– Ngươi, thật to gan!
Trong mắt Kỳ Sơn phóng hỏa.
Ngược lại không phải là hắn và Âu Dương Đình có giao tình sâu đậm, nhưng hiện tại Chu Hằng giết người trước mắt của hắn, chính là đánh vào mặt của Bạch Cốt Tông, hắn cũng cảm thấy trên mặt nóng rát tới phát đau!
– Các hạ, còn chưa thỉnh giáo xưng hô như thế nào?
Hắn bắt buộc chính mình tỉnh táo lại, phát hiện mình không ngờ đến hiện tại còn không biết tính danh của Chu Hằng! Một phương diên khác, hắn cũng đang trì hoãn thời gian, bởi vì một lần đi tới Vĩnh Hằng Long Tinh . . . cũng không chỉ có hắn và Âu Dương Đình!
Chu Hằng mỉm cười, hắn biết tính toán của đối phương, nhưng hắn cũng không có tính toán che giấu thân phận của mình, nói:
– Ta tên là Chu Hằng, tin tưởng ngươi hẳn cũng nghe nói qua?
Chu Hằng!
Trong lòng Kỳ Sơn lập tức sững sờ, trên mặt không tự chủ được mà đổi màu.
Tân Thánh nhân của Bạch Cốt nhất mạch vì sao bị ăn tát trước mặt mọi người? Chính là bởi vì Thạch Dương muốn khi dễ một tiểu nhân vật của Long Tộc, nhưng tiểu nhân vật kia cuối cùng lại chứng minh là sư đệ của Hoặc Thiên, kết quả thọc vào tổ ong vò vẽ, trong cơn giận dữ Hoặc Thiên đã đánh cho Thạch Dương chật vật mà chạy!
Sau này, lại có một tin tức kỳ quái truyền ra. Hoặc Thiên khai trừ Chu Hằng khỏi Thái Hư Tông! Bạch Cốt Tông chính là nhận được thông cáo của Thái Hư Tông, hẳn là sự tình thiên chân vạn xác!
Có thể nói, hai chữ Chu Hằng này liền đại biểu cho phân lượng nặng trịch!
Tuy nhiên, mất đi sự che chở của Thánh nhân, Chu Hằng cũng chỉ là Chu Hằng, không còn là sư đệ của Hoặc Thiên!
Kỳ Sơn lập tức trấn định lại, trong lòng dâng lên một cỗ như vậy trách không được như vậy, khó trách Chu Hằng chỉ là tu vi 6 động, nhưng chiến lực lại ở trên hắn, người ta chính là sư đệ của Hoặc Thiên. Luận bối phận còn cao hơn một tầng so với hắn, có thể không lợi hại sao?
Hắn cân nhắc lợi hại ở trong lòng. Ý thức được chính mình muốn chiến thắng Chu Hằng cơ bản không có khả năng, nhưng muốn ngăn Chu Hằng ở nơi này cũng không khó, đến lúc đó tự nhiên sẽ có người mạnh hơn đến thu thập Chu Hằng!
– Ha ha ha ha, đi mòn gót giày không tìm được, nguyên lai ngươi núp ở Vĩnh Hằng Long Tinh!
Kỳ Sơn cười to.
Sau khi nhận được thông cáo của Thái Hư Tông, Thạch Dương liền phái người tìm kiếm tung tích của Chu Hằng, muốn tìm ra đầu sỏ làm hắn mất mặt để xử lý, đáng tiếc Minh giới quá lớn, từ đầu đến cuối không có tìm được.
Bây giờ bị hắn phát hiện, đây chính là một công lao lớn!
Chu Hằng mỉm cười, nói:
– Thương thế trên mặt tân Thánh nhân của các ngươi tốt lên chưa?
Sắc mặt Kỳ Sơn không khỏi nghẹn tới hồng, đây thật là nói điều không nên nói, làm điều không nên làm, Thạch Dương bị ăn tát ngay trước mặt mọi người, chẳng những là bản thân Thạch Dương kiêng kị, cũng là cấm kỵ của toàn bộ Bạch Cốt Tông, ai nói thì người đó chết!
– Lớn mật!
Hai tay hắn cuốn tới, lập tức đánh ra vài đạo lực lượng mạnh mẽ, quang huy của phù văn mãnh liệt, như tinh quang rực rỡ đầy trời.
