Sách ebook được sưu tầm từ Internet, Bản quyền sách thuộc về Tác giả & Nhà xuất bản. Trang Web hiện đặt quảng cáo để có kinh phí duy trì hoạt động, mong Quý Bạn đọc thông cảm ạ.

Kiếm Động Cửu Thiên

Chương 1056: Thánh nhân oai

Tác giả: Cô Đơn Địa Phi
Chọn tập

Nghe tên Hoặc Thiên, tất cả thần thú đều lộ ra biểu tình mất tự nhiên, thậm chí có thể nói là sợ hãi!

Bằng vào một cái tên mà có thể khiến cho thần thú thiên địa sợ hãi, cái tên Hoặc Thiên Yêu Cơ tuyệt đối là danh bất hư truyền!

Thân ảnh hồng nhạt chớp động, Hoặc Thiên xuất hiện!

Một thân váy dài màu hồng, vô cùng tuyệt mỹ!

Trước khi nàng xuất hiện, Chu Hằng cảm thấy Minh Chiếu Thiên Tôn có tư cách sánh với Hoặc Thiên, Hồng Nguyệt, cho dù thua cũng chỉ một chút xíu, nhưng bây giờ hai người đồng thời xuất hiện, ở cùng một chỗ so sánh lại thấy chênh lệch!

Vẻ đẹp của Hoặc Thiên là độc nhất vô nhị, có thể sánh ngang với nàng cũng chỉ có Hồng Nguyệt!

Đôi thầy trò này cướp sạch toàn bộ linh khí thiên địa, cho nên mới khắc ra vẻ đẹp tuyệt mỹ như thế.

Hoặc Thiên trong trẻo nhưng lạnh lùng, cao quý, hoàn toàn không coi ai ra gì, nàng căn bản không thèm liếc người ở đây một cái, lập tức bước tới vị trí thuộc về nàng. Nhưng mà với vẻ đẹp của nàng, bất luận kẻ nào cũng cảm thấy nàng ngạo mạn như vậy là đương nhiên!

Nữ thần, nên cao cao tại thượng, bình dị gần gũi thì sẽ không gọi là Nữ thần nữa.

Mà nhìn thấy Hoặc Thiên đi tới, Minh Chiếu Thiên Tôn và Huyết Sát đều trở nên khẩn trương, đại khái bọn họ cũng từng nếm qua đau khổ do Hoặc Thiên gây ra, bởi vì bọn họ đều là người cùng một thời đại.

Thậm chí, Huyết Sát không tự chủ được đè chuôi kiếm, bất cứ lúc nào cũng có thể chém ra. Như vậy không khỏi khiến mọi người đều trở nên khẩn trương, bởi vì Huyết Sát bây giờ chính là Thánh nhân a, nếu chém ra một kiếm này… lực phá hoại cực kỳ khủng bố, thậm chí có khả năng làm hư toàn bộ Hỏa Diễm Tinh cũng hoàn toàn có khả năng.

Hoặc Thiên lạnh lùng liếc mắt một cái, Huyết Sát và Minh Chiếu đều ngoan ngoãn nhích ghế lại gần, giống như hộ vệ bảo vệ Hoặc Thiên ở chính giữa.

Điều này không khỏi khiến mọi người co giật một trận!

Không hổ là thiên nữ tuyệt thế a! Một Thiên Tôn, một Thánh nhân, lại bị một ánh mắt của nàng dọa sợ. Khí tràng đúng là quá cường đại!

Đây mới thực sự là cường giả, không cần ngôn ngữ khoa trương gì, cũng không cần ra tay, trời sinh khí tràng kinh người, miểu sát hết thảy!

– Kim Dương nhất mạch. Tân Thánh nhân Đế Khuyết!

Qua một hồi, người phụ trách giới thiệu mới lần nữa tuyên bố, hắn cũng sợ hãi, tuy rằng hắn chính là cường giả cấp 9 động! Nhưng mà cũng không ít lần bị Hoặc Thiên đánh cho một trận, cánh tay trái đã bị Hoặc Thiên giật xuống nướng như nướng chân gà, về phần cánh tay phải cũng bị Hồng Nguyệt nướng qua!

