Sách ebook được sưu tầm từ Internet, Bản quyền sách thuộc về Tác giả & Nhà xuất bản. Trang Web hiện đặt quảng cáo để có kinh phí duy trì hoạt động, mong Quý Bạn đọc thông cảm ạ.

Kiếm Động Cửu Thiên

Chương 790: Thập tuyệt tru thiên đại trận

Tác giả: Cô Đơn Địa Phi
Chọn tập

Long nữ tóc vàng ác nghiệt vô tình, trường thương quyển vũ, long ảnh rít gào!

Bản thân nàng đều mạnh hơn một bậc so với Lam Long nữ hoàng cùng Hồng Long nữ hoàng, hiện tại hai nàng lại cố kỵ tầng tầng lớp lớp, 10 thành chiến lực không phát huy ra một nửa, như thế nào có thể là đối thủ long nữ tóc vàng?

Các nàng bị áp bách rút lui không ngừng, lại chỉ có thể phát ra long ngâm cực độ tức giận.

– Cạc cạc, người hẳn là đến không sai biệt lắm! Ngay vào lúc này, một đầu Ly Vẫn đột nhiên lên tiếng, một cái long trảo biến ảo ra, ấn xuống một cái ở mảnh đất bằng phẳng.
Lập tức, ầm ầm, toàn bộ hòn đảo đều phát ra run rẩy kịch liệt, vô số đạo quang hoa đầy trời mà sinh, tạo thành một tòa lồng bàn tròn thật to, bao mọi người đều ở trong đó.

– Đần độn, các ngươi tham lam cho các ngươi hình thần câu diệt, cả đời khổ tu đều coi như may áo cho chúng ta ! Một đầu Ly Vẫn khác tiếp lời.

– Thập Tuyệt Tru Thiên Đại Trận, bất luận kẻ nào tiến vào trong đó, tu vi sẽ bị suy yếu xuống từng chút một, từ Sáng Thế Đế biến thành Sáng Thế Hoàng, từ Sáng Thế Hoàng biến thành Sáng Thế Vương!

– Sau đó xuống Thăng Hoa Cảnh, Nhật Diệu Cảnh, Nguyệt Minh Cảnh!
– Cuối cùng, hóa thành phàm nhân, bị đại trận mài thành máu thịt, tinh hoa suốt đời bị đại trận lấy ra tẩm bổ Thất Tinh Quả, cuối cùng hóa thánh, bị chúng ta ăn vào, phi thăng Minh giới!

– Ha ha ha! Một đám đần độn, cám ơn các ngươi!

Hai con Ly Vẫn cũng lớn cười, nhưng không đợi mọi người có phản ứng gì, vô số đạo quang hoa bắn ra, nhao nhao đưa bọn họ cách xa nhau.

Chu Hằng cầm lấy con lừa đen, với bất biến ứng vạn biến, hai đầu Ly Vẫn mặc dù nói như vậy, nhưng sự thật như thế nào sao có thể tin hết chúng nó? Hơn nữa lúc này hắn quả thật cũng làm cái gì, quang hoa đầy trời đâm vào ánh mắt hắn đều làm đau, không thể không nhắm lại tạm lánh mũi nhọn.
Khi hắn mở ra hai mắt, cảnh vật trước mắt đã hoàn toàn biến đổi.

Đây là một mảnh rừng kiếm màu đen, mỗi một thanh kiếm đều dài trăm trượng. Nhao nhao cắm ngược trên mặt đất, mũi kiếm dày đặc chớp động sát khí, cho dù với tu vi tâm tính Chu Hằng đều có loại cảm giác run rẩy.

Đến cảnh giới như hắn, thứ tình cảm sợ hãi thực ra đã rất khó phát lên, có thể làm cho hắn phát lên loại cảm giác này. Thực ra cũng không phải hắn sợ hãi, mà là hắn cảm ứng được kiếm phong khủng bố.

Đây không còn là hòn đảo, cho dù trên người hai đầu Ly Vẫn có siêu cấp đại pháp khí không gian, cũng không có khả năng bố trí nhiều đồ như vậy ở trên đảo.

