Công nghệ sinh học và sản xuất dược phẩm là một trong những chuyên ngành quan trọng của Lục Môn. Ngoài dây chuyền công nghệ sinh học, sau lưng còn là kỹ thuật gen mà toàn cầu đang chú ý, động tới sinh học chính là động vào cả một ngành. Lục Khởi Bạch đã từng thua Lục Đông Thâm trong cuộc chiến giành giật ngành năng lượng, thế nên anh ta chắc chắn sẽ sống chết giữ lấy công nghệ sinh học.
Mà đúng vào lúc này, thế lực của Lục Đông Thâm đang trên đà thâm nhập sâu vào công nghệ sinh học.
“Lục Khởi Bạch có lòng nuốt trọn Trường Thịnh, tôi có thể hiểu. Dẫu sao thì con lạc đà gầy nhom cũng to hơn con ngựa. Trường Thịnh có sóng gió bão bùng hơn nữa cũng có gốc gác quốc tế. Nhưng mà…”
Dương Viễn quay trở lại ngồi xuống sofa, hai chân gác lên bàn uống nước, làm một tư thế bại liệt chán đời bất chấp hình tượng: “Có thể cắt chuẩn điểm thấp của cổ phiếu Trường Thịnh rồi thu mua ồ ạt, gan của cậu ta thật sự khiến người ta phải nhìn bằng ánh mắt khác đấy.”
“Chẳng có chuyện gì ngẫu nhiên, mọi sự trên đời có nguyên nhân mới có kết quả.” Lục Đông Thâm kéo gạt tàn thuốc lá qua, lúc vươn dài cánh tay lại chạm một chút vào vết thương. Một tay anh kẹp điếu thuốc, một tay ấn lên vị trí vết thương để xoa dịu nó.
Dương Viễn nhìn thấy hết, nhất thời cũng cảm thấy cả lồng ngực đều dấy lên cơn đau. Sau đó anh ấy mới cảm thấy sợ hãi, nghĩ bụng lúc trước mình rất hay giương oai giễu võ trước mặt Hạ Trú, dáng vẻ mỗi lần gặp cô như vênh ngược lên tận trời. Cũng may cô đại nhân đại lượng không đâm một dao vào người anh ấy.
Thật tàn nhẫn, cô gái này, quá tàn nhẫn, tàn nhẫn với Lục Đông Thâm và cũng tàn nhẫn với chính mình. Về điểm này có thể nói thật sự giống Lục Đông Thâm đến kỳ lạ, có thể nói là “vật họp theo loài, người phân theo nhóm”.
Câu nói tiếp theo của Lục Đông Thâm đã ngắt ngang dòng suy nghĩ lộn xộn của Dương Viễn: “”Thương Xuyên rơi xuống đất tử vong, Thai Quốc Cường trúng độc, Hà Tư Nghi ngồi tù, Thai Tử Tân bị kiểm soát, bây giờ Thai Nghiệp Dương lại bị phán tội. Một loạt những chuyện này, cậu nói không có quan hệ tôi cũng không tin. Sự tình phát triển từng bước từng bước đến ngày hôm nay, rốt cuộc ai là kẻ đứng sau thao túng Thai Nghiệp Dương, thậm chí thao túng cả nhà tạo hương của Trường Thịnh nhìn là biết rõ.”
Dương Viễn miệng ngậm điếu thuốc, để mặc cho khói thuốc tạo thành những dây mỏng bay ngoằn ngoèo trên đỉnh đầu, đôi mắt hơi nheo lại. Câu nói này của Lục Đông Thâm giống một gáo nước dội xuống đầu, lập tức khiến anh hiểu ra ngay.
Sự dây dưa về lợi ích khiến quan hệ giữa con người với con người chẳng qua là sự lợi dụng và bị lợi dụng. Mà thời cơ có thể lợi dụng là cực kỳ mấu chốt, yêu cầu người lợi dụng có một kế hoạch, mưu tính chặt chẽ.
