Hai đại Nguyệt Minh Đế Mông gia đều ngẩn ra, Mặc gia? Bọn họ quen biết người Mặc gia hay sao?
– Mời bọn họ vào! Mông Thiên Quân nhanh chóng ra quyết định.
Một lúc sau, hai đại Nguyệt Minh Đế Mông gia liền thấy đoàn người bước vào, dẫn đầu là một nữ nhân phong thái yểu diệu, dáng người lung linh, dung nhan như hoa, nhưng sắc mặt lại lạnh đến cực hạn, như có thể đóng băng cả trời đất.
Nguyệt Minh Đế!
Nữ nhân này bất ngờ là Nguyệt Minh Đế!
Tu giả kết giao trước nay chỉ nhìn tu vi không nhìn tuổi tác, dù đối phương chỉ là đứa trẻ bảy tuổi, nhưng nếu có tu vi Nhật Diệu Cảnh, bọn họ cũng phải khom người hô một tiếng tiền bối, bằng không sẽ là bất kính.
Ấn theo quy củ Tiên giới, tội bất kính có thể giết tại chỗ!
– Mặc cô nương? Mông Thiên Quân thử thăm dò, lời nói rất khách sáo. Tuy rằng hắn là Nguyệt Minh Đế đỉnh phong, có thể không sợ bất kỳ tồn tại Nguyệt Minh tam trọng thiên nào, nhưng đối phương lại quá trẻ tuổi!
Trẻ tuổi như vậy đã có thể đạt đến Nguyệt Minh Đế, chỉ có thể nói rõ một điều, đối phương xuất thân từ hào môn – ít nhất là tồn tại hào môn đối với Mông gia.
Đoàn người Mặc gia này tự nhiên là Mặc Ngọc Nghiên cùng thủ hạ của nàng. Nàng bị nhục nhã lớn trong tay Chu Hằng, thù này làm sao không báo? Chỉ là Hợi Tiên Thành quá lớn, nàng chỉ có một chút người thì làm sao tìm tòi được?
Dù cho đã treo thưởng, nhưng cũng cần có thời gian!
Khổ cực tìm một tháng không có kết quả, nàng bất ngờ nhận được tin tức nơi này xảy ra chuyện. Không có nguyên do, trực giác của nàng cho rằng chuyện này có liên quan tới Chu Hằng, cho nên lập tức dẫn thủ hạ chạy đến đây.
– Ta họ Mặc, Mặc Ngọc Nghiên! Mặc Ngọc Nghiên nói chuyện vẫn lạnh băng, không hề để mắt tới một vị Nguyệt Minh Đế đỉnh phong. Trên thực tế cũng phải, bản thân nàng cũng là Nguyệt Minh Đế, tuy rằng còn không đạt đến đỉnh phong, nhưng ở trong gia tộc có tồn tại Nhật Diệu Hoàng, nàng cần gì phải khách sáo với một Nguyệt Minh Đế?
– Xin hỏi Mặc cô nương đến thăm hàn gia là vì chuyện gì? Tuy rằng Mông Thiên Quân thấy rõ Mặc Ngọc Nghiên lạnh lùng, nhưng hắn cũng không muốn phát tác, hoặc nói là có cố kỵ!
– Những ngày gần đây, kẻ mãi quấy rầy các ngươi, là người này? Mặc Ngọc Nghiên bắn tay ra, một đạo dao động thần thức tuôn trào về phía Mông Thiên Quân và Mông Dã.
– Không sai, đúng là người này! Mông Thiên Quân cùng Mông Dã nói cùng lúc, dù cho đều là tu vi Nguyệt Minh Đế, nhưng trên mặt lúc này đều cùng bộ dạng cắn răng nghiến lợi.
Đúng là Chu Hằng! Cũng chỉ có ác ma kia mới làm người ta tức giận đến như thế này!
Mặc Ngọc Nghiên gật đầu, nói: – Ta muốn kẻ này chết!
