Chu Hằng gãi đầu, nhảy lên, ngồi bên cạnh Hoặc Thiên.
Hoặc Thiên khẽ chau mày, dường như không quen bị hắn tới gần như thế, nhưng Chu Hằng lại bá đạo vòng tay, ôm lấy vai thon của nàng, làm nàng không thể thả người chạy đi.
Đương nhiên, đường đường Thánh nhân nếu muốn đánh văng Chu Hằng ôm ấp là chuyện quá dễ dàng, chỉ xem có muốn hay không thôi.
– Hứa với ta, trước khi nghe xong không được nổi giận! Chu Hằng nói.
Hoặc Thiên trừng hắn, không đồng ý cũng không lắc đầu, chỉ nói:
– Nói!
Chu Hằng nhìn vào mắt nàng, đột nhiên cúi đầu hôn xuống.
– Ưm… Hoặc Thiên lập tức tay chân cứng ngắc, trong ánh mắt tràn đầy tinh tú xoay chuyển, trên người nàng tuôn trào khí tức mạnh mẽ mà không ổn định, chỉ cần có một cái không khống chế được, phá hủy cả Thái Hư Tinh cũng không thành vấn đề!
Hôn ít nhất ba phút, Chu Hằng thế mới nhấc đầu lên, nói:
– Như vậy, có chết cũng kiếm lời!
– Cái tên nhà ngươi! Hoặc Thiên rất là bực bội, tên khốn này nói gì thế?
Chu Hằng cười hắc hắc, bắt đầu kể lại chuyện hắn và Hồng Nguyệt quen biết.
Nửa phần đầu, Hoặc Thiên cũng có thể đoán được, bởi vì sau đó nàng gặp Hồng Nguyệt, cũng vì thế mà làm hai nàng bùng nổ xung đột, cuối cùng thức tỉnh trí nhớ, trở thánh Thánh nhân.
Nhưng nghe được nửa đoạn sau, Hoặc Thiên đã bắt đầu nhíu mày, rõ ràng là Hồng Nguyệt đang kéo Chu Hằng xuống nước, cuốn hắn vào ân oán giữa các nàng. Mà cuối cùng, Chu Hằng lại ở chung với Hồng Nguyệt!
– Rất tốt, ngay cả sư điệt của mình mà ngươi cũng xuống tay được! Hoặc Thiên lạnh lùng nói.
Nói cho nghiêm túc, là sư điệt kia đẩy ngược lại sư thúc hắn, đúng là đại nghịch bất đạo! Chu Hằng thầm nhủ, cắn chặt răng, hắn quyết định tiếp tục thẳng thắn, nói: – Còn có, cái này, hình như Hồng Nguyệt đã mang thai!
– Của ngươi! Hoặc Thiên hỏi một câu vô nghĩa.
Chu Hằng gật đầu, hắn cảm giác được gió lốc đang ấp ủ.
Hoặc Thiên lạnh lùng nhìn hắn, đột nhiên vung tay lên, xẹt, một đoàn hào quang hồng nhạt lao thẳng chân trời. Chỉ một lát sau, cả vòm trời trở nên náo nhiệt, vô số ánh sáng lấp lánh, tựa như đang bắn pháo hoa!
Nhưng Chu Hằng lại biết, đó không phải pháo hoa gì, mà là đại ma đang nổi giận, phất tay liền đánh nổ cả đống lớn vì sao!
Nếu một đòn này đánh lên người mình?
Chu Hằng rùng mình, ở cùng một túi thuốc nổ thật làm người ta kinh hồn bạt vía!
– Nếu các ngươi đã có cặp có đôi, còn tới tìm ta làm gì? Hoặc Thiên lạnh lùng nói, giọng đã sắp đông thành băng.
Chu Hằng thật sự cảm thấy mình tội không thể tha, lại còn phải tiếp một lần tuyết phủ thêm sương, nhưng không có cách nào, nên đối mặt thì phải đối mặt. Từ lúc xuất phát hắn đã có chuẩn bị tâm lý.
