Sách ebook được sưu tầm từ Internet, Bản quyền sách thuộc về Tác giả & Nhà xuất bản. Trang Web hiện đặt quảng cáo để có kinh phí duy trì hoạt động, mong Quý Bạn đọc thông cảm ạ.

Kiếm Động Cửu Thiên

Chương 904: Chậm!

Tác giả: Cô Đơn Địa Phi
Chọn tập

Chu Hằng cũng không biết Thái Dương Tinh Kim là tài liệu tầng thứ gì, nhưng lại được dùng làm tài liệu chế ra lò luyện đan thần kỳ như Hỏa Thần Lô này, khẳng định là thứ quý báu, vô cùng hiếm lạ!

Lúc trước ngay cả một góc phù văn Hoặc Thiên tặng cho hắn cũng không thể đánh vỡ cái bếp lò này, Tây Môn Sơn oanh kích thì đã tính là gì.

Nếu như Tây Môn Sơn công kích tại vị trí khác của Chu Hằng, vậy nói không chừng Chu Hằng sẽ không dám mạo hiểm, nhưng không gian đan điền thì cứ tùy tiện đánh, cứ thỏa sức đánh, bởi vì nơi này trừ có Hỏa Thần Lô ra, còn có một thanh hắc kiếm!

Đan điền người khác là chỗ yếu hại, nhừng với Chu Hằng, đây chính là nơi phòng ngự đáng sợ nhất, đừng nói Tinh Thần Đế, cho dù là Tuệ Tinh Đế cũng không sợ!

Tây Môn Sơn vì vô cùng tự tin với mình, hắn khẳng định mình đã đạt được mục đích, đánh nát hết tinh tú của Chu Hằng, lực lượng vận chuyển ra trăm cũng không tới một, không mất mấy trăm năm đừng mơ chữa khỏi!

Chu Hằng khoanh chân ngồi xuống, vận chuyển phù văn trị liệu trong Ngũ Hành Phù Văn điều trị thương thế, đan điền không không bị thương, nhưng mà thân thể lại bị thương.

Phù văn trị liệu cường đại cỡ nào, rất nhanh Chu Hằng đã lần nữa mở mắt, miệng lộ ra nụ cười lạnh.

Lần đánh cuộc này, hắn thắng! Mà tiền đặt cược lại thu vào hai ngày sau, hy vọng đến lúc đó Tây Môn Sơn không nên quá kích động, nếu thời điểm bị cường giả học phủ trấn giết, về sau hắn sẽ mất cơ hội tự tay báo thù.

Ở thế giới này, bình thường thì sẽ bị khi dễ, mà ưu tú lại bị ghen ghét, đúng là sống cũng khó.

Chu Hằng thở dài trong lòng, nhưng quyết tâm lại vô cùng kiên định, hắn nhất định trở thành người mạnh nhất đương thời, chân chính thống trị vận mạng của mình.

– Chu tiểu tử, bổn tọa lãnh thay người nhiều công kích như vậy, ngươi bồi thường gì cho bổn tọa đây? Hỏa Thần Lô không cam lòng nói.

– Một phần dị hỏa!

– Phi. Ngươi vốn nên tìm kiếm dị hỏa cho bản tọa thì có!

– Không cần thì quên đi!

– Cần, cần chứ, ai nói không cần! Chu tiểu tử, ngươi nhanh một chút, bổn tọa đã rất lâu lắm rồi chưa nếm qua mùi vị dị hỏa.

– Ngươi thúc giục cũng không làm được gì, nó cũng không phải sâu kẹo mứt. Ngươi muốn có thể có được.

Cùng Hỏa Thần Lô nói chuyện tào lao, Chu Hằng triển khai thân pháp, quay lại Đại Nguyên Học Phủ. Hắn cũng không vận hết toàn lực, vạn nhất bị Tây Môn Sơn nhìn thấy, hoặc bị hắn nghe được, kế hoạch của Chu Hằng sẽ không thể thực hiện được.

