Không cần đoán, khẳng định là cao thủ trung thành với Đột Lợi lẻn vào hoàng cung ám sát, báo thù cho hắn.
Đám người Lôi Mị còn đang ngủ, hắn xem qua thủ hạ thụ thương của mình. Trong số bốn người, có hai người nội thương trầm trọng. Tuy rằng có người thay phiên quán thâu chân khí nội gia chữa thương, nhưng ít ra cũng cần ba, bốn ngày mới có thể đi lại.
Hắn vốn định sau khi trời sáng sẽ khởi hành trở lại Trung Nguyên, xem ra còn phải kéo dài vài ngày nữa.
Đã ra ngoài lâu như vậy, trong lòng vô cùng nhớ nhung những người ở Trường An.
Say rượu mới tỉnh, đầu đau như búa bổ, khắp người toàn là mùi rượu, khó chịu vô cùng.
Uống liền một lúc mấy bát trà tỉnh rượu, hắn thư thái ngâm mình trong bồn tắm được trang hoàng hết sức tráng lệ, thực sự là sáng khoái tận trời.
Bồntrang trí hết sức lộng lẫy xa hoa, so với bồn tắm dành cho Quý phi nương nương Đường Huyền Tông sủng ái ngự dụng chỉ có hơn chứ không kém. Đột Lợi thực sự là một tên vô cùng biết cách hưởng thụ, đáng tiếc hắn mệnh đoản, vô phúc hưởng thụ.
Hắn híp mắt thư thái, nằm trong nước ấm, thình lình nghe có tiếng bước chân nhẹ nhàng, vừa trợn mắt nhìn không khỏi ngẩn ra.
Hai nàng cung trang mỹ lệ, mặt hoa ửng đỏ hàm xuân, đôi thu ba khiến kẻ khác điên đảo tâm thần đang chăm chú theo dõi hắn.
Các nàng không phải hai phi tử đêm qua hầu hạ Thiết Bố Đô uống rượu sao? Tại sao lại chạy tới đây nữa?
Nhìn ánh mắt hai nàng, thật giống như hai đầu mẫu lang động dục, tùy thời đều có thể nhào đến cắn xé hắn vậy.
Đường Tiểu Đông cả kinh vội vàng lặn sâu trong nước.
– Các nàng…
Hai ái phi của Thiết Bố Đô cười khẽ:
– Bọn thiếp đêm qua phụng mệnh hầu hạ công tử, lại bị thích khách quấy nhiễu, không thể khiến công tử tận hứng. Hôm nay đặc biệt đến để đền bù. Hì hì…
Nói không thể khiến công tử tận hứng, chẳng bằng nói luôn là bản thân còn chưa có thỏa mãn, hiện tại đúng là thời cơ tốt ngàn năm khó gặp, đương nhiên không chịu buông tha.
Đầu óc Đường Tiểu Đông vẫn còn đang có chút trì độn, mãi lúc lâu sau mới kịp phản ứng.
– Ừ, hình như Thiết Bố Đô đêm qua có từng nói như vậy, thảo nào trong lúc mình ngủ mơ mơ màng màng còn gặp được mộng xuân, mơ tới mình và Mị nhi, Nhu biểu muội song phi, thì ra là hai nàng…
ĐCM, để nữ nhân sủng ái của mình bồi nam nhân khác trên giường, Thiết Bố Đô này thực sự là loại siêu cấp nón xanh?
Móa! Đánh chết lão tử cũng không làm chuyện ngu ngốc như vậy!
Ngây người một lúc, hai phi tử lập tức lấy tốc độ nhanh nhất trong đời mình cởi hết quần áo, tự mình lột sạch không còn chút gì, nhảy vào trong bồn, một trước một sau kẹp Đường Tiểu Đông vào chính giữa.
Cái loại cảm giác muốn chết này, khiến Đường Tiểu Đông sảng khoái đến run rẩy cả người.
Đáng trách chính là Thiết Bố Đô cam nguyện mang cặp sừng siêu lớn, thật sự là thịnh tình không thể chối từ, nếu không sẽ thật có lỗi với người ta. Hắc hắc…
Hơn nữa, cảm giác đã lâu không có mùi thịt, ngẫu nhiên phát tiết không có gì quan trọng. Hai mỹ nhân này dung mạo tú lệ, da thịt nhẵn nhụi mịn màng, cũng không phải loại hoa dại bình thường, chỉ cần không cho Lôi Mị biết là được rồi.
Miếng ngon đưa tới tận miệng còn không ăn, chẳng phải là ngu ngốc sao?
Hắn nửa điểm cũng không khách khí, trái ôm phải ấp, ở ngay trong nước chơi trò song phi.