Hắn nói: – Ta cần một giọt máu Thánh nhân của nàng!
– Ha, ha ha ha ha! Hoặc Thiên cười to, nhưng vẻ mặt ngày càng lạnh, nàng suy nghĩ một lúc, hỏi: – Là dùng làm thuốc dưỡng thai?
Quả nhiên, nàng và Hồng Nguyệt là cùng một mạch, chuyện Hồng Nguyệt biết, nàng tuyệt đối không thể không biết tới.
Chu Hằng gật đầu.
– Ngươi đã lấy được mấy loại chủ dược? Hoặc Thiên lạnh lùng hỏi, ánh mắt bình tĩnh đến đáng sợ.
– Chỉ có một thứ, Thiên Địa Quả! Chu Hằng thành thật nói.
– Thiên Địa Quả? Làm sao ngươi lấy được? Hoặc Thiên ngẩn ra. Thiên Địa Quả hoàn toàn vô dụng với Thánh nhân, nhưng Thánh nhân muốn vào vùng đất khởi nguồn thiên địa kiếm được một viên Thiên Địa Quả, tỷ lệ cũng vô hạn gần bằng 0!
Nơi đó là cấm địa, cấm địa với Thánh nhân, cũng như Ma Hải vậy!
Không ngờ Chu Hằng có thể lấy được một trái Thiên Địa Quả, điều này thật là vô cùng kỳ quái.
– Ta gặp được một người, hẳn là hắn ở vùng đất khởi nguồn thiên địa rất lâu, hiểu rất rõ nơi đó, là hắn nói cho ta biết tình huống ở đó. Còn nói cho ta biết tung tích một trái Thiên Địa Quả này, thế mới để ta lấy được một trái Thiên Địa Quả! Chu Hằng nói.
– Lại có người như vậy? Hoặc Thiên kinh ngạc, đây là chuyện mà ngay cả Thánh nhân cũng không làm được!
– Hắn tên Lý Tử Thanh! Chu Hằng gật đầu.
– Cái gì! Hoặc Thiên lộ ra vẻ kinh hãi dữ dội. – Hắn gọi là gì?
– Lý Tử Thanh, sao hả, có gì không ổn? Chu Hằng kỳ quái hỏi.
– Hình dáng của hắn thế nào? Hoặc Thiên không trả lời mà hỏi lại.
Tuy rằng trong lòng Chu Hằng kỳ quái, nhưng vẫn miêu tả ra, rút ra hình ảnh Lý Tử Thanh trong đầu bày ra trước mặt Hoặc Thiên.
– Quả nhiên, là hắn!
Hoặc Thiên nhìn hình ảnh, trong ánh mắt có một tia khó hiểu cùng khiếp sợ.
– Rốt cuộc hắn là ai? Chu Hằng hỏi, có thể làm cho Thánh nhân khiếp sợ, rốt cuộc Lý Tử Thanh này đã làm chuyện gì?
Hắn biết Lý Tử Thanh bất phàm, nhưng không đến mức ngay cả Hoặc Thiên cũng phải chấn động, như vậy thật là quá không thể tưởng tượng.
– Sư huynh Thiên Mệnh Chân Quân của ta, tên của hắn cũng gọi là Lý Tử Thanh! Cuối cùng Hoặc Thiên cũng nói.
– Cái gì!
Chu Hằng nhảy dựng lên. – Nàng nói… Lý Tử Thanh này chính là Thiên Mệnh Chân Quân? Không thể nào, rõ ràng hắn đã bị nàng giết, làm sao còn sống lại được!
Lý Tử Thanh không phải Hồng Nguyệt, hắn chỉ là 8 động, đối mặt với Hoặc Thiên đã đi ra 1000 bước pháp tắc, lại còn thành Thánh, lẽ ra hoàn toàn không thể chống đỡ, một chưởng vỗ xuống là chết thẳng, chết đến không thể chết hơn!
Làm sao mà còn có thể sống lại?