Thai Quốc Cường cắn ngược nhà họ Hà, khiến cho Hà Tư Nghi hận Thai Quốc Cường tận xương tủy, tiến hành hãm hại ông ta bằng mùi hương trong sản phẩm dưỡng da suốt bao năm. Người có thể phối hợp với bà ta chính là Vệ Bạc Tôn sau này qua lại rất thân thiết. Nhìn từ việc này thì sự tình rất đơn giản, chính là Vệ Bạc Tôn nảy sinh lòng trắc ẩn với Hà Tư Nghi, thay bà ta trả thù Thai Quốc Cường.
Nếu tiến sâu thêm một bước thì sao?
Nhìn từ phản ứng sau này của Thai Nghiệp Dương, quá khứ của Thai Quốc Cường và tình hình nhà họ Hà, anh ta chắc chắn biết hết. Có lẽ do anh ta tự điều tra ra, hoặc có lẽ do chính Hà Tư Nghi tiết lộ. Tóm lại, anh ta đã để mặc Thai Quốc Cường trúng độc, chỉ là không ngờ Thai Quốc Cường sẽ chết, có lẽ anh ta cảm thấy khả năng cao nhất là khống chế được Thai Quốc Cường.
Xét về tâm lý này, Thai Nghiệp Dương thật ra cũng giống với Hà Tư Nghi, đều hận Thai Quốc Cường, nhưng lại không muốn ông ta chết mà muốn lợi dụng tình trạng còn sống những không thể tự chủ của ông ta để đoạn lấy quyền lợi lớn nhất trong công ty, triệt để kìm kẹp Thai Tử Tân.
Nói một cách khác, thật ra Vệ Bạc Tôn đã lợi dụng bàn tay của Hà Tư Nghi và sự nhẫn tâm của Thai Nghiệp Dương, hạ độc Thai Quốc Cường một cách nghiêm trọng trong tình huống cả hai bọn họ đều không ngờ đến.
Nhà tạo hương của Trường Thịnh ngoài mặt có vẻ như là người của Hà Tư Nghi, nhưng lại gián tiếp kiểm soát Thai Nghiệp Dương, vậy anh ta rốt cuộc là người của ai?
Của Lục Khởi Bạch.
Thương Xuyên mất mạng, người có thể khiến Hà Tư Nghi cam tâm tình nguyện chịu tội chắc chắn là Thai Nghiệp Dương, mà trước đó Thai Nghiệp Dương đích thực cũng từng tới tìm Thương Xuyên, đồng thời từ bên trong gây hấn mối quan hệ giữa Thương Xuyên và Skyline.
Nghĩ tới đây, Dương Viễn lại gặp điều khó hiểu: “Nhưng mà, Thai Nghiệp Dương rốt cuộc đã nói gì với Thương Xuyên mà khi đó khiến Thương Xuyên kiên quyết đòi hủy hợp đồng với Skyline?”
Dương Viễn hỏi câu này hoàn toàn dựa theo trình tự suy đoán của bản thân, thế nên vừa lên tiếng đã là một câu hỏi nghe có vẻ không đầu không cuối như vậy. Nhưng Lục Đông Thâm vẫn hoàn toàn bắt được nhịp, chỉ nhẹ nhàng đáp một câu: “Thương Xuyên quan tâm nhất là sự sống chết của Tả Thời. Chỉ cần khiến cậu ta biết cái chết ấy có liên quan đến Hạ Trú, cậu ta ắt sẽ phát điên.”
Dương Viễn dĩ nhiên là một người nhạy bén, hơn nữa chuyện lúc trước anh ấy cũng đã nghe nói ít nhiều. Có rất nhiều manh mối bị đứt khi liên kết lại đã trở thành một bức tranh toàn diện.
Anh ấy bàng hoàng tỉnh ngộ, gật gù. Chẳng trách…
Thai Nghiệp Dương chắc chắn không có bản lĩnh điều tra ra việc này, phía sau chắc chắn phải có kẻ đầu sỏ. Sau này Thương Xuyên hòa giải với Skyline, việc này lại càng không ảnh hưởng được tới dự án phủ Thân vương hay việc đại diện phát ngôn cho sản phẩm mới của thương hiệu H. Thế nên kế hoạch bất thành, Thai Nghiệp Dương dứt khoát làm tới cùng.
