Tôi biết tôi luôn động viên bạn đổi mới, vượt khỏi giới hạn, bước lên mức độ cao hơn trong công việc cũng như trong đời sống để lãnh đạo. Tôi cũng biết mình đã nói nhiều về việc cần chạy thẳng tới nỗi sợ (hãy nhớ rằng hầu hết những điều ta lo sợ chưa bao giờ đủ gần để xảy ra) và từng nói đến việc giang tay đón chào những điều khó chịu. Tôi đã cố gắng hết sức để làm như vậy. Sau đây là một trải nghiệm của tôi.
Tuần trước tôi dành hai ngày trong một phòng ghi âm, vì đã lâu rồi tôi mơ ước viết nhạc để truyền đạt một thông điệp lớn. Tôi từng chơi guitar trong ban nhạc rock tại trường luật (tuy tôi chơi dở nhưng vẫn rất mê) và rất muốn tìm lại thú vui ấy. Bạn cũng hiểu điều này: Chẳng có thời điểm nào là lý tưởng để thực hiện ước mơ cả. Vậy nên tôi đánh liều. (Al Pacino từng nói với Larry King: “Tận dụng cơ hội tốt đến mức nào thì anh sẽ giỏi đến mức ấy.”) Tôi gặp hai đối tác tuyệt vời tại phòng thu và nói rõ ước mơ của mình. Đúng là “không đòi thì không được.” Họ ký hợp đồng với tôi ngay lập tức.
Hai ngày đó tôi ở trong phòng thu với những người sáng tạo nhất mình từng gặp. Các nhà văn và nhạc sĩ. Những người khai phá và dám ước mơ. Tất cả cùng giúp tôi hình thành một tác phẩm tuyệt vời để khơi nguồn cảm hứng cho người khác biết sống vượt trội. Một tác phẩm nghệ thuật. Tôi phải hát, phải chơi đàn guitar, phải đi ra khỏi vỏ ốc an toàn có sẵn của mình, phải chập chững bắt đầu học. Kết quả ra sao? Rất đáng kinh ngạc. Tôi đã sợ hãi, đã kích động, rồi tràn ngập niềm vui và hân hoan. Tôi đã run rẩy. Và đã cười to. Quả là một trải nghiệm không bao giờ quên – một phần trong câu chuyện riêng tư mà tôi gọi là cuộc đời. Vậy hãy ra khỏi nơi ẩn trú. Chấp nhận rủi ro. Yêu cầu. Ước mơ. Liều lĩnh. Vấp ngã. Thất bại. Đừng bao giờ để ai nói rằng ước mơ của bạn không thể trở thành hiện thực. Cuối cùng sẽ có người thực hiện điều bạn hằng ước mơ. Tại sao người đó lại không phải là bạn?