Sách ebook được sưu tầm từ Internet, Bản quyền sách thuộc về Tác giả & Nhà xuất bản. Trang Web hiện đặt quảng cáo để có kinh phí duy trì hoạt động, mong Quý Bạn đọc thông cảm ạ.

Cô Vợ Hắc Đạo Của Tổng Tài Tàn Khốc

Chương 74: Tên trộm lúc nửa đêm

Tác giả: Miêu Miêu
Chọn tập

Ánh trăng len vào trong phòng ngủ, chiếu lên đôi nam nữ đang cuộn tròn trong chăn ấm. Đôi mắt cô gái vốn dĩ đang nhắm hờ lại từ từ mở ra.

Tư Đồ Lăng Tuyết khẽ khàng nhấc cánh tay rắn chắc của Hiên Viên Liệt đang đặt trên người mình ra. Cô rón rén đặt hai chân xuống giường, lại có chút chao đảo mà suýt nữa ngã sấp mặt.

Tư Đồ Lăng Tuyết vội vàng bám vào cạnh giường, cúi xuống nhặt váy ngủ và đồ lót rơi trên nền đất.

Cái đồ khốn đáng đánh Hiên Viên Liệt, đem được cô lên giường là đêm nào cũng làm cô đau muốn chết. Xương cốt đều bị nghiền đến lợi hại.

Thực sự mà nói, cô cảm thấy ít nhiều ghen tị với Selena Phuong Nguyen vì có được một người bạn trai ôn nhu, biết săn sóc mọi lúc mọi nơi, kể cả trong việc ân ái như Kelvin Lewis.

Aizzz, nhưng mà chuyện tình cảm cũng không thể nói trước. Dạo gần đây hai người bọn họ gặp chút trục trặc. Bởi vì đang yên đang lành thì lại có một kẻ thứ ba nhảy ra giữa đường.

Hơn thế, người này còn là mối tình đầu đã chờ đợi suốt 10 năm ròng rã của Selena Phuong Nguyen. Và càng khốn nạn hơn, anh trai tên này đã mang đến cho Selena một tuổi thơ đầy ám ảnh không yên.

Thật đúng là chuyện gì cũng có thể xảy ra được!

Mà chuyện này cũng không phải việc của cô. Bọn họ phục hợp được thì tốt. Còn nếu không được thì…

Mọi sự tùy duyên.

In your eyes, there”s a heavy blue

One to love, and one to lose

Sweet divine, a heavy truth

Water or wine, don”t make me choose

I wanna feel the way that we did that summer night, night

Drunk on a feeling, alone with the stars in the sky

I”ve been running through the jungle

I”ve been running with the wolves

To get to you, to get to you

I”ve been down the darkest alleys

Saw the dark side of the moon

To get to you, to get to you

I”ve looked for love in every stranger

Took too much to ease the anger

All for you, yeah, all for you

I”ve been running through the jungle

I”ve been crying with the wolves

To get to you, to get to you, to get to you

To get to you

To get to you

Your fingertips trace my skin

To places I have never been

Blindly, I am following

Break down these walls and come on in

I wanna feel the way that we did that summer night, night

Drunk on a feeling, alone with the stars in the sky

I”ve been running through the jungle

I”ve been running with the wolves

To get to you, to get to you

I”ve been down the darkest alleys

Saw the dark side of the moon

To get to you, to get to you

I”ve looked for love in every stranger

Took too much to ease the anger

All for you, yeah, all for you

I”ve been running through the jungle

I”ve been crying with the wolves

To get to you, to get to you, to get to you

To get to you

To get to you

I”ve been running through the jungle

I”ve been running with the wolves

To get to you, to get to you

I”ve been down the darkest alleys

Saw the dark side of the moon

To get to you, to get to you

I”ve looked for love in every stranger

Took too much to ease the anger

All for you, yeah, all for you

I”ve been running through the jungle

I”ve been crying with the wolves

To get to you, to get to you, to get to you

Tư Đồ Lăng Tuyết dựa vào ghế ngồi, bày ra một bộ dáng biếng nhác. Đôi môi mấp máy ngân nga một bài hát mà cô thích. Đôi mắt hạnh xinh đẹp nhìn ra cửa sổ.

Đúng lúc này, từ ngoài cửa sổ, ba bóng người nhảy vào, quỳ xuống trước mặt Tư Đồ Lăng Tuyết.

“Chủ thượng.” Ba người cùng đồng thanh.

“Ly Mị cô cô, cô lại tới muộn.” Tư Đồ Lăng Tuyết nhìn chiếc đồng hồ cổ trên tường, lại nhìn người ở giữa, khe khẽ lắc đầu.

