Sách ebook được sưu tầm từ Internet, Bản quyền sách thuộc về Tác giả & Nhà xuất bản. Trang Web hiện đặt quảng cáo để có kinh phí duy trì hoạt động, mong Quý Bạn đọc thông cảm ạ.

Phong Lưu

Chương 363: Chém đầu

Tác giả: Ngũ Lang Thúc
Chọn tập

Cũng may cha của hắn nhờ bà mối thay hắn cầu thân Lâm gia, hơn nữa Lâm gia hoàn toàn đáp ứng, mỹ nhân rốt cục vẫn rơi vào tay hắn, cho nên, hắn không dây dưa với Lâm Uyển Nhi nữa.

Không dây dưa cũng không có nghĩa là hắn hoàn toàn yên tâm đối với Lâm Uyển Nhi, chuyện tự đặt chung thân của Lâm Uyển Nhi và Mã lão lục, toàn bộ người ở Hán Châu đều biết rõ.

Dương đại công tử cũng từng phái ra nhân thủ muốn sửa Mã lão lục một trận, bất quá không biết Mã lão lục từ đâu học được một thân võ nghệ rất cao, cao thủ nhất lưu trong giang hồ cũng bị hắn đánh cho chạy trối chết, sau khi mất một số tiền lớn mời cao thủ giang hồ, Dương đại công tử không dám tiếp tục đánh chủ ý lên Mã lão lục nữa, ngược lại nghĩ cách mua chuộc nô bộc của Lâm gia.

Tốn một số tiền rất nhỏ, rất dễ dàng mua chuộc được nô b của Lâm gia, nhất cử nhất động của Lâm Uyển Nhi, có thể nói nằm trong lòng bàn tay của hắn.

Ngày kết hôn đến gần, Lâm Uyển Nhi bị ép buộc hạ quyết tâm, muốn cùng Mã lão lục bỏ trốn, mà nàng bị trưởng bối giam giữ không cho phép bước ra khỏi cửa, chỉ có thể nhờ thị tỳ đưa lời nhắn cho Mã lão lục.

Thị tỳ bên người Lâm Uyển Nhi đã sớm bị Dương đại công tử mua chuộc, thư của Mã lão lục, Dương đại công tử là người đầu tiên nhận được.

Về phần đến cùng có phải Dương đại công tử cưỡng gian rồi giết chết Lâm Uyển Nhi, hãm hại Mã lão lục hay không, những tên côn đồ này nghe nói đủ loại tin tức.

Nhưng không có lửa làm sao có khói, lời đồn thì lời đồn, chung quy ít nhiều cũng có một chút sự thật bên trong.

Hơn nữa Dương đại công tử dẫn theo bạn xấu uống rượu ở đại tửu lâu, khi say khướt từng tuyên bố rằng, mấy đại mỹ nữ ở Hán Châu đều đã bị hắn chơi qua.

Chuyện này là sự thật, lúc ấy người ở đó rất nhiều, đều chính tai nghe được lời này.

Mụ nội nhà nó, gia hỏa này quá ngang ngược càn quấy rồi.

Vụ án này có rất nhiều điểm đáng ngờ, đáng tiếc Mã lão lục quá ngu, khi không chạy trốn, cuối cùng gánh tội danh trên lưng.

Bất quá ngẫm lại cảnh tình lúc đó của hắn, tựa hồ cũng chỉ có chạy trốn mới là thượng sách.

Cha của Dương đại công tử là huyện lệnh Dương Thành Hải của Hán Châu, chưởng quản mọi chuyện nhỏ nhặt, Mã lão lục rơi vào trong tay hắn, cho dù không chết cũng xác định biến thành phế nhân.

Trên một trang giấy khác viết đủ mọi chuyện xấu của Dương đại công tử, còn có tên và địa chỉ của người bị hại vân vân, tựa hồ thật sự có chuyện như vậy.

Con mẹ nó, đây là một tên đại sâu bọ.

Thế lực của Dương gia ở Hán thật sự to vậy sao? Ngay cả nhất thành chi thủ tiết độ sứ đại nhân cũng phải cấp cho năm sáu phần mặt mũi?

Đường Tiểu Đông phân phó Tần Thiên Bảo, ngày mai lưu ý đến tư liệu của Dương gia, nhìn xem Dương gia rốt cuộc có bối cảnh gì, ở Hán Châu trâu bò như vậy, giết người phóng hỏa cũng không hề hấn gì.

Nói đến bối cảnh của Dương gia, hắn cũng từng liên tưởng đến Dương quý phi và Dương Quốc Trung, bất quá Dương gia có thế lực ở Trường An, nguyên gốc là người Bồ Châu huyện Vĩnh Lạc, giữa hai người hẳn là không có quan hệ họ hàng

Phân tích từ đủ loại tình báo thu thập được, Dương đại công tử có hiềm nghi lớn nhất, đau đầu ở chỗ là không có chứng cớ, duy nhất ở đây là Mã lão lục thì đã chạy đi làm hải tặc, hơn nữa vụ huyết án này đã trôi qua nhiều năm.

