Chu Hằng vẫn là chịu thiệt.
Bởi vì Băng Tâm Trúc nếu thật sự là cảnh giới tương đồng hắn, liền nhất định sẽ bị khí thế của hắn ảnh hưởng. Hắn là vương giả của vương giả trong võ, trừ phi cảnh giới cao hơn hắn nếu không cho dù đồng dạng là vương giả trong võ cũng phải chịu ảnh hưởng, chiến lực giảm xuống!
Chính bởi vì Băng Tâm Trúc là Thăng Hoa Vương đánh xuyên vách ngăn cảnh giới, bản thân đồng dạng là một vị Vương giả trong võ, nàng không hề bị khí thế của Chu Hằng ảnh hưởng.
Hai người thi triển hết sở học, giống như Khổng Tước đem vẻ mỹ lệ của mình hoàn toàn nở rộ.
Chu Hằng ánh mắt nóng bỏng, chiến ý xông lên tận trời.
Hắn khiêu chiến Băng Tâm Trúc là có mục đích, hơn nữa còn không chỉ một.
Nữ nhân này nắm giữ một bộ Thiên Kinh khác, mà Chu Hằng lại muốn mượn để quan sát, cũng không thể tùy tiện lên tiếng nói thẳng mượn chứ? Thiên tài chỉ trọng thiên tài, hắn phải thắng được sự tán thành của đối phương trước, lúc này mới có cơ hội cùng đối phương trao đổi Thiên Kinh quan sát.
Cũng chỉ là có khả năng.
Thứ hai cũng là trọng yếu nhất, hắn muốn mượn áp lực của đối phương để đột phá Thăng Hoa Vương!
Mảnh vỡ bảo khí tuy rằng đủ áp lực, nhưng dù sao cũng chỉ mang đến cho hắn áp lực về tinh thần, không thể khiến hắn thăng hoa trong chiến đấu! Hơn nữa, đây là đột phá cảnh giới lớn, chỉ riêng áp lực về tinh thần là tuyệt đối không đủ!
Chu Hằng toàn lực ứng phó, hắn muốn ép ra toàn bộ chiến lực của Băng Tâm Trúc, khiến cho chính mình cũng tận lực thăng hoa, đem tiềm lực hoàn toàn phóng thích, một hơi vọt thẳng Thăng Hoa Vương!
Hắn thét dài không dứt, càng ngày càng tới gần bậc cửa Thăng Hoa Vương kia, khiến chiến lực của hắn cũng dưới tình huống gần như không có khả năng liên tục tăng lên, mang cho Băng Tâm Trúc áp lực không thể tả.
Ông!
Khí thế của Băng Tâm Trúc chợt tăng, nàng không có biện pháp lại đem lực lượng áp chế ở Thăng Hoa Vương 4 tướng, phải đem lực lượng không ngừng tăng lên mới có thể chống đỡ được Chu Hằng cuồng oanh loạn tạc.
Điều này khiến nàng bực thầm không thôi. Tự xưng là thiên tài, vô địch cùng cấp, nhưng lại bị ép đến phải dùng ra lực lượng vượt qua đối thủ. Điều này tương đương với thừa nhận đánh một trận cùng cảnh giới, nàng không phải là đối thủ của Chu Hằng.
Nếu đã như vậy, nàng liền nhất định phải thắng!
Băng Tâm Trúc mở ra toàn bộ chiến lực, 15 đạo pháp tướng đều xuất hiện, ở sau lưng nàng đồng loạt vận chuyển. Mỗi một đạo pháp tướng đều đang vận chuyển tiên thuật, chiến lực cường đại đến không thể hình dung!
Đây là nguyên nhân vì sao cảnh giới càng cao, hơn kém một đạo pháp tướng, thần tướng đều có thể quyết định sinh tử!
Hơn một đạo pháp tướng, thần tướng cũng không chỉ là lực lượng tăng lên, hơn nữa còn thêm một đạo phân thân để vận chuyển tiên thuật, tương đương với thêm một người! Đây mới là mấu chốt nhất!
Chu Hằng lập tức cảm thấy áp lực thật lớn, nặng nề vô cùng!
