Sách ebook được sưu tầm từ Internet, Bản quyền sách thuộc về Tác giả & Nhà xuất bản. Trang Web hiện đặt quảng cáo để có kinh phí duy trì hoạt động, mong Quý Bạn đọc thông cảm ạ.

Kiếm Động Cửu Thiên

Chương 578: Biện pháp giải độc cũ

Tác giả: Cô Đơn Địa Phi
Chọn tập

Chu Hằng đang chơi đùa cùng các nữ ở trong sân, ra ngoài nhiều ngày như vậy tự nhiên phải an ủi nhóm ái thê một chút.

Thình thịch!

Một đạo nhân ảnh rơi xuống từ trên bầu trời, hướng về trong ngực của hắn.

Chu Hằng đánh ra một chưởng, nhưng thu hồi lại trong nháy mắt, bởi vì hắn đã cảm ứng được người tới là người nào. Làn gió thơm vào ngực, Dương Lan Hinh giống như bạch tuộc quấn ở của hắn trên người, dán quá chặt chẽ , dường như muốn chen vào trong thân thể của hắn.

Yêu tinh này như thế nào nhiệt tình như vậy? Chẳng lẽ bởi vì các hào môn lấy ra nhiều mỹ nữ để cho nàng sinh ra cảm giác nguy cơ?

Chu Hằng cười thầm trong lòng, nhưng hắn lập tức tra ra không đúng, thân thể yêu tinh này nóng lên, khuôn mặt tươi cười lại đỏ tươi như nhuộm, hai mắt ngập nước vô cùng yêu mị, cái miệng nhỏ nhắn thở ra nhiệt khí, dường như có thể thiêu cháy người ta.

Trúng mị độc!

Mị dược không phải độc, nhưng so với độc còn lợi hại hơn gấp trăm lần, chính là phóng đại gấp trăm lần, gấp ngàn lần ý muốn trong thân thể. Nam nữ hoan ái là bản tính con người, ai cũng không tránh được !

Ngay cả Cốt phù đều không có biện pháp hóa giải!

Chu Hằng giận tím mặt!

Hắn tự nhiên không nghĩ Dương Lan Hinh không có chuyện gì ăn mị dược, khẳng định là có người hạ thủ đối với nàng! Hắn không khỏi xuất mồ hôi lạnh cả người, nếu Dương Lan Hinh không có tâm chí kiên nghị, kiên trì chạy đến nơi này mới bị mị độc kích phát, bằng không hắn không phải bị đội mũ xanh?

Trong nháy mắt Chu Hằng phát ra sát khí cuồng mãnh, hắn có thể đoán được làm như vậy chỉ có hai người – Lâm Tài Tuấn, Lưu Hàn Diệp!

Nhưng bây giờ không phải là thời điểm tìm bọn họ tính toán, trước hết dập tắt lửa cho nàng!

Sở dĩ nói mị độc không phải độc, là bởi vì không cần dược vật giải độc, chỉ cần nam nữ hoan ái là được. Chu Hằng nhìn Dương Lan Hinh. Trong lòng dâng lên một cỗ bi tráng ta không vào địa ngục ai vào địa ngục.

– Phu quân, ngươi đây là cái kiểu gì? An Ngọc Mị hừ một tiếng.

Nàng cũng bởi vì trúng mị độc mới thành tựu chuyện tốt cùng Chu Hằng, cũng là nữ nhân đầu tiên của Chu Hằng, giữ lấy địa vị tương đối đặc thù. Làm một người từng trải. Nàng biết lúc mị độc phát tác, cũng biết uy lực mị độc!

Lại nói tiếp loạn tâm hư, nàng cũng không có ý chí kiên định như Dương Lan Hinh, trúng mị độc còn biết chọn người, lúc trước nàng ôm Chu Hằng, lúc trước nàng căn bản cũng không nhận thức Chu Hằng.

Bởi vậy. Nàng nói chua chát.

Các chư nữ khác mặc dù chưa bị trúng mị độc, nhưng các nàng phần lớn trải qua giường cùng Chu Hằng, kinh nghiệm rất lớn, nhìn thấy Dương Lan Hinh liền biết chuyện gì xảy ra.

Các nàng biết phu quân hoa tâm, trên thực tế đã sớm tiếp nhận Dương Lan Hinh, cũng đành trơ mắt nhìn nam nhân của chính mình điên phượng đảo loan cùng nữ nhân khác.

Chu Hằng chỉ cảm thấy đứng ngồi không yên…. tuy rằng ái thê không nói lời gì, nhưng từng đạo ánh mắt lại còn sắc bén hơn so với hắc kiếm, khiến hắn có loại cảm giác sắp bị phân thây.

– Ta đi giải độc cho nàng! Hắn vội vàng ôm lấy Dương Lan Hinh vào buồng trong.

– Khốn nạn! Lâm Phức Hương chu mỏ một cái, thực ra nàng và Chu Hằng quen biết sớm nhất, nhưng bởi vì da mặt mỏng nên đến bây giờ nàng còn không phát sinh cùng Chu Hằng.