Có đủ thời gian, hắn đi chậm rãi. Coi như là du sơn ngoạn thủy, sau khi lãnh hội văn minh Minh giới, hắn rốt cục về tới Đại Nguyên Học Phủ.

Tin tức hắn và Tây Môn Động hai ngày sau chiến một trận đã truyền ra huyên náo, khiến vô số người chú ý.

Hai người này đều là người nổi tiếng tại Đại Nguyên Học Phủ đấy.

Chu Hằng cũng không cần nói, từ đầu dùng lực lượng Minh Tiên phá kỷ lục, về sau đột phá, lại liên tục phá tất cả kỷ lục Tinh Thần Vương, có thể nói là bỗng nhiên nổi tiếng, khiến người người khiếp sợ.

Mà Tây Môn Động cũng không đơn giản, trước đó là thiên tài siêu cấp duy nhất ở Minh Tiên Viện có được 90 đạo thần tướng trở lên, còn có được viễn cổ huyết mạch, được xưng là quái vật. Cộng thêm ca ca Tây Môn Sơn của hắn là đệ nhất cao thủ của học phủ. Rất có tên tuổi, cho dù người Tinh Hoàng Viện cũng không dám khinh thị hắn.

Hiện tại hai người này yếu quyết đấu, tự nhiên rất nhiều người chú ý, bọn họ muốn biết người nào lợi hại hơn.

Từ biểu hiện gần đây thì tự nhiên là Chu Hằng cường đại hơn. Dù sao hắn liên tục phá nhiều kỷ lục như vậy. Nhưng kỷ lục là chết, người là sống, chiến lực cũng không phải hoàn toàn do lực lượng, tốc độ để quyết định, còn phải xem kinh nghiệm, xem ứng biến.

Tây Môn Động cũng không đơn giản a, hắn vốn đã có hơn 90 đạo thần tướng. Đây chính là đột phá Tinh Thần Vương bậc cao, lực lượng cũng không thua Chu Hằng bao nhiêu, hơn nữa hắn còn có thần viên viễn cổ huyết mạch, một khi kích thích ra, khẳng định chiến lực còn tăng mạnh.

Ai thua ai thắng rất khó đoán trước.

Nhưng cũng có thể khẳng định, người nào thắng trận chiến này, khẳng định người đó liền đại biểu Tinh Vương Viện tham gia học phủ đại tái, nếu không ai sẽ phục chứ?

Chu Hằng điệu thấp đi, dọc đường nghe mọi người nghị luận, âm thầm gật đầu, thực ra một nước cờ hay của Tây Môn Sơn, nhưng sai lầm duy nhất của đối phương chính là đoán sai thực lực của hắn!

Một nước đi sai, thua cả bàn!

Hai ngày sau, Tây Môn Sơn sẽ biết bước đi nhầm này, để hắn thưởng thức tư vị đau xót thế nào.

– Chỉ là một tiểu tử Tinh Thần Vương mà thôi, cứ để bổn tọa xử lý thay ngươi. Chu Hằng vừa cửa, đã nghe thấy con lừa đen vênh váo kêu lên.

– Gâu! Gâu! Gâu! Tiểu Hỏa cũng nhe răng kêu lên, bộ dáng hung ác, linh trí của nó mở ra rất chậm, đến bây giờ còn không nói được, nhưng cũng không ảnh hưởng đến nó biết người nào đối tốt với Chu Hằng, người nào đối không tốt với Chu Hằng.

Nếu không, nó sao lại chịu để Khương Tử Sương khi dễ chứ?

Chu Hằng cười ha ha, con lừa đen thuộc loại khoác lác, nhưng chiến lực của Tiểu Hỏa cũng tuyệt đối có thể nghiền ép chín thành chín Tinh Thần Vương, dù sao thần thú thiên địa nguyên sinh chỉ có mấy con, nếu như không có thực lực nghiền ép tồn tại cùng cảnh giới, vậy có gì mà xưng là thần thú thiên địa đây?

– Con lừa, tốc độ tu luyện của ngươi quá chậm!

