầu hiện giờ.

Lao qua phòng ngủ, anh đóng cửa, tới chỗ chiếc tủ đứng và phòng tắm, anh xông thẳng đến cánh cửa kiểu Pháp dẫn ra ban công nhỏ.

Sau khi kiểm tra xem có dấu hiệu nào của người của Morrell trên mặt đất bên dưới không, Harvath nhảy qua lan can bằng đá xuống mái nhà dốc cheo leo.

Mái nhà trơn rất khó bám. Harvath cứ thế bị trượt đi trên đường leo xuống. Anh muốn trèo xuống gara để từ đó xuống mặt đất, nơi anh có thể trở lại khu rừng. Tuy nhiên, mọi việc diễn ra không theo kế hoạch đã định.

Còn cách gara ba mét, chân Harvath dẫm lên một viên gạch trơn khiến anh mất thăng bằng.

Anh lao nhanh xuống dưới, va vào mép mái nhà trước khi bay vào không trung. Harvath cố lấy lại thăng bằng nhưng anh đã lao đi với tốc độ quá lớn.

Anh chạm đất ở nửa người bên trái, cú va chạm khiến không khí trong phổi bị nén xuống. mặc dù lớp lá phủ bên dưới rất dày, nhưng nếu đầu anh chạm đất trước, cổ anh sẽ gãy nát. Dù lúc ấy không cảm thấy may mắn, nhưng quả đúng Harvath cảm thấy rất may.

Tuy vẫn còn nhức óc sau cú ngã và không thể thở được, nhưng anh biết anh cần phải đi tiếp nếu không anh sẽ chết.

Anh hít thở một hơi thật sâu, cố gắng để ôxi tràn ngập phổi. Khi lồng ngực phập phồng, anh thấy khẩu súng nắm trong vũng bùn cách đó vài mét.

Anh trườn về phía khẩu súng và khi các ngón tay chạm vào nó, anh cảm thấy không khí đang trở lại với các lá phổi của anh.

Sau khi đứng lến và chắc chắn mình đang ở dưới cửa sổ, anh chạy thẳng về phía gara. Tới nơi, anh đứng dựa lưng vào bức tường đá mát lạnh. Nâng khẩu H&K lên ngang ngực, anh lếc nhanh vào trong góc.

Hai người của Morrell đang tìm anh trên mặt đất, một người tiến về phía anh đã chạy. Diễn tả bằng một từ, đúng là Harvath rất đen.

Bình luận
× sticky