Hai đại Nguyệt Minh Đế Mông gia đều mừng rỡ, bọn họ đang thiếu biện pháp phân thân, nhưng nếu có thêm Nguyệt Minh Đế hỗ trợ, vậy thì tự nhiên có thể phân ưu giải nạn giúp họ rất nhiều! Hơn nữa, Chu Hằng chỉ biết Mông gia có hai đại Nguyệt Minh Đế, nếu như Mặc Ngọc Nghiên mai phục trong tối, nói không chừng sẽ có hiệu quả kỳ binh, một lần bắt lấy tặc tử kia!
– Mặc cô nương, không biết người này có thù hận gì với cô? Mông Dã hỏi, thường nói kẻ địch của kẻ địch là bạn, hắn hỏi chuyện này là muốn kích động thù hận chung với Mặc Ngọc Nghiên, hợp tác càng tốt hơn.
Thế này đúng là đi làm chuyện không nên rồi!
Mặc Ngọc Nghiên vừa nghĩ tới Chu Hằng làm ác với nàng, lập tức liền lạnh như cục băng, hung hăng trừng Mông Dã, ánh mắt như có thể giết người.
Mông Dã làm thế nào cũng không ngờ vừa hỏi lại dẫn tới phản ứng như thế, hắn đầy mờ mịt quay đầu nhìn lại Mông Thiên Quân, chỉ thấy vị lão tổ hơn hắn 5000 tuổi cũng đang đầy vẻ kỳ quái.
– Khởi… Khởi bẩm gia chủ, người Phạm gia tới! Ngay lúc này, lại có thuộc hạ vào bẩm báo.
Trong lòng Mông Thiên Quân nhảy dựng, sắc mặt liền trắng, vội vàng hỏi: – Là vị Phạm gia nào?
– Phạm Duyệt Hoành!
Khụ!
Mông Thiên Quân cùng Mông Dã đồng thời hít một hơi lạnh.
Phạm Duyệt Hoành là ai? Hắn là phụ thân của Phạm Thông, bên dưới cũng chỉ có một đứa con trai, hơn nữa còn là già mới được con, mới cưng chiều Phạm Thông thành đức tính như vậy!
Mấu chốt nhất là, Phạm Duyệt Hoành chính là Nhật Diệu Vương!
Vì báo thù giết con, hắn giận chó đánh mèo cũng có thể sẽ xóa bỏ Mông gia!
– Mời… mời! Mông Thiên Quân run giọng nói hai chữ mới ý thức được không đụng, vội vàng nói: – Lão phu tự mình ra nghênh đón!
Nhật Diệu Vương giá lâm Bắc Hợi Thành nho nhỏ, ai mà không run sợ!
Không nói quá, Nhật Diệu Vương muốn đại khai sát giới, Bắc Hợi Thành sẽ phải sinh linh đồ thán, hoàn toàn có thể giết đến không còn ngọn cỏ!
Đương nhiên, nếu như Phạm Duyệt Hoành dám làm thế, hắn nhất định cũng sẽ bị quy tắc Tiên giới trừng phạt, không phải bị đánh chết thì là chạy ra khỏi 49 Tiên Thành làm cường đạo tinh hải, tội lớn như vậy không ai có thể bao che được!
Tiêu diệt một hai cái gia tộc thì bên trên còn có thể mắt nhắm mắt nhở, hủy diệt đại lục Tiên Thành… vậy đúng là gây ra chuyện lớn!
Không bao lâu, Mông Thiên Quân cùng Mông Dã một trái một phải nghênh đón một lão nhân sáu mươi bước vào, lão nhân tóc đen bóng, chân mày lại trắng tuyết, dáng người khá khôi ngô, khí tức toàn thân sâu lắng, lại lộ ra hùng mạnh không thôi.
Tự nhiên hắn là Phạm Duyệt Hoành.
Trên đường đi, Phạm Duyệt Hoành đều mắng chửi hai vị lão tổ Mông gia, lời nói không chút lưu tình, nước miếng phun thẳng lên mặt hai vị Nguyệt Minh Đế.