Hơn nữa, hắn gặp phải Lý Tử Thanh đã là Hắc Động Đế, đối phương còn nói “bế quan”gần 10 năm, nếu bế quan này là chỉ chuyển thế sau khi chết, vậy tốc độ này cũng nhanh quá đi chứ?
Tính toán thời gian, từ khi Hoặc Thiên tiến vào Minh giới xử lý Thiên Mệnh Chân Quân, đến bây giờ vừa đúng là chưa đến 10 năm, tuyến thời gian phù hợp, nhưng trong vòng 10 năm liền từ phàm thai đến Hắc Động Đế, tốc độ như thế thì ngay cả Chu Hằng cùng phải trân trối nhìn theo!
Hơn nữa, cổ quái là dù tính thật là Thiên Mệnh Chân Quân chuyển thế, tại sao hắn lại xuất hiện ở vùng đất khởi nguồn thiên địa?
Ở trong đó chuyển thế ở trong đó?
Điều này làm sao khiến người ta tin được!
– Đúng là hắn, bộ dáng, thần vận, giống y như đúc! Hoặc Thiên nói.
Chu Hằng cố gắng hồi tưởng, đột nhiên biến sắc.
Bởi vì, hắn đối với Lý Tử Thanh như vừa gặp đã quen, hận không thể đối đãi chân thật, coi hắn là bạn tốt sống chết! Nhưng rõ ràng bọn họ vừa gặp mặt, hắn căn bản không hiểu rõ đối phương, vì sao lại tín nhiệm Lý Tử Thanh như thế?
Hoặc Thiên không nói, hắn không cảm giác được, nhưng bây giờ ngẫm lại, phần tín nhiệm này quá mù quáng!
Hồng Nguyệt có nói, Thiên Mệnh Chân Quân có một loại lực mê hoặc, làm người ta rõ ràng mắc bẫy mà còn mờ mịt không biết! Nàng là thẳng đến khi bị đệ tử của mình phản bội, thế mới tỉnh ngộ ra, nhưng đã là trôi qua mấy chục vạn năm!
Ngay cả Hồng Nguyệt là Hỗn Độn Cảnh, lĩnh ngộ pháp tắc đi ra 1000 bước cũng thế!
Hắn cũng trúng chiêu!
Lý Tử Thanh chính là Thiên Mệnh Chân Quân, Thiên Mệnh Chân Quân chính là Lý Tử Thanh
Cũng may, hắn không lộ ra quan hệ giữa mình và Hồng Nguyệt, Hoặc Thiên, bằng không, khó đảm bảo Thiên Mệnh Chân Quân sẽ không đột nhiên xuống tay!
– Làm sao hắn còn sống được? Chu Hằng nhìn Hoặc Thiên, người là Hoặc Thiên giết, cũng chỉ có Hoặc Thiên biết rõ nhất.
– Hắn tuyệt đối đã chết! Hoặc Thiên suy nghĩ một hồi, gật đầu nói, giọng điệu cực kỳ khẳng định.
– Vậy là nói, Thiên Mệnh Chân Quân nắm giữ bí pháp gì, có thể chết rồi sống lại? Chu Hằng phỏng đoán. – Hắn đi ra từ vùng đất khởi nguồn thiên địa, ở chỗ sâu nhất, ta cũng chưa vào nhìn, nói không chừng che giấu bí mật to lớn nào đó!
Trên thực tế hắn cũng không vào được, bởi vì Lý Tử Thanh nói cho hắn quy luật không gian chảy loạn chỉ giới hạn ở Thiên Địa Quả mà thôi, không phải là trung tâm vùng đất khởi nguồn thiên địa!
Ma Hải, vùng đất khởi nguồn thiên địa, bên bờ thế giới, thế giới này có quá nhiều bí mật!
– Nếu ta có thể giết hắn một lần, đương nhiên cũng có thể giết lần thứ hai! Hoặc Thiên sát khí lẫm liệt, nếu tất cả là Thiên Mệnh Chân Quân giở trò quỷ, vậy đương nhiên là kẻ đáng giết nhất!