Vật đổi sao dời!
Đây là Thập Tuyệt Tru Thiên Đại Trận, trước mắt hết thảy có thể là ảo ảnh, nhưng cũng có thể là đặc thù không gian trong Pháp trận.

Có ít nhất một điểm Ly Vẫn không nói dối. Đây quả thật là tòa trận pháp!

Hắn muốn dựng lên phù không, đứng ở chỗ cao nhìn rõ ràng, lại phát hiện không ngờ hắn chỉ có thể nhảy lên cao một trượng, cao hơn nữa sẽ có một loại lực lượng ngăn trở hắn bay lên không không cách nào hình dung.

Nhưng hắn nhảy lên một cái, lại có thể đột phá cái độ cao hạn chế này, nhưng ở trên không gian một trượng hắn vẫn như cũ không thể bảo trì phi hành. Hơn nữa độ cao có thể nhảy lên cũng giảm đi nhiều, thẳng đến rơi xuống độ cao một trượng, hắn lại có thể khống chế thân thể của mình.
Hắn vươn tay, tay phải không trở ngại đột phá hạn chế một trượng.

Đây không phải là lực lượng, mà là pháp tắc áp chế!

Trận pháp, trận pháp, không phải là pháp tắc sao?

Chu Hằng nghĩ nghĩ, trên tay phải đã vận chuyển ra ngũ hành phù văn. Hắn xuất thủ, ông, trên bầu trời không ngờ xuất hiện một đạo phù văn thật lớn, vừa đụng nhẹ nhàng với ngũ hành phù văn.

Oanh!

Toàn bộ hòn đảo đều phát ra run rẩy, không gian không ổn định lạnh rung run rẩy, dường như muốn vỡ nát.
Nhưng chiến động một cái sau, đại trận lập tức khôi phục bình tĩnh.

Chu Hằng thử lại, nhưng lần này, ba cái phù văn thật lớn xuất hiện, trấn đè tới hắn. Thình thịch, hắn nặng nề mà rơi xuống từ trên bầu trời, vừa vặn đụng vào trên thân con lừa đen đang ngước cổ nhìn.

– A Con lừa đen kêu thảm thiết.

Hắn một cái xoay người bò dậy, cúi đầu vừa thấy, con lừa đen đã bị hắn va chạm hôn mê bất tỉnh.

Con lừa đáng thương!
Chu Hằng ngẩng đầu nhìn về phía bầu trời. Trong lòng hắn có một tia hiểu ra.

Trận pháp này quả thật dùng lực lượng pháp tắc, cho nên hai đầu Ly Vẫn kia mới dám cuồng ngạo nói muốn luyện hóa mọi người thành máu loãng tẩm bổ Thất Tinh Quả. Đối với Minh Tiên mà nói, pháp tắc là tồn tại cao không thể thành, cái đại trận này quả thật đủ để luyện hóa bọn họ!

Võ giả Tiên giới muốn chạm đến phép tắc, như vậy chỉ có một biện pháp, chính là tu luyện Thiên Kinh!

Nhưng một giới mới mấy bộ Thiên Kinh? Hơn nữa, Thiên Kinh của Phàm giới hiển nhiên không đủ cấp bậc! Phải Thiên Kinh của Tiên giới!

Chu Hằng cẩn thận hồi tưởng, mai phù văn trận pháp này hiển hóa đã tương đối hoàn chỉnh, vượt qua hắn nắm giữ ngũ hành phù văn!

Đương nhiên, cái đầy đủ này là tương đối, tương đối với Thiên Kinh Tiên giới, vừa so sánh cùng phù văn Hoặc Thiên, phù văn này đầy đủ còn kém quá xa! Nhưng Hoặc Thiên chính là cường giả siêu cấp Minh giới, đây cũng là một tòa trận pháp bố trí ở Tiên giới, cũng không thể yêu cầu trận pháp như vậy đi so sánh cùng Hoặc Thiên?