Ban đầu Hạ Trú suy đoán không sai, một mực khăng khăng hung thủ chính là Thai Nghiệp Dương. Về sau phía cảnh sát chứng thực điều này. Ai có thể mang Quỷ tương tới cho Thai Nghiệp Dương? E là chỉ có Vệ Bạc Tôn. Nhưng vì sao Thai Nghiệp Dương không khai ra Vệ Bạc Tôn? Có lẽ Vệ Bạc Tôn đã sớm có những chuẩn bị khiến Thai Nghiệp Dương không thể chỉ điểm mình.
Nếu Vệ Bạc Tôn một lòng vì Hà Tư Nghi và Thai Nghiệp Dương thì hiện trường vụ án tuyệt đối sẽ không có Quỷ tương xuất hiện. Vì Quỷ tương chỉ cần xuất hiện là sẽ có người chết. Vệ Bạc Tôn rõ ràng không một mực bảo vệ tập đoàn Trường Thịnh.
Vào lúc Thai Nghiệp Dương đang dương dương đắc ý thì gặp nạn lao tù, rơi từ thiên đường xuống địa ngục chỉ trong chớp mắt. Mà người “ngư ông đắc lợi” đã thành Lục Khởi Bạch. Nghĩ như vậy, việc kẻ đứng sau Vệ Bạc Tôn là Lục Khởi Bạch không còn phải nghi ngờ nữa.
Mua chuộc Vệ Bạc Tôn, rồi lợi dụng lòng riêng của Thai Nghiệp Dương và Hà Tư Nghi để đạt được mục đích. Tâm tư này của Lục Khởi Bạch quả thật là sâu như biển.
“Xem ra, khi cậu đón Hạ Trú từ Thương Lăng về đây, Lục Khởi Bạch đã lên kế hoạch rồi.” Dương Viễn cười khẩy.
Lục Đông Thâm khẽ gạt tàn thuốc, nhưng nghĩ còn xa hơn: “Không, từ lúc Hạ Trú giả thần giả quỷ trong Skyline Thương Lăng, là cậu ta đã bắt đầu rồi.”
Vừa nghe xong câu này, Dương Viễn lập tức ngồi bật dậy, sống lưng thẳng tắp, nhìn Lục Đông Thâm chằm chằm một lúc lâu, rồi mới nói: “Tôi phát hiện người nhà họ Lục các cậu lợi hại thật đấy. Ngoài mặt thì hiền lành vô hại, thực chất thủ đoạn của người này tàn nhẫn hơn người kia, khả năng của người này cao hơn người kia.”
Lục Đông Thâm nhìn chăm chăm vào đầu thuốc lá, im lặng.
Phải, hồi nhỏ chẳng cảm nhận được gì, sau này lớn lên lòng người đều đã thay đổi. Thế nên, anh chưa bao giờ dám khinh suất, vì đối thủ của anh chưa bao giờ là những kẻ ngờ nghệch.
Mà ở sâu trong nội tâm, anh thà một mình đối diện với cả bầy sói, cũng không muốn liều sống liều chết với người của Lục Môn. Có lẽ Lục Môn đã chịu một lời nguyền, dù ghét tranh đấu nhưng vẫn buộc phải cầm vũ khí lên.
“Lục Khởi Bạch ẩn nấp phía sau Trường Thịnh, tính toán từng bước, có thể thấy cậu ta hiểu rất rõ về tình hình của Trường Thịnh.” Dương Viễn thở dài: “Một người nham hiểm như Thai Nghiệp Dương mà cũng bị cậu ta chơi đùa trong lòng bàn tay, nói chi tới chuyện điều tra Hạ Trú.”
Lục Đông Thâm cũng đang lo lắng, chỉ không biết Lục Khởi Bạch có thể điều tra được đến đâu. Giữa đường xuất hiện một Cận Nghiêm, đã phơi bày toàn bộ quá khứ của Hạ Trú không sót chút nào, thậm chí còn điều tra được cả nguyên nhân cái chết của Tả Thời và quá khứ trong bệnh viện tâm thần mà anh còn không điều tra ra, năng lực dĩ nhiên không thể xem thường.
Cuối cùng, anh dựa người ra sau lưng ghế, để mặc cho đầu thuốc lá lặng lẽ bung nở trên ngón tay, cháy rụi: “Nhưng mong là Lục Khởi Bạch sẽ không có ý đồ gì với Hạ Trú nữa.”
~Hết chương 343~