Đôi thầy trò ma nữ này chính là ác mộng của hắn! Đế Khuyết! Vị Thánh nhân thứ ba! Đây là thanh niên dáng người thon dài, anh tuấn vô cùng. Nhưng lại giống Thái Dương Thần, cả người đều lóng lánh sắc vàng, nhưng mà nhìn kỹ lại thấy hắn vốn không phát sáng!

Đây là do hắn tu luyện công pháp đặc thù, hai chữ Kim Dương cũng không phải hư danh!

Hắn vừa xuất hiện đã liếc mắt nhìn Hoặc Thiên, làm thế nào cũng không chịu dời đi. Thâm tình chân thành.

Loại ánh mắt này khiến cho Chu Hằng cực độ khó chịu, rất muốn xông tới tát cho hắn 17, 18 cái, sau lại nói cho đối phương biết, Hoặc Thiên chính là nữ nhân của hắn, đời này, kiếp sau, vĩnh viễn không có chỗ cho ngươi.

Nhưng mà hắn dù sao vẫn chỉ là Tuệ Tinh Cảnh, lúc này cậy mạnh đi lên. Cuối cùng chỉ khiến cho Hoặc Thiên xuất thủ tương trợ, như vậy cũng tính là nam nhân sao? Nhanh!

Không cần mấy năm nữa hắn sẽ đạt tới Tuệ Tinh Cảnh đỉnh phong, sau đó đạt tới đại viên mãn nhảy vào Hắc Động Cảnh, lại hình thành 10 động xưa nay chưa từng có, xông lên Hỗn Độn Cảnh, cuối cùng thành Thánh!

Cũng không bao lâu nữa, đến lúc đó hắn sẽ đích thân đi lật đổ tên Đế Khuyết này, để cho đối phương biết trước khi nghĩ tới Hoặc Thiên thì phải nghĩ tới nắm đấm và kiếm của hắn, sau đó quyết đoán buông bỏ ý niệm trong đầu đối với Hoặc Thiên!

Đế Khuyết cũng ngồi xuống vị trí cao nhất, lúc này. Minh Chiếu Thiên Tôn ngồi ở bên trái, Huyết Sát ngồi cách nàng hai ghế, sau đó là Hoặc Thiên ngồi ở giữa, ghế hai bên nàng cách nhau ít nhất nửa trượng. Khiến nàng trở nên nổi bật như Nữ Vương độc tôn!

Đế Khuyết không sợ chết dịch ghế của mình từ vị trí thứ tư lại gần Hoặc Thiên! Ông!

Một đạo quang hoa hồng nhạt chớp động, một đóa hoa đào cực lớn nở rộ, nở rộ! Ngay sau đó, một mảnh ánh sáng màu vàng cũng bày ra, một đạo kiếm khí bén nhọn xẹt qua, nhưng chỉ là trong nháy mắt, hoa đào và kiếm khí đồng thời biến mất.

Dường như chưa từng xảy ra.

Trên bầu trời không có hắc động gì, cả vùng đất cũng không có vết rạn, ngay cả thảm của hàng cũng không có vết rách.

Đây là Thánh nhân so chiêu? – Các ngươi, các ngươi xem! Đột nhiên, có vị cường giả 9 động chỉ vào bầu trời. Xít!

Chỉ cần đạt tới cấp bậc Hắc Động, ai cũng da mặt co rút, như muốn ngất.

Tiểu bối cấp Cấp Tuệ Tinh cũng không rõ vì sao, có cường giả giải thích, rất nhanh mọi người đều biết chuyện gì xảy ra trong tinh không.

17 viên tinh tú bạo nát! Hoặc Thiên và Đế Khuyết chỉ so chiêu trong thời gian ngắn ngủi, đã đánh nát 17 viên đại tinh trong tinh không xa xôi. Lực lượng này… Khủng bố đến kinh người!

Càng mấu quan trọng ở chỗ, rõ ràng lực phá hoại kinh người như vậy, nhưng mà hai đại Thánh nhân lại có thể khống chế nó tới nơi xa xôi kia, chỉ chiêu thức ấy đã khiến người ta sợ hãi rồi.