– Phi, sau khi tiến vào Minh giới, dường như bổn tọa phát dục lần thứ hai, tốc độ tinh tiến tu vi càng lúc càng nhanh, Chu tiểu tử ngươi chớ đắc ý, bổn tọa nhất định sẽ vượt qua ngươi! Con lừa đen kêu gào nói.

– Ha ha, ta đây sẽ chờ nhìn!

Hai ngày này, Chu Hằng ru rú trong nhà, giả dạng tu dưỡng, thời gian trôi qua rất nhanh, đã tới ngày quyết đấu rồi, Chu Hằng còn cố ý hóa trang một chút, khiến mặt mình trắng bệch, lộ ra khí tức ốm yếu.

– Hả, có vài phần chân truyền của bổn tọa! Con lừa đen vỗ vai Chu Hằng, ngợi khen nói.

Chu Hằng cười ha ha một tiếng, mang theo con lừa đen và Tiểu Hỏa xuất môn, rất nhanh đã đi tới Sa Nộ Trường, chỉ thấy nơi này người tới đông nghịt, chẳng những không còn chỗ ngồi, mà bên trên cũng đầy người, bọn họ đều không muốn bỏ qua lần long tranh hổ đấu này.

Tuy nhiên, người đến xem cuộc chiến phần lớn đều là Minh Tiên và Tinh Thần Vương, Tinh Thần Hoàng cùng Tinh Thần Đế người ta cũng không có hứng thú đi xem loại chiến đấu cấp bậc này. Đương nhiên Tây Môn Sơn khẳng định sẽ đến đây, cũng là để tạo thanh thế cho đệ đệ mình.

Cuộc quyết đấu này đã được cao tầng học phủ ngầm đồng ý, đại khái bọn họ cũng muốn thông qua trận chiến này để Tinh Vương Viện chọn người tham gia học phủ đại tái, sau trận chiến này, ai là đệ nhất cường giả tự nhiên sẽ lộ ra, công bình công chính.

Chu Hằng là nhân vật chính lần đại chiến này… Hắn vừa xuất hiện tự nhiên được sắp xếp tiến vào thông đạo riêng biệt. Sau khi đi qua, hắn mới phát hiện trung ương Võ Đấu Trường lớn này không ngờ chồi lên một cái võ đài cực lớn.

Trên lôi đài có bố trí trận pháp, đủ để chịu được công kích cấp bậc Tinh Thần Đế, có thể nói là vạn vô nhất thất, tuyệt không cần lo lắng du ba chiến đấu của hai người sẽ phá hư Sa Nộ Trường, còn khán đài cũng có một tầng phòng ngự.

Tây Môn Động đã đến. Lúc này đang đứng ở trên lôi đài, không ngừng bày ra đủ loại tư thế với người xung quanh, có vẻ vô cùng phong tao.

– Chu Hằng, ngươi sao tới trễ vậy? Có phải sợ hay không? Khi Tây Môn Động nhìn thấy Chu Hằng chậm rãi bước lên lôi đài, lập tức trào phúng nói. Hắn tự nhiên biết Tây Môn Sơn đã làm gì, cũng hiểu bây giờ Chu Hằng có nỗi khổ nói không nên lời!

Không chiến sao? Sẽ bị người khinh bỉ tới chết, về sau đừng nghĩ ngẩng đầu lên, còn chiến, kết quả tất bại, trong lòng đầy uất ức?

Chu Hằng tươi cười, nói:

– Chưa có người nào nói qua miệng ngươi rất thúi sao?

– Sách sách sách. Mặt ngươi dường như có chút nhợt nhạt đấy, có phải hai ngày này luôn luôn lo lắng, tối không ngủ đủ giấc hay không? Tây Môn Động cũng không giận, mà rất hứng thú gãi chỗ ngứa của Chu Hằng.

– Chỉ bằng loại người như ngươi, ta một tay cũng đánh được ba người, cần phải sợ sao? Chu Hằng cũng không cấp bách, hắn cũng không phải con khỉ đến mua vui. Người xem có gấp hơn nữa thì cũng mắc mớ gì tới hắn.

