Sách ebook được sưu tầm từ Internet, Bản quyền sách thuộc về Tác giả & Nhà xuất bản. Trang Web hiện đặt quảng cáo để có kinh phí duy trì hoạt động, mong Quý Bạn đọc thông cảm ạ.

Người Tình Trí Mạng

Chương 305: Giẫm lên xác của các anh mà tiến

Tác giả: Ân Tầm
Chọn tập

Những mùi hương không gian Hạ Trú sáng tạo cho các khu trung tâm thương mại hoặc các cửa hàng đại lý của Skyline cô đã từng ngửi qua. Tổ hợp mùi hương rất đặc biệt, khác bình thường. Cô cho rằng đó là điểm khác biệt giữa Hạ Trú và những nhà tạo hương khác, giống như cô ấy có một nguồn sức mạnh sinh tồn hoang dã từ tự nhiên, vận dụng mùi hương một cách linh hoạt và tự do, chứ không quy củ, khuôn mẫu đến cứng nhắc như những người được rèn luyện lâu ngày.

Thế nên, Thai Tử Tân cảm thấy, một người như vậy được mệnh danh là bậc thầy mùi hương cũng không hề nói quá, mùi hương mà Hạ Trú tạo ra mang một phong cách mà không ai thay thể nổi.

Cô đúng là có nghi ngờ, nhưng cô cũng biết thương hiệu Momo dưới quyền của Thai Nghiệp Dương đúng là có đang nghiên cứu sản phẩm mới. Vì vậy cho dù hoài nghi, cô cũng không dám suy nghĩ tới phương diện này, cho tới khi Thai Nghiệp Phàm hùng hùng hổ hổ xông vào, cô mới bàng hoàng tỉnh ngộ.

Thai Nghiệp Dương im lặng nhìn cô.

Thai Tử Tân quá nhạy bén, lập tức hiểu ngay, sửng sốt: “Em thấy anh đúng là bị điên rồi!”

“Lợi ích trên thương trường là vậy, ai giành giật được thời cơ trước, thì người đó sẽ là kẻ thắng!” Thai Nghiệp Dương cười khẩy.

Thai Tử Tân tiến lại gần anh ta, hạ thấp giọng, nghiến răng kèn kẹt: “Anh làm vậy là ăn cắp bí mật thương mại! Một khi sự việc vỡ lở, cả Trường Thịnh sẽ xúi quẩy cùng với anh, anh đã nghĩ tới chưa?”

“Vẫn là câu nói đó thôi, bằng chứng đâu? Bây giờ Skyline dám tung sản phẩm mới ra không?” Thai Nghiệp Dương khẽ nheo mắt lại: “Tân Tân, bây giờ chúng ta đang ngồi chung một con thuyền, trừ phi em muốn nhìn thấy Trường Thịnh hoàn toàn sụp đổ.”

“Anh tưởng Lục Đông Thâm sẽ nhẫn nhịn nuốt cục tức này sao?”

Thai Nghiệp Dương cười lạnh: “Vậy cũng phải xem hắn có khả năng phản kích không mới được.”

“Anh tưởng dựa vào mỗi chai nước hoa này là có thể đánh đổ anh ta? Đừng ngây thơ nữa, anh không lật đổ được anh ta đâu.” Thai Tử Tân nhíu mày.

Thai Nghiệp Dương lắc đầu, tiện thể cầm bao thuốc lá trên bàn lên, châm một điếu thuốc rồi nói: “Em nhầm rồi, người muốn lật đổ hắn còn chưa tới lượt anh.”

Thai Tử Tân sững người.

Thai Nghiệp Dương phả ra một làn khói, đầu lưỡi lướt qua răng cửa một lượt: “Trường Thịnh bây giờ đang rối ren nhưng Lục Môn cũng nào có bình yên? Ông già Lục đã im hơi lặng tiếng một thời gian rồi, ai biết được trong đây đã có chuyện gì xảy ra?”

Thai Tử Tân có một khoảnh khắc rất khó thở, cô chống hai tay lên bàn hội nghị, một lúc lâu sau mới từ từ lên tiếng: “Tuy rằng em không biết anh và người nào đã hợp tác với nhau, nhưng em có thể nói rất rõ ràng với anh rằng, anh đang gây họa đấy, hơn nữa còn là đại họa.”