Thực ra bố trí một cái trận pháp tuyệt đối đáng sợ như vậy ở trong này, muốn bài trừ, ít nhất phải hoàn toàn nắm giữ 1 bộ Thiên Kinh Tiên giới!

Nhưng vấn đề bây giờ là hắn còn kém hai mươi mấy đạo mảnh vỡ phù văn mới có thể đạt tới viên mãn!
Đến loại trình độ này, tăng thêm một đạo mảnh vỡ phù văn nữa thì lực phá hoại đều tăng lên thành tấn, nguyên bản oai ngũ hành phù văn đã vượt ra khỏi cực hạn hắn, chỉ cần ở trong quá trình thử có bất kỳ thất bại, hắn tất nhiên bị tan xương nát thịt!

Chu Hằng không khỏi rùng mình một cái, cái đó và tự sát thực ra không có gì khác nhau!

Nhưng đã có phù văn xuất hiện, muốn dựa vào đám Hồng Long nữ hoàng đánh vỡ đại trận cơ bản không có khả năng . Không phải không có thể dựa vào man lực phá trận, nhưng lực lượng Tiên giới hiển nhiên không đủ để chống đỡ, phải đột phá đến Tinh Thần Cảnh.

Pháp tắc cùng lực lượng, cũng không là quan hệ chế ước tuyệt đối.
Thật giống như Minh Tiên hoàn toàn nắm giữ Thiên Kinh chống lại cường giả Tinh Thần Cảnh, ai thua ai thắng? Khẳng định là cường giả Tinh Thần Cảnh a, bởi vì lực lượng áp đảo vỡ nát pháp tắc! Cường giả Tinh Thần Cảnh chống lại Hoặc Thiên, tuyệt đối Hoặc Thiên đập nát!

Bởi vì nàng nắm giữ pháp tắc càng thêm đầy đủ!

Lực lượng phải phân trình tự, pháp tắc cũng có phân chia vỡ nát đầy đủ, không thể nói lực lượng nhất định áp đảo pháp tắc, hoặc là pháp tắc nhất định mạnh hơn lực lượng, phải xem cường độ lực lượng cùng tính đầy đủ của pháp tắc.

Tuy nhiên may mà, nói đến pháp tắc đầy đủ, trong Tiên Cư còn có một vị siêu cấp đại năng Minh giới!
Tuy rằng Chu Hằng không muốn lôi Hồng Nguyệt ra, nhưng thời gian kéo dài tiếp, tu vi tất cả mọi người phải thối lui đến cấp bậc phàm nhân, trực tiếp luyện hóa hết – mặc kệ hắn có thích Lam Long nữ hoàng hay không, nếu thành vợ hắn thì phải trân trọng tốt.

Nhưng ở một giây kế tiếp, Chu Hằng lộ ra biểu tình kinh ngạc.

Bởi vì, Tiên Cư không mở được!

Một đạo lực lượng vô danh ngăn trở thần thức của hắn tiến vào.

Lại là pháp tắc!

Chu Hằng nhướng mày, hắn tin tưởng nếu Hồng Nguyệt muốn ra, loại cấp bậc pháp tắc phong tỏa này đối với nàng mà nói hoàn toàn là chút chuyện nhỏ. Nhưng mấu chốt là, vị này đang chữa thương a, tâm cảnh có linh cảm chạy ra sao?

Muốn đem hy vọng đặt ở loại không xác định này, tuyệt đối không đáng tin cậy!

Vậy chỉ có thể đi trước một chút , tìm được Lam Long nữ hoàng cùng Hồng Long nữ hoàng rồi nói sau.

– Chu tiểu tử, bổn tọa có thù oán với ngươi a, nhiều người như vậy ngươi không rơi vào, lại rơi trúng bổn tọa! Con lừa đen rên rỉ một tiếng, sống lại.

7 nam hai nữ bởi vì ngay từ đầu cùng một chỗ, sau khi đại trận mở ra, bọn họ cũng cách xa nhau không xa, nhưng lúc này từng người đều giống Chu Hằng quan sát phiến thiên địa xa lạ, biểu tình khác nhau.

