Biết được Chu Hằng chịu bán ra Ngọc Đỉnh Bích, mọi người đều hết sức hài lòng, bởi vì không cần trở mặt với Chu Hằng, tự nhiên cũng sẽ không đắc tội vị cường giả “cấp Hắc Động” ẩn nấp kia, tự nhiên mọi người đều vui vẻ.
Nói tới nói lui, Ngọc Đỉnh Bích dù sao chỉ là bảo vật có tác dụng cực lớn đối với võ giả Tinh Thần Cảnh, Thiên Hà Cảnh, giá trị quá cao nhưng không cao đến quá mức, bằng không cường giả cấp Hắc Động ở Đại Tần đế quốc đã sớm lén chia nhau chỗ tốt này, làm sao đến lượt người khác đến đây tranh giành?
Tổng cộng Chu Hằng thu được 13 khối Ngọc Đỉnh Bích, đến lúc này, dù là kẻ ngu cũng nhìn ra được trong đó có kỳ quái, không còn ai đến gây chuyện với Chu Hằng nữa. Nhưng mọi người đều đang bàn luận, rốt cuộc cái tên đột nhiên trồi ra này có lai lịch gì.
Một kiếm chém giết Thiên Hà Đế, vậy là chỉ có cấm khí cấp bậc Tuệ Tinh Cảnh, tùy tiện tìm hết Ngọc Đỉnh Bích ở nơi này, vậy chính là có bối cảnh cấp Hắc Động!
Một người như vậy, hoặc nói là một thế lực như vậy, làm sao lại đột nhiên nhảy ra được?
Nguyên bản phải tìm tòi khắp chỗ này một lượt, dù là có đông người như thế cũng phải tốn ít nhất nửa năm trở lên, nhưng bởi vì có Hồng Nguyệt gian lận, chỉ vẻn vẹn nửa tháng liền kết thúc lần hoạt động mạo hiểm này.
Bởi vì đã ra tay, Hồng Nguyệt cũng dứt khoát lôi ra đoàn dị hỏa kia, trực tiếp ném cho Hỏa Thần Lô, làm cái bếp lò đê tiện này mừng rỡ không ngừng nịnh nọt Hồng Nguyệt, đê tiện nồng đậm đến ngay cả con lừa đen cũng không nhìn được.
Chu Hằng lại không vội vã trở về Ngọ Dương Học Phủ, hắn cùng con lừa đen, Tiểu Hỏa tiêu hóa chỗ tốt của Ngọc Đỉnh Bích trước đã.
Thứ này không phải dùng để ăn, mà là hấp thu luyện hóa giống như linh thạch, tiên thạch, tốc độ kém xa như là trực tiếp ăn vào. Nhưng Ngọc Đỉnh Bích vốn không phải chuyên dùng cho võ giả tăng lên tích lũy linh lực, tác dụng lớn nhất ở chỗ cung cấp phương pháp bố trí mật độ tinh hà và xếp đặt thiên hà.
Bởi vậy, tròn một tháng sau, Chu Hằng mới luyện hóa xong hai khối Ngọc Đỉnh Bích, một hơi đẩy mạnh số lượng tinh tú lên đến độ cao 8000 tinh.
Sau khi trở về, lấy thêm Ngọc Đỉnh Bích tiến hành giao dịch, có thể đổi lấy số lượng lớn linh dược – chỉ là cấp bậc Tinh Thần Cảnh thì số lượng rất nhiều, nhưng dùng để đổi lấy dược liệu Thiên Hà Cảnh lại càng ít hơn.
Về phần tài liệu Tuệ Tinh Cảnh… xem chừng không có thế lực nào chịu lấy ra. Dù sao Ngọc Đỉnh Bích cũng chỉ cho võ giả Tinh Thần Cảnh, Thiên Hà Cảnh sử dụng, dùng tài liệu cấp Tuệ Tinh tiến hành trao đổi liền lỗ vốn.
Tiểu Hỏa, con lừa đen tiến cảnh cũng không kém, nhưng vẫn không có dấu hiệu đột phá.
