Sách ebook được sưu tầm từ Internet, Bản quyền sách thuộc về Tác giả & Nhà xuất bản. Trang Web hiện đặt quảng cáo để có kinh phí duy trì hoạt động, mong Quý Bạn đọc thông cảm ạ.

Độc Thê Của Hoạn Quan Có Thai

Chương 113: “Phu xướng phụ tuỳ” kiên định không dời

Tác giả: Yên Vĩ Hồ
Chọn tập

Edit: Lavender

Đường Tứ Tứ hơi khẩn trương vò khăn tay, trái tim dâng tới cổ họng, giống như muốn nhảy ra ngoài.

Mộ Dung Quân Thương lơ đãng nhìn nàng một cái, tao nhã bưng lên chén trà trước mặt, nhấp mộtngụm trà, đem cánh môi không chút huyết sắc thấm ướt, thiện ý nói, “Đường nhị tiểu thư, lần này Cửu Thiên Tuế chỉ sợ dữ nhiều lành ít…”

Trong lòng Đường Tứ Tứ có chút hoảng, nhưng nàng không muốn biểu lộ sự sợ hãi của mình trước mặt Mộ Dung Quân Thương, nàng thu lại vẻ bất an trên mặt, ra vẻ trấn định nói, “Tam thiếu gia thật sự là biết nói đùa. Vàng thật không sợ lửa, Quân Cơ Lạc hắn vốn chính là thái giám, chờ sau khi nghiệm thân, sẽ không có chuyện gì.”

Mộ Dung Quân Thương sai Yến Mặc lấy thêm cho Đường Tứ Tứ một chén trà, hắn tự mình rót trà cho Đường Tứ Tứ. Đem trà đưa đến trước mặt Đường Tứ Tứ, hắn tao nhã làm một động tác mời.

Sắc mặt Đường Tứ Tứ có chút cứng ngắc khoé miệng giật giật, lập tức cầm chén trà. Độ ấm của chén trà truyền vào lòng bàn tay nàng, tạm thời áp chế sự bất an trong lòng.

Mộ Dung Quân Thương không nhìn nàng, chỉ nói, “Đường nhị tiểu thư, Cửu Thiên Tuế đã tịnh thân làm thái giám, đương nhiên không sợ tra xét. Nhưng vừa rồi bổn vương nói dữ nhiều lành ít là chỉ đương kim thánh thượng sẽ đối phó hắn, đây mới là chuyện đáng sợ nhất.”

Đường Tử An nghe không hiểu, rụt rè nói, “Tên đại phôi đản Cửu Thiên Tuế lợi hại như vậy, hoàng thương không đối phó được hắn.” Cái tên trứng thối kia ngay cả cậu hắn cũng không đối phó được, Thần vương vừa đăng cơ làm sao có thể là đối thủ của hắn.

So với Đường Tử An ngây thơ không biết chuyện, hiện tại trong lòng Đường Tứ Tứ đã cuộn lên sóng lớn muôn trượng. Nàng hiểu ý Mộ Dung Quân Thương. Mộ Dung Nhược Hồng kỳ thật muốn nhân cơ hội Quân Cơ Lạc nghiệm thân, dồn hắn vào chỗ chết.

một người nam nhân, sau khi trúng thôi tình dược, nhốt cùng một cung nữ. Chỉ cần hắn không khắc chế được dục vọng, chạm vào cung nữ kia, cung nữ kia nhất định chọn đúng thời cơ, ám sát Quân Cơ Lạc. Dù sao nam nhân nếu đã cởi quần, sẽ không “cường đại” như vậy nữa.

Trong một tình huống khác, cho dù Quân Cơ Lạc có thể khắc chế được dược hiệu, không chạm vào cung nữ kia. Nhưng bọn người Mộ Dung Nhược Hồng nhất định là sớm có chuẩn bị, Quân Cơ Lạc đều khôngcó khả năng bình an ra khỏi mật thất.

Nghĩ thông suốt mọi chuyện, Đường Tứ Tứ lấy khăn tay, xoa xoa trán một cách mất tự nhiên. Sau đó mới bất an nhấp một ngụm trà, nước trà vốn tươi mát giờ vào miệng cũng là vô cùng chua sót.

Mộ Dung Quân Thương đem những động tác thật nhỏ của nàng thu vào đáy mắt, khoé miệng lúc này khẽ cong, lộ ra nụ cười ngắn ngủi, “Đường nhị tiểu thư, nếu hôm nay Quân Cơ Lạc thật sự xảy ra chuyện. Chỉ sợ mục tiêu kế tiếp Mộ Dung Nhược Hồng sẽ đối phó chính là ngươi cùng Đường gia.”