Đối phương mặc dù là Thăng Hoa Vương nhưng lực lượng lại đạt tới cấp bậc Thăng Hoa Hoàng, mà chiến lực lại càng thêm khủng bố!
Càng mấu chốt chính là, đối phương hình thành pháp tướng, có suốt 15 phân thân, tương đương thêm 15 Băng Tâm Trúc đang đồng loạt vận chuyển tiên thuật!
Chính là như vậy! Tới đi! Tới đi!
Chu Hằng cười to – bùng bùng bùng hắn chiến đến phát cuồng.
Máu tươi không ngừng từ trên người hắn chảy ra. Ở trước mặt Băng Tâm Trúc chiến lực mở ra toàn bộ, hiện tại hắn còn không phải là đối thủ, nhưng tinh thần, ý thức của hắn lại được rèn luyện thật lớn. Lại càng bởi vì cùng pháp tướng trực tiếp giao chiến, khiến hắn đạt được lĩnh ngộ lớn hơn.
Sau khi cực hạn chính là thăng hoa!
Hắn linh quang thoáng hiện, rốt cuộc đạt được cơ hội đột phá kia!
Bùng!
Đúng vào lúc này, ngực hắn bị đánh một chưởng nặng nề, lực mạnh chấn động, hắn bị đánh gãy bảy cái xương sườn, thần cốt cấp bậc Tiên khí Thăng Hoa Vương cũng không chịu nổi!
Chu Hằng không tự chủ hôn mê bất tỉnh, trong nháy mắt trước khi ý thức mơ hồ, hắn thầm mắng một tiếng “cọp cái”.
Thù này thật sự là kết!
Hắn nguyên bản đối với Băng Tâm Trúc không có hứng thú gì, nhưng con cọp cái này không ngờ xuống tay ác như vậy, khiến hắn sinh ra tính toán đem con cọp này cưới về, mỗi ngày đánh mông một trận.
Không đánh thật xin lỗi chính mình!
Khi Chu Hằng tỉnh lai đã về đến trong nhà mình, cũng chính là khu nhà cấp cao Đông Quách gia tặng cho hắn.
– Phu quân, chàng rốt cuộc tỉnh!
– Ha ha ha! Tiểu Chu Tử ngươi cũng có ngày bị người đánh!
– Đánh hay lắm, bổn tọa phải cho Băng Tâm Trúc một đóa hoa hồng đỏ!
Thấy hắn tỉnh lại, các nàng và con lừa đen đều xúm tới, bọn họ thật đúng là chưa từng thấy Chu Hằng thua thảm như thế, đây là một chuyện mới mẻ.
Chu Hằng mỉm cười, không hề bị đả kích chút nào.
Hắn chỉ là Nhật Diệu Đế, thua bởi một Thăng Hoa Vương 15 tướng cũng không phải là chuyện khó chịu gì. Hơn nữa đối phương còn là thiên kiêu tu luyện một bộ Thiên Kinh khác.
Càng mấu chốt chính là, hắn rốt cuộc nhìn thấy cơ hội đột phá Thăng Hoa Vương!
Hắn có nắm chắc trong vòng năm ngày hoàn thành cực hạn thăng hoa này!
– Phu quân, có một tin tức xấu, chàng muốn hiện tại nghe hay là lát nữa mới nghe? Dương Lan Hinh cắn tai Chu Hằng nói.
– Chuyện gì?
Chu Hằng hỏi.
– Có người khiêu chiến chàng, 10 ngày sau tiến hành ở Giác Đấu Trường trong thành! Ứng Mộng Phạm tiếp lời.
– Ai nhàm chán như vậy hả? Chu Hằng có chút kỳ quái. Hắn tuy rằng chỉ là Nhật Diệu Đế, nhưng còn có một cái danh hiệu Thánh Dược sư hào quang vô cùng chói mắt. Người bình thường nịnh bợ hắn còn không kịp, làm sao lại khiêu chiến hắn?
– Công Dương Thái Tôn! Hồ Mị thận trọng nói.
– Chưa từng nghe nói! Chu Hằng lắc lắc đầu, ai biết cháu trai này là cái chó gì.