Con lừa đen vốn vẫn luôn đột phá ở yêu cầu thấp nhất, nhưng sau khi tiến vào Tinh Thần Cảnh thì đột nhiên lại thay đổi, 3000 tinh là có thể đột phá, đến bây giờ nó lại không nhìn ra một chút dấu hiệu thăng cấp.
Hẳn đây là vì Thiên Địa Quả nó ăn đang phát huy tác dụng chân chính, bởi vì nó có thể làm con lừa đen đạt tới Hỗn Độn Cảnh, cho nên mỗi một bước căn bản đều phải dầm cho thật chắc, xem ra không đến 9999 tinh thì không có khả năng nhìn thấy đột phá.
Ngẫm lại Thiên Mệnh Chân Quân thì biết, cũng bởi vì lúc ở Tuệ Tinh Cảnh hình thành ít hơn hai cái, khiến cho hắn chuyển thế nhiều lần như vậy vẫn dừng lại ở mức 8 động, đủ thấy muốn vươn lên cảnh giới võ đạo tối cao, tuyệt đối không thể lơ là căn bản.
Tiểu Hỏa là thần thú thiên địa, trên lý thuyết ít nhất có thể đạt tới cấp Hắc Động, cũng cần dầm chắc căn bản. Có điều căn cơ của thần thú thiên địa không phải là tinh tú, thiên hà linh tinh gì, mà là thân thể!
So sánh lại, chúng nữ Ứng Mộng Phạm tuy rằng được Hoặc Thiên cải tạo thể chất, nhưng thành tựu cao nhất cả đời cũng chỉ có thể đạt tới Hắc Động Cảnh.
Nhưng Thánh vị thiên địa cũng chỉ có 5 người, mà võ giả Hỗn Độn Cảnh cũng chỉ nhiều hơn hai bàn tay một chút, bình thường làm sao mà lại chết? Lại có bao nhiêu tỷ lệ biến thành Thiên Địa Quả?
Con lừa đen có thể ăn được một trái, tuyệt đối là bởi trận chiến trăm vạn năm trước, ngay cả Thánh nhân cũng ngã xuống, chết thêm vài Hỗn Độn Cảnh cũng không có gì quá lắm, cuối cùng còn hình thành một trái Thiên Địa Quả cấp bậc Hỗn Độn Cảnh!
Loại kỳ tích này không thể phục chế.
Bởi vì trước mắt các nàng Ứng Mộng Phạm hoàn toàn không cần lo lắng vấn đề thọ nguyên, như vậy tài nguyên có hạn này tự nhiên phải tập trung mà dùng. Mà chỉ cần Chu Hằng đột phá Thiên Hà Cảnh, hắn sẽ chuyển hết Phi Tinh Đan cho ái thê của mình, người thân của hắn, nhanh chóng đẩy tu vi của mọi người tăng lên.
Trở lại Ngọ Dương Học Phủ, Chu Hằng nhanh chóng thu được lời mời của các đại hào môn, làm khách là giả, chân chính là nhắm vào Ngọc Đỉnh Bích trong tay hắn, ngoài ra còn có bối cảnh của hắn.
Đương nhiên không chỉ có mỗi Liễu Định Huy là người thông minh, nhưng mặc kệ những đại gia tộc này điều tra thế nào, vẫn mãi không phát hiện được rốt cuộc là làm sao Chu Hằng tiến vào Ngọ Dương Học Phủ.
Thật là không thể tin nổi, thật sự!
Bởi vì Chu Hằng là được tám vị Phó viện trưởng đồng thời đồng ý xong mới được phép tiến vào học phủ. Có bọn họ cùng nhau ký tên, nhưng hiện tại cả tám người đều thề thốt phủ nhận, nói là căn bản không có chuyện như thế.
Đợi đến khi nhìn thấy chữ ký của bọn họ trên văn kiện, tám người đều chấn động đến hồ đồ, bởi vì không ai trong bọn họ có nhớ mình đã ký phần văn kiện này.
Nên biết, bọn họ đều là Tuệ Tinh Đế!
Cái lực lượng gì có thể làm bọn họ làm xong một chuyện mà không hề có ấn tượng?
Quá khủng bố đi chứ?
Bởi vậy rõ ràng lai lịch Chu Hằng cổ quái, nhưng vẫn không có ai đưa ra đề xuất đuổi Chu Hằng ra khỏi học phủ – ai dám chứ?