Nhưng tưởng tượng lại, mọi người đều đổ mồ hôi lạnh, bởi vì lực tàn phá kinh khủng như vậy nếu như nổ tung ở gần đây… Chỉ sợ dưới Hỗn Độn Cảnh đều chết sạch.

Quá nguy hiểm!

Ở cùng một chỗ với Thánh nhân không có cảm giác an toàn, bọn họ vừa mới đi đạo một vòng qua quỷ môn quan đấy.

Chính vì sợ hãi như vậy, không ngờ không có ai quan tâm Hoặc Thiên và Đế Khuyết so chiêu ai thắng! Từ biểu tình hai người mà xem, Hoặc Thiên vẫn trong trẻo, lạnh lùng cao ngạo, mà Đế Khuyết vẫn một tấm thâm tình chân thành, không nhìn ra một chút khác thường nào.

Tuy nhiên, chỉ thấy Đế Khuyết vẫn đặt lại ghế ở chỗ cũ, giống như hộ vệ bảo vệ Hoặc Thiên, thì có thể đoán ra lần giao thủ vừa rồi ai hơn ai.

Không hổ là thiên nữ tuyệt thế, lĩnh ngộ pháp tắc thiên địa còn mạnh hơn Thái Hư Thánh Nhân một đoạn, hiện tại thành Thánh lực lượng tăng vọt, hai người hợp nhất, phỏng chừng trong bốn đại Thánh nhân trước mặt, nàng là tuyệt đối vô địch!

– Bạch Cốt nhất mạch, tân Thánh nhân Thạch Dương!

Mọi người chưa hết kinh hãi, người phụ trách lại giới thiệu vị tân Thánh nhân cuối cùng.

Tân Bạch Cốt Thánh nhân, Thạch Dương!

Đây là một thanh niên cả người tràn ra tử khí, nếu gặp ở trong Ma Hải, nói không chừng đã coi hắn là Âm Ảnh Tử Linh rồi! Cũng không phải bộ dạng hắn xấu xí, trên thực tế hắn là một thanh niên anh tuấn, chỉ là khí tức tràn ra quá thâm trầm.

Không có biện pháp, người ta tới từ Bạch Cốt nhất mạch, có thể không âm u lạnh lẽo sao?

Khác với 3 tân tấn Thánh nhân kia, sau khi Thạch Dương xuất hiện cũng không trực tiếp đi tới vị trí của mình, mà dừng bước nhìn thoáng qua chỗ của Long tộc, lại nhìn về phía nhị tổ Long tộc ở dãy ghế thứ hai nói: – Long Nhị, bản thánh muốn đòi lại công đạo với ngươi.

Long Nhị? Đòi công đạo?

Long Nhị tuyệt đối là xưng hô vô cùng khinh miệt, mà đòi công đạo là có ý gì? Long tộc sao lại đắc tội vị tân tấn Thánh nhân này?

Suy nghĩ kỹ một chút là biết, đắc tội người Bạch Cốt nhất mạch cũng không ít, ít nhất có một nửa là thần thú!

Tuy nhiên, đây cũng là Bạch Cốt nhất mạch tự rước lấy, ai bảo lúc trước bọn họ quá bá đạo, cho nên sau khi Bạch Cốt Thánh nhân ngã xuống mới bị nhiều thế lực đồng loạt nhằm vào! Hiện tại Bạch Cốt nhất mạch một lần nữa có Thánh nhân xuất thế, bây giờ muốn tính sổ sao?

Chuyện năm đó cũng không thiếu người còn nhớ rõ, Thánh nữ mà Bạch Cốt nhất mạch gả đi dùng để giảng hòa chính là người Thạch Dương yêu!

Tự tay đẩy người yêu mình ra, Thạch Dương có thể coi là tận mạt! Nhưng mà mối hận như vậy, nam nhân nào có thể dễ dàng quên đi, hiện tại Thạch Dương thành Thánh, khuất nhục như thế tự nhiên phải đòi lại!

