Minh bạch tầng quan hệ này, Đường Tiểu Đông âm thầm thở phào nhẹ nhõm, ha ha cười nói:
– Lưu đại nhân, phải nói lệnh công tử tăng cường tán tỉnh a, bí quyết lớn nhất của tán gái chính là da mặt dày, phải chơi trò quấn chặt không tha, hắc hắc…
Mặc dù Lưu Hỉ là con trai thái thú đại nhân, thế nhưng là một người thành thật, không ngang tàng hống hách gì đó, nếu Thư Tiệp có thể gả cho hắn, có thể coi như quy túc tốt, hơn nữa hắn cũng không cần lo lắng Thư Tiệp quấn lấy hắn, mừng rỡ thoải mái.
Có ba trăm lượng hoàng kim tướng gia ban thưởng, lượng tài chính khởi động tới Trường An phát triển hẳn là đủ rồi, cho dù nội y kiếm ít một chút cũng không thành vấn đề, trong lòng lo lắng Hoắc Hàn Yên, hận không thể lập tức lên đường.
Thời gian như nước chảy, khoảng cách tới thời điểm Đường Tiểu Đông dự định triển lãm bán hàng nội y còn mười ngày, vé vào cửa xem diễm vũ vẫn bán sạch sẽ hàng ngày, nhưng người chờ bên ngoài cửa đã không còn tấp nập như trước, mấy thanh lâu có danh tiếng khác đã kéo đi một ít khách hàng, chỉ là không xảy ra cạnh tranh ác ý, ai cũng muốn kiếm tiền, vì vậy vé vào cửa vẫn cao như trước, hơn nữa có thêm một tầng quan hệ với thái thú đại nhân, mấy thanh lâu không dám dẫn đầu hạ giá.
Cắt thêu nội y cũng đã gần xong, mười lăm người mẫu nội y đã được huấn luyện hoàn tất, công tác tiếp theo chính là mời người viết thiệp mời, gửi tới những nhà giàu có trong thành, còn có một ít kẻ có tiền phụ cận châu huyện thị thành Lôi Châu, chỉ cần là có kẻ tiền, đều gửi giống nhau, quảng cáo cũng đã được dán tại cửa thành, một lần nữa khiến toàn thành chấn động không nhỏ.
Địa điểm triển lãm bán hành được chọn tại giáo vũ trường trong thành, bởi vì nhân thủ không đủ nghiêm trọng, Đường Tiểu Đông đăng môn bái phỏng thái thú đại nhân thỉnh cầu hỗ trợ, cũng lưu lại hai nghìn lượng bạc trắng mời công nhân tới dựng sân khấu, bàn ghế, rào chắn, các bàn ghế dài, binh sĩ duy trì trật tự.
Một ngày cuối cùng dựng xong sân khấu, Đường Tiểu Đông vận chuyển toàn bộ nội y thành phẩm đã chuẩn bị xong, do Thạch Sùng Vũ phụ trách, Lôi Mị và Đường Điềm tự mình canh gác, còn để mấy hộ viện trông cửa cũng tới hiệp trợ, trong ngoài rào chắn còn có trọng binh thái thú đại nhân phái tới canh gác, đề phòng sâm nghiêm như vậy, sợ rằng một con ruồi cũng không thể bay vào được
Trước đó vài ngày, đã có rất nhiều người nhận được thiếp mời lục tục chạy tới thành Lôi Châu dừng chân, vừa xem diễm vũ vừa kiên trì chờ đợi triển lãm bán hành tiến hành, tuy rằng trên thiệp mời không hề ghi rõ vật phẩm triển lãm bán hàng là cái gì, thế nhưng lại dùng ngôn từ cực kỳ có lực mê hoặc tâm thần câu dẫn lòng hiếu kỳ, đều khiến mọi người tới xem xét tới tột cùng.
Mấy ngày qua bận tới thiên hôn địa ám, dù bận bù cổ cũng liên tục qua lại hương khuê của La Mạn, sau khi chuẩn bị xong toàn bộ công tác, cùng với ban ngày ban đêm chạy tới đại chiến vài trận với nàng, khiến bản thân rơi vào tình trạng kiệt sức mới chui vào trong giáo vũ trường, tùy tiện tìm một địa phương ngả lưng ngủ vùi.
Đang trong lúc mơ mơ màng màng bị người đánh tỉnh, phát hiện trời đã sáng choang, tất cả mọi người đều có vị trí và cương vị riêng, mười lăm người mẫu nội y đã sớm hóa trang tốt, mặc các loại nội y gợi cảm chờ một bên.
Nghe được tiếng hò hét rầm rĩ bên ngoài, Đường Tiểu Đông xốc rèm lều bước ra ngoài nhìn, thỏa mãn nở nụ cười.