– Hai lần không được thì ba lần, ba lần không được thì bốn lần, mười lần, trăm lần, ta không tin hắn có thể sống lại vô hạn!
Hoặc Thiên vô cùng khí thế nói, sau đó đột nhiên im lặng một lúc, nói:
– Được! Ta có thể cho ngươi máu Thánh nhân!
Chu Hằng sửng sốt, hắn đã chuẩn bị trước bị từ chối, sau đó kháng chiến lâu dài. Thường nói nữ nhân cứng cỏi sợ bị quấn chân, không tin hắn không quấn ngã được nàng, về sau làm cho thầy trò làm cho các nàng ngoan ngoãn cùng nhau gả cho hắn!
Nhưng không ngờ Hoặc Thiên đáp ứng nhanh như vậy!
Điều này lại khiến hắn có cảm giác không ổn!
Hoặc Thiên làm việc dứt khoát, nàng tiện tay phất lên, mấy miếng hoa đào liền tạo thành một chiếc bình, nàng cắt qua làn da, máu tươi chảy ra, nhỏ một giọt vào trong bình.
Ầm!
Bầu trời bùng lên tiếng sấm nổ, Thánh nhân đại biểu cho ý chí thiên địa, Thánh nhân chảy máu đại biểu cho thiên địa bị thương!
Hoặc Thiên ném bình hoa cho Chu Hằng, rồi nói: – Ngươi lập tức cút cho ta! Vĩnh viễn không được phép bước vào Thái Hư Tinh một bước!
– Hoặc Thiên….
– Cút!
Chu Hằng thở dài, xoay người bước đi.
Hắn tin tưởng Hồng Nguyệt nhất định là bị Thiên Mệnh Chân Quân mê hoặc, còn Hoặc Thiên cũng ít nhất tám phần tin vào phán đoán này. Mấu chốt là theo nàng thấy, trước khi nàng tha thứ cho Hồng Nguyệt mà Chu Hằng lại có chuyện vợ chồng với Hồng Nguyệt, đây là phản bội tình cảm của nàng!
Đây mới là nguyên nhân chân chính làm Hoặc Thiên tức giận!
Chu Hằng cũng thật bất đắc dĩ, hắn cũng muốn trước tiên làm cho Hoặc Thiên và Hồng Nguyệt cởi bỏ thù cũ, nhưng ai bảo thân thể hắn dung hợp thủy tinh tím, lực hấp dẫn đối với Hồng Nguyệt lớn đến kinh người, bởi vậy dẫn tới đẩy ngã hắn?
Trước tiên phải đi, Hoặc Thiên đang nổi nóng, ở lại sẽ chỉ làm Hoặc Thiên càng thêm tức tối.
Đúng là đáng thương, vừa mới làm Chu tổ sư gia một hồi lại lập tức bị đuổi ra ngoài!
Chu Hằng lắc đầu, trở ra cửa cung điện, gọi: – Con lừa, chúng ta đi!
Thiên Ấn trưởng lão không hiểu chuyện gì, sao mà vừa đến lại đi ngay? Không phải là tổ sư gia hay sao? Thế nào mà tông chủ đại nhân không tổ chức đại hội nhập tông, giới thiệu Chu Hằng những người khác.
Nhưng hắn cũng không dám giữ Chu Hằng, lại không dám đi hỏi Hoặc Thiên, chỉ có thể trơ mắt nhìn Chu Hằng mở ra Tuệ Tinh Môn, chớp mắt đã đi xa mấy vạn dặm.
– Phàm là đệ tử Thái Hư Tông ta nghe rõ, từ giờ trở đi huỷ bỏ thân phận đệ tử Thái Hư Tông của Chu Hằng, Hồng Nguyệt! Lúc này, tiếng nói của Hoặc Thiên đột nhiên vang lên, nháy mắt truyền khắp Thái Hư tinh vực.