Nhưng mà Thạch Dương tuyệt không hối hận, lúc trước hắn lựa chọn cầu thân, cũng không phải Long tộc buộc hắn! Hơn nữa, nếu không phải bọn họ bá đạo trước thì làm sao bị chúng thần thú nhằm vào? Nếu không có Long tộc điều đình, bọn họ sao có thể vượt qua cửa ải khó khăn dễ dàng như vậy?

Ở trong lòng Thạch Dương, chính Long tộc cướp đi nữ nhân của hắn, khiến Bạch Cốt nhất mạch trở thành trò cười của thiên hạ!

Hiện tại hắn đã thành Thánh, như vậy phải cướp lại toàn bộ trở về.

Nhị tổ Long tộc nhướng mày, nói: – Không biết Thạch Dương Thánh nhân muốn đòi công đạo gì?

Tuy rằng Thánh nhân vô địch thiên hạ, nhưng mà tôn nghiêm của Long tộc cũng không thể khinh nhục!

– Một tên tiểu tử vô sỉ của Long tộc các ngươi dám ám toán môn hạ đệ tử của ta!

Thạch Dương không chút biểu tình, dừng một chút nói: – Long tộc nhất thiết phải cho Bạch Cốt nhất mạch ta một câu trả lời hợp lý!

Chu Hằng và Mã Cảnh Nguyên chính là công bình chiến một trận, Mã Cảnh Nguyên quả thật bị đánh rất thảm, nhưng mà nếu như là hắn thắng, vậy kết quả của Chu Hằng cũng không khá hơn bao nhiêu! Loại ân oán này căn bản bãi không cần kinh động cấp trên, hoàn toàn có thể lén giải quyết.

Nhưng mà Thạch Dương lại muốn lợi dụng cơ hội này để lập uy, để Bạch Cốt nhất mạch một lần nữa đứng ở đỉnh Minh giới!

Cách tốt nhất là qua mặt 4 thần thú!

Thù cũ hận mới đều giải quyết hôm nay đi.

– Thạch Dương Thánh nhân, Chu Hằng và Mã Cảnh Nguyên chiến đấu công bình, tại sao lại nói là đánh lén? Nhị tổ Long tộc cố gắng giải lý. Chu Hằng?

Vẻ mặt Hoặc Thiên hơi dao động, người khác có lẽ không biết, nhưng mà Đế Khuyết luôn nhìn chằm chằm nàng lại theo trực giác nhìn ra, trong lòng hắn không khỏi ngẩn ra, Chu Hằng này là ai?

– Bản thánh nói là tập kích lén lút, chẳng lẽ ngươi cho rằng bản thánh đang vu oan cho các ngươi sao? Thạch Dương cao giọng hơn nói.

Nhị tổ Long tộc không khỏi giận dữ, đối phương rõ ràng dùng thân phận Thánh nhân ép hắn! Tên tiểu nhân này, nghiễm nhiên đã quên ân tình nhờ vả trăm vạn năm trước, đúng là khiến cho người ta phải ghê tởm!

Người như vậy sao lại trở thành thành Thánh được chứu? Ông trời đúng là không có mắt!

– Hoặc là giao người ra đây, quỳ xuống nhận sai, hoặc là… Bản thánh tự mình đi Long Vực, hướng lão Thanh Long đòi lại công đạo! Thạch Dương hùng hổ dọa người, hoàn toàn hiển lộ uy phong của tân tấn Thánh nhân!

Hoặc là quỳ xuống bị hắn đánh dập mặt, hoặc là bị hắn tới hang ổ đập mặt, nói tóm lại, chính là phải đập mặt.

Khác biệt ở chỗ, đánh tới ổ rồng thì đúng là chuyện lớn rồi.

Nhị tổ Long tộc tức giận hai tay phát run, nhưng đối phương chính là Thánh nhân, một trong năm người cường đại nhất trong thiên địa, còn bá đạo hơn cả Hoặc Thiên tùy ý chà đạp lão Thanh Long lúc trước.

Lựa chọn cứng đối cứng, như vậy sẽ chỉ rước tai ương cho toàn bộ Long tộc mà thôi!