Ngược lại, công tích Chu Hằng một kiếm chém giết Thiên Hà Đế lại bị người ta bỏ qua, bởi vì không ai tin có chuyện này xảy ra! Không nói khác, ngay cả những bá chủ Vương giả trong võ, lúc ở Tinh Thần Đế tối đa cũng chỉ làm được là không bị Thiên Hà Vương đánh chết mà thôi.
Muốn thắng cũng không được, huống gì là chém giết?
Người chính là thế, chuyện mọi người không làm được liền cho là hoàn toàn không có khả năng thực hiện, Tinh Thần Đế muốn dựa vào thực lực bản thân đi xử lý Thiên Hà Đế? Mơ mộng hão huyền!
Bối cảnh cấp Hắc Động, cấm khí cấp Tuệ Tinh, làm Chu Hằng che phủ dưới lớp màn thần bí, khi hắn đến từng nhà hào môn làm khách, Chu Hằng được hoan nghênh cực nhiệt tình. Nhưng bị hỏi nhiều nhất là nơi sinh của hắn, đương nhiên cũng hỏi rất mịt mờ.
Chu Hằng hoàn toàn làm ra vẻ như không biết, lợi dụng số Ngọc Đỉnh Bích còn lại trao đổi được rất nhiều linh dược, luyện chế thành cả đống Phi Tinh Đan.
Tuy nhiên, Phi Tinh Đan có tính kháng thuốc rất mạnh, tuy rằng đẩy tu vi Chu Hằng, con lừa đen, Tiểu Hỏa lại tăng lên một bậc, đạt đến độ cao 9000 tinh, nhưng bắt đầu từ đây, Phi Tinh Đan cũng mất tác dụng.
Tuy rằng vẫn có thể tăng lên tích lũy linh lực, nhưng so với việc hình thành một tinh tú mới, lại thiếu đi nhiều lắm, ngược lại còn rơi vào tính kháng thuốc lâu dài, coi như uống cũng bằng không.
Dù sao trình tự 9000 tinh quá cao, tự nhiên không thể dùng đan dược thông thường để tăng lên thực lực.
Từ giờ trở đi, Chu Hằng phải dùng đến linh dược cấp Thiên Hà.
Trình tự tăng lên một đoạn, phí tổn đan dược lại tăng lên mười mấy lần, tuy rằng Chu Hằng đổi một số lớn linh dược, nhưng muốn dùng luyện chế “Ngọc Hà Đan” cấp bậc Thiên Hà Cảnh, vẫn còn thiếu một loại chủ dược.
Lan Tâm Cốt Thảo, nó đã thuộc loại tiên thảo, có thể đủ làm thuốc thì ít nhất phải là 10 vạn năm, cực kỳ có kiếm.
Bởi vì phải dùng đến một loại tiên thảo, cho nên tuy rằng Ngọc Hà Đan vẫn thuộc loại linh dược, nhưng lại là thượng phẩm trong linh dược, cấp bậc đạt đến năm tinh. Cũng chính vì thế, chủ dược này chỉ nắm giữ trong tay Đại Tần đế quốc.
Quả thật có hàng chợ đen, nhưng đầu tiên là số lượng ít, thứ hai là thuộc giao dịch phi pháp, không phải người quen không bán.
Dù là Chu Hằng có muốn mua, hiện tại hắn cũng không có tiền.
Nếu hắn có thể lấy ra Thiên Huyền Linh Tinh trên người, vậy đương nhiên có thể đổi lấy một số lớn, nhưng nói thật chưa chắc gì đổi được thứ tốt. Bởi vì những Thiên Huyền Linh Tinh này đều hình thành ở Tiên giới, tối đa cũng chỉ có phẩm chất Thiên Hà Cảnh.
Bách Long Tinh là Thập Nguyên Tinh mà cấp Hắc Động xưng bá, Tuệ Tinh Cảnh đi ngang, Thiên Huyền Linh Tinh cấp Thiên Hà Cảnh tự nhiên không thể được tranh giành như ở Độ Dương Tinh.
