Tôi ngồi xem truyền hình phỏng vấn ngôi sao Michael J. Fox trên đài NBC vào một tối nọ. Hẳn bạn cũng biết ông bị bệnh Parkinson. Tình trạng run tay lẩy bẩy ấy đã hạ gục bao người. Nhưng với Fox thì không. Thực lòng ông còn cảm thấy căn bệnh lại mang đến nhiều điều phúc lành trong đời mình, và kể về chuyện căn bệnh đã giúp ông thoát khỏi tất cả những thứ phù phiếm, mang lại cho cuộc sống của ông những điều phong phú hơn, như thêm sự khôn ngoan, hiểu biết và tình yêu.
Tư tưởng lớn: Những trải nghiệm đau đớn nhất trong đời lại chính là những lúc cho ta thấy điều tốt đẹp nhất của bản thân. Những khi dễ dàng, ta thường bị giam hãm trong những niềm vui và mối bận tâm nông cạn. Thời khắc khó khăn mới khiến ta đến những nơi thâm sâu. Mọi thứ vô nghĩa sẽ rơi rớt sang một bên và ta mở mắt trước những điều quan trọng. Trong số đó có nhiều yếu tố như gia đình, bạn bè, mối quan hệ, thể hiện trọn vẹn khả năng của mình, thưởng thức những món quà tặng mỗi ngày, biến đổi thế giới tốt đẹp hơn ngày hôm qua.
Cuộc đời nào rồi cũng kết thúc. Dù sống bao lâu đi nữa, tất cả đều sẽ phải hướng về cùng một đích đến. Khi nhớ rằng tất cả đều trở về cát bụi thì những điều đang giam hãm bạn (như sự lo sợ, lòng kiêu hãnh, những thất vọng trong quá khứ) sẽ rơi rụng. Và bạn chợt khám phá ra rằng thời điểm cần tỏa sáng – và vượt trội – chính là lúc này đây.
Xin cảm ơn Michael J. Fox. Vì đã chứng tỏ lòng can đảm và vai trò lãnh đạo của mình. Vì nói rất chân thật. Vì đã là ánh sáng trong một thế giới còn quá nhiều tối tăm.