Dãy ghế dài hai bên và trước mặt sân khấu đã sớm đầy người, một mảng lớn đông nghịt, bên ngoài rào chắn càng chật ních người xem náo nhiệt, khiến giáo vũ trường vốn vô cùng rộng lớn lại trở thành chật như nêm cối, khiến các binh sĩ duy trì trật tự luôn luôn khẩn trương như lâm đại địch.
Lúc châm ngòi pháo, do Kha Vân Tiên đứng ra chủ trì, giản lược giải thích một lượt, dưới sự thúc giục điên cuồng của mọi người, theo đó là tiếng nhạc tấu điên cuồng vang lên, toàn trường tức khắc yên lặng, tất cả các ánh mắt đều hoàn toàn tập trung vào sân khấu.
Rèm vải sân khấu mở rộng, bên trong để lộ các cô nương gần như bại lộ toàn thân, mềm mại bước lên, toàn trường ồ lên.
Những bước tiến mềm mại phối hợp với khúc nhạc nhịp tương ứng, trong lúc bước đi, eo nhỏ giãy dụa, đón gió phiêu bềnh, không chỉ tràn đầy thanh xuân sức sống, càng có ý nhị liêu người thần bí.
Một tấm khăn che mặt màu đen che đi chân diên mục của các cô nương, chỉ để lộ đôi con mắt đẹp với thần tình ngượng ngùng, thân thể trong suốt như ngọc chỉ có hai khối vải lụa hình trứng màu đen che ngực, sườn khối vải thêu các loại hoa văn tinh mỹ, do hai sợi dây cũng màu đen kết nối lại, buộc chặt trên vai, để lộ bộ ngực cao vút và đường con mê người.
Bên dưới cái rốn rất tròn chính là vải lụa hình tam giác màu đen, thuê cánh hoa tinh mỹ vừa vặn che đi bộ phận yếu hại, như ẩn như hiện, phá lệ câu hồn đoạt phách. Mảnh vải màu đen phía sau bao chặt lấy đôi bờ mông tròn tại tuyết trắng, nhắn giãy dụa, để lộ đường cong tuyệt mỹ khiến người khác phải hoa mắt.
Nói chung, thân thể tuyết trắng như ngọc phối hợp với nội y gợi cảm màu đen, tràn ngập mê hoặc ma quỷ, phi thường gợi cảm liêu người, câu hồn đoạt phách.
Cách ăn mặc kinh thế hãi tục như vậy, khiến toàn trường hoàn toàn vắng vẻ, có người trừng mắt há mồm, có người mở lớn miệng chảy nước miếng, có người chảy máu mũi, trong lúc bất tri bất giác đều đứng hết lên.
Nói chung trừng rớt vô số tròng mắt, nước bọt chảy thành dòng, máu mũi phun khắp trời, vô số túp lều nhỏ dựng đứng, trăm thái sắc lang, tất cả đều hiển lộ rõ ràng. Bạn đang đọc truyện được lấy tại TruyệnFULL.vn chấm cơm.
Phản ứng của khán giả khiến mọi người phi thường thỏa mãn, Kha Vân Tiên vẫn bộ dáng biểu tình bất an, lo lắng số lượng tiêu thụ.
Có tướng gia ban cho ba trăm lượng hoàng kim, Đường Tiểu Đông tuyệt đối không lo lắng, cho dù giá cả giảm xuống một chút cũng không thành vấn đề, tâm của hắn đã sớm bay tới Trường An, số lương tiêu thụ vừa vặn bù vốn cũng ok.
Cô nương thứ nhất lên sân khấu còn có chút ngượng ngùng bất an, nhưng bước tiến không nhiều lỗi, biểu hiện coi như không tồi, để hắn rất thỏa mãn, chỉ là thế nào cũng cảm giác có chút là lạ, dường như thiếu cái gì đó.
Kiểu tóc, nội y, bước tiến không có vấn đề gì, tuy rằng không nhìn thấy biểu tình, thế nhưng thần tình ngượng ngùng trong mắt có ý nhị động nhân khác, coi như không tồi, tư thái đường cong càng không sai, ánh mắt rơi vào giày vải màu hồng của các cô nương, rốt cuộc cũng phát hiện chỗ có vấn đề.
Là giày cao gót, giày cao gót giúp nữ nhân trong lúc bước đi có vẻ đặc thù riêng, không chỉ để lộ vẻ xinh đẹp tuyệt chân của đường cong chân nhỏ, càng để lộ khí chất lãng mạn, thần bí, ưu nhã, cao quý trong thiên tính của nữ nhân.
Loại khí chất quý tộc này thường thường có thể khiến mọi người có cảm giác mới mẻ, siêu phàm thoát tục.