“Chủ thượng thông cảm! Hệ thống chống sát thủ Liệt thiếu thiết kế thật chẳng dễ gì vượt qua.” Ly Mị thanh âm bình thản nói.

“Haizzz…” Tư Đồ Lăng Tuyết thở dài. Con rắn nhỏ chẳng biết từ đâu xuất hiện, bỏ lên cổ cô, há miệng to ra, để lộ đôi răng nanh có chứa kịch độc.

“Chát.” Tư Đồ Lăng Tuyết làm sao có thể để cho nó thực hiện được ý định của mình. Cô vớ luôn cái quạt trên bàn trà, nện một cái thật mạnh vào cái đầu của nó.

Rắn nhỏ choáng váng, đầu óc quay cuồng, miệng há hốc, cả người cứng đơ. Cuối cùng, rơi đánh độp một cái trên tay vịn ghế sofa.

Người thiếu niên quỳ bên trái Ly Mị thấy vậy liền huýt sáo, liếc nhìn cô gái bên phải, hỏi: “Ly Muội, cô nhìn giúp sư huynh đây một chút. Đó có phải là con rắn Trúc Diệp Thanh mà chủ thượng cưng trong lòng bàn tay hay không? Mọi khi thì nuông chiều nó hết mực, sao hôm nay lại không lưu tình mà nện cho nó một gậy thế nhỉ?”

“Hừ, anh còn không mau nhìn xem. Con rắn đó suýt nữa thì cắn chủ thượng toi mạng, không nện cho nó một trận để nó đi gây họa lung tung à. Ly Ảnh, anh đúng là đồ đầu heo.”

“Cái gì, cô dám nói tôi là đồ đầu heo sao, đồ con gái lỗ mãng không biết tốt xấu.”

“Anh mới không biết tốt xấu. Cả nhà anh đều không biết tốt xấu.”

Cứ như vậy, Ly Ảnh cùng Ly Muội lao vào cuộc đấu khẩu từ lúc nào chẳng hay.

Tư Đồ Lăng Tuyết cũng chẳng nói gì, cứ để mặc bọn họ nói gì, chỉ yên lặng ngồi vuốt tua quạt. Nhưng Ly Mị đi theo Tư Đồ Lăng Tuyết nhiều năm như vậy, nàng đương nhiên hiểu cô đang không vui.

Dùng tốc độ nhanh nhất có thể, Ly Mị lập tức tách hai đứa học trò phiền toái này ra.

Ngay khi ba người bọn họ ổn định, Tư Đồ Lăng Tuyết mới cất giọng đều đều: “Hôm nay gọi các ngươi tới đây là vì có nhiệm vụ quan trọng cần giao phó. Là về hai vị đồng minh của chúng ta.”

Ngưng lại một lát, cô nói tiếp: “Về phần nam thừa kế của Lạc thị gia tộc ~ Lạc Thiên Hạo, tuy rằng ta đã cho cậu ta thuốc giải, giải độc quá trình toàn bộ đều xong xuôi. Bất quá, tác dụng của thuốc chỉ mới bắt đầu phát huy, cộng thêm kịch độc đã ở trong cơ thể nhiều năm như vậy khiến cho cậu ta vẫn phải nằm viện một thời gian. Cho dù đã an bài vệ sĩ cho cậu ta bên người nhưng chưa chắc lão thất phu Hạ Chính Hoa sẽ không động tay vào trong thuốc bổ hàng ngày. Ly Ảnh, Ly Muội, sư huynh muội các ngươi lập tức theo ta an bài, đến bệnh viện nơi Lạc Thiên Hạo đang tịnh dưỡng, cải trang thành hộ lý với y tá riêng, âm thầm bảo vệ cậu ta 24/24, rõ chưa?”

Ly Ảnh cùng Ly Muội đồng thời gật đầu.

Giao nhiệm vụ xong xuôi, Tư Đồ Lăng Tuyết cho bọn họ đi trước. Trong phòng chỉ còn lại cô cùng Ly Mị.

“Ly Mị cô cô, vấn đề ta giao cho cô cô sắp tới, sẽ khó khăn hơn so với nhiệm vụ của bọn Ly Ảnh Ly Muội đó. Cô cô muốn làm chứ?” Tư Đồ Lăng Tuyết phẩy phẩy chiếc quạt trước mặt, chậm rãi hỏi.

Ly Mị vẫn quỳ một gối, cúi đầu: “Thuộc hạ là được Hoa phu nhân cùng tiểu thư cứu mạng mới có ngày hôm nay. Kể từ giây phút tiểu thư vớt mạng của thuộc hạ khỏi đám sát thủ thì bản thân thuộc hạ đã thề sẽ đem cả mạng sống vì tiểu thư.”