– Người hành hung đã toi, giờ đến phiên người bao che là ngươi rồi!
Chu Hằng cũng phát động công kích, Tuệ Tinh Môn nhoáng lên một cái, hắn đã xuất hiện trước mặt của Kỳ Sơn. Tay phải chụp tới, ngũ đạo quang hoa đồng loạt lưu chuyển!
Đây chính là Đại Ngũ Hành Phù Văn, hơn nữa còn là Đại Ngũ Hành Phù Văn thôi diễn ra 20 bước, xa xa vượt ra khỏi cực hạn của Hỗn Độn Thiên Kinh!
Năm người 20 bước, cộng lại 100 bước. Tuy rằng không thể đơn giản chồng lên, nhưng Ngũ Hành hợp nhất, tương phụ tương sinh, đạt tới uy lực của pháp tắc 50 bước trở lên lại là không thành vấn đề!
Cái này tương đương với chiến lực của Chuẩn Hỗn Độn Cảnh, Kỳ Sơn mặc dù là cường giả 7 động, nhưng 7 động có thể chống cự lại Chuẩn Hỗn Độn Cảnh?
Ầm!
Cả người hắn lập tức lảo đảo lui về phía sau, nghiêng ngả lảo đảo, trong miệng cuồng phún máu tươi, nhưng lại không phải kẻ địch của Chu Hằng.
Chu Hằng cũng là trượt lui ba trượng, uy lực pháp tắc của hắn tuy rằng cường đại, nhưng lực lượng thực tế dù sao vẫn chỉ là 6 động, cho dù là thể chất gia tăng lực lượng cũng không thắng được một vị cường giả 7 động.
Nhưng hắn chỉ là bị đẩy lui, Kỳ Sơn lại bị đánh cho hộc máu, liếc mắt một cái đã so sánh được thực lực của hai bên!
Chu Hằng thét dài một tiếng, dưới chân điểm một cái, lại tấn công Kỳ Sơn.
Kỳ Sơn bày ra tư thế phòng ngự, nhưng hắn thấy hoa mắt, đã mất đi bóng dáng của Chu Hằng, sau đó Chu Hằng quỷ dị xuất hiện bên trái của hắn, đánh tới một quyền!
Hắn vội vàng lắc mình đồng thời xuất chưởng ngăn đón, nhưng thân pháp của Chu Hằng thật sự vừa nhanh lại quỷ dị, hắn há có khả năng hoàn toàn tránh ra, một chưởng vội vàng bị Chu Hằng tránh ra, vai trái lại bị đánh trúng!
Bành!
Lần này đến phiên hắn bị đánh bay, chỉ cảm thấy cả vai trái đúng là hoàn toàn mất đi cảm giác!
Hắn quay đầu nhìn lại, chỉ thấy vai trái của mình không ngờ bị đánh nát một khối, hiện ra từng lớp xương trắng cùng máu tươi đỏ sẫm! Hắn không khỏi hít ngược một hơi khí lạnh, công kích của đối phương cuồng bạo như thế, ngay cả phòng ngự của hắn không ngờ cũng không có thể hoàn toàn ngăn cản!
Kỳ Sơn không khỏi suy nghĩ ở trong lòng xem mình có khả năng lưu Chu Hằng lại không, có lẽ có khả năng, có lẽ phải bỏ ra tánh mạng của mình!
Ý nghĩ như vậy làm hắn cũng cảm thấy buồn cười, một gã cường giả 6 động có thể uy hiếp được tánh mạng của cường giả 7 động? Nhưng nhìn đả thương trên vai, Kỳ Sơn lại là một chút cũng cười không nổi, hắn hoàn toàn có thể cảm giác được khí tức tử vong!
– Ngươi cũng lên đường đi!
Chu Hằng truy kích tới, hắc kiếm đã là tế xuất ra, không cần Lăng Thiên Cửu Thức, với thực lực bây giờ của hắn có thể chém Kỳ Sơn.
Tinh khí sinh mệnh của một gã cường giả 7 động vẫn là rất bổ, ai bảo Kỳ Sơn đáng chết!
– Thúi lắm!
Kỳ Sơn hổn hển quát, hắn chính là cường giả 7 động, chỉ cần hắn một lòng muốn chạy trốn, trên đời này trừ bỏ Thánh nhân căn bản không có người lưu hắn lại được!