Hai phi tử sớm đã xuân tâm nhộn nhạo, thủy triều tràn ngập, căn bản không cần màn dạo đầu, trực tiếp lên ngựa xung trận.
Ba người trần trụi ngay trong bồn tắm đùa giỡn quay cuồng, dây dưa không dứt, dâm thanh lãng ngữ, xuân thủy dào dạt cuộn trào mãnh liệt, cuồn cuộn không ngừng.
Khi Đường Tiểu Đông thần thái phấn chấn từ trong nhà tắm đi ra đã gần đến chạng vạng.
Một trận chiến này, mất đúng nửa ngày thời gian. Nếu như không phải lo lắng Lôi Mị tìm đến, hắn thật đúng là muốn tiếp tục chiến đấu.
Hai phi tử của Thiết Bố Đô so với oán phụ thâm cung còn dâm đãng hơn. Đại mẫu lang mười năm đói khát, hận không thể một lần nuốt chửng hắn. Chỉ là, cuối cùng, người thắng cuộc lại là hắn. Hắc hắc…
Hai phi tử cực độ thỏa mãn, cứ trần truồng như vậy nằm úp sấp cạnh bồn tắm, mê mệt ngủ say, sét đánh cũng không tỉnh. Tích Hoa Bí Quyết thực là lợi hại. Cáp cáp…
Buổi tối lại tiếp tục bày quốc yến, Thiết Bố Đô mang thương tích chủ trì. Vừa thấy mặt Đường Tiểu Đông liền chớp chớp con mắt, giơ ngón cái lên với hắn.
Dù Đường Tiểu Đông mặt dày cũng phải đỏ lên, trong lòng càng cảm thấy kỳ quái.
Người này mang cặp sừng lớn như vậy, vì sao vẫn có thể vui vẻ được?
Hắn không biết trong hoàng cung đại thảo nguyên này, phi tử được Đại Hãn sủng hạnh so với ba nghìn mỹ nhân trong hậu cung của Đường Huyền Tông còn nhiều hơn. Thiết Bố Đô có trâu bò hơn nữa cũng chống đỡ không nổi nhiều ái phi như vậy. Để lôi kéo tâm phúc
thân tín, một vài phi tử thường phụng mệnh hầu hạ những đại thần, đại tướng quân này. Điều này đối với họ xem ra, cũng chẳng có gì lạ.
Chỉ bất quá, sức chiến đấu của Đường Tiểu Đông cường hãn dọa người, cũng khiến Thiết Bố Đô đố kỵ không ngớt.
Nam nhân trâu bò đến mức này, không biết đã câu dẫn hồn phách bao nhiêu dâm phụ?
Thiết Bố Đô có thương tích trên người, hơn nữa còn say rượu, ngửi mùi rượu là có cảm giác buồn nôn, cho nên chỉ nhấp môi mấy chén nhỏ.
Đường Tiểu Đông thì ngược lại, tinh lực dồi dào, phạt rượu, kính rượu, ai đến cũng không cự tuyệt, khiến Thiết Bố Đô vừa thấy liền đố kỵ không ngớt.
Khí lực của người này, thực sự là phi thường a…
Trong tiệc rượu không thấy Vương Ngạo Phong, hỏi ra mới biết, sáng sớm Vương Ngạo Phong đã mang theo người của hắn lên đường trở lại Trung Nguyên rồi.
Đương nhiên còn kèm với một chút bồi thường Thiết Bố Đô cho hắn.
Tổn thất hàng hóa này không phải Thiết Bố Đô gây ra, hắn cũng không nhận, tuy nhiên, Thiết Bố Đô vẫn cực lực phân chia một nửa, rốt cục vì chút nghĩa khí này, hắn buộc phải nhận.
Đường Tiểu Đông từ miệng Thiết Bố Đô biết được, hắn và Vương gia vẫn đang còn hợp tác trên lĩnh vực sinh ý, hơn nữa còn hứa hẹn cấp cho Vương gia một vài ưu đãi,
không khỏi cực lực xoa xoa mặt. Đọc Truyện Online Tại https://sachvui.com
Thiết Bố Đô cười ha ha nói:
– Ngươi mới chính là huynh đệ tốt Thiết Bố Đô ta thực lòng kết bái, ưu đãi so với Vương gia đương nhiên khá hơn nhiều. Hắc! Trong một ngày một đêm Thiết Bố Đô ta tại vị Đại Hãn, huynh đệ ngươi đã hưởng thụ loại ưu đãi này rồi.
– Đây mới đúng là bạn thân!
Đường Tiểu Đông hài lòng cười ha ha.
Thiết Bố Đô cho thương đội của hắn ưu đãi thật lớn, chỉ tính thuế quan một thành, bất kể đi qua bao nhiêu tòa thành đều cũng chỉ tính thuế quan một lần.