“Vậy à?” Tư Đồ Lăng Tuyết tựa tiếu phi tiếu. Cô nhìn Ly Mị, chầm chậm nói: “Vậy nếu như bảo cô cô đi đến Hạ gia quyến rũ Hạ Chính Hoa thì sao?”

Thân thể Ly Mị nghe xong liền có chút cứng ngắc. Vì cúi đầu nên nàng không thể nhìn thấy ánh mắt trở nên rét lạnh của Tư Đồ Lăng Tuyết như đang muốn đâm xuyên qua người nàng. Nhưng ánh mắt ấy rất nhanh đã được thay thế bởi một nụ cười giả dối: “Haha, đùa cô thôi Ly Mị cô cô. Ngày mai cô cô cùng ta đi gặp Lạc Kiều Kiều muội muội. Ta muốn cô cô làm vệ sĩ hộ thân cho em ấy, được chứ?”

Ly Mị gật đầu, nhanh chóng rời đi.

Nhìn theo bóng lưng nàng, đôi mắt xinh đẹp càng thêm rét lạnh.

Ly Mị a, đời này của ta hối hận nhất chính là năm đó cứu ngươi khỏi đám sát thủ. Thà rằng cứ để bọn chúng bắt ngươi đi thì ngũ đại gia tộc hôm nay cũng không loạn thành cái dạng này.

Tuy rằng bên ngoài, ngũ đại gia tộc vẫn luôn tỏ ra bình ổn, nhưng thực chất tình hình đã sớm mất kiểm soát.

Cách đây không lâu…

Âu Dương gia tộc bị phá hủy toàn bộ các kho vũ khí. Cổ phiếu thì bị đóng băng đang trên đà tụt dốc không phanh. Tổn hại không biết bao nhiêu nhân lực cùng tiền của.

Tư Đồ gia tộc bị tập kích trong đêm tối. Tư Đồ Hàn cùng Quý Nhã Quân suýt nữa toi mạng. Tư Đồ Thiên Quốc bị trọng thương. Tư Đồ Gia Quốc đang trong tình trạng hôn mê sâu không tỉnh. Tư Đồ Lăng Chí ba cô thì bị hủy hoàn toàn mắt trái. Những người khác cũng chẳng khá hơn là bao.

Cửu Lam gia tộc, Cửu Lam phu nhân Hoa Vân mỗi ngày đều bị bỏ một ít thạch tín vào trong điểm tâm hàng ngày. Nếu không phải Hoa Vân thân thể yếu ớt, sớm có dấu hiệu bị ngộ độc, vội vàng cho bác sĩ kiểm tra thì cũng không phát hiện ra việc này. Cửu Lam Nhiễm không có nữ nhi, chỉ có duy nhất một nhi tử, Hoa Vân là hắn trân quý nhất nữ nhân cùng bảo bối, cũng là nửa cái mạng của hắn. Khi nghe bác sĩ báo cáo lại, Cửu Lam Nhiễm không tránh khỏi điên tiết, một phen đem thủ cấp của toàn bộ đầu bếp và người hầu riêng của Hoa Vân lấy xuống.

Nam Cung gia tộc, Nam Cung đại thiếu ~ Nam Cung Tước cùng vị thanh mai trúc mã Y Lan của hắn đang bay trên biển thì chuyên cơ phát nổ. Đến bây giờ vẫn chưa rõ tung tích sống chết ra sao. Cũng khiến Phương Ngân và Nam Cung Ngân Tịnh ngày ngày đều lấy lệ rửa mặt.

Hơn nữa, chính Hiên Viên gia tộc khôn liên quan đến hắc đạo nhất cũng bị giáng một đòn không nhẹ. Hiên Viên Ngạo Thiên ở trong bệnh viện dưỡng thương thì bị địch nhân trộn Kali xyanua vào trong bình dịch truyền. Cũng may Vân Duyệt mũi thính mắt tinh, nhanh chóng ngửi được mùi hạnh nhân và nhìn ra thái độ của tên hộ lý có điều bất thường mới vớt được một mạng của ông chồng đức hạnh chuyên đi khẩu nghiệp nhà mình.

Đỉnh điểm hơn thế nữa, đứa con trai bí mật của Tư Đồ Lăng Chí và Diệp Lam, bát thiếu gia thần bí trong lời đồn của Tư Đồ gia tộc ~ Tư Đồ Lăng Thiên vốn được che giấu rất kĩ lại vẫn bị quân địch phát hiện ra sự tồn tại, bị dìm xuống bể bơi gần chết đuối.

