Ở nhà thì Ariel kiếm Kyo để tâm sự còn ở công ty thì Joseph đang ngồi trong văn phòng trò chuyện với Bi.
“Lâu rồi kô gặp, đột nhiên trở về lại đám cưới với Allie là thế nào? Kô phải lúc trước anh cho biết là chỉ coi Allie là bạn hay sao, ngừi mà anh yêu thật sự mới là Kyo mà.”
Bi đặt bút vẽ xuống nhìn Joseph rồi lại típ tục vẽ “Anh cũng nói đó là lúc trước mà, làm ngừi khó tránh sự thay đổi, lúc trước kô yêu kô có nghĩa là mai này cũng kô.”
Joseph giật cây viết trên tay Bi xuống, rồi giận dữ nói.
“Anh có biết là Kyo đau khổ tới chừng nào hay kô? Khi kô thấy anh liên lạc với cô ấy thì cổ đã đi Canada kiếm anh kô biết là đã đi bao nhiêu lần. Nhưng lần nào cũng đều thất vọng trở về mặc dù vậy cổ kô bao giờ nản lòng vẫn tin tưởng vào tình yêu của anh, vậy mà bây giờ anh cho cổ đuợc cái gì ngoài sự phản bội và đau khổ.”
“Joseph àh, có nhiều chuyện kô phải mình muốn là được.” Bi thở dài buồn bã “Lúc tôi qua Canada sức khỏe kô tốt vì chưa thích nghi được với cái lạnh cắt da bên đó, cứ bị bịnh liên miên. Trong cái lúc mà tôi cần sự giúp đỡ nhất thì Allie đã xuất hiện như 1 cứu binh. Mỗi ngày cô ấy đều tới chăm sóc cho tôi….”
“Vì như vậy mà anh đã thay lòng đi yêu Allie?” Joseph chau mày ngắt lời Bi.
“Kô phải. Có 1 lần tôi bị bệnh phải uống thuốc, trong cơn mơ màng lúc Allie tới nhà để chăm sóc cho tôi chắc có lẽ do tác dụng phụ của thuốc mà tôi đã nhìn lầm Allie thành Kyo…” Bi kể về quá khứ với nỗi hối hận tràn ngập trong lòng.
Joseph ngắt lời “2 ngừi đã… sống chung với nhau?”
“Tôi cũng kô biết… tôi chỉ nhớ là mình đã nắm tay của Allie, rồi sau đó khi thức dậy thì cô ấy đang nằm bên cạnh tôi. Chuyện đã lỡ xảy ra tôi kô biết phải tính sao, 1 mặc tôi kô muốn phản bội Kyo mặc khác tôi kô muốn Allie phải thiệt thòi. Hơn nữa đã mấy lần cô ấy định tự tử vì thương con gái nên ba cô ta đã năn nỉ tôi đám cưới với cổ.”
“Và anh đã hứa?”
Bi gật đầu “Đáng lẽ tôi cũng kô muốn nhận lời nhưng ông ấy đã giúp đỡ tôi rất nhiều bên Canada, vì lẽ đó tôi đã ưng thuận đám cưới với Allie.”
Joseph ngao ngán nhìn Bi, cảm thông cho hoàn cảnh của anh “Vậy tại sao anh kô nói thật mọi chuyện với Kyo?”
“Còn gì để mà nói, tôi đã kô còn xứng đáng với tình yêu của cổ, hơn nữa ngày mai tôi đã kết hôn rồi, kô muốn Kyo vì tôi lại chịu thêm bất cứ nỗi đau nào nữa.”
Bi lại típ tục hoàn thành bản thiết kế mà anh đang vẽ dang dở, thật ra thiết kế này là anh dành cho Kyo, từ trước tới giờ anh lúc nào cũng mong cô có thể trở thành ngừi mẫu mặc những bộ đồ do chính anh thiết kế cho nên anh đã giữ lại hết cho riêng mình những thiết kế mà anh vẽ cho Kyo. Chuyện này chỉ có 1 mình anh biết mà thôi, đáng lẽ anh định sau khi du học về rồi sẽ nói với Kyo nhưng có lẽ cuộc đời này cô cũng sẽ kô bao giờ biết được.