Hắn nghĩ như vậy, lập tức hành động, chuồn mất!
Hưu, hắn triển khai không gian thuấn di, nhoáng lên một cái, tái hiện, đã là ngoài trăm dặm!
Khó trách hắn có lòng tin như vậy, bởi vì hắn tạo thành hắc động thuộc tính không gian, nắm giữ năng lực thuấn di!
Nhưng đối thủ của hắn là ai?
Truyền nhân chính tông của Thái Hư Tông, lại đi ra 20 bước ở đại đạo không gian, hơn nữa lại tạo thành 100 tuệ tinh, bởi vậy tạo thành quái vật Tuệ Tinh Môn!
Tuệ Tinh Môn nhoáng lên một cái, Chu Hằng đã đuổi kịp Kỳ Sơn, bổ ra một kiếm!
Kỳ Sơn chợt cảm thấy sau lưng truyền đến sát khí lạnh lẻo, nhìn lại, không khỏi sợ tới mức toàn thân hắn lông tóc dựng đứng!
Không ngờ Chu Hằng đuổi theo tới?
Nhanh như vậy!
Hơn nữa, hắn sử dụng không gian thuấn di, đối phương làm sao biết vị trí hắn đi ra ngoài?
Mặt mũi Chu Hằng lãnh khốc, Bạch Cốt Tông nếu không có người tốt, vậy hắn liền thay trời hành đạo, xử lý thêm một người là một người! Hắn chính là đi ra 20 Bạch Cốt Tông ở pháp tắc không gian, Kỳ Sơn lại chỉ là năm bước, lại thêm với ngộ tính Chu Hằng, thông qua dao động của một cái để tính ra vị trí xuất hiện sau khi thuấn di thì có khó khăn gì?
Đinh!
Kỳ Sơn lấy cây kéo lớn vừa đỡ vừa lui về phía sau, ngăn trở hắc kiếm chém xuống, một mảnh quang hoa huyễn lệ chớp động, xu thế hắc kiếm hạ xuống bị ngăn trở, nhưng trên kéo cũng hiện ra chỗ hổng chừng hạt gạo!
Điều này làm cho Kỳ Sơn đau lòng không thôi, Hàn Sương Tiễn chính là Bảo khí hắn săn sóc ân cần nhiều năm a, hiện tại chỉ là cản một kiếm liền có chỗ hổng, bảo hắn có thể nào không lòng như đao cắt! Tuy nhiên, sau khi ánh mắt của hắn xẹt qua hắc kiếm, không khỏi bật thốt lên.
– Hắc Ảnh Kiếm!
Đây chính là Thánh khí của Thái Hư Tông, Bảo khí đời trước Thái Hư Thánh Nhân sử dụng, hiện tại tuy rằng bị gãy, nhưng Kỳ Sơn vẫn là liếc mắt một cái liền nhận ra được, dù sao nhất mạch của ngũ đại Thánh nhân hỗ tương nhau như cây liền cành, quan hệ chặt đứt chính là cực tốt.
Sau đó hắn tựu buồn bực, Chu Hằng không phải là bị khai trừ khỏi Thái Hư Tông sao? Như thế nào còn nắm giữ Bảo khí cao nhất của Thái Hư Tông?
Nữ nhân nói quả nhiên không thể tin tưởng!
Hoặc Thiên vì Chu Hằng có thể tát vào mặt một vị Thánh nhân trước mặt mọi người, điều này sao có thể thuần túy là quan hệ sư tỷ đệ? Rõ ràng là gian phu dâm phụ a, bây giờ vợ chồng son người ta giận dỗi, Hoặc Thiên tức giận đuổi Chu Hằng ra khỏi Thái Hư Tông, cũng không có thu hồi lại Hắc Ảnh Kiếm, cái này đã nói rõ hết thảy!
– Không sai, ngươi có thể chết ở dưới Hắc Ảnh Kiếm cũng coi như rất có mặt mũi!
Chu Hằng tay phải cầm kiếm chém liên tục, tay trái thì vận chuyển Đại Ngũ Hành Phù Văn trấn áp.
Kỳ Sơn vô cùng hoảng hốt!
Đại Ngũ Hành Phù Văn có thể làm hắn bị thương nặng, mà hắc kiếm còn kinh khủng hơn nữa, sát khí xông lên tận trời, bị nó chém trúng chỗ yếu hại hẳn phải chết. Trừ phi hắn có thể đạt tới Chuẩn Hỗn Độn Cảnh mới có thể chống cự pháp tắc không gian hỗn loạn trong đó!