– Ta một tay cũng có thể đánh năm người như ngươi, không, mười người! Tây Môn Động đầu tiên vươn ra một bàn tay, nhưng ngẫm lại thấy căn bản không đủ để biểu hiện ra sự cường đại của hắn, vội vàng sửa lại gấp đôi.

Người xung quanh không khỏi cười ha ha, Tây Môn Động này được xưng là “Quái vật”, cũng không phải chỉ chiến lực của hắn mạnh như quái vật, mà đầu óc của hắn cũng có chút cổ quái.

– Đại thúc, cố lên cố lên, nhất định phải thắng đấy! Khương Tử Sương đột nhiên kêu lên. Chu Hằng theo thanh âm nhìn sang, chỉ thấy tiểu nha đầu đang vẫy tay với hắn, mà Dương Ngọc Hoa lại cười đứng nghiêm một bên, dáng người phong tình mãn dục, vô cùng mê người.

Thấy Chu Hằng nhìn qua, mỹ phụ này cười chào.

– Chu Hằng, ngươi thật to gan, ngay cả chị dâu ta cũng dám thông đồng! Tây Môn Động vừa vặn thấy một màn Dương Ngọc Hoa liếc mắt đưa tình với Chu Hằng, lập tức giận tím mặt.

– Huynh đệ các ngươi thật da mặt thật dày! Chu Hằng lắc đầu.

– Ta muốn giết ngươi! Tây Môn Động hiển nhiên vô cùng tôn kính huynh trưởng hắn, nhìn thấy “Tẩu tẩu” cấu kết với Chu Hằng, lập tức giận dữ không kiểm soát được, sát ý xông lên tận trời. Hắn hét lớn một tiếng, vọt tới Chu Hằng.

– Chậm đã… Chu Hằng đột nhiên hét lớn một tiếng.

Tây Môn Động sửng sốt, lập tức khựng lại, quyết đấu, chỉ có khi song phương đều đồng ý mới có thể bắt đầu, đây là quy củ. Hắn nói: – Ngươi còn có di ngôn gì?

– Giầy không thoải mái, phải sửa lại một chút! Chu Hằng thuận miệng nói, sau đó cúi người xuống.

Tây Môn Động tuy rằng tức giận mũi bốc hơi, nhưng cũng nhịn chờ, nhưng mà chờ vài phút cũng không thấy Chu Hằng đứng dậy, cuối cùng hắn không kìm nổi hỏi: – Ngươi rốt cuộc xong chưa?

– Xong rồi!

– Vậy ngươi sao còn không đứng dậy?

– Đứng mệt quá, ngồi xuống nghỉ một lát!

Tây Môn Động cổ đều đỏ lên vì tức, quát:

– Vì sao ngươi không nói sớm một chút?

– Vì sao ngươi không hỏi sớm một chút?

Con bà nó!

Tây Môn Động như trâu điên, cuối cùng hắn không nói thêm gì nữa, biết đấu võ mồm hắn cũng không phải là đối thủ của Chu Hằng, sự thật cũng đúng, Chu Hằng là do con lừa đen đào tạo! Hắn vận chuyển linh lực toàn thân, ông, 92 viên tinh tú đồng loạt hiện lên.

Chỉ nói số lượng tính tú, hắn cũng không phải là người nhiều nhất Tinh Vương Viện, bởi vì cực hạn 99 đạo tinh tú rất khó đột phá, trăm viên tinh tú thì Tinh Thần Vương phải tu luyện vô số năm!

Tinh Vương Viện có tất cả hơn 3000 học sinh, nhưng có ít nhất 500 Tinh Thần Vương 99 tinh, đủ thấy cửa ải này khó có thể vượt qua!

Tuy nhiên chỉ nói về tốc độ tu luyện thì Tây Môn Động tuyệt đối có thể sắp xếp trước, vừa mới đột phá đã có được 92 viên tinh tú, để hắn có được lực lượng gần như không kém Tinh Thần Vương 99 tinh!

Hắn toàn lực phát động, nhất thời cả người tản phát ra khí tức cuồng bạo, hung ác, giống như một đầu hung thú viễn cổ.