Chu Hằng gãi đầu, nhảy lên, ngồi bên cạnh Hoặc Thiên.
Hoặc Thiên khẽ chau mày, dường như không quen bị hắn tới gần như thế, nhưng Chu Hằng lại bá đạo vòng tay, ôm lấy vai thon của nàng, làm nàng không thể thả người chạy đi.
Đương nhiên, đường đường Thánh nhân nếu muốn đánh văng Chu Hằng ôm ấp là chuyện quá dễ dàng, chỉ xem có muốn hay không thôi.
– Hứa với ta, trước khi nghe xong không được nổi giận! Chu Hằng nói.
Hoặc Thiên trừng hắn, không đồng ý cũng không lắc đầu, chỉ nói:
– Nói!
Chu Hằng nhìn vào mắt nàng, đột nhiên cúi đầu hôn xuống.
– Ưm… Hoặc Thiên lập tức tay chân cứng ngắc, trong ánh mắt tràn đầy tinh tú xoay chuyển, trên người nàng tuôn trào khí tức mạnh mẽ mà không ổn định, chỉ cần có một cái không khống chế được, phá hủy cả Thái Hư Tinh cũng không thành vấn đề!
Hôn ít nhất ba phút, Chu Hằng thế mới nhấc đầu lên, nói:
– Như vậy, có chết cũng kiếm lời!
– Cái tên nhà ngươi! Hoặc Thiên rất là bực bội, tên khốn này nói gì thế?
Chu Hằng cười hắc hắc, bắt đầu kể lại chuyện hắn và Hồng Nguyệt quen biết.
Nửa phần đầu, Hoặc Thiên cũng có thể đoán được, bởi vì sau đó nàng gặp Hồng Nguyệt, cũng vì thế mà làm hai nàng bùng nổ xung đột, cuối cùng thức tỉnh trí nhớ, trở thánh Thánh nhân.
Nhưng nghe được nửa đoạn sau, Hoặc Thiên đã bắt đầu nhíu mày, rõ ràng là Hồng Nguyệt đang kéo Chu Hằng xuống nước, cuốn hắn vào ân oán giữa các nàng. Mà cuối cùng, Chu Hằng lại ở chung với Hồng Nguyệt!
– Rất tốt, ngay cả sư điệt của mình mà ngươi cũng xuống tay được! Hoặc Thiên lạnh lùng nói.
Nói cho nghiêm túc, là sư điệt kia đẩy ngược lại sư thúc hắn, đúng là đại nghịch bất đạo! Chu Hằng thầm nhủ, cắn chặt răng, hắn quyết định tiếp tục thẳng thắn, nói: – Còn có, cái này, hình như Hồng Nguyệt đã mang thai!
– Của ngươi! Hoặc Thiên hỏi một câu vô nghĩa.
Chu Hằng gật đầu, hắn cảm giác được gió lốc đang ấp ủ.
Hoặc Thiên lạnh lùng nhìn hắn, đột nhiên vung tay lên, xẹt, một đoàn hào quang hồng nhạt lao thẳng chân trời. Chỉ một lát sau, cả vòm trời trở nên náo nhiệt, vô số ánh sáng lấp lánh, tựa như đang bắn pháo hoa!
Nhưng Chu Hằng lại biết, đó không phải pháo hoa gì, mà là đại ma đang nổi giận, phất tay liền đánh nổ cả đống lớn vì sao!
Nếu một đòn này đánh lên người mình?
Chu Hằng rùng mình, ở cùng một túi thuốc nổ thật làm người ta kinh hồn bạt vía!
– Nếu các ngươi đã có cặp có đôi, còn tới tìm ta làm gì? Hoặc Thiên lạnh lùng nói, giọng đã sắp đông thành băng.
Chu Hằng thật sự cảm thấy mình tội không thể tha, lại còn phải tiếp một lần tuyết phủ thêm sương, nhưng không có cách nào, nên đối mặt thì phải đối mặt. Từ lúc xuất phát hắn đã có chuẩn bị tâm lý.