Đây chính là Hỗn Độn Khí mà Thái Hư Thánh Nhân năm đó sử dụng, được vị Thánh nhân này ôn dưỡng không biết bao nhiêu, hoàn toàn bị nhốt vào pháp tắc không gian mà vị Thánh nhân này nắm giữ, sau khi bị chém trúng, lực lượng không gian trong nháy mắt tiếp xúc có thể giết chết sinh cơ!
Không phải Chuẩn Hỗn Độn Cảnh không thể ngăn cản!
Càng làm cho đầu hắn đau chính là, thân pháp của Chu Hằng thật là quỷ dị, dường như có thể hoàn toàn không thấy không gian tồn tại, có thể tùy ý xuất hiện ở bất kỳ địa phương nào!
Điều này làm cho hắn quả thực không thể chống đỡ được!
– Hừ, tân Thánh nhân nhưng tông ta ở ngay tại Vĩnh Hằng Long Tinh, ngươi còn dám hành hung, thật sự là không biết sống chết!
Kỳ Sơn thật cũng không muốn nói ra bí mật này, nhưng tánh mạng của mình đã là ngàn cân treo sợi tóc, hắn đâu còn quản được Chu Hằng có thể sợ quá chạy mất hay không?
Không để Chu Hằng sợ quá chạy mất, hắn sẽ chết!
Như thế, sự lựa chọn của hắn còn không đơn giản sao?
Chu Hằng thoáng sửng sốt, Thạch Dương đến Vĩnh Hằng Long Tinh?
Đây cũng là lần đầu tiên Thạch Dương xuất môn sau khi bị tát vào mặt a?
Người này lòng dạ hẹp hòi, rõ ràng là Long Tộc đưa viện thủ ra ở thời điểm Bạch Cốt Tông nguy nan, cũng là chính bản thân hắn đưa sư muội yêu dấu vào Long Tộc, nhưng vừa quay đầu liền trở mặt!
Hắn đến Long Tộc là vì “báo thù” sao?
Tuy rằng Chu Hằng cho rằng Long Tộc hoàn toàn không nợ hắn, nhưng hiển nhiên Thạch Dương sẽ không cho là như vậy.
– Ta đây phải nắm chặt thời gian giết chết ngươi trước tiên!
Chu Hằng mỉm cười.
– Tôn chỉ của chúng ta chính là tuyệt không buông tha người xấu!
Đáng ghét, lại còn dám trêu chọc chính mình!
Kỳ Sơn tức giận vô cùng, nhưng hắn lại là ngay cả thời gian cãi lại cũng không có, một đường bay đi về phương hướng Thần Điện của lão Thanh Long, chỉ là không ngừng ngăn cản công kích của Chu Hằng.
Chu Hằng lập tức giật mình, Thạch Dương khẳng định liền ở chỗ của lão Thanh Long!
Xem ra, phải xuống tay nhanh hơn!
Hắn truy đuổi nhanh, ngay cả vòng thiên hà cũng tế ra, tuyệt không có thể để cho Kỳ Sơn có cơ hội chạy trốn!
Ầm! Ầm! Ầm!
Kỳ Sơn liên tục nôn ra máu, sau khi vòng thiên hà tế xuất, hắn rốt cục lâm vào tuyệt cảnh, cho dù là hắn liều mạng chống cự cũng không thể vãn hồi kết quả liên tiếp bị đánh, uy hiếp tử vong luôn lởn vởn ở đỉnh đầu của hắn!
Nhưng mà, tốc độ của cường giả 7 động là nhanh bực nào, bọn họ một chạy một đuổi, không bao lâu liền đã đi tới trên vùng trời của Tổ Long Điện!
– Sư . . .
Kỳ Sơn mừng rỡ, vội vàng kêu lên, nhưng vừa nói ra một chữ sư, hắn liền phát hiện mình cũng không nói nốt được chữ phụ nữa.
Bành!
Đầu của hắn trực tiếp theo quán tính bay lên, rơi xuống trên mặt đất, văng ra một cơn mưa máu!
Sau khi lăn liên tục vài vòng, đầu hắn mới dừng ở cửa chính của Tổ Long Điện.