Nhị tổ nhắm hai mắt lại, trầm mặc một lúc lâu, lúc này trầm giọng nói: – Chu Hằng, lại đây!

Hắn chọn đại cục làm trọng. – – – – – oOo- – – – –

Nghe tên Hoặc Thiên, tất cả thần thú đều lộ ra biểu tình mất tự nhiên, thậm chí có thể nói là sợ hãi!

Bằng vào một cái tên mà có thể khiến cho thần thú thiên địa sợ hãi, cái tên Hoặc Thiên Yêu Cơ tuyệt đối là danh bất hư truyền!

Thân ảnh hồng nhạt chớp động, Hoặc Thiên xuất hiện!

Một thân váy dài màu hồng, vô cùng tuyệt mỹ!

Trước khi nàng xuất hiện, Chu Hằng cảm thấy Minh Chiếu Thiên Tôn có tư cách sánh với Hoặc Thiên, Hồng Nguyệt, cho dù thua cũng chỉ một chút xíu, nhưng bây giờ hai người đồng thời xuất hiện, ở cùng một chỗ so sánh lại thấy chênh lệch!

Vẻ đẹp của Hoặc Thiên là độc nhất vô nhị, có thể sánh ngang với nàng cũng chỉ có Hồng Nguyệt!

Đôi thầy trò này cướp sạch toàn bộ linh khí thiên địa, cho nên mới khắc ra vẻ đẹp tuyệt mỹ như thế.

Hoặc Thiên trong trẻo nhưng lạnh lùng, cao quý, hoàn toàn không coi ai ra gì, nàng căn bản không thèm liếc người ở đây một cái, lập tức bước tới vị trí thuộc về nàng. Nhưng mà với vẻ đẹp của nàng, bất luận kẻ nào cũng cảm thấy nàng ngạo mạn như vậy là đương nhiên!

Nữ thần, nên cao cao tại thượng, bình dị gần gũi thì sẽ không gọi là Nữ thần nữa.

Mà nhìn thấy Hoặc Thiên đi tới, Minh Chiếu Thiên Tôn và Huyết Sát đều trở nên khẩn trương, đại khái bọn họ cũng từng nếm qua đau khổ do Hoặc Thiên gây ra, bởi vì bọn họ đều là người cùng một thời đại.

Thậm chí, Huyết Sát không tự chủ được đè chuôi kiếm, bất cứ lúc nào cũng có thể chém ra. Như vậy không khỏi khiến mọi người đều trở nên khẩn trương, bởi vì Huyết Sát bây giờ chính là Thánh nhân a, nếu chém ra một kiếm này… lực phá hoại cực kỳ khủng bố, thậm chí có khả năng làm hư toàn bộ Hỏa Diễm Tinh cũng hoàn toàn có khả năng.

Hoặc Thiên lạnh lùng liếc mắt một cái, Huyết Sát và Minh Chiếu đều ngoan ngoãn nhích ghế lại gần, giống như hộ vệ bảo vệ Hoặc Thiên ở chính giữa.

Điều này không khỏi khiến mọi người co giật một trận!

Không hổ là thiên nữ tuyệt thế a! Một Thiên Tôn, một Thánh nhân, lại bị một ánh mắt của nàng dọa sợ. Khí tràng đúng là quá cường đại!

Đây mới thực sự là cường giả, không cần ngôn ngữ khoa trương gì, cũng không cần ra tay, trời sinh khí tràng kinh người, miểu sát hết thảy!

– Kim Dương nhất mạch. Tân Thánh nhân Đế Khuyết!

Qua một hồi, người phụ trách giới thiệu mới lần nữa tuyên bố, hắn cũng sợ hãi, tuy rằng hắn chính là cường giả cấp 9 động! Nhưng mà cũng không ít lần bị Hoặc Thiên đánh cho một trận, cánh tay trái đã bị Hoặc Thiên giật xuống nướng như nướng chân gà, về phần cánh tay phải cũng bị Hồng Nguyệt nướng qua!