– Cô gái nhỏ, ngươi nếu không cam tâm, đi theo vào! .

– Hắc hắc. Phu quân ở phương diện này rất lợi hại , Lan Hinh khẳng định chịu không nổi, ngươi đi hỗ trợ chia sẻ áp lực một chút! .

– Tiêu Họa Thủy, ngươi thật là một nữ lưu manh! .

Chu Hằng ôm Dương Lan Hinh vào trong buồng, lúc này Dương Lan Hinh đã hoàn toàn bị dục hỏa khống chế, hai chân gắt gao bấu lấy Chu Hằng, đầu ngón tay thì chộp tới nơi yếu hại Chu Hằng – nàng mặc dù là xử nữ, nhưng xem như một tiểu thư đại gia tộc, nàng ở phương diện nam nữ cũng không phải dốt đặc cán mai .

Hơn nữa trước kia cũng xem qua cảnh xuân Chu Hằng cùng Mặc Ngọc Nghiên!

Nàng vốn chính là yêu tinh mê người. Ôm thân thể nàng đẫy đà thành thục, Chu Hằng cũng phát ra dục hỏa, muốn xử lý nàng ngay tại chỗ.

Nhưng hắn hiện tại đã qua giai đoạn thuần túy vì ý muốn mà làm, lại ngạnh sinh khắc chế dục hỏa xông lên tận trời, ôm yêu tinh nóng hừng hực đi tới chỗ thùng tắm. Ngưng kết hơi nước lập tức đổ đầy một chậu nước sạch, ý niệm vừa động, nước lập tức hóa thành băng hàn, lại kỳ dị không bị đông.

Hắn ôm Dương Lan Hinh nhảy vào.

Kỳ hàn xâm thể, Dương Lan Hinh lập tức rùng mình một cái, bị dục hỏa khống chế thần trí khôi phục lại một lần nữa. Phát hiện mình tựa như bạch tuộc quấn quít lấy Chu Hằng, còn có một cây vật thể cứng rắn thật lớn cách quần áo đè ở hai chân của mình, nàng không khỏi xấu hổ, đầu tựa ở trong lòng Chu Hằng.

Chu Hằng cười ha ha một tiếng, bây giờ không phải là thời điểm truy cứu ai hạ độc, mà là phải giải mị độc cho Dương Lan Hinh. Hắn nâng cằm Dương Lan Hinh, nói: – Ngươi trúng mị độc, chỉ có một loại biện pháp có thể giải! .

Dương Lan Hinh cũng biết mình hiện khôi phục thần trí chỉ có thể một hồi ngắn ngủi, ý muốn là bản năng, chỉ có thể khai thông mà không thể cứng rắn. Thực ra nàng đã chạy tới tìm Chu Hằng không phải rõ ràng sao, nếu có một loại biện pháp, tự nhiên muốn tìm nam nhân của chính mình.

Nàng khẽ gật đầu, buông ánh mắt xuống không dám nhìn Chu Hằng, lại có thể cảm giác được đồ chơi đè ở mông càng ngày càng nóng, tráng kiện, thẳng cứng.

– Đây là lần đầu tiên của ngươi, ta muốn ngươi ở dưới trạng thái thanh tỉnh! Chu Hằng nói.

– Ân! Dương Lan Hinh phát ra thanh âm ú ớ, trong lòng cảm động đến rối tinh rối mù.

Nàng cảm giác được lúc này Chu Hằng tăng cao dục hỏa, nhưng hắn lại ngạnh sinh nhịn được, điều này làm cho nàng rất tin Chu Hằng chẳng những thích thân thể nàng, còn tôn trọng nàng!

– Cô bé, ta muốn chơi ngươi! Dương Lan Hinh vừa mới cảm động sắp chảy ra nước mắt, Chu Hằng lại phun ra một câu lưu manh, hoàn toàn phá hủy không khí.

Nàng không khỏi ngẩng đầu trừng mắt nhìn Chu Hằng, đã thấy tên này cười tủm tỉm nhìn mình, lập tức hiểu được hắn cố ý ! Yêu tinh vừa thẹn vừa giận, múa may vung quyền đập vài cái ở trên ngực Chu Hằng.

– Này, ngươi có đồng ý hay không a? Chu Hằng lại hỏi.

Tên ghê tởm này!

Dương Lan Hinh hận không thể hung hăng cắn Chu Hằng, nhưng nàng chỉ bị nước lạnh tạm thời biến mất một chút dục hỏa, rất nhanh sẽ bị ý muốn khống chế, đến lúc đó khẳng định càng thêm mãnh liệt.

Thời gian của nàng không nhiều lắm, nàng đành phải nhỏ giọng nói: – Đồng ý! .

– Ngươi nói cái gì? Nghe không rõ a! Chu Hằng cười hắc hắc, hai tay nâng mông Dương Lan Hinh đẫy đà mượt mà, không kìm nổi bóp một cái, vừa mềm lại có chút rắn, xúc cảm tốt tới cực điểm.