– Ngươi, thật to gan!
Trong mắt Kỳ Sơn phóng hỏa.
Ngược lại không phải là hắn và Âu Dương Đình có giao tình sâu đậm, nhưng hiện tại Chu Hằng giết người trước mắt của hắn, chính là đánh vào mặt của Bạch Cốt Tông, hắn cũng cảm thấy trên mặt nóng rát tới phát đau!
– Các hạ, còn chưa thỉnh giáo xưng hô như thế nào?
Hắn bắt buộc chính mình tỉnh táo lại, phát hiện mình không ngờ đến hiện tại còn không biết tính danh của Chu Hằng! Một phương diên khác, hắn cũng đang trì hoãn thời gian, bởi vì một lần đi tới Vĩnh Hằng Long Tinh . . . cũng không chỉ có hắn và Âu Dương Đình!
Chu Hằng mỉm cười, hắn biết tính toán của đối phương, nhưng hắn cũng không có tính toán che giấu thân phận của mình, nói:
– Ta tên là Chu Hằng, tin tưởng ngươi hẳn cũng nghe nói qua?
Chu Hằng!
Trong lòng Kỳ Sơn lập tức sững sờ, trên mặt không tự chủ được mà đổi màu.
Tân Thánh nhân của Bạch Cốt nhất mạch vì sao bị ăn tát trước mặt mọi người? Chính là bởi vì Thạch Dương muốn khi dễ một tiểu nhân vật của Long Tộc, nhưng tiểu nhân vật kia cuối cùng lại chứng minh là sư đệ của Hoặc Thiên, kết quả thọc vào tổ ong vò vẽ, trong cơn giận dữ Hoặc Thiên đã đánh cho Thạch Dương chật vật mà chạy!
Sau này, lại có một tin tức kỳ quái truyền ra. Hoặc Thiên khai trừ Chu Hằng khỏi Thái Hư Tông! Bạch Cốt Tông chính là nhận được thông cáo của Thái Hư Tông, hẳn là sự tình thiên chân vạn xác!
Có thể nói, hai chữ Chu Hằng này liền đại biểu cho phân lượng nặng trịch!
Tuy nhiên, mất đi sự che chở của Thánh nhân, Chu Hằng cũng chỉ là Chu Hằng, không còn là sư đệ của Hoặc Thiên!
Kỳ Sơn lập tức trấn định lại, trong lòng dâng lên một cỗ như vậy trách không được như vậy, khó trách Chu Hằng chỉ là tu vi 6 động, nhưng chiến lực lại ở trên hắn, người ta chính là sư đệ của Hoặc Thiên. Luận bối phận còn cao hơn một tầng so với hắn, có thể không lợi hại sao?
Hắn cân nhắc lợi hại ở trong lòng. Ý thức được chính mình muốn chiến thắng Chu Hằng cơ bản không có khả năng, nhưng muốn ngăn Chu Hằng ở nơi này cũng không khó, đến lúc đó tự nhiên sẽ có người mạnh hơn đến thu thập Chu Hằng!
– Ha ha ha ha, đi mòn gót giày không tìm được, nguyên lai ngươi núp ở Vĩnh Hằng Long Tinh!
Kỳ Sơn cười to.
Sau khi nhận được thông cáo của Thái Hư Tông, Thạch Dương liền phái người tìm kiếm tung tích của Chu Hằng, muốn tìm ra đầu sỏ làm hắn mất mặt để xử lý, đáng tiếc Minh giới quá lớn, từ đầu đến cuối không có tìm được.
Bây giờ bị hắn phát hiện, đây chính là một công lao lớn!
Chu Hằng mỉm cười, nói:
– Thương thế trên mặt tân Thánh nhân của các ngươi tốt lên chưa?
Sắc mặt Kỳ Sơn không khỏi nghẹn tới hồng, đây thật là nói điều không nên nói, làm điều không nên làm, Thạch Dương bị ăn tát ngay trước mặt mọi người, chẳng những là bản thân Thạch Dương kiêng kị, cũng là cấm kỵ của toàn bộ Bạch Cốt Tông, ai nói thì người đó chết!
– Lớn mật!
Hai tay hắn cuốn tới, lập tức đánh ra vài đạo lực lượng mạnh mẽ, quang huy của phù văn mãnh liệt, như tinh quang rực rỡ đầy trời.