Cô lại khó khăn đè nén những nhịp thở bất an xuống.

“Trên thương trường, không phải em chưa từng tiếp chiêu Lục Đông Thâm, cũng không phải chưa chứng kiến anh ta làm thế nào để vượt qua bao chông gai đi tới được vị trí ngày hôm nay. Em hiểu rõ Lục Đông Thâm hơn ai hết, người như anh ta tuyệt đối không ngồi yên chờ chết đâu. Các anh có dã tâm, anh ta cũng có dã tâm. Những người cùng có dã tâm thì chỉ đọ xem ai là kẻ nhẫn tâm hơn thôi. Sự tàn nhẫn của anh ta không lộ ra ngoài, khi cần thiết còn tàn nhẫn với chính mình tới tột cùng. Thế nên, xét về độ tàn nhẫn, không ai trong số các anh đọ được anh ta. Chỉ cần thời cơ chín muồi, anh ta sẽ ra tay một cách chớp nhoáng, sau đó giẫm lên xác của các anh mà tiến bước.”

***

Quý Phi vượt đường sá xa xôi tới Bắc Kinh, đồng thời còn mang theo cả những nhân viên lúc trước đã tiếp xúc với dự án The last night. Ngoài việc phải tiếp nhận điều tra của tổ điều tra lâm thời Skyline ra, cô ta còn có một nhiệm vụ quan trọng, chính là giải quyết nguy cơ trước mắt.

“Đầu tiên, buổi họp báo ra mắt sản phẩm mới của thương hiệu H phải tổ chức đúng lịch trình.” Quý Phi mặc một bộ đồ công sở chín chắn, ngồi ở vị trí bên tay trái Lục Đông Thâm, ngữ khí vô cùng rắn rỏi: “Thứ hai, khởi động lại dự án ban đầu của The last night. Như vậy sẽ trực tiếp tránh được khả năng tổn hại danh tiếng của thương hiệu H tại thị trường châu Á.”

Khởi động lại dự án ban đầu của The last night, cũng có nghĩa là sẽ sử dụng lại toàn bộ các phương án cũ do Quý Phi thực hiện. Lúc trước khi The last night được chuyển giao cho Hạ Trú, cô không những thay đổi thiết kế mùi hương của Quý Phi mà còn thay đổi toàn bộ thông tin dự án, ngay cả tên nước hoa cũng do Hạ Trú quyết định cuối cùng. Trước kia nó có tên là Night.

Thế nên, Hạ Trú nghe xong không cần suy nghĩ đã phản đối ngay: “Không được.”

Quý Phi nhìn sang Hạ Trú ngồi ở phía đối diện, sắc mặt ít nhiều có phần khó coi. Hạ Trú ngồi phía bên tay phải của Lục Đông Thâm, ngay bên cạnh cô là Cảnh Ninh.

Theo lý mà nói Cảnh Ninh là trợ lý của Lục Đông Thâm, phải được ngồi ngay bên tay phải anh để tiện dặn dò sắp xếp. Nhưng Cảnh Ninh lại bị cách bởi Hạ Trú, có thể nhận ra Lục Đông Thâm thương yêu Hạ Trú đến mức nào. Đổi lại là người khác, có lẽ đã không dám hỏi thêm nhiều, nhưng Quý Phi thì không hề nhượng bộ, cô ta hỏi lại: “Lẽ nào giám đốc Hạ còn có đề xuất hay hơn? Thiết kế mùi hương ban đầu của The last night có một sự khác biệt rất lớn với sản phẩm hiện thời, tung ra vừa hay có thể giải quyết tình trạng cấp bách trước mắt. Còn về vấn đề sản phẩm mới của Trường Thịnh, chúng ta cứ thở đã rồi tính nợ sau cũng chưa muộn.”

Hạ Trú nhìn cô ta, sắc mặt bình thản không chút biểu cảm: “Thiết kế mùi hương ban đầu của The last night quá tầm thường, tung ra chi bằng không tung.”

“Hạ Trú, cô nói vậy là có ý gì?” Quý Phi không chịu nổi, nhíu mày phẫn nộ.