Cũng giống như khí độ vương giả trong nam nhân sẽ khiến mọi người phải kính phục, khí chất quý tộc của nữ nhân cũng dễ dàng khiến nam nhân sản sinh cảm nhận ngưỡng mộ, thậm chí là sùng bái, cũng bởi vì vậy khiến nam nhân ái mộ càng thêm hưng phấn. Cảm nhân ái mộ hoặc là cảm nhận hưng phấn, thay đổi một cách nói thông tục chính là gợi cảm.
Đi giày vải mặc nội y như thế này, trong mắt của hắn có vẻ không ra cái gì, thảo nào cảm giác có chút là lạ, thực sự cẩn thận mấy cũng co sơ sót a.
ương thứ hai lên sân khấu, trên người mặc bộ nội y màu hồng, cộng thêm váy ngủ mỏng như cánh ve, đường cong lồi lõm và làn da trắng trẻo như tuyết ẩn hiện, đặc biệt xinh đẹp. Eo thon nhỏ theo gió lay động, toàn thân giống như ngọn lửa hừng hực di động, thiêu đốt thần tinh căng thẳng của mỗi người.
Ăn mặc và biểu diễn như vậy dùng kinh thế hãi tục để hình dung cũng không quá đáng, càng khiến cơ thể của tất cả khán giả, thậm chí là tinh thần cũng banh ra, một khắc cũng không chịu thả lỏng.
Tất cả khán giả đều thở hồng hộc, các cô nương một người nối tiếp một người bước lên đài biểu diễn, một bộ lại một bộ nội y với hình thức màu sắc gợi cảm khác nhau, phối hợp với váy ngủ mỏng manh, kích thích thần kinh mọi người, chấn động linh hồn.
Màu đen tượng trưng cho tà ác, tràn ngập mê hoặc thần bí yêu dị. Màu hồng nhiệt tình cao quý, giống như ngọn lửa thiêu đốt thần kinh. Màu trắng đại biểu cho thuần khiết, tạo thành một loại mê hoặc quyến rũ riêng biệt. Màu thủy lan giống như không cốc u lan, trong điềm tĩnh không mất đi vẻ mờ ám. Màu vàng nhạt tạo thành thanh tao lịch sự, trong ngọt ngào tràn ngập ngu tình giống như nước.
Nói chung, nội y gợi cảm với màu sắc, kiểu dáng đa dạng khác nhau, xinh đẹp, câu hồn nhiếp phách, chấn động linh hồn mỗi một khán giả.
Mười lăm người mẫu nội y đứng trên đài, thỉnh thoảng bày ra các loại tạo hình, thi triển hết dáng người tuyệt mỹ, hấp dẫn ánh mắt khán giả.
Toàn trường hoàn toàn yên lặng, tất cả khán giả còn chưa kịp hoàn hồn trở lại, Kha Vân Tiên đúng lúc lên đài, dựa theo Đường Tiểu Đông biên diễn từ trước, phát biểu những lời quảng cáo cực độ kích động và mê hoặc.
– Biểu ca, những cái này… Rốt cuộc là huynh làm sao nghĩ được?
Đường Điềm bên cạnh Đường Tiểu Đông rốt cuộc không thể ức chế được hiếu kỳ cường liệt trong lòng, mở miệng hỏi.
Nàng liếc mắt nhìn thấy vị biểu ca với dung mạo có thể nói rất bình thường, khuôn mặt ửng đỏ, đôi con mắt to linh động tràn ngập vẻ sùng bái cuồng nhiệt, hưng phấn và hiếu kỳ, còn có ngượng ngùng không tên.
Lôi Mị bên cạnh cũng có biểu tình giống như vậy, chỉ là không cuồng nhiệt như Đường Điềm, có nhiều hơn vài phần nhu tình.
Đường Tiểu Đông quay sang Lôi Mị nháy nháy vài cái, ha ha cười không ngừng, giả vờ thần bí nói:
– Kỳ thực cũng không có gì, chỉ bất quá nhất thời nói không rõ, chờ một ngày nào đó ta rảnh rối, tâm tình tốt rồi tính…
Kỳ thực mấy thứ này tại thời hiện tại có thể nói là rất bình thường, nhưng trong Đại Đường cổ đại lại biết thành kinh tế chi tác, trước chưa từng có, chung quy không thể nói là do ta mang theo công nghệ hiện tại xuyên qua tới xã hội cổ đại này? Đánh chết cũng không có người tin tưởng, bảo trì thần bí vẫn tốt hơn, còn nữa, hắn phát hiện loại thần bí này dẫn dễ dàng hấp dẫn hiếu kỳ và ngưỡng mộ của các MM, hắc hắc…
– Biểu ca!
Đường Điềm giậm giậm chân, chu cái miệng nhỏ nhắn, trên khuôn mặt béo mập tràn đầy không đồng ý và bất mãn, càng nhiều là làm nũng.