Tuy nhiên nếu như không tất yếu, Chu Hằng cũng không muốn bán ra những Thiên Huyền Linh Tinh này, những cái này có thể giữ lại cho người bên cạnh mình dùng để đột phá cảnh giới. Hắn không thiếu nhất là lĩnh ngộ, con lừa đen ăn Thiên Địa Quả cũng chỉ cần tích lũy linh lực, Tiểu Hỏa lại là thần thú, chỉ bị phẩm chất huyết mạch hạn chế, nhưng những người khác lại không may mắn như thế.
Nhưng Chu Hằng lại nhanh chóng nhận được một tin tức tốt, có thể giúp hắn nhận được một phần Lan Tâm Cốt Thảo.
Qua một tháng nữa Đại Tần đế quốc sẽ cử hành một hội săn bắn, nếu có thể giành được hạng đầu trong lần so tài này, sẽ được vào bảo khố tới Đại Tần đế quốc tùy ý chọn một vật!
Dù nói là tùy ý chọn một vật, nhưng dùng ngón chân cũng hiểu Đại Tần đế quốc sẽ không thể nào mở ra bảo khố chân chính cho người ta chọn lựa, vô số năm qua hình thành quy củ là tài liệu, đan dược, Bảo khí cùng cấm khí cấp bậc Thiên Hà Cảnh là đỉnh điểm.
Lan Tâm Cốt Thảo vừa lúc thuộc về cấp bậc này.
Chỉ cần đạt được hạng đầu!
Hạng đầu, nói gì đơn giản, nhưng muốn làm được lại quá khó!
Quả thật Chu Hằng giết một Thiên Hà Đế, nhưng sau một kiếm hắn cũng cơ bản mất sức đánh tiếp, sức trâu 5000 tinh không đủ để chống đỡ chiến lực của hắn. Hắc kiếm hấp thu được tinh khí sinh mệnh quả thật có thể hỗ trợ hắn nhanh chóng khôi phục thương thế, dùng chiến nuôi chiến, trong nửa ngày là hắn có thể bổ sung đầy đủ linh lực, thoạt nhìn rất hay, nhưng trận đấu lần này lại có học sinh Thiên Hà Cảnh tham dự!
Theo tin tức Chu Hằng tìm hiểu được, hội săn bắn lần này là để ăn mừng đại thọ trăm năm của Ma Long Đại Đế – thọ mệnh võ giả bậc cao quá dài, ngay cả đại nhân vật như Quân Vương cũng sẽ không chuẩn bị tiệc thọ hàng năm, mà tính 10 năm làm một lần, trăm năm, ngàn năm làm lớn, vạn năm mới sẽ vô cùng long trọng.
Hội săn bắn này chỉ là một khúc nhạc đệm, nhưng chỉ có nhóm 10 hạng đầu trong hội săn bắn này mới có tư cách tham dự đấu lôi đài “Thiên Vương Tinh” cử hành tiếp theo. Mà hạng nhất đấu lôi đài Thiên Vương Tinh sẽ được tự mình Ma Long Đại Đế tiếp kiến, cũng sẽ được truyền cho một môn công pháp, coi như thưởng cho.
Đối với phần lớn mọi người, được Ma Long Đại Đế tiếp kiến mới là điều bọn họ khao khát nhất, so sánh lại, 10 hạng đầu hội săn bắn chỉ là ván cầu, nhưng không thể không tranh giành, không thể không liều mạng!
Bởi vậy, có thể thấy được sẽ có vô số học sinh Thiên Hà Cảnh tham dự vào hội đấu này, Chu Hằng muốn cạnh tranh với bọn họ, chỉ vẻn vẹn trông cậy vào Lăng Thiên Cửu Thức dùng chiến nuôi chiến thì chưa chắc đủ dùng.
Nhưng không phải nói Chu Hằng nhất định không có cơ hội, bởi vì chiến đấu cùng bậc, phân chia thắng bại rất đơn giản, muốn giết phía đối phương thì lại rất khó, hắn mất khoảng nửa ngày có thể xử lý một còn yêu thú Thiên Hà Cảnh, kỳ thật hiệu suất này đã cao đến quá xa!
Cộng thêm có con lừa đen hỗ trợ, hắn không cần phải lo sẽ gặp phải nguy hiểm.