Hạ Trú nhấn mạnh từng câu từng chữ: “Ý như mặt chữ.”

“Hạ Trú, hôm nay tôi tới đây là để giải quyết vấn đề, thái độ này của cô rõ ràng là không muốn giải quyết vấn đề.” Quý Phi chau mày: “Theo tôi thấy, có một sản phẩm hoàn thiện để tung ra thị trường giải quyết nguy cơ là cách làm thông minh nhất!”

“Hoàn thiện sao?” Hạ Trú không hề nể tình: “Nếu mùi hương cô thiết kế là độc nhất vô nhị, tôi không có ý kiến gì, thậm chí còn rất hợp tác. Nhưng vấn đề là, một loại nước hoa tầm thường mà cũng gọi là hoàn thiện sao? Nếu thật sự tốt như vậy, ban đầu tôi đã chẳng lãng phí thời gian điều chỉnh lại. Cô cho rằng đây là cách giải quyết nguy cơ, nhưng tung ra một sản phẩm bình bình sẽ càng bị ném đá, dù là người am hiểu hay người không am hiểu đều sẽ chửi nhà tạo hương của thương hiệu H. Quý Phi, cô tự hỏi lại lòng mình đi, lần này cô muốn đến để giải quyết vấn đề hay muốn đoạt lại quyền của mình tại khu vực châu Á?”

Trần Du và những người khác trong ekip lần lượt ngồi bên cạnh Cảnh Ninh. Thấy họ giương cung bạt kiếm, không ai dám thở mạnh. Cả phía Quý Phi cũng như vậy, ai nấy đều mang trong lòng tâm trạng cẩn thận. Bây giừ đừng nói là Skyline, ngay cả Lục Môn cũng biết đây là ai nhân vật khó đối phó. Trước kia khi tổ chức cuộc họp, cũng đã có người băn khoăn liệu lần này họ có thể bỏ qua hiềm khích, hợp tác với nhau không. Bây giờ có thể thấy đó là chuyện không tưởng, dù sao thì đây là vấn đề ai giành được quyền chủ động.

Đối mặt với cuộc cãi vã của hai người họ, Lục Đông Thâm im lặng từ đầu tới cuối, sắc mặt rất bình thản, nhưng phần nhiều giống như đang suy tư.

Quý Phi phát động cuộc phản kích: “Tôi không đê hèn như cô đâu! Lẽ nào bây giờ vẫn định tung The last night ra? Người bên ngoài sẽ nói thế nào? Nói chúng ta ăn theo trào lưu của Momo à? Ngoài ra, bây giờ cô có tư cách gì để phản đối? Đừng quên, cô là người chịu hoàn toàn trách nhiệm cho The last night. Bây giờ thông tin bị tuồn ra ngoài, cô lại tìm đủ mọi cách ngăn cản việc công bố phương án ban đầu, tôi thấy cô là người đáng nghi ngờ nhất.”

“Nghi ngờ chuyện gì?” Hạ Trú lạnh lùng hỏi.

Đôi mắt xinh đẹp của Quý Phi toát lên thái độ dồn ép, cô ta nhìn cô chằm chằm: “Nghi ngờ cô chính là nội gián.”

Hạ Trú cười khẩy: “Tôi có cần phải làm nội gián không?”

“Đương nhiên là có.” Quý Phi hạ thấp giọng: “Đàm Diệu Minh đối với cô ơn nặng như núi, tình nghĩa này Hạ Trú cô phải trả chứ?”

Ánh mắt Hạ Trú chuyển lạnh. Cô đang định phản bác thì thấy Lục Đông Thâm sầm mặt lại, lạnh lùng lên tiếng: “Nói đủ rồi đấy.”

Một câu nói khiến tất cả mọi người ngồi trên bàn họp im phăng phắc.

“Hôm nay tạm thời tới đây, tan họp.” Lục Đông Thâm nói xong câu này thì đứng dậy rời khỏi phòng họp.

Hạ Trú nhìn lướt qua, nhiệt độ trong mắt anh rất lạnh lẽo, cực kỳ đáng sợ…

Chọn tập
Bình luận