– Chậm đã… Chu Hằng phất tay một cái, lại kêu lại. – – – – – oOo- – – – –

Chu Hằng cũng không biết Thái Dương Tinh Kim là tài liệu tầng thứ gì, nhưng lại được dùng làm tài liệu chế ra lò luyện đan thần kỳ như Hỏa Thần Lô này, khẳng định là thứ quý báu, vô cùng hiếm lạ!

Lúc trước ngay cả một góc phù văn Hoặc Thiên tặng cho hắn cũng không thể đánh vỡ cái bếp lò này, Tây Môn Sơn oanh kích thì đã tính là gì.

Nếu như Tây Môn Sơn công kích tại vị trí khác của Chu Hằng, vậy nói không chừng Chu Hằng sẽ không dám mạo hiểm, nhưng không gian đan điền thì cứ tùy tiện đánh, cứ thỏa sức đánh, bởi vì nơi này trừ có Hỏa Thần Lô ra, còn có một thanh hắc kiếm!

Đan điền người khác là chỗ yếu hại, nhừng với Chu Hằng, đây chính là nơi phòng ngự đáng sợ nhất, đừng nói Tinh Thần Đế, cho dù là Tuệ Tinh Đế cũng không sợ!

Tây Môn Sơn vì vô cùng tự tin với mình, hắn khẳng định mình đã đạt được mục đích, đánh nát hết tinh tú của Chu Hằng, lực lượng vận chuyển ra trăm cũng không tới một, không mất mấy trăm năm đừng mơ chữa khỏi!

Chu Hằng khoanh chân ngồi xuống, vận chuyển phù văn trị liệu trong Ngũ Hành Phù Văn điều trị thương thế, đan điền không không bị thương, nhưng mà thân thể lại bị thương.

Phù văn trị liệu cường đại cỡ nào, rất nhanh Chu Hằng đã lần nữa mở mắt, miệng lộ ra nụ cười lạnh.

Lần đánh cuộc này, hắn thắng! Mà tiền đặt cược lại thu vào hai ngày sau, hy vọng đến lúc đó Tây Môn Sơn không nên quá kích động, nếu thời điểm bị cường giả học phủ trấn giết, về sau hắn sẽ mất cơ hội tự tay báo thù.

Ở thế giới này, bình thường thì sẽ bị khi dễ, mà ưu tú lại bị ghen ghét, đúng là sống cũng khó.

Chu Hằng thở dài trong lòng, nhưng quyết tâm lại vô cùng kiên định, hắn nhất định trở thành người mạnh nhất đương thời, chân chính thống trị vận mạng của mình.

– Chu tiểu tử, bổn tọa lãnh thay người nhiều công kích như vậy, ngươi bồi thường gì cho bổn tọa đây? Hỏa Thần Lô không cam lòng nói.

– Một phần dị hỏa!

– Phi. Ngươi vốn nên tìm kiếm dị hỏa cho bản tọa thì có!

– Không cần thì quên đi!

– Cần, cần chứ, ai nói không cần! Chu tiểu tử, ngươi nhanh một chút, bổn tọa đã rất lâu lắm rồi chưa nếm qua mùi vị dị hỏa.

– Ngươi thúc giục cũng không làm được gì, nó cũng không phải sâu kẹo mứt. Ngươi muốn có thể có được.

Cùng Hỏa Thần Lô nói chuyện tào lao, Chu Hằng triển khai thân pháp, quay lại Đại Nguyên Học Phủ. Hắn cũng không vận hết toàn lực, vạn nhất bị Tây Môn Sơn nhìn thấy, hoặc bị hắn nghe được, kế hoạch của Chu Hằng sẽ không thể thực hiện được.

Có đủ thời gian, hắn đi chậm rãi. Coi như là du sơn ngoạn thủy, sau khi lãnh hội văn minh Minh giới, hắn rốt cục về tới Đại Nguyên Học Phủ.

Tin tức hắn và Tây Môn Động hai ngày sau chiến một trận đã truyền ra huyên náo, khiến vô số người chú ý.