Biết được Chu Hằng chịu bán ra Ngọc Đỉnh Bích, mọi người đều hết sức hài lòng, bởi vì không cần trở mặt với Chu Hằng, tự nhiên cũng sẽ không đắc tội vị cường giả “cấp Hắc Động” ẩn nấp kia, tự nhiên mọi người đều vui vẻ.
Nói tới nói lui, Ngọc Đỉnh Bích dù sao chỉ là bảo vật có tác dụng cực lớn đối với võ giả Tinh Thần Cảnh, Thiên Hà Cảnh, giá trị quá cao nhưng không cao đến quá mức, bằng không cường giả cấp Hắc Động ở Đại Tần đế quốc đã sớm lén chia nhau chỗ tốt này, làm sao đến lượt người khác đến đây tranh giành?
Tổng cộng Chu Hằng thu được 13 khối Ngọc Đỉnh Bích, đến lúc này, dù là kẻ ngu cũng nhìn ra được trong đó có kỳ quái, không còn ai đến gây chuyện với Chu Hằng nữa. Nhưng mọi người đều đang bàn luận, rốt cuộc cái tên đột nhiên trồi ra này có lai lịch gì.
Một kiếm chém giết Thiên Hà Đế, vậy là chỉ có cấm khí cấp bậc Tuệ Tinh Cảnh, tùy tiện tìm hết Ngọc Đỉnh Bích ở nơi này, vậy chính là có bối cảnh cấp Hắc Động!
Một người như vậy, hoặc nói là một thế lực như vậy, làm sao lại đột nhiên nhảy ra được?
Nguyên bản phải tìm tòi khắp chỗ này một lượt, dù là có đông người như thế cũng phải tốn ít nhất nửa năm trở lên, nhưng bởi vì có Hồng Nguyệt gian lận, chỉ vẻn vẹn nửa tháng liền kết thúc lần hoạt động mạo hiểm này.
Bởi vì đã ra tay, Hồng Nguyệt cũng dứt khoát lôi ra đoàn dị hỏa kia, trực tiếp ném cho Hỏa Thần Lô, làm cái bếp lò đê tiện này mừng rỡ không ngừng nịnh nọt Hồng Nguyệt, đê tiện nồng đậm đến ngay cả con lừa đen cũng không nhìn được.
Chu Hằng lại không vội vã trở về Ngọ Dương Học Phủ, hắn cùng con lừa đen, Tiểu Hỏa tiêu hóa chỗ tốt của Ngọc Đỉnh Bích trước đã.
Thứ này không phải dùng để ăn, mà là hấp thu luyện hóa giống như linh thạch, tiên thạch, tốc độ kém xa như là trực tiếp ăn vào. Nhưng Ngọc Đỉnh Bích vốn không phải chuyên dùng cho võ giả tăng lên tích lũy linh lực, tác dụng lớn nhất ở chỗ cung cấp phương pháp bố trí mật độ tinh hà và xếp đặt thiên hà.
Bởi vậy, tròn một tháng sau, Chu Hằng mới luyện hóa xong hai khối Ngọc Đỉnh Bích, một hơi đẩy mạnh số lượng tinh tú lên đến độ cao 8000 tinh.
Sau khi trở về, lấy thêm Ngọc Đỉnh Bích tiến hành giao dịch, có thể đổi lấy số lượng lớn linh dược – chỉ là cấp bậc Tinh Thần Cảnh thì số lượng rất nhiều, nhưng dùng để đổi lấy dược liệu Thiên Hà Cảnh lại càng ít hơn.
Về phần tài liệu Tuệ Tinh Cảnh… xem chừng không có thế lực nào chịu lấy ra. Dù sao Ngọc Đỉnh Bích cũng chỉ cho võ giả Tinh Thần Cảnh, Thiên Hà Cảnh sử dụng, dùng tài liệu cấp Tuệ Tinh tiến hành trao đổi liền lỗ vốn.
Tiểu Hỏa, con lừa đen tiến cảnh cũng không kém, nhưng vẫn không có dấu hiệu đột phá.
