“Cô kêu tôi đánh những người đó làm sao được? Chúng ta sắp rời khỏi trường này rồi, cũng đừng gây chuyện nữa?” Tô Trạch khổ sở nhìn Lạc Mật Mật.
Lạc Mật Mật đưa chân ra muốn đá Tô Trạch, lại bị người lôi lại.
“Mật Mật…” một tay Lạc Thiểu Trạch nắm lấy Lạc Mật Mật, cáu giận nói, “Được rồi được rồi, sau này hãy nói, về sau anh giúp em trút giận có được không?”
Tô Trạch đen mặt, vô số sợi mì đen vướng trên mặt lấy xuống cũng lấy không xong.
Anh này cũng quá cưng chiều em gái? Không hỏi xem sự thật tình huống như thế nào liền đưa ra quyết định, thật không giống phong cách của lão đại. Xem ra, cô công chúa rất được cưng chiều này là người không thể chọc nha!
Lạc Mật Mật nghe nói thế, nụ cười ngọt ngào đọng ở trên mặt, cô từ từ cầm tay Lạc Thiểu Trạch, nhẹ nhàng nói, “anh không phải là anh trai của em nha, nhưng là có em đây anh cũng không cần phải lo lắng! Anh đi làm đi, em còn có việc.”
Nhìn bóng lưng Lạc Thiểu Trạch đi xa, Lạc Mật Mật cười ngọt ngào. Cho đến khi xe hơi đi, khói bụi rơi xuống đất, Lạc Mật Mật mới bắt đầu sứt đầu bể trán.
~~~~ tổng giám đốc rất cưng chiều cục cưng bé nhỏ ~~~ nhớ lưu trữ cùng trả lời~~~~~~
“Ôi chết tiệt, tiểu thuyết của tôi, mấy ngày này lo chuyển trường, vài ngày không viết, các bạn thân yêu, thỉnh thoảng tha thứ nhé, tôi đến đây.” Nói xong, Lạc Mật Mật cắm đầu chui vào phòng sách.
Nhìn bên ngoài, Lạc Mật Mật chỉ là một sinh viên đơn thuần, thật ra thì không phải như vậy. Lạc Mật Mật đã sớm có rất nhiều thành tựu ở trên lĩnh vực văn học mạng, lấy bút danh “mật ngọt bé bỏng”, có rất nhiều tác phẩm được chào đón cùng với đông đảo lượng fan hâm mộ.
Nhưng mà gần đây, có thể là ý tưởng bị tắc, Lạc Mật Mật vẫn chưa tìm được linh cảm.
Có lẽ là bị chuyện của người kia làm rối loạn thôi.
Lạc Mật Mật lung tung vò tóc, nhìn vào máy tính bắt đầu ngẩn người.
“Chủ nhỏ của tôi, lúc nào thì có thể ban cho tôi sức mạnh, chương mới cũng bị gián đoạn mấy ngày rồi à, không viết ra được nữa, tôi làm sao bàn giao!”
Lạc Mật Mật bất đắc dĩ pha ly cà phê, vừa phe phẩy thìa, vừa nhìn ngoài cửa sổ.
Ngoài cửa sổ, chim nhỏ líu lo vui vẻ ca hát, thật giống như đang hưởng thụ tình yêu đẹp, thật ghen tị loại động vật cao cấp này.
“Haizzz, lúc nào thì bánh nướng áp chảo có thể chịu tiếp nhận tình cảm của chúng ta đây?” Lạc Mật Mật bĩu môi, gõ đầu, “đều là do bánh nướng áp chảo, anh ấy không trở lại, văn vẻ của mình tuôn trào, anh ấy trở lại, toàn bộ suy nghĩ của mình bị rối loạn. Bây giờ nửa chữ cũng không ra được, đây không phải là muốn mạng của mình ư?”
Lạc Mật Mật hung hăng đặt cái ly lên bàn, mở QQ tìm kiếm bạn tốt.
Cô cho là, thư giãn như vậy có thể sẽ tốt hơn một chút.
Tin nhắn nhắn lại: Darling, cậu làm sao vậy?
Mật ngọt bé bỏng: Có thể tôi bị thất tình…
Tin nhắn nhắn lại: Hả? Tình huống như thế nào? Không phải là cậu nói cậu đang yêu sao?
Mật ngọt bé bỏng: Chính là người trong tim tôi đã trở lại.
Tin nhắn nhắn lại: Ồ, vậy thì các cậu định như thế nào?
Mật ngọt bé bỏng: Không sao cả, chờ xem đi!
Tin nhắn nhắn lại: Đứa ngốc, tình yêu sao có thể chờ đợi chứ? Đến khi cậu tỉnh ngộ, thì người kia đã xa cậu rồi.
Mật ngọt bé bỏng: Có ý gì?
Tin nhắn nhắn lại: Cơ hội là phải nắm giữ trong tay mình.
Mật ngọt bé bỏng: Darling của tôi, ý của cậu không phải là để cho tôi theo đuổi đó chứ? Tôi là con gái mà!
Tin nhắn nhắn lại: Con gái thì thế nào? Hiện tại là thời đại nào rồi, con gái không thể chủ động theo đuổi con trai à?
Mật ngọt bé bỏng: Này…
Tin nhắn nhắn lại: Này cái gì mà này, cậu phải biết, trai theo đuổi gái cách ngọn núi, gái đuổi theo trai cách một tầng vải!
Mật ngọt bé bỏng:…
Tin nhắn nhắn lại: Cô nhóc, chớ dại dột, người khờ khạo cũng không thể sống lại à! Ngu nữa thì cậu sẽ hối hận!
Mật ngọt bé bỏng: Nhưng anh ấy là anh trai của tôi.
Tin nhắn nhắn lại: Anh trai cậu? Sự tình thế nào?
Mật ngọt bé bỏng: Không phải anh em ruột.
Tin nhắn nhắn lại: Mồ hôi tách tách, vậy còn bận tâm cái gì? Phải biết tình yêu một khi không bắt được, chính là bỏ lỡ cả cuộc đời.
Nhìn chữ viết lóe lên trên màn hình, Lạc Mật Mật ngây người.
Tình yêu bỏ lỡ chính là cả đời.