– Người hành hung đã toi, giờ đến phiên người bao che là ngươi rồi!
Chu Hằng cũng phát động công kích, Tuệ Tinh Môn nhoáng lên một cái, hắn đã xuất hiện trước mặt của Kỳ Sơn. Tay phải chụp tới, ngũ đạo quang hoa đồng loạt lưu chuyển!
Đây chính là Đại Ngũ Hành Phù Văn, hơn nữa còn là Đại Ngũ Hành Phù Văn thôi diễn ra 20 bước, xa xa vượt ra khỏi cực hạn của Hỗn Độn Thiên Kinh!
Năm người 20 bước, cộng lại 100 bước. Tuy rằng không thể đơn giản chồng lên, nhưng Ngũ Hành hợp nhất, tương phụ tương sinh, đạt tới uy lực của pháp tắc 50 bước trở lên lại là không thành vấn đề!
Cái này tương đương với chiến lực của Chuẩn Hỗn Độn Cảnh, Kỳ Sơn mặc dù là cường giả 7 động, nhưng 7 động có thể chống cự lại Chuẩn Hỗn Độn Cảnh?
Ầm!
Cả người hắn lập tức lảo đảo lui về phía sau, nghiêng ngả lảo đảo, trong miệng cuồng phún máu tươi, nhưng lại không phải kẻ địch của Chu Hằng.
Chu Hằng cũng là trượt lui ba trượng, uy lực pháp tắc của hắn tuy rằng cường đại, nhưng lực lượng thực tế dù sao vẫn chỉ là 6 động, cho dù là thể chất gia tăng lực lượng cũng không thắng được một vị cường giả 7 động.
Nhưng hắn chỉ là bị đẩy lui, Kỳ Sơn lại bị đánh cho hộc máu, liếc mắt một cái đã so sánh được thực lực của hai bên!
Chu Hằng thét dài một tiếng, dưới chân điểm một cái, lại tấn công Kỳ Sơn.
Kỳ Sơn bày ra tư thế phòng ngự, nhưng hắn thấy hoa mắt, đã mất đi bóng dáng của Chu Hằng, sau đó Chu Hằng quỷ dị xuất hiện bên trái của hắn, đánh tới một quyền!
Hắn vội vàng lắc mình đồng thời xuất chưởng ngăn đón, nhưng thân pháp của Chu Hằng thật sự vừa nhanh lại quỷ dị, hắn há có khả năng hoàn toàn tránh ra, một chưởng vội vàng bị Chu Hằng tránh ra, vai trái lại bị đánh trúng!
Bành!
Lần này đến phiên hắn bị đánh bay, chỉ cảm thấy cả vai trái đúng là hoàn toàn mất đi cảm giác!
Hắn quay đầu nhìn lại, chỉ thấy vai trái của mình không ngờ bị đánh nát một khối, hiện ra từng lớp xương trắng cùng máu tươi đỏ sẫm! Hắn không khỏi hít ngược một hơi khí lạnh, công kích của đối phương cuồng bạo như thế, ngay cả phòng ngự của hắn không ngờ cũng không có thể hoàn toàn ngăn cản!
Kỳ Sơn không khỏi suy nghĩ ở trong lòng xem mình có khả năng lưu Chu Hằng lại không, có lẽ có khả năng, có lẽ phải bỏ ra tánh mạng của mình!
Ý nghĩ như vậy làm hắn cũng cảm thấy buồn cười, một gã cường giả 6 động có thể uy hiếp được tánh mạng của cường giả 7 động? Nhưng nhìn đả thương trên vai, Kỳ Sơn lại là một chút cũng cười không nổi, hắn hoàn toàn có thể cảm giác được khí tức tử vong!
– Ngươi cũng lên đường đi!
Chu Hằng truy kích tới, hắc kiếm đã là tế xuất ra, không cần Lăng Thiên Cửu Thức, với thực lực bây giờ của hắn có thể chém Kỳ Sơn.
Tinh khí sinh mệnh của một gã cường giả 7 động vẫn là rất bổ, ai bảo Kỳ Sơn đáng chết!
– Thúi lắm!
Kỳ Sơn hổn hển quát, hắn chính là cường giả 7 động, chỉ cần hắn một lòng muốn chạy trốn, trên đời này trừ bỏ Thánh nhân căn bản không có người lưu hắn lại được!