Con lừa đen vốn vẫn luôn đột phá ở yêu cầu thấp nhất, nhưng sau khi tiến vào Tinh Thần Cảnh thì đột nhiên lại thay đổi, 3000 tinh là có thể đột phá, đến bây giờ nó lại không nhìn ra một chút dấu hiệu thăng cấp.
Hẳn đây là vì Thiên Địa Quả nó ăn đang phát huy tác dụng chân chính, bởi vì nó có thể làm con lừa đen đạt tới Hỗn Độn Cảnh, cho nên mỗi một bước căn bản đều phải dầm cho thật chắc, xem ra không đến 9999 tinh thì không có khả năng nhìn thấy đột phá.
Ngẫm lại Thiên Mệnh Chân Quân thì biết, cũng bởi vì lúc ở Tuệ Tinh Cảnh hình thành ít hơn hai cái, khiến cho hắn chuyển thế nhiều lần như vậy vẫn dừng lại ở mức 8 động, đủ thấy muốn vươn lên cảnh giới võ đạo tối cao, tuyệt đối không thể lơ là căn bản.
Tiểu Hỏa là thần thú thiên địa, trên lý thuyết ít nhất có thể đạt tới cấp Hắc Động, cũng cần dầm chắc căn bản. Có điều căn cơ của thần thú thiên địa không phải là tinh tú, thiên hà linh tinh gì, mà là thân thể!
So sánh lại, chúng nữ Ứng Mộng Phạm tuy rằng được Hoặc Thiên cải tạo thể chất, nhưng thành tựu cao nhất cả đời cũng chỉ có thể đạt tới Hắc Động Cảnh.
Nhưng Thánh vị thiên địa cũng chỉ có 5 người, mà võ giả Hỗn Độn Cảnh cũng chỉ nhiều hơn hai bàn tay một chút, bình thường làm sao mà lại chết? Lại có bao nhiêu tỷ lệ biến thành Thiên Địa Quả?
Con lừa đen có thể ăn được một trái, tuyệt đối là bởi trận chiến trăm vạn năm trước, ngay cả Thánh nhân cũng ngã xuống, chết thêm vài Hỗn Độn Cảnh cũng không có gì quá lắm, cuối cùng còn hình thành một trái Thiên Địa Quả cấp bậc Hỗn Độn Cảnh!
Loại kỳ tích này không thể phục chế.
Bởi vì trước mắt các nàng Ứng Mộng Phạm hoàn toàn không cần lo lắng vấn đề thọ nguyên, như vậy tài nguyên có hạn này tự nhiên phải tập trung mà dùng. Mà chỉ cần Chu Hằng đột phá Thiên Hà Cảnh, hắn sẽ chuyển hết Phi Tinh Đan cho ái thê của mình, người thân của hắn, nhanh chóng đẩy tu vi của mọi người tăng lên.
Trở lại Ngọ Dương Học Phủ, Chu Hằng nhanh chóng thu được lời mời của các đại hào môn, làm khách là giả, chân chính là nhắm vào Ngọc Đỉnh Bích trong tay hắn, ngoài ra còn có bối cảnh của hắn.
Đương nhiên không chỉ có mỗi Liễu Định Huy là người thông minh, nhưng mặc kệ những đại gia tộc này điều tra thế nào, vẫn mãi không phát hiện được rốt cuộc là làm sao Chu Hằng tiến vào Ngọ Dương Học Phủ.
Thật là không thể tin nổi, thật sự!
Bởi vì Chu Hằng là được tám vị Phó viện trưởng đồng thời đồng ý xong mới được phép tiến vào học phủ. Có bọn họ cùng nhau ký tên, nhưng hiện tại cả tám người đều thề thốt phủ nhận, nói là căn bản không có chuyện như thế.
Đợi đến khi nhìn thấy chữ ký của bọn họ trên văn kiện, tám người đều chấn động đến hồ đồ, bởi vì không ai trong bọn họ có nhớ mình đã ký phần văn kiện này.
Nên biết, bọn họ đều là Tuệ Tinh Đế!
Cái lực lượng gì có thể làm bọn họ làm xong một chuyện mà không hề có ấn tượng?
Quá khủng bố đi chứ?
Bởi vậy rõ ràng lai lịch Chu Hằng cổ quái, nhưng vẫn không có ai đưa ra đề xuất đuổi Chu Hằng ra khỏi học phủ – ai dám chứ?
