Ngày hôm sau là trận đấu giữa đội bóng của Vương Ngạo Phong và đội Hắc Long, hai đội bóng có khả năng đạt giải quán quân đấu với nhau, khiến trong lòng mọi người cảm thấy phấn khích cùng thống khoái.
Lưỡng hổ tranh hùng.
Kết thúc khó lường, tóm lại trận chiến này khẳng định đặc biệt phấn khích.
Trận đấu bắt đầu, song phương đều cẩn thận thăm dò, đội Hắc Long giành cơ hội tấn công trước.
Bọn họ bằng vào khả năng chuyền bóng phối hợp tiến công rất nhanh từ giữa sân đến vùng cấm địa đội bóng của Vương Ngao Phong.
Vương Ngạo Phong áp dụng chiến thuật phòng thủ dày đặc, cực lực ngăn cản thế tấn công của đội Hắc Long, theo như cách hắn bài binh bố trận có thể nhìn ra trong đó vài phần chiến thuật quen thuộc của Đội Tinh Anh.
Bất quá bọn họ không có giống như Đội Tinh Anh, một mặt phòng thủ, một khi cướp được bóng thì lập tức phản công làm cho đội Hắc Long không thể không vội vàng quay về phòng thủ.
Tiến công quả thực là biện pháp phòng thủ tốt nhất, sau một lần phản công, thế tấn công của đội Hắc Long liền tan rã.
Song phương người tới ta đi khiến khán giả phấn khích dị thường.
Từng người ngồi xem như si như say, từng tràng âm thanh ủng hộ cũng vang lên tận trời, ngay cả Dương Quý Phi cũng không ít lần vỗ tay ủng hộ.
Đường Tiểu Đồng ngồi ở bên cạnh Dương Quốc Trung, thưởng thức bức tranh chân dung trên tay.
Đó là bức tranh do thủ hạ của Dương Quốc Trung đưa tới, tuy nữ tử trong tranh giả trang nam nhân, lại có chín phần giống nhau so với Lan Đình, người vẽ tranh này quả nhiên là cao thủ, ngay cả khí chất thoát tục của Lan Đình cũng có thể vẽ ra.
Khách đặt cược kia là Lan Đình.
Vì sao nàng lại đặt cược Đội Tinh Anh.
Dường như có điểm ý tứ.
Đường Tiểu Đông ý vị thâm trường nở nụ cười.
Dương Quốc Trung với thần tình tươi cười nói:
– Hiền chất, đây chính là một mỹ nữ, nhân gian cực phẩm a…
Đối với vẻ tươi cười kia ẩn hàm nhiều ý tứ.
Ngươi nếu không muốn thì đừng trách bá phụ ta không khách khí, hắc hắc.
– Họ Lan kia tựa hồ đối với hiền chất có điểm ý tứ, có thể nhìn ra thủ đoạn của hiền chất, bất quá còn nữ nhân trong nhàiền chất nữa, ta sẽ nhìn xem hiền chất xử lý như thế nào.
Biểu tình của người này, còn có cách nói tựa hồ rất quanh co.
Lịch sử ghi lại, Dương Quốc Trung tham tài, khẳng định là ghi thiếu, người này đồng dạng cũng rất háo sắc.
Bất quá nam nhân bình thường nhìn thấy vẻ đẹp như tiên nữ của Lan Đình đương nhiên sẽ không thể tránh được sắc tâm nổi lên.
Đường Tiểu Đông ha hả cười nói:
– Mỹ nữ như vậy ai có thể không muốn?
Hắn tỏ rõ thần thái: “nàng là của ta, ngươi đừng có làm xằng bậy.”
Dương Quốc Trung hắc hắc cười quái dị hai tiếng.
Thanh âm hai người ngồi đối thoại rất nhỏ, Lý Lâm Phủ đang ngồi bên cạnh nói chuyện với Dương Quý Phi cũng không có biết hai người đang đàm luận về mỹ nữ.
Đột nhiên trên tay nhẹ bẫng, bức họa trong tay đã bị giựt mất, Đường Tiểu Đông hoảng sợ, nhảy dựng lên.
Giật lấy bức họa trong tay hắn chính là Hỷ Nhi, nàng cầm bức họa cuộn tròn giao cho Dương Quý Phi.
Dương Quý Phi liếc mắt một cái, hung hăng trừng mắt nhìn hắn, trả lại bức họa cuộn tròn cho Hỷ Nhi, Hỷ Nhi thu bức họa cuộn tròn vào trong tay áo, tỉnh bơ xem trận đấu, tựa hồ không biết Đường Tiểu Đông tức đến nghiến răng nghiến lợi.