Tiểu MM phát cáu làm nũng vô cùng động nhân, để trong lòng Đường Tiểu Đông rung động, không khỏi thở dài, đáng tiếc là biểu muội của chính mình.
Má ngọc Lôi Mị ửng hồng, hung hăng trừng mắt liếc nhìn hắn, thần tình trong đôi con mắt xinh đẹp không cần nói cũng biết — mơ tưởng, không tới lúc động phòng hoa chúc, đừng mong!
Đường Tiểu Đông xoa xoa tay, da mặt dày hơn tường thành ha ha cười không ngừng:
– Dù sao đi nữa cũng là chuyện sớm muộn, sớm một chút thì có sao!
– Mặt dày!
Má ngọc của Lôi Mị càng hồng, dưới ánh sáng mặt trời, phá lệ xinh đẹp động lòng.
Da mặt của nàng mỏng, trừng mắt liếc nhìn Đường Tiểu Đông, phất tay áo rời đi.
Đường Tiểu Đông xoa xoa tay, ha ha cười không ngừng, đùa giỡn mỹ nữ cũng là thú vui đời người.
Đường Điềm nhăn cái mũi nhỏ, vẻ mặt không đồng ý:
– Biểu ca, ban ngày ban mặt, mắt đưa mày lai với Mị tỷ, làm trò trước mặt Điềm nhi, coi muội không tồn tại sao?
Véo cái mũi nhỏ nhắn của nàng, Đường Tiểu Đông cười mắng:
– Tiểu quỷ!
Đường Điềm chu cái miệng nhỏ nhắn, liều mạng ưỡn ngực, vẻ mặt không đồng ý, biểu tình kháng nghị.
Xã hội phong kiến, nữ nhân mười ba mười bốn tuổi xuất giá, mười lăm mười sáu tuổi làm mẫu thân cũng là chuyện rất bình thường, bộ ngực của Đường Điềm phát dục rất khỏe mạnh, phỏng chừng hai ba năm sau cũng là một sóng đánh một sóng rồi, đáng tiếc là muội muội trên danh nghĩa của hắn.
Trong lòng nhất thời hiếu kỳ, bật thốt hỏi:
– Biểu muội đẹp như vậy, khẳng định c không ít nam sinh cuồng nhiệt tranh nhau làm sứ giả hộ hoa? Cũng không nên để tranh giành tình nhân tới đầu rơi máu chảy mới tốt, để biểu ca của muội giúp muội chọn lựa ước định.
Trên gương mặt hiện lên một tia ngượng ngùng đỏ ửng, Đường Điềm cúi đầu, thanh âm nhỏ như tiếng mũi kêu, hầu như không thể nghe được:
– Muội… Muội… Thích ở một chỗ với biểu ca…
Đường Tiểu Đông ha ha cười:
– Biểu muội thanh thuần động lòng người như vậy, tướng mạo lại tốt, cười tới ngọt ngào, biểu ca cũng thích nha, chỉ là sớm muộn cũng phải lập gia đình rời xa biểu ca…
– Muội không xuất giá!
Đường Điềm đột nhiên biến sắc mặt, nặng nề giậm chân, bỏ chạy cực nhanh.
Lòng của nữ nhân, châm đáy biển.
Đường Tiểu Đông cười khổ, không rõ vì sao nàng lại đột nhiên giở mặt?
Bốn phía đột nhiên truyền tới tiếng động lớn nhốn nháo, xốc lên rèm lều nhìn ra bên ngoài, không đợi Kha Vân Tiên nói hết những lời cổ động mê hoặc, khán giả đã ầm ầm rời khỏi chỗ ngồi, phía sau nối tiếp phía trước nhanh cướp nhau mua nội y.
Đoàn người đông nghịt như sóng biển ào ào tuôn tới, khiến sân khấu bị vây chật như nêm cối, hoàn hảo đám công tượng kia không ăn bớt nguyên vật liệu, sân khấu được kiến tạo vô cùng rắn chắc kiên cố, nếu không ầm ầm một tiếng sụp đổ cũng có thể.
Hiệu quả như vậy, quả thực nằm ngoài dự liệu của Đường Tiểu Đông, Kha Vân Tiên càng khoa chân múa tay cười toe toét, cái miệng nửa ngày không khép lại được.
Một bộ nội y, nịt ngực và quần nhỏ, thông thường năm lượng bạc, thành phẩm lại không tới một lượng bạc, một bộ váy ngủ phối hợp với nội y, bán tám lượng bạc, thành phẩm chỉ nhiều hơn một lượng một chút, tuyệt đối là kiếm lãnh kếch sù, kiếm tới điên rồi, muốn không cười cũng khó.