Càng nghĩ, Tư Đồ Lăng Tuyết càng thống hận. Rõ ràng tên ôn thần Hạ Chính Hoa nhắm đến chính là Ly Mị, làm ngũ đại gia tộc náo thành một đoàn này cũng chỉ vì ép nàng ta xuất hiện. Vậy mà nàng ta chỉ nghĩ cho bản thân mình, y như một con rùa rụt cổ không dám chui ra. Giờ còn dám nói là một lòng chung thành cơ đấy!

Nếu không phải hôm nay cô kí kết cái giao dịch đó thì ngũ đại gia tộc chắc chắn tan tành. Bình yên hơn năm mươi năm gìn giữ đều sẽ tan vào cát bụi.

Được, được lắm Ly Mị! Bổn tiểu thư ngược lại muốn chống mắt lên xem. Cô có bao nhiêu cái bản lĩnh cùng chung thành.

Tư Đồ Lăng Tuyết bước đi trên hành lang dài trở về phòng ngủ. Cô xoa đầu con rắn nhỏ, thầm than: “Tội nghiệp bé cưng của chị. Đều tại Sarah chết tiệt kia, cho em uống thuốc kích thích cái của nợ gì, bây giờ em cứ động tí là phát điên. Aizz, tội nghiệp thật!”

Bước gần đến phòng ngủ, Tư Đồ Lăng Tuyết liền bị một phen hết hồn khi nhìn thấy một cái bóng đen thù lù đang cạy cửa.

Suy nghĩ đầu tiên của cô chính là có trộm. Nhưng rồi lại cảm thấy không đúng.

Có tên trộm nào đi cướp chưa xem xét các phòng khác đã lo cạy cửa phòng ngủ của gia chủ cơ chứ! Hơn nữa, làm gì có mấy ai có thể lọt qua hệ thống chống trộm của Hiên Viên Liệt một cách dễ dàng như vậy. Trừ phi là người cực kỳ am hiểu hệ thống này.

Mà người có thể giải mã cái hệ thống này, im hơi lặng tiếng chui vào đây mà không đánh rắn động cỏ thì ngoài cô và Hiên Viên Liệt cũng chỉ có một người duy nhất…

“Hiên Viên Ngạo Thiên, chú làm cái quái gì ở đây?” Tư Đồ Lăng Tuyết hét lên như gặp ma, khiến cho Hiên Viên Ngạo Thiên giật mình nhảy dựng.

Hiên Viên “mặt dày” cười hề hề quay lại nhìn Tư Đồ Lăng Tuyết, khoác vai cô: “Ai da, Tiểu Lăng Tuyết bảo bối, chỉ là lâu rồi con với Liệt Nhi không có đến thăm chú. Chú nhớ hai đứa nên đến xem thử hai đứa bận gì ấy mà…”

“Lừa quỷ đi!” Tư Đồ Lăng Tuyết gằn giọng: “Chú nhớ chúng cháu thì buổi sáng sao không đến? Rình lúc nửa đêm canh ba người ta đang ngủ lại chạy đến cạy cửa để làm gì hả?”

“Aizz…” Hiên Viên Ngạo Thiên tỏ ra thất vọng: “Thật chẳng qua nổi mắt của con. Kì thật hôm nay chú đến đây chính là muốn xem đời sống tình cảm của hai đứa phát triển đến đâu rồi…”

Đang nói dở, Hiên Viên Ngạo Thiên liền sáp đến bên người Tư Đồ Lăng Tuyết: “Tiểu Lăng Tuyết bảo bối, có phải con và thằng nhóc kia đã ấy ấy rồi không?”

Tư Đồ Lăng Tuyết tức giận, trừng mắt cắn môi nhìn Hiên Viên Ngạo Thiên.

Nhưng mà tu vi mặt dày của Hiên Viên Ngạo Thiên đã đạt tới cảnh giới thượng thừa. Nhìn thái độ của Tư Đồ Lăng Tuyết, hắn thừa hiểu cô đã ngầm thừa nhận.

Hiên Viên Ngạo Thiên vui sướng ra trò. Hắn vỗ đùi đen đét, không ngừng cười vui mừng: “Giỏi lắm! Không hổ danh là con trai của ta. Hổ phụ sinh hổ tử, giờ nó còn giỏi hơn ta ngày xưa rồi! Hahaha!”

Lần nữa thì mọi chuyện đã vượt quá mức chịu đựng của Tư Đồ Lăng Tuyết. Tay nắm thành quyền, cô gào lên: “Hiên Viên Ngạo Thiên, CHÚ CÚT NGAY ĐI CHO CHÁU!!!”

~~~~~~~~~~~~~~~~

Miêu: CÓ AI KHÔNG?

Chọn tập
Bình luận