Ngược lại, công tích Chu Hằng một kiếm chém giết Thiên Hà Đế lại bị người ta bỏ qua, bởi vì không ai tin có chuyện này xảy ra! Không nói khác, ngay cả những bá chủ Vương giả trong võ, lúc ở Tinh Thần Đế tối đa cũng chỉ làm được là không bị Thiên Hà Vương đánh chết mà thôi.
Muốn thắng cũng không được, huống gì là chém giết?
Người chính là thế, chuyện mọi người không làm được liền cho là hoàn toàn không có khả năng thực hiện, Tinh Thần Đế muốn dựa vào thực lực bản thân đi xử lý Thiên Hà Đế? Mơ mộng hão huyền!
Bối cảnh cấp Hắc Động, cấm khí cấp Tuệ Tinh, làm Chu Hằng che phủ dưới lớp màn thần bí, khi hắn đến từng nhà hào môn làm khách, Chu Hằng được hoan nghênh cực nhiệt tình. Nhưng bị hỏi nhiều nhất là nơi sinh của hắn, đương nhiên cũng hỏi rất mịt mờ.
Chu Hằng hoàn toàn làm ra vẻ như không biết, lợi dụng số Ngọc Đỉnh Bích còn lại trao đổi được rất nhiều linh dược, luyện chế thành cả đống Phi Tinh Đan.
Tuy nhiên, Phi Tinh Đan có tính kháng thuốc rất mạnh, tuy rằng đẩy tu vi Chu Hằng, con lừa đen, Tiểu Hỏa lại tăng lên một bậc, đạt đến độ cao 9000 tinh, nhưng bắt đầu từ đây, Phi Tinh Đan cũng mất tác dụng.
Tuy rằng vẫn có thể tăng lên tích lũy linh lực, nhưng so với việc hình thành một tinh tú mới, lại thiếu đi nhiều lắm, ngược lại còn rơi vào tính kháng thuốc lâu dài, coi như uống cũng bằng không.
Dù sao trình tự 9000 tinh quá cao, tự nhiên không thể dùng đan dược thông thường để tăng lên thực lực.
Từ giờ trở đi, Chu Hằng phải dùng đến linh dược cấp Thiên Hà.
Trình tự tăng lên một đoạn, phí tổn đan dược lại tăng lên mười mấy lần, tuy rằng Chu Hằng đổi một số lớn linh dược, nhưng muốn dùng luyện chế “Ngọc Hà Đan” cấp bậc Thiên Hà Cảnh, vẫn còn thiếu một loại chủ dược.
Lan Tâm Cốt Thảo, nó đã thuộc loại tiên thảo, có thể đủ làm thuốc thì ít nhất phải là 10 vạn năm, cực kỳ có kiếm.
Bởi vì phải dùng đến một loại tiên thảo, cho nên tuy rằng Ngọc Hà Đan vẫn thuộc loại linh dược, nhưng lại là thượng phẩm trong linh dược, cấp bậc đạt đến năm tinh. Cũng chính vì thế, chủ dược này chỉ nắm giữ trong tay Đại Tần đế quốc.
Quả thật có hàng chợ đen, nhưng đầu tiên là số lượng ít, thứ hai là thuộc giao dịch phi pháp, không phải người quen không bán.
Dù là Chu Hằng có muốn mua, hiện tại hắn cũng không có tiền.
Nếu hắn có thể lấy ra Thiên Huyền Linh Tinh trên người, vậy đương nhiên có thể đổi lấy một số lớn, nhưng nói thật chưa chắc gì đổi được thứ tốt. Bởi vì những Thiên Huyền Linh Tinh này đều hình thành ở Tiên giới, tối đa cũng chỉ có phẩm chất Thiên Hà Cảnh.
Bách Long Tinh là Thập Nguyên Tinh mà cấp Hắc Động xưng bá, Tuệ Tinh Cảnh đi ngang, Thiên Huyền Linh Tinh cấp Thiên Hà Cảnh tự nhiên không thể được tranh giành như ở Độ Dương Tinh.