Đôi thầy trò ma nữ này chính là ác mộng của hắn! Đế Khuyết! Vị Thánh nhân thứ ba! Đây là thanh niên dáng người thon dài, anh tuấn vô cùng. Nhưng lại giống Thái Dương Thần, cả người đều lóng lánh sắc vàng, nhưng mà nhìn kỹ lại thấy hắn vốn không phát sáng!

Đây là do hắn tu luyện công pháp đặc thù, hai chữ Kim Dương cũng không phải hư danh!

Hắn vừa xuất hiện đã liếc mắt nhìn Hoặc Thiên, làm thế nào cũng không chịu dời đi. Thâm tình chân thành.

Loại ánh mắt này khiến cho Chu Hằng cực độ khó chịu, rất muốn xông tới tát cho hắn 17, 18 cái, sau lại nói cho đối phương biết, Hoặc Thiên chính là nữ nhân của hắn, đời này, kiếp sau, vĩnh viễn không có chỗ cho ngươi.

Nhưng mà hắn dù sao vẫn chỉ là Tuệ Tinh Cảnh, lúc này cậy mạnh đi lên. Cuối cùng chỉ khiến cho Hoặc Thiên xuất thủ tương trợ, như vậy cũng tính là nam nhân sao? Nhanh!

Không cần mấy năm nữa hắn sẽ đạt tới Tuệ Tinh Cảnh đỉnh phong, sau đó đạt tới đại viên mãn nhảy vào Hắc Động Cảnh, lại hình thành 10 động xưa nay chưa từng có, xông lên Hỗn Độn Cảnh, cuối cùng thành Thánh!

Cũng không bao lâu nữa, đến lúc đó hắn sẽ đích thân đi lật đổ tên Đế Khuyết này, để cho đối phương biết trước khi nghĩ tới Hoặc Thiên thì phải nghĩ tới nắm đấm và kiếm của hắn, sau đó quyết đoán buông bỏ ý niệm trong đầu đối với Hoặc Thiên!

Đế Khuyết cũng ngồi xuống vị trí cao nhất, lúc này. Minh Chiếu Thiên Tôn ngồi ở bên trái, Huyết Sát ngồi cách nàng hai ghế, sau đó là Hoặc Thiên ngồi ở giữa, ghế hai bên nàng cách nhau ít nhất nửa trượng. Khiến nàng trở nên nổi bật như Nữ Vương độc tôn!

Đế Khuyết không sợ chết dịch ghế của mình từ vị trí thứ tư lại gần Hoặc Thiên! Ông!

Một đạo quang hoa hồng nhạt chớp động, một đóa hoa đào cực lớn nở rộ, nở rộ! Ngay sau đó, một mảnh ánh sáng màu vàng cũng bày ra, một đạo kiếm khí bén nhọn xẹt qua, nhưng chỉ là trong nháy mắt, hoa đào và kiếm khí đồng thời biến mất.

Dường như chưa từng xảy ra.

Trên bầu trời không có hắc động gì, cả vùng đất cũng không có vết rạn, ngay cả thảm của hàng cũng không có vết rách.

Đây là Thánh nhân so chiêu? – Các ngươi, các ngươi xem! Đột nhiên, có vị cường giả 9 động chỉ vào bầu trời. Xít!

Chỉ cần đạt tới cấp bậc Hắc Động, ai cũng da mặt co rút, như muốn ngất.

Tiểu bối cấp Cấp Tuệ Tinh cũng không rõ vì sao, có cường giả giải thích, rất nhanh mọi người đều biết chuyện gì xảy ra trong tinh không.

17 viên tinh tú bạo nát! Hoặc Thiên và Đế Khuyết chỉ so chiêu trong thời gian ngắn ngủi, đã đánh nát 17 viên đại tinh trong tinh không xa xôi. Lực lượng này… Khủng bố đến kinh người!

Càng mấu quan trọng ở chỗ, rõ ràng lực phá hoại kinh người như vậy, nhưng mà hai đại Thánh nhân lại có thể khống chế nó tới nơi xa xôi kia, chỉ chiêu thức ấy đã khiến người ta sợ hãi rồi.

Nhưng tưởng tượng lại, mọi người đều đổ mồ hôi lạnh, bởi vì lực tàn phá kinh khủng như vậy nếu như nổ tung ở gần đây… Chỉ sợ dưới Hỗn Độn Cảnh đều chết sạch.

