Kỹ thuật in ấn cứng nhắc lạc hậu đã khiến cho thời Đường chỉ có thể in ấn những loại sách báo khá dày như thư tịch, hơn nữa còn tốn thời gian khá lâu.
Năm trăm tờ báo lá cải Đại Đường một khi được phân phát ra ngoài thì lập tức sẽ gây chấn động không nhỏ trong thành Trường An.
Những ghi chép trên mặt báo đều là những chuyện hoa lá cành, kèm theo sự miêu tả hài hước nhẹ nhàng, rất có ý vị, rất dễ đọc, thật sự là thứ tốt để giết thời gian lúc trà dư tửu hậu, hơn nữa những chuyện được miêu tả đều là chuyện xảy ra ngay trong ngày hôm đó, làm cho người ta có cảm giác không cần ra khỏi nhà, chỉ cần báo đến tay, thì có thể biết hết chuyện thiên hạ.
Mọi người đều nhất trí cho rằng, bởi vì hạn chế của kỹ thuật in ấn khuôn chết, in xong một tờ báo thế này thì dùng hết rất nhiều thợ điêu khắc thì mới có thể in ra được?
Cộng thêm giá thành mua giấy, như thế phải tốn bao nhiêu tiền? Người in ra tờ báo này có phải quá dư tiền hoặc ăn no không có chuyện gì làm?
Tất cả bài văn đều rất dễ thu hút người đọc, hơn nữa vừa không tốn tiền, ai không muốn giành lấy?
Nếu ngày đầu tiên phát miễn phí chỉ là do thích vui đùa hoặc nguyên nhân khác, nhưng liên tiếp phát miễn phí bảy tám ngày liền khiến cho mọi người chú ý, hơn nữa số lượng in ấn sau vài ngày đều tăng thêm theo con số hàng trăm, điều này càng khiến cho người ta hiếu kỳ và không thể giải thích được.
Người in ấn báo lá cải Đại Đường đã nói rõ là lỗ vốn, nhưng sao hắn còn in ấn nhiều như vậy? Có người hiếu kỳ thông qua điều tra, cuối cùng cũng hiểu rõ người phát hành báo lá cải Đại Đường là nữ tế tương lai của Lý tương gia có quyền lực khắp triều đình.
Chỉ là, bài văn trên mặt báo càng ngày càng hay, hơn nữa đều là những sự kiện xảy ra ngày hôm trước hoặc hôm nay, các miêu tả hài hước, khôi hài, có lúc còn hơi mờ ám đã khơi dậy lòng hiếu kỳ và sự ham muốn của người đọc.
Tiêu đề —— “Phú thương phong lưu, giấu người đẹp trong nhà. Thê thiếp ghen tuông, cùng nhau bắt gian”.
Vào lúc nào đó ngày nào đó, trên đường nào đó đã diễn ra màn kịch đặc sắc giữa một cô gái yếu đuối dũng cảm đấu với năm người đàn bà đanh đá…
Tiêu đề —— “Cống nước thải thành nam kinh hoàng xuất hiện xác đàn ông vô danh”.
Ở cống thoát nước ở con đường nào đó thuộc thành nam đột nhiên kinh hoàng phát hiện xác đàn ông vô danh, thi thể thối rửa nặng, diện mạo biến đổi hoàn toàn, không thể nhận dạng, là trượt chân ngộp chết hay là bị giết chết? Đến lúc viết tin này, nha môn còn chưa công bố tình tiết vụ án, chúng ta sẽ tiếp tục theo dõi thông tin kế tiếp.
Tiêu đề —— “Quái trư kỳ dị”.
Ở thành đông, trong nhà của người nào đó trên đường nào đó, một con lợn nái hạ sinh một đàn con lợn con, trong đó có một con chỉ có một mắt và ba chân…
Tiêu đề —— “Đặc sắc hương vị Tứ Xuyên, khiến người lưu luyến quên đường về”
Thành đông, một tửu lâu nào đó, hôm nay giờ lành khai trương, khách và bạn hữu ngồi đầy, các món ăn mang đặc sắc hương vị Tứ Xuyên khiến khẩu vị thực khách được mở rộng, lưu luyến không muốn về. Tửu lâu đặc biệt cần tuyển đầu bếp nấu món ăn Tứ Xuyên…
Dù sao cũng được phát miễn phí, lại cực kỳ thu hút, còn có một ít thông tin thương nghiệp, quan trọng là các loại thông tin bên lề lá cải mới là nguyên nhân chủ yếu hấp dẫn mọi người tìm đọc.