Hắn nghĩ như vậy, lập tức hành động, chuồn mất!
Hưu, hắn triển khai không gian thuấn di, nhoáng lên một cái, tái hiện, đã là ngoài trăm dặm!
Khó trách hắn có lòng tin như vậy, bởi vì hắn tạo thành hắc động thuộc tính không gian, nắm giữ năng lực thuấn di!
Nhưng đối thủ của hắn là ai?
Truyền nhân chính tông của Thái Hư Tông, lại đi ra 20 bước ở đại đạo không gian, hơn nữa lại tạo thành 100 tuệ tinh, bởi vậy tạo thành quái vật Tuệ Tinh Môn!
Tuệ Tinh Môn nhoáng lên một cái, Chu Hằng đã đuổi kịp Kỳ Sơn, bổ ra một kiếm!
Kỳ Sơn chợt cảm thấy sau lưng truyền đến sát khí lạnh lẻo, nhìn lại, không khỏi sợ tới mức toàn thân hắn lông tóc dựng đứng!
Không ngờ Chu Hằng đuổi theo tới?
Nhanh như vậy!
Hơn nữa, hắn sử dụng không gian thuấn di, đối phương làm sao biết vị trí hắn đi ra ngoài?
Mặt mũi Chu Hằng lãnh khốc, Bạch Cốt Tông nếu không có người tốt, vậy hắn liền thay trời hành đạo, xử lý thêm một người là một người! Hắn chính là đi ra 20 Bạch Cốt Tông ở pháp tắc không gian, Kỳ Sơn lại chỉ là năm bước, lại thêm với ngộ tính Chu Hằng, thông qua dao động của một cái để tính ra vị trí xuất hiện sau khi thuấn di thì có khó khăn gì?
Đinh!
Kỳ Sơn lấy cây kéo lớn vừa đỡ vừa lui về phía sau, ngăn trở hắc kiếm chém xuống, một mảnh quang hoa huyễn lệ chớp động, xu thế hắc kiếm hạ xuống bị ngăn trở, nhưng trên kéo cũng hiện ra chỗ hổng chừng hạt gạo!
Điều này làm cho Kỳ Sơn đau lòng không thôi, Hàn Sương Tiễn chính là Bảo khí hắn săn sóc ân cần nhiều năm a, hiện tại chỉ là cản một kiếm liền có chỗ hổng, bảo hắn có thể nào không lòng như đao cắt! Tuy nhiên, sau khi ánh mắt của hắn xẹt qua hắc kiếm, không khỏi bật thốt lên.
– Hắc Ảnh Kiếm!
Đây chính là Thánh khí của Thái Hư Tông, Bảo khí đời trước Thái Hư Thánh Nhân sử dụng, hiện tại tuy rằng bị gãy, nhưng Kỳ Sơn vẫn là liếc mắt một cái liền nhận ra được, dù sao nhất mạch của ngũ đại Thánh nhân hỗ tương nhau như cây liền cành, quan hệ chặt đứt chính là cực tốt.
Sau đó hắn tựu buồn bực, Chu Hằng không phải là bị khai trừ khỏi Thái Hư Tông sao? Như thế nào còn nắm giữ Bảo khí cao nhất của Thái Hư Tông?
Nữ nhân nói quả nhiên không thể tin tưởng!
Hoặc Thiên vì Chu Hằng có thể tát vào mặt một vị Thánh nhân trước mặt mọi người, điều này sao có thể thuần túy là quan hệ sư tỷ đệ? Rõ ràng là gian phu dâm phụ a, bây giờ vợ chồng son người ta giận dỗi, Hoặc Thiên tức giận đuổi Chu Hằng ra khỏi Thái Hư Tông, cũng không có thu hồi lại Hắc Ảnh Kiếm, cái này đã nói rõ hết thảy!
– Không sai, ngươi có thể chết ở dưới Hắc Ảnh Kiếm cũng coi như rất có mặt mũi!
Chu Hằng tay phải cầm kiếm chém liên tục, tay trái thì vận chuyển Đại Ngũ Hành Phù Văn trấn áp.
Kỳ Sơn vô cùng hoảng hốt!
Đại Ngũ Hành Phù Văn có thể làm hắn bị thương nặng, mà hắc kiếm còn kinh khủng hơn nữa, sát khí xông lên tận trời, bị nó chém trúng chỗ yếu hại hẳn phải chết. Trừ phi hắn có thể đạt tới Chuẩn Hỗn Độn Cảnh mới có thể chống cự pháp tắc không gian hỗn loạn trong đó!