Quá nguy hiểm!

Ở cùng một chỗ với Thánh nhân không có cảm giác an toàn, bọn họ vừa mới đi đạo một vòng qua quỷ môn quan đấy.

Chính vì sợ hãi như vậy, không ngờ không có ai quan tâm Hoặc Thiên và Đế Khuyết so chiêu ai thắng! Từ biểu tình hai người mà xem, Hoặc Thiên vẫn trong trẻo, lạnh lùng cao ngạo, mà Đế Khuyết vẫn một tấm thâm tình chân thành, không nhìn ra một chút khác thường nào.

Tuy nhiên, chỉ thấy Đế Khuyết vẫn đặt lại ghế ở chỗ cũ, giống như hộ vệ bảo vệ Hoặc Thiên, thì có thể đoán ra lần giao thủ vừa rồi ai hơn ai.

Không hổ là thiên nữ tuyệt thế, lĩnh ngộ pháp tắc thiên địa còn mạnh hơn Thái Hư Thánh Nhân một đoạn, hiện tại thành Thánh lực lượng tăng vọt, hai người hợp nhất, phỏng chừng trong bốn đại Thánh nhân trước mặt, nàng là tuyệt đối vô địch!

– Bạch Cốt nhất mạch, tân Thánh nhân Thạch Dương!

Mọi người chưa hết kinh hãi, người phụ trách lại giới thiệu vị tân Thánh nhân cuối cùng.

Tân Bạch Cốt Thánh nhân, Thạch Dương!

Đây là một thanh niên cả người tràn ra tử khí, nếu gặp ở trong Ma Hải, nói không chừng đã coi hắn là Âm Ảnh Tử Linh rồi! Cũng không phải bộ dạng hắn xấu xí, trên thực tế hắn là một thanh niên anh tuấn, chỉ là khí tức tràn ra quá thâm trầm.

Không có biện pháp, người ta tới từ Bạch Cốt nhất mạch, có thể không âm u lạnh lẽo sao?

Khác với 3 tân tấn Thánh nhân kia, sau khi Thạch Dương xuất hiện cũng không trực tiếp đi tới vị trí của mình, mà dừng bước nhìn thoáng qua chỗ của Long tộc, lại nhìn về phía nhị tổ Long tộc ở dãy ghế thứ hai nói: – Long Nhị, bản thánh muốn đòi lại công đạo với ngươi.

Long Nhị? Đòi công đạo?

Long Nhị tuyệt đối là xưng hô vô cùng khinh miệt, mà đòi công đạo là có ý gì? Long tộc sao lại đắc tội vị tân tấn Thánh nhân này?

Suy nghĩ kỹ một chút là biết, đắc tội người Bạch Cốt nhất mạch cũng không ít, ít nhất có một nửa là thần thú!

Tuy nhiên, đây cũng là Bạch Cốt nhất mạch tự rước lấy, ai bảo lúc trước bọn họ quá bá đạo, cho nên sau khi Bạch Cốt Thánh nhân ngã xuống mới bị nhiều thế lực đồng loạt nhằm vào! Hiện tại Bạch Cốt nhất mạch một lần nữa có Thánh nhân xuất thế, bây giờ muốn tính sổ sao?

Chuyện năm đó cũng không thiếu người còn nhớ rõ, Thánh nữ mà Bạch Cốt nhất mạch gả đi dùng để giảng hòa chính là người Thạch Dương yêu!

Tự tay đẩy người yêu mình ra, Thạch Dương có thể coi là tận mạt! Nhưng mà mối hận như vậy, nam nhân nào có thể dễ dàng quên đi, hiện tại Thạch Dương thành Thánh, khuất nhục như thế tự nhiên phải đòi lại!

Nhưng mà Thạch Dương tuyệt không hối hận, lúc trước hắn lựa chọn cầu thân, cũng không phải Long tộc buộc hắn! Hơn nữa, nếu không phải bọn họ bá đạo trước thì làm sao bị chúng thần thú nhằm vào? Nếu không có Long tộc điều đình, bọn họ sao có thể vượt qua cửa ải khó khăn dễ dàng như vậy?