Tuy nhiên nếu như không tất yếu, Chu Hằng cũng không muốn bán ra những Thiên Huyền Linh Tinh này, những cái này có thể giữ lại cho người bên cạnh mình dùng để đột phá cảnh giới. Hắn không thiếu nhất là lĩnh ngộ, con lừa đen ăn Thiên Địa Quả cũng chỉ cần tích lũy linh lực, Tiểu Hỏa lại là thần thú, chỉ bị phẩm chất huyết mạch hạn chế, nhưng những người khác lại không may mắn như thế.
Nhưng Chu Hằng lại nhanh chóng nhận được một tin tức tốt, có thể giúp hắn nhận được một phần Lan Tâm Cốt Thảo.
Qua một tháng nữa Đại Tần đế quốc sẽ cử hành một hội săn bắn, nếu có thể giành được hạng đầu trong lần so tài này, sẽ được vào bảo khố tới Đại Tần đế quốc tùy ý chọn một vật!
Dù nói là tùy ý chọn một vật, nhưng dùng ngón chân cũng hiểu Đại Tần đế quốc sẽ không thể nào mở ra bảo khố chân chính cho người ta chọn lựa, vô số năm qua hình thành quy củ là tài liệu, đan dược, Bảo khí cùng cấm khí cấp bậc Thiên Hà Cảnh là đỉnh điểm.
Lan Tâm Cốt Thảo vừa lúc thuộc về cấp bậc này.
Chỉ cần đạt được hạng đầu!
Hạng đầu, nói gì đơn giản, nhưng muốn làm được lại quá khó!
Quả thật Chu Hằng giết một Thiên Hà Đế, nhưng sau một kiếm hắn cũng cơ bản mất sức đánh tiếp, sức trâu 5000 tinh không đủ để chống đỡ chiến lực của hắn. Hắc kiếm hấp thu được tinh khí sinh mệnh quả thật có thể hỗ trợ hắn nhanh chóng khôi phục thương thế, dùng chiến nuôi chiến, trong nửa ngày là hắn có thể bổ sung đầy đủ linh lực, thoạt nhìn rất hay, nhưng trận đấu lần này lại có học sinh Thiên Hà Cảnh tham dự!
Theo tin tức Chu Hằng tìm hiểu được, hội săn bắn lần này là để ăn mừng đại thọ trăm năm của Ma Long Đại Đế – thọ mệnh võ giả bậc cao quá dài, ngay cả đại nhân vật như Quân Vương cũng sẽ không chuẩn bị tiệc thọ hàng năm, mà tính 10 năm làm một lần, trăm năm, ngàn năm làm lớn, vạn năm mới sẽ vô cùng long trọng.
Hội săn bắn này chỉ là một khúc nhạc đệm, nhưng chỉ có nhóm 10 hạng đầu trong hội săn bắn này mới có tư cách tham dự đấu lôi đài “Thiên Vương Tinh” cử hành tiếp theo. Mà hạng nhất đấu lôi đài Thiên Vương Tinh sẽ được tự mình Ma Long Đại Đế tiếp kiến, cũng sẽ được truyền cho một môn công pháp, coi như thưởng cho.
Đối với phần lớn mọi người, được Ma Long Đại Đế tiếp kiến mới là điều bọn họ khao khát nhất, so sánh lại, 10 hạng đầu hội săn bắn chỉ là ván cầu, nhưng không thể không tranh giành, không thể không liều mạng!
Bởi vậy, có thể thấy được sẽ có vô số học sinh Thiên Hà Cảnh tham dự vào hội đấu này, Chu Hằng muốn cạnh tranh với bọn họ, chỉ vẻn vẹn trông cậy vào Lăng Thiên Cửu Thức dùng chiến nuôi chiến thì chưa chắc đủ dùng.
Nhưng không phải nói Chu Hằng nhất định không có cơ hội, bởi vì chiến đấu cùng bậc, phân chia thắng bại rất đơn giản, muốn giết phía đối phương thì lại rất khó, hắn mất khoảng nửa ngày có thể xử lý một còn yêu thú Thiên Hà Cảnh, kỳ thật hiệu suất này đã cao đến quá xa!
Cộng thêm có con lừa đen hỗ trợ, hắn không cần phải lo sẽ gặp phải nguy hiểm.