Chu Hằng cười ha ha một tiếng, nói: – Nói rõ nhân phẩm ngươi có vấn đề, xứng đáng!

– Gâu, bổn tọa liều mạng với ngươi! Con lừa đen cắn Chu Hằng.

– Các vị, các vị, an tâm một chút chớ nóng vội, nghe ta một lời! Một gã Thăng Hoa Đế trẻ tuổi nói, hắn bảo mọi người yên tĩnh lại, hấp dẫn chú ý của mọi người xong, hắn lại nói – Nơi này hung hiểm khó lường, cho nên ta đề nghị mọi người đều chờ ở chỗ này, đồng thời phát ra tín hiệu, để mỗi gia trưởng chúng ta tìm đến chúng ta!
Nghe hắn vừa nói như vậy, vài người đều nhao nhao gật đầu, nơi này quá mức quỷ dị, khiến bọn họ đều sinh ra lòng kính sợ. Mà bọn họ tràn đầy tin tưởng trưởng bối nhà mình, đường đường Minh Tiên còn có cái gì chống đỡ được bọn họ?

Chu Hằng lắc đầu, hắn nắm giữ Hỗn Độn Thiên Kinh, thậm chí so với Lam Long nữ hoàng đều rõ ràng uy lực tòa đại trận này đáng sợ dường nào!

Lúc trước Lam Long nữ hoàng cùng Hồng Long nữ hoàng bị trận pháp của siêu Sáng Thế Đế khác trấn áp hơn 300 vạn năm, huống chi trận pháp bây giờ bố trí phù văn hoàn chỉnh – – Tiên giới đầy đủ phù văn!

Cái này tương đương với đang giao thủ cùng một vị Minh Tiên hoàn toàn nắm giữ Thiên Kinh Tiên giới, cùng cảnh giới bên trong ai địch nổi?
– Đi! Chu Hằng kéo con lừa đen, đi nhanh tới.

– Này, ngươi nghe được lời của ta không? Thấy Chu Hằng rời khỏi, quả thực là đang đánh mình mặt! Ánh mắt người trẻ tuổi Thăng Hoa Đế phía trước phát ra đề nghị chợt lành lạnh.

Hắn tên Cư Hoa Ích, 3 vạn tuổi đã trở thành Thăng Hoa Đế 11 tướng, tuổi với tu vi, quả thực thiên tài đáng sợ! Thiên tài đương nhiên khó tránh khỏi tự phụ, huống chi còn có mỹ nữ ở đây, hắn tự nhiên muốn thừa cơ hội biểu hiện tốt một chút, với vương bá khí chấn hai thiên chi kiều nữ kia phục tùng!

Nhà quyền thế cường đạo tinh quan hệ thông gia cũng là sự tình rất phổ biến, dù sao nhà quyền thế cũng có ân oán có xung đột, mạng lưới quan hệ càng rộng lại càng có thể bảo đảm gia tộc trường thịnh không suy!

Ở Cư Hoa Ích xem ra, muốn quan hệ thông gia thì người tốt nhất dĩ nhiên chính là Phương Di Dung cùng Dương Hạnh Hoa , cho nên hắn mới vội vã biểu hiện.

Chu Hằng nhàn nhạt nhìn hắn một cái, nói: – Ta không quan tâm tới ngươi!

– Bằng hữu, nắm tay chỉ có nắm chắc mới có thể bộc phát ra chiến lực cường đại, ngay cả đạo lý này ngươi cũng không hiểu? Cư Hoa Ích với tư thái trên cao nhìn xuống nói.

Chu Hằng mỉm cười, nói:
– Có đi hay không là tự do của ta, ngươi muốn cứng rắn lưu lại ta sao?

– Ngươi không thể đi! Cư Hoa Ích lạnh lùng nói – Về sau ngươi sẽ cảm kích ta!

– – – – – – – – – – oOo- – – – – – – – – –

Chọn tập
Bình luận
× sticky