Ch. 31
“Lát tối chúng ta đi đâu ăn đây?” Allie vừa nói vừa ôm lấy cánh tay của Bi ra chiều nũng nịu.
Bi quay sang Allie mỉm cười “Em muốn đi đâu thì chúng ta đi đó.” Rồi anh quay sang Kyo nhìn cô bằng đôi mắt lạnh lùng “Em thấy đó anh và Allie đang rất hạnh phúc, tình cảm của anh đối với em đã kô còn nữa, em hãy về đi.”
Kyo quay sang nhìn Allie đang tuơi cười hạnh phúc bên cạnh Bi thì có phần hơi sững sờ vì tới bây giờ cô mới biết được thì ra Allie chính là con gái của chủ tịch tập đoàn công ty này. Tuy là Bi lúc nào cũng dùng những lời nói lạnh lùng đối với cô nhưng kô hiểu sao Kyo lại kô giận chút nào mà trái lại cô càng thương anh nhiều hơn nữa, tự sâu trong trái tim cô cảm thấy chua xót cho Bi, anh chắc chắn là có nổi khổ gì khó nói cho nên mới dùng mọi lời lẽ xua đuổi cô mà thôi.
Cô bước tới gần Bi nhìn sâu vào đôi mắt anh, rồi từ từ ngả đầu lên ngực anh, đứng im lặng để lắng nghe nhịp đập của trái tim anh đang thổn thức. Kyo bắt đầu khóc, những giọt nước mắt rơi lả chả trên 2 má cô.
“Anh kô phải từng nói em là ngừi hiểu anh nhất hay sao? Em biết những lời nói ngoài miệng của anh kô phải là lời thật lòng, trái tim của anh đang đập mạnh đủ chứng tỏ anh vẫn còn yêu em.”
Cô nhắm mắt lại để cho những giọt nước mắt đuợc tự do chảy xuống cho vơi sự nhớ nhung bấy lâu nay cô đã ôm ấp. Bi muốn đưa tay lên ôm Kyo vào lòng, muốn nói với cô là anh rất yêu cô nhưng lý trí lại cho biết anh kô thể nào làm cô phải khóc vì anh thêm 1 lần nữa.
“Cho dù anh có đối xử với em thế nào thì cũng kô bao giờ thay đổi được tình yêu của em. Chúng ta kô thể sống bên nhau đó cũng là số phận, em tôn trọng quyết định của anh. Chỉ cần ngày nào trong 1 góc nhỏ của trái tim anh còn có em thì em cũng sẽ kô bao giờ quên anh đâu.”
Dứt lời cô từ từ đi ra xa, lau khô những giọt lệ ở 2 bên má rồi nhìn Bi với đôi mắt yêu thương, xong rồi lại nhìn sang Allie nhẹ nhàng nói.
“Mong là cô sẽ đem tới hạnh phúc cho anh ấy, tôi sẽ luôn chúc phúc cho 2 ngừi.”
Thà rằng Kyo hãy dùng những lời nói nặng để cho anh giảm bớt đau khổ trong lòng, nhưng trái lại cô kô làm vậy mà còn đi chúc phúc cho anh càng khiến cho anh cảm thấy nợ cô nhiều hơn nữa. Kyo nói đúng lắm cho dù 2 ngừi kô thể sống bên nhau nhưng trong tim của cả 2 vẫn luôn nhớ về đối phương, tình yêu của họ bền bỉ hơn bất cứ thứ gì trên đời. Allie thấy Bi im lặng nhìn theo bóng dáng của Kyo thì ghen tức ở trong lòng. “1 năm qua mình lúc nào cũng trao trọn tình yêu cho ảnh cứ tưởng là ảnh đã quên được Kyo kô ngờ trái tim của ảnh vẫn kô có chỗ nào dành cho mình.” Allie chua xót nghĩ thầm.
~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~
“Chị đã hỏi cho ra lẽ chưa, tại sao ảnh mất tích 1 năm bây giờ quay về lại sắp đám cưới với ngừi khác?” Ariel vừa dỗ cho Jack nín khóc vừa gặng hỏi Kyo.
Nhưng Kyo kô có phản ứng gì cả, cũng kô buồn trả lời Ariel. Thái độ của cô càng làm cho Ariel nóng ruột “Đừng có im lặng như vậy, chị nói gì đi chứ?
Kyo lắc đầu mỉm cười “Ariel àh, tôi quyết định sẽ đi du lịch khắp thế giới, chắc là trong khoảng thời gian tới sẽ kô có mặt ở đây đâu. Nè chị nghĩ coi nên đi đâu trước? Tôi định sẽ ghé qua HQ chơi 1 chuyến rồi qua Hy Lạp tham quan, sau đó….”
“Chuyện đã tới nước này mà chị còn có tâm tình để đi du lịch hay sao? Kô phải là yêu quá rồi tinh thần có vấn đề đó chứ?”
Kyo đưa tay ra tỏ ý muốn bế bé Jack, Ariel trao Jack cho Kyo. Vừa bế đứa bé trong tay thì Kyo đổi sang đề tài khác kô muốn nhắc tới chuyện của Bi nữa.
“Dễ thương quá, nè 2 ngừi có định sanh thêm vài đứa nữa hay kô? Tôi thấy Jack giống Joseph nhiều hơn, gương mặt đẹp trai, đôi mắt to đen.” Thằng bé như là hiểu được Kyo đang khen nó nên nở 1 nụ cười toe tét nhìn Kyo.
“Ê, Jack nhìn tôi cười đó.” Rồi Kyo hôn lấy hôn để lên đôi má bầu bĩnh của Jack. “Nó chỉ giống chị ở cái miệng cười có duyên thôi, thừa hưởng những cái đẹp ở ba má nhất định mai này lớn lên sẽ hớp hồn nhiều cô.”
Ariel lắc đầu chịu thua trước sự lạc quan của Kyo “Nếu chị thích em bé như vậy hay là mau mau lấy chồng, sanh con đi, kô cần phải hâm mộ tôi đâu. 1 đứa là tôi đã cực lắm rồi chị còn kêu sanh thêm vài đứa, hơn nữa tôi với Joseph chưa nghĩ tới việc đó, đợi cho Jack lớn khoảng 2,3 tuổi thì mới tính.”
Kyo mỉm cuời gian trá nhìn Ariel “Biết đâu được khi tôi đi du lịch về chị đã có 1 bầy con nhỏ rồi, hahaha.”