– Không nên xem thường hắn! Hồ Mị lập tức nói: – Công Dương Thái Tôn là một trong những thiên tài kiệt xuất nhất trong thế hệ trẻ Tuyệt Tiên Thành, thực lực không hề thua kém Băng Tâm Trúc! Hơn nữa người này tính tình cổ quái, làm việc chưa từng có nửa phần cố kỵ!
– Càng thêm mấu chốt là, hắn đang theo đuổi Băng Tâm Trúc!
– Bên ngoài lại đang truyền ồn ào, chàng là vị hôn phu của Băng Tâm Trúc, hắn tự nhiên là muốn khiêu chiến chàng!
Các nàng mồm năm miệng mười nói.
– Tên kia quá không biết xấu hổ. Rõ ràng là Thăng Hoa Vương lại khiêu chiến với phu quân vẫn còn là Nhật Diệu Đế!
– Bối cảnh của hắn rất không đơn giản. Phụ thân là một trong sáu Thánh Dược sư đương thời Công Dương Lạc, mà sư phụ của hắn thì là Độc Cô Huyền một truyền kỳ của Tiên giới, có danh xưng Tiên Vương, nghe nói là siêu Sáng Thế Đế!
– Cho nên mới dám không nể mặt phu quân!
Mấy ngày này, các nàng đối với tình huống của Tuyệt Tiên Thành cũng có hiểu biết tương đối, nếu không đổi là trước khi chưa tiến vào Tuyệt Tiên Thành, các nàng lại làm sao có thể biết được Công Dương Thái Tôn là cháu trai nào?
– Tên kia da mặt rất dày, hơn nữa cũng rất lợi hại. Tuy nhiên bổn tiểu thư không thích hắn, không muốn hắn làm tỷ phu của bổn tiểu thư! Băng Tú Lan hừ hừ nói: – Cho nên, tỷ phu ngươi nhất định phải đánh bại tên khốn đó, cho hắn hoàn toàn hết hy vọng!
– Không nên nói lung tung, Công Dương Thái Tôn cũng là Thăng Hoa Vương 15 tướng, phu quân hiện tại làm sao có thể là đối thủ của hắn? Đây là trận chiến tuyệt đối không công bằng! Các nàng đều nói.
Chu Hằng lại phất phất tay nói: – Không sao, đi đáp ứng!
– Phu quân!!!
– Chu Hằng!
Các nàng nhao nhao khuyên can, tranh giành khí phách căn bản là không cần thiết.
Chu Hằng lộ ra nụ cười tự tin. Cùng Băng Tâm Trúc chiến một trận hắn rốt cuộc hoàn toàn hiểu được bí mật pháp tướng, đột phá Thăng Hoa Vương chỉ trong gang tấc! Chỉ cần hắn phá vỡ mà vào Thăng Hoa Vương, như vậy tất nhiên chính là cấp bậc 9 tướng. Cho dù cách 15 tướng còn có chênh lệch tương đối, nhưng dù sao cũng là cảnh giới tương đồng, khí thế của hắn nhất định có thể có hiệu quả đối với Công Dương Thái Tôn, san bằng chênh lệch về lực lượng giữa hai người.
Hắn cũng không phải là người sĩ diện hão!
Thấy Chu Hằng nói như đinh đóng cột, các nàng đều không tiện khuyên nữa, nhao nhao đi tìm Hoặc Thiên thương lượng đối sách, muốn mời vị thiên nữ tuyệt thế này đi ngăn cản Chu Hằng. Nhưng Hoặc Thiên lại nói không cần phải xen vào.
Chu Hằng tiến vào trong Tiên Cư, bắt đầu bế quan đánh vào Thăng Hoa Cảnh.
Đây là một bay vọt về chất, không còn là gia tăng vầng trăng, vầng mặt trời, mà là có được phân thân. Sau khi đạt tới Sáng Thế Cảnh, pháp tướng thậm chí có thể chuyển đổi thành chân thân, đem sinh mệnh lực đẩy lên tới một độ cao hoàn toàn mới.
Tuy nhiên, trước khi hình thành pháp tướng phải nén ép vầng mặt trời, sau đó đem lực lượng trong vầng mặt trời trong nháy mắt bộc phát ra, hình thành pháp tướng!