Đáng thương hai vị Nguyệt Minh Đế tuy rằng bình thường ngồi ở trên cao, nhưng ở trước mặt Nhật Diệu Vương lại không dám thở mạnh một hơi, bị mắng như cháu chắt. Tuy nhiên bị mắng càng dữ, trong lòng bọn họ càng yên ổn.
Chẳng lẽ bọn họ là đê tiện?
Dĩ nhiên là không, Phạm Duyệt Hoành chịu lãng phí nước miếng mắng bọn họ, nói rõ vị đại năng này tạm thời không muốn giận chó đánh mèo bọn họ, bằng không trực tiếp đại khai sát giới là được!
Tin tức Phạm Thông mất mạng lập tức thông qua Truyền tấn thạch thông báo cho Phạm gia, vốn bắt lấy một Nguyệt Minh Vương căn bản không cần phái ra cao thủ như Phạm Duyệt Hoành, nhưng ai bảo người chết là con duy nhất của Phạm Duyệt Hoành?
Thù này không báo, uổng phận làm cha!
Phạm Duyệt Hoành một đường đếnđây đã suy nghĩ rất nhiều các loại hình phạt để giày vò tra tấn Chu Hằng, không làm cho hung thủ kia muốn sống không được, muốn chết không xong kéo đến mấy trăm năm, hắn không trút ra được cơn giận này!
Nhưng hắn tiến vào Mông gia mới phát hiện, hung thủ giết con lại còn chưa bị bắt!
Lão già này tự nhiên tức chết, dưới cơn nóng giận thiếu chút nữa giơ tay đập chết hai tên đần độn Mông gia này! Chỉ là nghĩ tới hắn cũng không biết hung thủ giết con mình là ai, cho nên mời tha cho hai tên đần độn này một mạng!
Nhưng cũng chỉ là tạm thời!
Mông gia này lại làm cho con trai duy nhất của hắn chết đi, không trốn thoát tội bảo hộ bất lực! Nếu con của hắn đã chết, vậy dựa vào cái gì người Mông gia còn sống tiếp được?
Nếu như là người khác trong Phạm gia chết đi, Phạm Duyệt Hoành tự nhiên mừng rỡ dọa dẫm Mông gia một phen. Nhưng bây giờ người chết là con trai của hắn, con duy nhất! Hắn chỉ cần máu tươi, là mạng người!
Hắn muốn người toàn khu chợ này chôn cùng con của hắn!
Bằng năng lực Nhật Diệu Vương của hắn, đồ sát mấy triệu người cũng có thể dàn xếp được, hơn nữa hắn cũng còn xuất sư nổi danh.
Nghe Mông Thiên Quân cùng Mông Dã nói những chuyện đã xảy ra, trong lòng Phạm Duyệt Hoành cười lạnh, mắng một tiếng xứng đáng! Con của hắn đã chết, chẳng lẽ Mông gia các ngươi nghĩ đền chút tiền là xong chuyện?
Chỉ là Chu Hằng kia quá kiêu ngạo, bản lĩnh cũng không nhỏ, chỉ là một Nguyệt Minh Vương đã dày vò Mông gia gà bay chó sủa như thế!
– Tiền bối, người này cực kỳ yêu nghiệt, có được 13 vầng trăng khuyết! Mông Dã nói.
– 13 vầng trăng khuyết! Ngay cả Phạm Duyệt Hoành là Nhật Diệu Vương cũng không nhịn được hít một hơi lạnh, má nó chứ, 13 vầng trăng khuyết đó, đây là khái niệm gì! Không giống với Mông gia, Phạm gia ở Bắc Thân Thành, cũng là hào môn 9 thành bắc, tiếp xúc rộng rãi hơn xa Mông gia.
Phạm Duyệt Hoành mơ hồ có nghe nói, 10 vầng trăng còn không phải cực hạn, xưa nay quả thật có yêu nghiệt đạt đến 11 vầng trăng thậm chí 12 vầng trăng!
Gần nhất, cũng là nổi danh nhất, chính là cuồng nhân tự gọi Vạn Cổ Đại Đế kia, cũng có được 13 vầng trăng, chỉ tốn có 7-8 vạn năm liền đẩy tu vi lên đến Sáng Thế Cảnh, cuồng bá chọc trời đánh thẳng vào Tuyệt Tiên Thành, kết quả không biết sống chết.