Đường Tiểu Đông bất đắc dĩ cười khổ, ngồi trở lại chỗ ngồi của chính mình xoa xoa khuôn mặt của chính mình.
Dương Quý Phi liếc mắt một cái bao hàm vẻ ghen tuông nồng đậm, hơn nữa không thèm che dấu, Lý Lâm Phủ cùng Dương Quốc Trung đều thấy được, hai ngươi trên mặt lộ ra biểu tình cổ quái.
Dương Quốc Trung thật ra không sợ, nhưng Lý Lâm Phủ dù sao cũng là nhạc phụ của hắn đương nhiên là có điểm lo lắng…
Trên sân thi đấu, tựa hồ hai đội đều tử bỏ phòng thủ, tấn công lấy cứng đối cứng, vì vậy khán giả càng có vẻ phấn khích kịch liệt, người xem càng hò hét nhiệt tình hơn.
Một gã hậu vệ của đội Vương Ngạo Phong đá quả bóng bay xa, vài người đồng thời nhảy lên cao, ở giữa không trung triển khai chiến đấu kịch liệt.
Công phu của người Uy quốc là trên đao pháp, cước pháp không có bao nhiêu lợi hại, tranh chấp trên không bị một gã tiên phong của đội Vương Ngạo phong giành được đá bay đi.
Bóng bay về phía bên trái, một cầu thủ Vương gia đột nhiên nhảy lên, quả bóng chịu một kích, hướng tới cầu môn bay đi, thế đi cực mạnh.
Hai gã hậu vệ của đội Hắc Long song song nhảy lên ngăn trở, chỉ là quả bóng bay quá nhanh chân đá vào khoảng không.
Thủ thành khom lưng chuẩn bị, chờ bóng bay tới lập tức một quyền đánh bay.
Quả bóng bay với tốc độ rất nhanh, phát ra tiếng vù vù, lực lượng của nó có điểm dọa người, muốn bắt gọn thì phi thường nguy hiểm, dưới tình huống này tốt nhất là một quyền đánh bay.
Lại một cầu thủ tiên phong của đội bóng Vương gia đột nhiên nhảy lên, hai chân liên hoàn cước như nộ long xuất hải.
Quả bóng đang cấp tốc bay đến, chịu một kích này, thế đi nhanh hơn, hơn nữa lại chuyển đổi phương hướng, đi sát qua cột gôn bay vào trong lưới.
– Bát dát!
Thủ thành của đội Hắc Long mắng một tiếng, hướng tới chỗ quả bóng loạn đá một hồi. Truyện Tiên Hiệp – TruyệnFULL.vn
1-0, đội bóng Vương gia dẫn trước.
Vào được một quả, cầu thủ đội bóng Vương gia đều tinh thần đại, chấn sĩ khí tăng cao, đối với đội Hắc Long khởi xướng một lần lại một lần tấn công điên cuồng.
Đội Hắc Long ương ngạnh phòng thủ tìm cơ hội phản công, hai lần phản kích rất nhanh suýt nữa thành công, hai cú sút cực kỳ có tính uy hiếp đều bị thủ thành của đối phương đấm bay.
Không thể không nói, Uy Nhân không chỉ có kỹ thuật hơn nữa lại còn rất ương ngạnh, trong hỗn chiến bọn họ rất nhanh nắm bắt các cơ hội để phản kích.
Tiên phong chạy nhanh để chuyền bóng, dễ đang xé rách phòng tuyến phòng thủ của đội bóng Vương gia, đột nhập vào vòng cấm địa.
Cầu thủ của đội Vương gia có tốc độ không chậm, rất nhanh quay về, hai bên quấn lấy nhau trong vòng cấm địa, hỗn chiến thành một đoàn.
Quả bóng không biết là bị ai đá bay, còn đang bay trong không trung, một trung vệ của đội Hắc Long đột nhiên nhảy lên, sút mạnh.
Bóng đi theo một quỹ đạo đường cong xinh đẹp, vòng qua tất cả mọi người rồi bay vào lưới.
Thủ thành của đội Vương gia trơ mắt nhìn thấy bóng bay vào lưới đội mình mà lại không thể làm gì được.
Quả bóng đột nhiên quẹo vào, đã nằm ngoài ý liệu của hắn, hơn nữa lại là bay vào góc chết, hắn có muốn cũng không có cơ hội
Đây là một đường bóng hình trái chuối.
Đường Tiểu Đông mắng một tiếng, tên giặc lùn này thật là có điểm môn đạo.