Chu Hằng đã hiểu được bản chất của pháp tướng, như vậy hắn hiện tại chỉ cần nén ép vầng mặt trời là được.
Hắn bắt đầu hòa tan 21 vầng mặt trời trắng, tụ hợp làm một.
Trong lòng có đại đạo lưu chuyển, 21 vầng mặt trời trắng bắt đầu chậm rãi hòa tan, nhưng quá trình này rất chậm. Một là mặt trời trắng chắc chắn có thể so với Tiên khí cấp bậc Nhật Diệu Đế, hai là số lượng cũng quá nhiều, phải đồng thời khống chế những mặt trời trắng này hòa tan quá khó quá khó.
Nhưng đây cũng chỉ là vấn đề thời gian. Chu Hằng về thể chất đã không thể sánh ngang với các nàng, nhưng về ngộ tính lại siêu phàm, một lòng đa dụng hoàn toàn là chuyện nhỏ.
Theo thời gian trôi qua, vầng mặt trời của hắn hòa tan từng cái, giống như 21 quả trứng gà vỡ bỏ vào trong nồi, bắt đầu dung hợp bước đầu!
Trừ tạp giữ tinh!
Chu Hằng không nhanh không chậm, đây là chuyện không gấp được, dục tốc thì bất đạt.
Hai ngày sau, 21 vầng mặt trời trắng đã dung hợp cùng một chỗ không phân lẫn nhau, nhưng nói tụ hợp làm một vẫn là hơi sớm. Bởi vì thể dung hợp này cũng quá to lớn, hơn nữa không hề có quy tắc.
Phải nén ép thêm nữa!
Cái này lại tốn của hắn hai ngày, trong đan điền chỉ còn lại một vầng mặt trời trắng tỏa sáng, nhưng uy áp lại không hề thua kém 21 vầng mặt trời lúc trước!
Bước đầu tiên hoàn thành, kế tiếp chính là hình thành pháp tướng!
Thăng Hoa Cảnh tam trọng thiên, pháp tướng cũng chia làm ba tầng, phân biệt lấy Đồng, Ngân, Kim để gọi thay. Cũng không phải nói Đồng tướng là màu vàng, Ngân tướng chính là màu bạc, đây chỉ là bất đồng về cách gọi.
Thăng Hoa Vương là Đồng tướng.
Trong thức hải của Chu Hằng có đại đạo lưu chuyển, hắn ngộ tính kinh người, sau khi thông hiểu bí mật pháp tướng, Thăng Hoa Cảnh ở trước mặt hắn đã không có thần bí đáng nói.
Đường nét một bóng người ở trong đan điền hắn hình thành, chậm rãi trở nên rõ ràng, cuối cùng hoàn toàn ngưng hóa, bộ dạng hoàn toàn giống hệt Chu Hằng.
Pháp tướng thành!
Thăng Hoa Vương!
Lực lượng khổng lồ lưu chuyển trong cơ thể, linh khí thiên địa điên cuồng vọt tới. Đây nhưng là Tuyệt Tiên Thành, linh khí dồi dào vô cùng.
Đạo pháp tướng thứ hai, thứ ba, thứ tư!
Ở trong đan điền Chu Hằng, từng đạo pháp tướng nối tiếp nhau xuất hiện, với tư thế khoanh chân ngồi trong không gian hư vô.
9 tướng!
Thân thể Chu Hằng run lên, linh khí thiên địa đình chỉ điên cuồng chuyển động, đổi thành phương thức gió nhẹ mưa dầm làm dịu thân thể hắn.
Trong thế giới đan điền, 9 đạo pháp tướng đều khoanh chân ngồi ngay ngắn, vẻ mặt nghiêm nghị.
Đây là kéo dài thần thức của hắn, mỗi một đạo pháp tướng đều tương đương với một cái tay, một cái chân, tồn tại ràng buộc càng thêm thâm hậu so với huyết mạch. Bất kể pháp tướng rời khỏi hắn bao xa, trong xa xăm đều sẽ có một loại liên hệ.
Chu Hằng mở hai mắt, lộ ra một nụ cười nhàn nhạt. Công Dương Thái Tôn muốn giẫm hắn? Chờ xem đi!