Đây chính là Hỗn Độn Khí mà Thái Hư Thánh Nhân năm đó sử dụng, được vị Thánh nhân này ôn dưỡng không biết bao nhiêu, hoàn toàn bị nhốt vào pháp tắc không gian mà vị Thánh nhân này nắm giữ, sau khi bị chém trúng, lực lượng không gian trong nháy mắt tiếp xúc có thể giết chết sinh cơ!
Không phải Chuẩn Hỗn Độn Cảnh không thể ngăn cản!
Càng làm cho đầu hắn đau chính là, thân pháp của Chu Hằng thật là quỷ dị, dường như có thể hoàn toàn không thấy không gian tồn tại, có thể tùy ý xuất hiện ở bất kỳ địa phương nào!
Điều này làm cho hắn quả thực không thể chống đỡ được!
– Hừ, tân Thánh nhân nhưng tông ta ở ngay tại Vĩnh Hằng Long Tinh, ngươi còn dám hành hung, thật sự là không biết sống chết!
Kỳ Sơn thật cũng không muốn nói ra bí mật này, nhưng tánh mạng của mình đã là ngàn cân treo sợi tóc, hắn đâu còn quản được Chu Hằng có thể sợ quá chạy mất hay không?
Không để Chu Hằng sợ quá chạy mất, hắn sẽ chết!
Như thế, sự lựa chọn của hắn còn không đơn giản sao?
Chu Hằng thoáng sửng sốt, Thạch Dương đến Vĩnh Hằng Long Tinh?
Đây cũng là lần đầu tiên Thạch Dương xuất môn sau khi bị tát vào mặt a?
Người này lòng dạ hẹp hòi, rõ ràng là Long Tộc đưa viện thủ ra ở thời điểm Bạch Cốt Tông nguy nan, cũng là chính bản thân hắn đưa sư muội yêu dấu vào Long Tộc, nhưng vừa quay đầu liền trở mặt!
Hắn đến Long Tộc là vì “báo thù” sao?
Tuy rằng Chu Hằng cho rằng Long Tộc hoàn toàn không nợ hắn, nhưng hiển nhiên Thạch Dương sẽ không cho là như vậy.
– Ta đây phải nắm chặt thời gian giết chết ngươi trước tiên!
Chu Hằng mỉm cười.
– Tôn chỉ của chúng ta chính là tuyệt không buông tha người xấu!
Đáng ghét, lại còn dám trêu chọc chính mình!
Kỳ Sơn tức giận vô cùng, nhưng hắn lại là ngay cả thời gian cãi lại cũng không có, một đường bay đi về phương hướng Thần Điện của lão Thanh Long, chỉ là không ngừng ngăn cản công kích của Chu Hằng.
Chu Hằng lập tức giật mình, Thạch Dương khẳng định liền ở chỗ của lão Thanh Long!
Xem ra, phải xuống tay nhanh hơn!
Hắn truy đuổi nhanh, ngay cả vòng thiên hà cũng tế ra, tuyệt không có thể để cho Kỳ Sơn có cơ hội chạy trốn!
Ầm! Ầm! Ầm!
Kỳ Sơn liên tục nôn ra máu, sau khi vòng thiên hà tế xuất, hắn rốt cục lâm vào tuyệt cảnh, cho dù là hắn liều mạng chống cự cũng không thể vãn hồi kết quả liên tiếp bị đánh, uy hiếp tử vong luôn lởn vởn ở đỉnh đầu của hắn!
Nhưng mà, tốc độ của cường giả 7 động là nhanh bực nào, bọn họ một chạy một đuổi, không bao lâu liền đã đi tới trên vùng trời của Tổ Long Điện!
– Sư . . .
Kỳ Sơn mừng rỡ, vội vàng kêu lên, nhưng vừa nói ra một chữ sư, hắn liền phát hiện mình cũng không nói nốt được chữ phụ nữa.
Bành!
Đầu của hắn trực tiếp theo quán tính bay lên, rơi xuống trên mặt đất, văng ra một cơn mưa máu!
Sau khi lăn liên tục vài vòng, đầu hắn mới dừng ở cửa chính của Tổ Long Điện.