Xã hội Đường triều có nền văn minh khoa học kỹ thuật cực kỳ lạc hậu, không có điện, không chỗ ăn chơi giải trí, trời vừa tối thì hoặc là lên giường ngủ, hoặc uống
rượu, hoặc đến chốn phong nguyệt tiêu xài, cuộc sống thực sự buồn chán, nếu có một tờ “Đại Đường tin tức báo” trong tay, lúc trà dư tửu hậu có thể giết thời gian, đọc các loại tin tức bên trong, sau đó thảo luận vài câu thì cũng gần tới lúc đi ngủ rồi.
Trưa mỗi ngày, trước cửa Túy Tiên Lầu đều chật ních người, tranh nhau lấy báo, giành được thì mặt mày rạng rỡ, giành không được thì nhăm mặt nhíu mày than thở.
Có người, để tranh lấy mấy tờ báo còn sót lại, không tiếc dùng quyền cước, cũng có người thẳng thắn bỏ tiền ra, hối lộ người phát báo, báo tới tay thì mới cười tủm tỉm rời đi.
Một tháng nay, Túy Tiên Lâu miễn phí phân phát “Đại Đường tin tức báo” đã tăng lên ba nghìn bản, mỗi ngày người xếp hàng tranh nhau càng ngày càng nhiều, rất nhiều người là hạ nhân nô bộc của những kẻ có tiền, phụng lệnh chủ nhân tới lấy báo, vì muốn hoàn thành mệnh lệnh của chủ nhân, cũng để lấy lòng chủ nhân, bọn hạ nhân không tiếc tự xuất tiền túi, hào phóng bỏ ra một hai đồng bạc, dù sao thì hoàn thành nhiệm vụ chủ nhân giao cho là quan trọng.
Báo chí phát miễn phí biến tướng thành thu phí, hơn nữa hiện tượng này càng ngày càng kịch liệt, vốn một tờ báo một đồng tiền, hiện tại đã tăng đến gần hai mươi đồng tiền, nhưng lại có xu thế tiếp tục tăng lên.
Tờ báo còn chưa chính thức buôn bán mà giá đã được đẩy lên mức này, vượt quá dự liệu của Đường Tiểu Đông.
Giá thành một tờ báo cộng lại cũng gần năm đồng tiền, chủ yếu là giấy khá đắt, mực in tiêu hao nhiều, hắn vốn ước tính định giá tiêu thụ là tám đồng tiền, lời ít bán nhiều, nhưng bây giờ xem ra, mười lăm đồng tiền một tờ cũng có thể bị tranh mua sạch trơn.
Lúc trước phát miễn phí, lỗ lã một ít tiền, hiện tại tuy rằng vẫn là “phát miễn phí”, nhưng thực tế đã biến tướng thành thu phí, tiền lỗ vốn đều đã kiếm lại đủ rồi.
Sau khi thương nghị với chúng nữ Kha Vân Tiên về việc định giá chính thức tiêu thụ báo chí, Đường Nhu và Kha Vân Tiên đều nghĩ là mười đồng tiền một tờ là thích hợp
nhất, không cao không thấp, cấp tiểu tư sản cũng đều có thể mua được, cũng là bảo đảm cho lợi ích lâu dài.
Kỳ thực mười đồng tiền một tờ, lợi nhuận có được cũng đã rất tốt rồi, hơn nữa lượng tiêu thụ đến mấy chục nghìn bản, có thể dùng câu “mỗi ngày thu đấu hoàng kim” để hình dung. Bạn đang đọc truyện tại TruyệnFULL.vn – https://sachvui.com
Để cảm tạ Đường lục thúc đã toàn lực giúp đỡ, giá ưu đãi bán giúp mấy nghìn bản khẳng định là phải đưa rồi, bên chỗ Ngọc Nhược Vân cũng có thể đưa một ít, còn lại toàn bộ tiêu thụ ở cửa hàng của mình, cũng có thể phái thủ hạ chạy đi bán khắp thành, phương án kinh hoạch định xong, bây giờ phải chờ khuôn in ấn được gấp rút chế tạo ra.
Đang lúc thương nghị, thủ hạ đến bẩm báo, Ngọc Nhược Vân, Đường Phúc đến thăm, Đường Tiểu Đông vội vàng đứng dậy đón khách.
– Hiền chất a, cái tờ Đại Đường tin tức báo kia của người đã khiến cho toàn thành rung động.
Đường Phúc vui vẻ vỗ mạnh vào vai của hắn, giơ ngón tay cái lên tán thưởng:
– Kỳ tài thương giới Đại Đường, ngoài ngươi ra thì còn ai, Đường Môn ta có nhân tài thế này, ha ha ha, lục thúc vui mừng đến độ không ngủ được a.