Dù là nói vậy, nhưng điều này cũng chứng minh sự đáng sợ của 13 vầng trăng.
Đột nhiên Phạm Duyệt Hoành may mắn không thôi, may mắn là hắn đến! Bằng không, đổi lại là người khác trong gia tộc nghe nói tin tức 13 vầng trăng, khẳng định sẽ bỏ qua thù hận Phạm Thông, quay sang chiêu mộ Chu Hằng!
— Dùng một đứa con phá sản đổi lại một cường giả siêu cấp tương lai, mua bán này ngẫm thế nào cũng là kiếm lời to!
Ánh mắt Phạm Duyệt Hoành lạnh lẽo, mặc kệ Chu Hằng yêu nghiệt như thế nào, dám giết con hắn, chính là ông trời đến đây cũng không bảo vệ được mạng của Chu Hằng!
Ánh mắt lão già quét qua, nhìn về phía đoán người Mặc Ngọc Nghiên. Với thần thức linh mẫn của hắn tự nhiên đã sớm phát hiện nhóm người này, nhưng trước mắt hắn không có tâm tình để ý, lúc này mới có tâm tình liếc nhìn qua.
Ồ? Con bé thật xinh đẹp, tu vi cũng không kém!
Chỉ vậy thì cũng thôi, Phạm Duyệt Hoành cẩn thận nhìn kỹ dung mạo của Mặc Ngọc Nghiên, đột nhiên trong lòng trào ra một cỗ kích động.
Đến tuổi như hắn, phúc gì cũng đã hưởng rồi, mỹ nữ nào còn chưa chơi? Rượu mạnh gì mà chưa uống? Trên thế gian còn làm hắn lưu luyến chỉ có quyền lực mà thôi, đã mất đi kích tình khi xưa đối với mỹ sắc, đương nhiên ngẫu nhiên cũng sẽ chơi một lần.
Nhưng nữ nhân xinh đẹp hơn nữa cũng không thể làm hắn kích động!
Vì sao nhìn thấy Mặc Ngọc Nghiên lại làm tâm tình của hắn sôi trào như thế? Đơn giản, là bởi nữ nhân này có tướng nhiều con!
Nếu đổi lại trước kia, hắn quét qua một lần liền thôi, nhưng bây giờ thì khác, hắn vừa mất đi con duy nhất! Tiên nhân tinh huyết ngưng thực, tỷ lệ sinh ra con cháu vô cùng thấp, chính hắn ra sức cày cấy hơn bốn vạn năm cũng chỉ mới làm ra được một đứa con trai là Phạm Thông!
Thọ nguyên của hắn tối đa chỉ còn mấy ngàn năm, cộng thêm người già khí huyết suy bại, muốn sinh con lại càng thêm khó khăn!
Nhưng nữ nhân này lại có tướng nhiều con, có nghĩa nếu hắn ra sức cày cấy, muốn ôm con cũng không phải chuyện xa vời!
Đột nhiên Phạm Duyệt Hoành muốn cười to.
Phạm Thông trời sinh không thích hợp tu luyện, tuy rằng bị hắn mạnh mẽ tăng lên tới Tiên Nhân Cảnh, nhưng đó là cực hạn. Làm cha có địa vị như thế, hắn tự nhiên hy vọng con mình cũng ưu tú, đáng tiếc… Nhưng con có kém cũng là mình sinh ra, hắn không thương sao được?
Mặc Ngọc Nghiên rất trẻ tuổi, lại có tu vi Nguyệt Minh Đế, còn hắn lại là Nhật Diệu Vương, hai người kết hợp sinh con thì mặc kệ kế thừa huyết mạch bên nào đều tuyệt đối sẽ vô cùng ưu tú!
Mất một đứa con ngu ngốc, lại sẽ có thêm đứa con ưu tú, Phạm Duyệt Hoành tự nhiên cao hứng!
———-oOo———-