Hai người này đều là người nổi tiếng tại Đại Nguyên Học Phủ đấy.

Chu Hằng cũng không cần nói, từ đầu dùng lực lượng Minh Tiên phá kỷ lục, về sau đột phá, lại liên tục phá tất cả kỷ lục Tinh Thần Vương, có thể nói là bỗng nhiên nổi tiếng, khiến người người khiếp sợ.

Mà Tây Môn Động cũng không đơn giản, trước đó là thiên tài siêu cấp duy nhất ở Minh Tiên Viện có được 90 đạo thần tướng trở lên, còn có được viễn cổ huyết mạch, được xưng là quái vật. Cộng thêm ca ca Tây Môn Sơn của hắn là đệ nhất cao thủ của học phủ. Rất có tên tuổi, cho dù người Tinh Hoàng Viện cũng không dám khinh thị hắn.

Hiện tại hai người này yếu quyết đấu, tự nhiên rất nhiều người chú ý, bọn họ muốn biết người nào lợi hại hơn.

Từ biểu hiện gần đây thì tự nhiên là Chu Hằng cường đại hơn. Dù sao hắn liên tục phá nhiều kỷ lục như vậy. Nhưng kỷ lục là chết, người là sống, chiến lực cũng không phải hoàn toàn do lực lượng, tốc độ để quyết định, còn phải xem kinh nghiệm, xem ứng biến.

Tây Môn Động cũng không đơn giản a, hắn vốn đã có hơn 90 đạo thần tướng. Đây chính là đột phá Tinh Thần Vương bậc cao, lực lượng cũng không thua Chu Hằng bao nhiêu, hơn nữa hắn còn có thần viên viễn cổ huyết mạch, một khi kích thích ra, khẳng định chiến lực còn tăng mạnh.

Ai thua ai thắng rất khó đoán trước.

Nhưng cũng có thể khẳng định, người nào thắng trận chiến này, khẳng định người đó liền đại biểu Tinh Vương Viện tham gia học phủ đại tái, nếu không ai sẽ phục chứ?

Chu Hằng điệu thấp đi, dọc đường nghe mọi người nghị luận, âm thầm gật đầu, thực ra một nước cờ hay của Tây Môn Sơn, nhưng sai lầm duy nhất của đối phương chính là đoán sai thực lực của hắn!

Một nước đi sai, thua cả bàn!

Hai ngày sau, Tây Môn Sơn sẽ biết bước đi nhầm này, để hắn thưởng thức tư vị đau xót thế nào.

– Chỉ là một tiểu tử Tinh Thần Vương mà thôi, cứ để bổn tọa xử lý thay ngươi. Chu Hằng vừa cửa, đã nghe thấy con lừa đen vênh váo kêu lên.

– Gâu! Gâu! Gâu! Tiểu Hỏa cũng nhe răng kêu lên, bộ dáng hung ác, linh trí của nó mở ra rất chậm, đến bây giờ còn không nói được, nhưng cũng không ảnh hưởng đến nó biết người nào đối tốt với Chu Hằng, người nào đối không tốt với Chu Hằng.

Nếu không, nó sao lại chịu để Khương Tử Sương khi dễ chứ?

Chu Hằng cười ha ha, con lừa đen thuộc loại khoác lác, nhưng chiến lực của Tiểu Hỏa cũng tuyệt đối có thể nghiền ép chín thành chín Tinh Thần Vương, dù sao thần thú thiên địa nguyên sinh chỉ có mấy con, nếu như không có thực lực nghiền ép tồn tại cùng cảnh giới, vậy có gì mà xưng là thần thú thiên địa đây?

– Con lừa, tốc độ tu luyện của ngươi quá chậm!

– Phi, sau khi tiến vào Minh giới, dường như bổn tọa phát dục lần thứ hai, tốc độ tinh tiến tu vi càng lúc càng nhanh, Chu tiểu tử ngươi chớ đắc ý, bổn tọa nhất định sẽ vượt qua ngươi! Con lừa đen kêu gào nói.