Hắn nói: – Ta cần một giọt máu Thánh nhân của nàng!
– Ha, ha ha ha ha! Hoặc Thiên cười to, nhưng vẻ mặt ngày càng lạnh, nàng suy nghĩ một lúc, hỏi: – Là dùng làm thuốc dưỡng thai?
Quả nhiên, nàng và Hồng Nguyệt là cùng một mạch, chuyện Hồng Nguyệt biết, nàng tuyệt đối không thể không biết tới.
Chu Hằng gật đầu.
– Ngươi đã lấy được mấy loại chủ dược? Hoặc Thiên lạnh lùng hỏi, ánh mắt bình tĩnh đến đáng sợ.
– Chỉ có một thứ, Thiên Địa Quả! Chu Hằng thành thật nói.
– Thiên Địa Quả? Làm sao ngươi lấy được? Hoặc Thiên ngẩn ra. Thiên Địa Quả hoàn toàn vô dụng với Thánh nhân, nhưng Thánh nhân muốn vào vùng đất khởi nguồn thiên địa kiếm được một viên Thiên Địa Quả, tỷ lệ cũng vô hạn gần bằng 0!
Nơi đó là cấm địa, cấm địa với Thánh nhân, cũng như Ma Hải vậy!
Không ngờ Chu Hằng có thể lấy được một trái Thiên Địa Quả, điều này thật là vô cùng kỳ quái.
– Ta gặp được một người, hẳn là hắn ở vùng đất khởi nguồn thiên địa rất lâu, hiểu rất rõ nơi đó, là hắn nói cho ta biết tình huống ở đó. Còn nói cho ta biết tung tích một trái Thiên Địa Quả này, thế mới để ta lấy được một trái Thiên Địa Quả! Chu Hằng nói.
– Lại có người như vậy? Hoặc Thiên kinh ngạc, đây là chuyện mà ngay cả Thánh nhân cũng không làm được!
– Hắn tên Lý Tử Thanh! Chu Hằng gật đầu.
– Cái gì! Hoặc Thiên lộ ra vẻ kinh hãi dữ dội. – Hắn gọi là gì?
– Lý Tử Thanh, sao hả, có gì không ổn? Chu Hằng kỳ quái hỏi.
– Hình dáng của hắn thế nào? Hoặc Thiên không trả lời mà hỏi lại.
Tuy rằng trong lòng Chu Hằng kỳ quái, nhưng vẫn miêu tả ra, rút ra hình ảnh Lý Tử Thanh trong đầu bày ra trước mặt Hoặc Thiên.
– Quả nhiên, là hắn!
Hoặc Thiên nhìn hình ảnh, trong ánh mắt có một tia khó hiểu cùng khiếp sợ.
– Rốt cuộc hắn là ai? Chu Hằng hỏi, có thể làm cho Thánh nhân khiếp sợ, rốt cuộc Lý Tử Thanh này đã làm chuyện gì?
Hắn biết Lý Tử Thanh bất phàm, nhưng không đến mức ngay cả Hoặc Thiên cũng phải chấn động, như vậy thật là quá không thể tưởng tượng.
– Sư huynh Thiên Mệnh Chân Quân của ta, tên của hắn cũng gọi là Lý Tử Thanh! Cuối cùng Hoặc Thiên cũng nói.
– Cái gì!
Chu Hằng nhảy dựng lên. – Nàng nói… Lý Tử Thanh này chính là Thiên Mệnh Chân Quân? Không thể nào, rõ ràng hắn đã bị nàng giết, làm sao còn sống lại được!
Lý Tử Thanh không phải Hồng Nguyệt, hắn chỉ là 8 động, đối mặt với Hoặc Thiên đã đi ra 1000 bước pháp tắc, lại còn thành Thánh, lẽ ra hoàn toàn không thể chống đỡ, một chưởng vỗ xuống là chết thẳng, chết đến không thể chết hơn!
Làm sao mà còn có thể sống lại?