– Đồng ý! .

– Nghe không rõ! .

– Đồng ý! .

– Nghe không rõ a! .

Dương Lan Hinh lớn tiếng nói: – Ta muốn ngươi chơi ta! .

– Ta đây không khách khí! Chu Hằng cười to, không trêu đùa Dương Lan Hinh nữa, triển khai công kích cường thế, dòng nước lập tức kích độn hóa thành xuân thủy vô biên.

Chúng nữ đều coi chừng ở bên ngoài, nam nhân của chính mình đang làm chuyện tình thân mật nhất cùng một nữ nhân khác, làm cho các nàng đều rất không thích, toàn bộ không còn tâm tình đi ngủ nghỉ ngơi nữa.

Nhất là Dương Lan Hinh hoàn toàn bị ý muốn khống chế, phát ra một tiếng yêu kiều làm đại bộ phận chúng nữ là người từng trải vẫn nóng mặt lên, giữa hai đùi lại ẩm ướt , nhớ lại cảnh tượng mình và Chu Hằng điên phượng đảo loan.

– Thật dâm dê! Hàn Diệc Dao hừ nói.

Ứng Mộng Phạm cười khúc khích, nói: – Diệc Dao, tiếng kêu của ngươi không kém hơn nàng đâu! .

– Đúng thế, một điểm cũng không nhìn ra, Diệc Dao ở ngoài giống tiên tử, trên thực tế, ai! Tiêu Họa Thủy cố ý lắc đầu liên tục. …

– Ngươi chính là một con lừa! Ghé vào trên ngực Chu Hằng, Dương Lan Hinh dùng sức trợn mắt nhìn Chu Hằng, ánh nắng sáng phủ lên trên người của hai người, thân thể nàng trắng muốt phản xạ quang huy màu vàng óng mê người.

Tên ghê tởm này cũng không quan tâm nàng là dưa mới phá, muốn nàng một lần lại một lần, hiện tại nàng đều không nhúc nhích được một ngón tay.

Hắn cười hắc hắc, hai tay sờ vú Dương Lan Hinh: – Ngươi không phải cũng rất dũng cảm? .

Dương Lan Hinh không khỏi ảo não, nàng trúng mị độc, bởi vì lúc trước bị nước lạnh áp chế một chút, về sau dục hỏa lặp lại cũng cháy sạch lại càng thêm tràn đầy, chủ động muốn Chu Hằng ba lượt mới xem như hết nghiện.

Nhưng ba lượt kế tiếp nàng lại bị Chu Hằng làm đi làm lại cực khoái muốn chết, để cho nàng nhớ lại Mặc Ngọc Nghiên lúc trước, bị Chu Hằng chơi suốt một ngày một đêm!

– Ngươi phá hư! Nàng uốn éo ở trên người Chu Hằng, tuy rằng đã cùng Chu Hằng xảy ra quan hệ thân mật nhất, nhưng nàng vẫn có chút không buông ra.

Hai người đều người trần truồng, nàng lại là yêu tinh mê người thơm nức, uốn éo lập tức làm dục hỏa Chu Hằng tắt một lần nữa cháy lên, nặng nề mà đè ở nơi ướt át của nàng.

Dương Lan Hinh hoảng sợ, nàng bị Chu Hằng làm đi làm lại không còn một hơi, thắt lưng xương sống đau , đâu còn nhận được ơn trạch – Không cần, còn đau! Nàng than nhẹ.

– Ta sẽ làm nhẹ ! Chu Hằng lại đi vào thân thể Dương Lan Hinh tuyệt đẹp mềm mại, ngày hôm qua hắn hưởng hết diễm phúc trên thân thể đẫy đà xinh đẹp, hiện tại lại dâng lên dục vọng mãnh liệt.

Hắn nói là nhẹ, nhưng nhìn đến mị nhãn Dương Lan Hinh mê ly, biểu tình xuân tình nhộn nhạo, hắn sao còn nhẹ được, rất nhanh từ nhẹ nhàng biến thành mưa rền gió dữ, tận tình thỏa mãn ở trên thân thể Dương Lan Hinh đầy đặn.

– Ngươi nói dối! Dương Lan Hinh chỉ trích, quấn hai chân dài ở bên hông Chu Hằng, để hắn không dùng được sức lực, nhưng sau khi Chu Hằng hôn một cái, nàng buông lỏng ra hai chân rất nhanh.

– Là ai hạ thuốc ngươi? Đợi một lần nữa gió êm sóng lặng, Chu Hằng hỏi.

Dương Lan Hinh cắn môi không nói gì, nàng biết nếu nói ra, Chu Hằng khẳng định sẽ làm thịt Lâm Tài Tuấn! Nàng tuyệt không yêu Lâm Tài Tuấn, nhưng đối phương lại là thân nhân nàng, nàng muốn thả Lâm Tài Tuấn một con đường sống.

– – – – – – – – – – oOo- – – – – – – – – –

Chọn tập
Bình luận
× sticky