– Ha ha, ta đây sẽ chờ nhìn!

Hai ngày này, Chu Hằng ru rú trong nhà, giả dạng tu dưỡng, thời gian trôi qua rất nhanh, đã tới ngày quyết đấu rồi, Chu Hằng còn cố ý hóa trang một chút, khiến mặt mình trắng bệch, lộ ra khí tức ốm yếu.

– Hả, có vài phần chân truyền của bổn tọa! Con lừa đen vỗ vai Chu Hằng, ngợi khen nói.

Chu Hằng cười ha ha một tiếng, mang theo con lừa đen và Tiểu Hỏa xuất môn, rất nhanh đã đi tới Sa Nộ Trường, chỉ thấy nơi này người tới đông nghịt, chẳng những không còn chỗ ngồi, mà bên trên cũng đầy người, bọn họ đều không muốn bỏ qua lần long tranh hổ đấu này.

Tuy nhiên, người đến xem cuộc chiến phần lớn đều là Minh Tiên và Tinh Thần Vương, Tinh Thần Hoàng cùng Tinh Thần Đế người ta cũng không có hứng thú đi xem loại chiến đấu cấp bậc này. Đương nhiên Tây Môn Sơn khẳng định sẽ đến đây, cũng là để tạo thanh thế cho đệ đệ mình.

Cuộc quyết đấu này đã được cao tầng học phủ ngầm đồng ý, đại khái bọn họ cũng muốn thông qua trận chiến này để Tinh Vương Viện chọn người tham gia học phủ đại tái, sau trận chiến này, ai là đệ nhất cường giả tự nhiên sẽ lộ ra, công bình công chính.

Chu Hằng là nhân vật chính lần đại chiến này… Hắn vừa xuất hiện tự nhiên được sắp xếp tiến vào thông đạo riêng biệt. Sau khi đi qua, hắn mới phát hiện trung ương Võ Đấu Trường lớn này không ngờ chồi lên một cái võ đài cực lớn.

Trên lôi đài có bố trí trận pháp, đủ để chịu được công kích cấp bậc Tinh Thần Đế, có thể nói là vạn vô nhất thất, tuyệt không cần lo lắng du ba chiến đấu của hai người sẽ phá hư Sa Nộ Trường, còn khán đài cũng có một tầng phòng ngự.

Tây Môn Động đã đến. Lúc này đang đứng ở trên lôi đài, không ngừng bày ra đủ loại tư thế với người xung quanh, có vẻ vô cùng phong tao.

– Chu Hằng, ngươi sao tới trễ vậy? Có phải sợ hay không? Khi Tây Môn Động nhìn thấy Chu Hằng chậm rãi bước lên lôi đài, lập tức trào phúng nói. Hắn tự nhiên biết Tây Môn Sơn đã làm gì, cũng hiểu bây giờ Chu Hằng có nỗi khổ nói không nên lời!

Không chiến sao? Sẽ bị người khinh bỉ tới chết, về sau đừng nghĩ ngẩng đầu lên, còn chiến, kết quả tất bại, trong lòng đầy uất ức?

Chu Hằng tươi cười, nói:

– Chưa có người nào nói qua miệng ngươi rất thúi sao?

– Sách sách sách. Mặt ngươi dường như có chút nhợt nhạt đấy, có phải hai ngày này luôn luôn lo lắng, tối không ngủ đủ giấc hay không? Tây Môn Động cũng không giận, mà rất hứng thú gãi chỗ ngứa của Chu Hằng.

– Chỉ bằng loại người như ngươi, ta một tay cũng đánh được ba người, cần phải sợ sao? Chu Hằng cũng không cấp bách, hắn cũng không phải con khỉ đến mua vui. Người xem có gấp hơn nữa thì cũng mắc mớ gì tới hắn.

– Ta một tay cũng có thể đánh năm người như ngươi, không, mười người! Tây Môn Động đầu tiên vươn ra một bàn tay, nhưng ngẫm lại thấy căn bản không đủ để biểu hiện ra sự cường đại của hắn, vội vàng sửa lại gấp đôi.