Ở trong lòng Thạch Dương, chính Long tộc cướp đi nữ nhân của hắn, khiến Bạch Cốt nhất mạch trở thành trò cười của thiên hạ!

Hiện tại hắn đã thành Thánh, như vậy phải cướp lại toàn bộ trở về.

Nhị tổ Long tộc nhướng mày, nói: – Không biết Thạch Dương Thánh nhân muốn đòi công đạo gì?

Tuy rằng Thánh nhân vô địch thiên hạ, nhưng mà tôn nghiêm của Long tộc cũng không thể khinh nhục!

– Một tên tiểu tử vô sỉ của Long tộc các ngươi dám ám toán môn hạ đệ tử của ta!

Thạch Dương không chút biểu tình, dừng một chút nói: – Long tộc nhất thiết phải cho Bạch Cốt nhất mạch ta một câu trả lời hợp lý!

Chu Hằng và Mã Cảnh Nguyên chính là công bình chiến một trận, Mã Cảnh Nguyên quả thật bị đánh rất thảm, nhưng mà nếu như là hắn thắng, vậy kết quả của Chu Hằng cũng không khá hơn bao nhiêu! Loại ân oán này căn bản bãi không cần kinh động cấp trên, hoàn toàn có thể lén giải quyết.

Nhưng mà Thạch Dương lại muốn lợi dụng cơ hội này để lập uy, để Bạch Cốt nhất mạch một lần nữa đứng ở đỉnh Minh giới!

Cách tốt nhất là qua mặt 4 thần thú!

Thù cũ hận mới đều giải quyết hôm nay đi.

– Thạch Dương Thánh nhân, Chu Hằng và Mã Cảnh Nguyên chiến đấu công bình, tại sao lại nói là đánh lén? Nhị tổ Long tộc cố gắng giải lý. Chu Hằng?

Vẻ mặt Hoặc Thiên hơi dao động, người khác có lẽ không biết, nhưng mà Đế Khuyết luôn nhìn chằm chằm nàng lại theo trực giác nhìn ra, trong lòng hắn không khỏi ngẩn ra, Chu Hằng này là ai?

– Bản thánh nói là tập kích lén lút, chẳng lẽ ngươi cho rằng bản thánh đang vu oan cho các ngươi sao? Thạch Dương cao giọng hơn nói.

Nhị tổ Long tộc không khỏi giận dữ, đối phương rõ ràng dùng thân phận Thánh nhân ép hắn! Tên tiểu nhân này, nghiễm nhiên đã quên ân tình nhờ vả trăm vạn năm trước, đúng là khiến cho người ta phải ghê tởm!

Người như vậy sao lại trở thành thành Thánh được chứu? Ông trời đúng là không có mắt!

– Hoặc là giao người ra đây, quỳ xuống nhận sai, hoặc là… Bản thánh tự mình đi Long Vực, hướng lão Thanh Long đòi lại công đạo! Thạch Dương hùng hổ dọa người, hoàn toàn hiển lộ uy phong của tân tấn Thánh nhân!

Hoặc là quỳ xuống bị hắn đánh dập mặt, hoặc là bị hắn tới hang ổ đập mặt, nói tóm lại, chính là phải đập mặt.

Khác biệt ở chỗ, đánh tới ổ rồng thì đúng là chuyện lớn rồi.

Nhị tổ Long tộc tức giận hai tay phát run, nhưng đối phương chính là Thánh nhân, một trong năm người cường đại nhất trong thiên địa, còn bá đạo hơn cả Hoặc Thiên tùy ý chà đạp lão Thanh Long lúc trước.

Lựa chọn cứng đối cứng, như vậy sẽ chỉ rước tai ương cho toàn bộ Long tộc mà thôi!

Nhị tổ nhắm hai mắt lại, trầm mặc một lúc lâu, lúc này trầm giọng nói: – Chu Hằng, lại đây!

Hắn chọn đại cục làm trọng. – – – – – oOo- – – – –

Chọn tập
Bình luận
× sticky