Hơn nữa, hắn gặp phải Lý Tử Thanh đã là Hắc Động Đế, đối phương còn nói “bế quan”gần 10 năm, nếu bế quan này là chỉ chuyển thế sau khi chết, vậy tốc độ này cũng nhanh quá đi chứ?
Tính toán thời gian, từ khi Hoặc Thiên tiến vào Minh giới xử lý Thiên Mệnh Chân Quân, đến bây giờ vừa đúng là chưa đến 10 năm, tuyến thời gian phù hợp, nhưng trong vòng 10 năm liền từ phàm thai đến Hắc Động Đế, tốc độ như thế thì ngay cả Chu Hằng cùng phải trân trối nhìn theo!
Hơn nữa, cổ quái là dù tính thật là Thiên Mệnh Chân Quân chuyển thế, tại sao hắn lại xuất hiện ở vùng đất khởi nguồn thiên địa?
Ở trong đó chuyển thế ở trong đó?
Điều này làm sao khiến người ta tin được!
– Đúng là hắn, bộ dáng, thần vận, giống y như đúc! Hoặc Thiên nói.
Chu Hằng cố gắng hồi tưởng, đột nhiên biến sắc.
Bởi vì, hắn đối với Lý Tử Thanh như vừa gặp đã quen, hận không thể đối đãi chân thật, coi hắn là bạn tốt sống chết! Nhưng rõ ràng bọn họ vừa gặp mặt, hắn căn bản không hiểu rõ đối phương, vì sao lại tín nhiệm Lý Tử Thanh như thế?
Hoặc Thiên không nói, hắn không cảm giác được, nhưng bây giờ ngẫm lại, phần tín nhiệm này quá mù quáng!
Hồng Nguyệt có nói, Thiên Mệnh Chân Quân có một loại lực mê hoặc, làm người ta rõ ràng mắc bẫy mà còn mờ mịt không biết! Nàng là thẳng đến khi bị đệ tử của mình phản bội, thế mới tỉnh ngộ ra, nhưng đã là trôi qua mấy chục vạn năm!
Ngay cả Hồng Nguyệt là Hỗn Độn Cảnh, lĩnh ngộ pháp tắc đi ra 1000 bước cũng thế!
Hắn cũng trúng chiêu!
Lý Tử Thanh chính là Thiên Mệnh Chân Quân, Thiên Mệnh Chân Quân chính là Lý Tử Thanh
Cũng may, hắn không lộ ra quan hệ giữa mình và Hồng Nguyệt, Hoặc Thiên, bằng không, khó đảm bảo Thiên Mệnh Chân Quân sẽ không đột nhiên xuống tay!
– Làm sao hắn còn sống được? Chu Hằng nhìn Hoặc Thiên, người là Hoặc Thiên giết, cũng chỉ có Hoặc Thiên biết rõ nhất.
– Hắn tuyệt đối đã chết! Hoặc Thiên suy nghĩ một hồi, gật đầu nói, giọng điệu cực kỳ khẳng định.
– Vậy là nói, Thiên Mệnh Chân Quân nắm giữ bí pháp gì, có thể chết rồi sống lại? Chu Hằng phỏng đoán. – Hắn đi ra từ vùng đất khởi nguồn thiên địa, ở chỗ sâu nhất, ta cũng chưa vào nhìn, nói không chừng che giấu bí mật to lớn nào đó!
Trên thực tế hắn cũng không vào được, bởi vì Lý Tử Thanh nói cho hắn quy luật không gian chảy loạn chỉ giới hạn ở Thiên Địa Quả mà thôi, không phải là trung tâm vùng đất khởi nguồn thiên địa!
Ma Hải, vùng đất khởi nguồn thiên địa, bên bờ thế giới, thế giới này có quá nhiều bí mật!
– Nếu ta có thể giết hắn một lần, đương nhiên cũng có thể giết lần thứ hai! Hoặc Thiên sát khí lẫm liệt, nếu tất cả là Thiên Mệnh Chân Quân giở trò quỷ, vậy đương nhiên là kẻ đáng giết nhất!