Người xung quanh không khỏi cười ha ha, Tây Môn Động này được xưng là “Quái vật”, cũng không phải chỉ chiến lực của hắn mạnh như quái vật, mà đầu óc của hắn cũng có chút cổ quái.

– Đại thúc, cố lên cố lên, nhất định phải thắng đấy! Khương Tử Sương đột nhiên kêu lên. Chu Hằng theo thanh âm nhìn sang, chỉ thấy tiểu nha đầu đang vẫy tay với hắn, mà Dương Ngọc Hoa lại cười đứng nghiêm một bên, dáng người phong tình mãn dục, vô cùng mê người.

Thấy Chu Hằng nhìn qua, mỹ phụ này cười chào.

– Chu Hằng, ngươi thật to gan, ngay cả chị dâu ta cũng dám thông đồng! Tây Môn Động vừa vặn thấy một màn Dương Ngọc Hoa liếc mắt đưa tình với Chu Hằng, lập tức giận tím mặt.

– Huynh đệ các ngươi thật da mặt thật dày! Chu Hằng lắc đầu.

– Ta muốn giết ngươi! Tây Môn Động hiển nhiên vô cùng tôn kính huynh trưởng hắn, nhìn thấy “Tẩu tẩu” cấu kết với Chu Hằng, lập tức giận dữ không kiểm soát được, sát ý xông lên tận trời. Hắn hét lớn một tiếng, vọt tới Chu Hằng.

– Chậm đã… Chu Hằng đột nhiên hét lớn một tiếng.

Tây Môn Động sửng sốt, lập tức khựng lại, quyết đấu, chỉ có khi song phương đều đồng ý mới có thể bắt đầu, đây là quy củ. Hắn nói: – Ngươi còn có di ngôn gì?

– Giầy không thoải mái, phải sửa lại một chút! Chu Hằng thuận miệng nói, sau đó cúi người xuống.

Tây Môn Động tuy rằng tức giận mũi bốc hơi, nhưng cũng nhịn chờ, nhưng mà chờ vài phút cũng không thấy Chu Hằng đứng dậy, cuối cùng hắn không kìm nổi hỏi: – Ngươi rốt cuộc xong chưa?

– Xong rồi!

– Vậy ngươi sao còn không đứng dậy?

– Đứng mệt quá, ngồi xuống nghỉ một lát!

Tây Môn Động cổ đều đỏ lên vì tức, quát:

– Vì sao ngươi không nói sớm một chút?

– Vì sao ngươi không hỏi sớm một chút?

Con bà nó!

Tây Môn Động như trâu điên, cuối cùng hắn không nói thêm gì nữa, biết đấu võ mồm hắn cũng không phải là đối thủ của Chu Hằng, sự thật cũng đúng, Chu Hằng là do con lừa đen đào tạo! Hắn vận chuyển linh lực toàn thân, ông, 92 viên tinh tú đồng loạt hiện lên.

Chỉ nói số lượng tính tú, hắn cũng không phải là người nhiều nhất Tinh Vương Viện, bởi vì cực hạn 99 đạo tinh tú rất khó đột phá, trăm viên tinh tú thì Tinh Thần Vương phải tu luyện vô số năm!

Tinh Vương Viện có tất cả hơn 3000 học sinh, nhưng có ít nhất 500 Tinh Thần Vương 99 tinh, đủ thấy cửa ải này khó có thể vượt qua!

Tuy nhiên chỉ nói về tốc độ tu luyện thì Tây Môn Động tuyệt đối có thể sắp xếp trước, vừa mới đột phá đã có được 92 viên tinh tú, để hắn có được lực lượng gần như không kém Tinh Thần Vương 99 tinh!

Hắn toàn lực phát động, nhất thời cả người tản phát ra khí tức cuồng bạo, hung ác, giống như một đầu hung thú viễn cổ.

– Chậm đã… Chu Hằng phất tay một cái, lại kêu lại. – – – – – oOo- – – – –

Chọn tập
Bình luận
× sticky