Đau đầu, phi thường đau đầu.

Nhìn thấy mỹ nhân trong bức họa, hắn tự nhủ:

– Vì ngươi và Đằng Giao rất giống nhau, ta rất muốn giúp ngươi báo thù rửa hận, chỉ là không có chứng cứ a…

Trong lòng đột nhiên rung lên, a ha, lão tử nghĩ ra biện pháp rồi. Cách này không sợ Dương đại công tử Hán Châu không thừa nhận phạm tội, hừ hừ.

Trong thành Hán Châu, dưới sự giám sát của Trần Huyền Lễ, quan quân mỗi ngày đều tập luyện nghiêm khắc, chiến mã mới mua, nhóm vũ khí và giáp trụ đầu tiên chất lượng hơi tệ đều lặng lẽ trang bị cho một số quân lính.

Trong phủ thái thú, có mấy gian đại phòng bị trưng dụng, suốt hai mươi bốn giờ đều có rất nhiều quan quân cùng cao thủ bảo vệ, không có thủ dụ của Bình Uy Đại Tướng Quân, ai

cũng không cho đi vào, ngay cả Trần Huyền Lễ thân là phó tướng cũng không có tư cách đi vào.

Cả ngày người người bận rộn, thỉnh thoảng có người mang đồ gì đó vào, về phần bận rộn làm gì, ai cũng không biết, tóm lại rất thần bí.

Mùng một tháng sau là ngày xử trảm đại hải đạo Mã Thiên Nguyên.

Không sai biệt lắm dân chúng cả thành Hán Châu đều tụ tập ở nha môn quan sát, thấp giọng nói chuyện với nhau, biểu tình trên gương mặt khác nhau.

Bên trong nha môn có ba tầng binh lính, ngăn cách dân chúng đang quan sát. Binh lính tuốt đao ra khỏi vỏ, cung lên dây, bộ dáng như lâm đại địch.

Dưới đài cao còn có hai đội lính, trong nữa là một đám cao hộ vệ của Đường Tiểu Đông.

Trên đài cao, ba người Đường Tiểu Đông, Trần Huyền Lễ, Lý Hưng Chu ngồi ngay ngắn phụ trách giám trảm.

Một số quan chức của thành Hán Châu cũng có mặt, bọn họ hiểu được ý tứ của vị Bình Uy Đại Tướng Quân này – Giết một người răn trăm người.

Kỳ thật, một chiêu này, tiết độ sứ Trương Quân Lâm đại nhân không phải chưa dùng qua, muốn giết gà dọa khỉ, sau khi bắt hải tặc diễu phố mới xử trảm.

Về phần hiệu quả, càng giết hải tặc càng nhiều, so với trước kia càng thêm hung tàn, mồ hôi, căn bản không có hiệu quả.

Bất quá Đường đại nhân là Bình Uy Đại Tướng Quân do hoàng thượng khâm điểm, có lẽ thực sự có biện pháp gì đó đối phó Uy khấu và hải tặc càng ngày càng hung hăng ngang ngược cũng không chừng, dù sao làm tốt phận sự của mình là a di đà phật rồi.

Bình Uy Đại Tướng Quân là ái tế của hữu tướng Lý đại nhân, nghe nói rất có bản sự, trong cung quan hệ rất tốt, được hoàng thượng và quý phi nương nương vô cùng sủng tín, đại nhân vật như vậy, ai dám trêu chọc?

Xuất động nhiều binh lính duy trì trật tự, bày ra phô trương long trọng như thế, xem ra bị Bình Uy Đại Tướng Quân này thật sự là hạ quyết tâm tàn nhẫn sửa trị đám Uy khấu và hải tặc hung hăng ngang ngược này.

Đại hải đạo Mã Thiên Nguyên quỳ gối trên hình dài, sắc mặt rất trầm tĩnh, trong ánh mắt ẩn hiện thống khổ cùng bi thương bất đắc dĩ.

Đao phủ cởi trần lộ ra bắp thịt vạm vỡ, hắn khiêng quái đao, đứng ở bên cạnh Mã Thiên Nguyên.

Ba tiếng trống vang, canh giờ đã đến, Đường Tiểu Đông ném lệnh bài ra, ra lệnh xử trảm.

Đao phủ vừa mới giơ quái đao lên, đang muốn chém xuống, thình lình nghe có người cao giọng hét lớn:

– Đao hạ lưu nhân. Đọc Truyện Online Tại https://sachvui.com

Đường Tiểu Đông ngẩn ra, nhấc tay ra bảo tạm dừng.

Chọn tập
Bình luận
720
× sticky