– Hai lần không được thì ba lần, ba lần không được thì bốn lần, mười lần, trăm lần, ta không tin hắn có thể sống lại vô hạn!
Hoặc Thiên vô cùng khí thế nói, sau đó đột nhiên im lặng một lúc, nói:
– Được! Ta có thể cho ngươi máu Thánh nhân!
Chu Hằng sửng sốt, hắn đã chuẩn bị trước bị từ chối, sau đó kháng chiến lâu dài. Thường nói nữ nhân cứng cỏi sợ bị quấn chân, không tin hắn không quấn ngã được nàng, về sau làm cho thầy trò làm cho các nàng ngoan ngoãn cùng nhau gả cho hắn!
Nhưng không ngờ Hoặc Thiên đáp ứng nhanh như vậy!
Điều này lại khiến hắn có cảm giác không ổn!
Hoặc Thiên làm việc dứt khoát, nàng tiện tay phất lên, mấy miếng hoa đào liền tạo thành một chiếc bình, nàng cắt qua làn da, máu tươi chảy ra, nhỏ một giọt vào trong bình.
Ầm!
Bầu trời bùng lên tiếng sấm nổ, Thánh nhân đại biểu cho ý chí thiên địa, Thánh nhân chảy máu đại biểu cho thiên địa bị thương!
Hoặc Thiên ném bình hoa cho Chu Hằng, rồi nói: – Ngươi lập tức cút cho ta! Vĩnh viễn không được phép bước vào Thái Hư Tinh một bước!
– Hoặc Thiên….
– Cút!
Chu Hằng thở dài, xoay người bước đi.
Hắn tin tưởng Hồng Nguyệt nhất định là bị Thiên Mệnh Chân Quân mê hoặc, còn Hoặc Thiên cũng ít nhất tám phần tin vào phán đoán này. Mấu chốt là theo nàng thấy, trước khi nàng tha thứ cho Hồng Nguyệt mà Chu Hằng lại có chuyện vợ chồng với Hồng Nguyệt, đây là phản bội tình cảm của nàng!
Đây mới là nguyên nhân chân chính làm Hoặc Thiên tức giận!
Chu Hằng cũng thật bất đắc dĩ, hắn cũng muốn trước tiên làm cho Hoặc Thiên và Hồng Nguyệt cởi bỏ thù cũ, nhưng ai bảo thân thể hắn dung hợp thủy tinh tím, lực hấp dẫn đối với Hồng Nguyệt lớn đến kinh người, bởi vậy dẫn tới đẩy ngã hắn?
Trước tiên phải đi, Hoặc Thiên đang nổi nóng, ở lại sẽ chỉ làm Hoặc Thiên càng thêm tức tối.
Đúng là đáng thương, vừa mới làm Chu tổ sư gia một hồi lại lập tức bị đuổi ra ngoài!
Chu Hằng lắc đầu, trở ra cửa cung điện, gọi: – Con lừa, chúng ta đi!
Thiên Ấn trưởng lão không hiểu chuyện gì, sao mà vừa đến lại đi ngay? Không phải là tổ sư gia hay sao? Thế nào mà tông chủ đại nhân không tổ chức đại hội nhập tông, giới thiệu Chu Hằng những người khác.
Nhưng hắn cũng không dám giữ Chu Hằng, lại không dám đi hỏi Hoặc Thiên, chỉ có thể trơ mắt nhìn Chu Hằng mở ra Tuệ Tinh Môn, chớp mắt đã đi xa mấy vạn dặm.
– Phàm là đệ tử Thái Hư Tông ta nghe rõ, từ giờ trở đi huỷ bỏ thân phận đệ tử Thái Hư Tông của Chu Hằng, Hồng Nguyệt! Lúc này, tiếng nói của Hoặc Thiên đột nhiên vang lên, nháy mắt truyền khắp Thái Hư tinh vực.