Lông mày Đường Tử An run lên, tay dùng sức vỗ mặt bàn, bất mãn kêu lên, “Nhị tỷ ta là bị ép gả cho đại phôi đản kia. Dựa vào cái gì đại phôi đản kia chết, nhị tỷ ta còn bị liên luỵ?”

A? Là bị ép sao? Trong đôi mắt hoa đào của Mộ Dung Quân Thương giấu tia sáng như dao, đem sự bất an của Đường Tứ Tứ thu vào đáy mắt, khoé miệng hơi hơi giương lên.

Có thể mới đầu là bị ép, nhưng hiện tại chỉ sợ hai người đã vui buồn cùng nhau. Nếu không, nàng sẽkhông có biểu cảm như vậy.

Giữa trưa ánh mặt trời theo cửa sổ tiến vào, nụ cười trên mặt của Mộ Dung Quân Thương cũng bị ánh sáng mặt trời chiếu vào thêm vài phần sáng lạn.

“Đường nhị tiểu thư, ngươi mau nghĩ biện pháp đi cứu Cửu Thiên Tuế đi.”

“Ta là một nữ nhân cái gì cũng không biết, có thể có biện pháp gì để cứu hắn chứ.” Đường Tứ Tứ nhìn hắn một cái, trong mắt chứa sự dè dặt.

Mộ Dung Quân Thương chính là chờ những lời này của nàng, hắn mở miệng nói, “không! Ngươi có thể cứu hắn. Hơn nữa có thể cứu hắn cũng chỉ có một người là ngươi!”

“Là như thế nào?” Hàng lông mi dày của nàng khẽ chớp.

Mộ Dung Quân Thương lại nói, “Nếu Cửu Thiên Tuế thật là hoạn quan, vậy ngươi liền tiến cung diện thánh. Ngươi cùng Cửu Thiên Tuế đã là vợ chồng một thời gian, việc của hắn ngươi rõ ràng nhất. Chỉ cần ngươi ở trước mặt bá quan nói hắn là thái giám thật, tuy rằng như vậy đối với Đường nhị tiểu thư có chút doạ người, nhưng thánh thượng không thể nào vặn vẹo sự thật. Cửu Thiên Tuế liền không cần tiếp tục ở trong mật thất.”

Đường Tứ Tứ lâm vào trầm mặc, trong đầu nhanh xoay chuyển.

Mộ Dung Quân Thương nói không sai, nếu nàng tiến cung, làm nguỵ chứng (chứng nhận giả) cho Quân Cơ Lạc, Quân Cơ Lạc có khả năng thật sự không việc gì.

Nhưng mà…

Đường Tứ Tứ ngẩng đầu nhìn Mộ Dung Quân Thương. Mộ Dung Quân Thương mỉm cười, trên mắt vẫn là biểu cảm thẳng thắn vô tư.

“Tam thiếu gia, còn có biện pháp khác không?”

“Có! Cách khác vẫn là tiến cung. Nhưng không phải đi cứu Quân Cơ Lạc, mà là nương tử của Quân Cơ Lạc ngươi, chủ động đi tố giác hành vi phạm tội của hắn. Chỉ cần tố giác ngày xưa Quân Cơ Lạc làm đủ hành vi phạm tội, ngươi sẽ trở thành công thần, đến lúc đó Mộ Dung Nhược Hồng sẽ không xuống tay với ngươi và Đường gia.”

Mộ Dung Quân Thương nhìn thoáng qua Đường Tử An, lại cười nói với Đường Tứ Tứ, “Đường nhị tiểu thư, bổn vương chỉ là đưa ra đề nghị với ngươi. Cụ thể nên làm như thế nào, phải do chính ngươi quyết định. Bất quá, bổn vương phải nhắc nhở ngươi một câu, thời gian không đợi người, bất luận ngươi quyết định như thế nào, đều phải nhanh chút.”

Đường Tứ Tứ cúi đầu nghĩ, lại không nói chuyện.

Đường Tứ Tứ da mặt run run, có chút dở khóc dở cười.

Đường Tử An toét miệng, mắt to đen bóng như hạt châu loé ra tia hy vọng, “Nhị tỷ, đừng nghĩ nhiều nữa. Chờ sau khi Quân Cơ Lạc trứng thối kia bị hoàng đế kia chặt đầu, tỷ mới đi tố giác hắn thì đãchậm.”

Mộ Dung Quân Thương tiếp lời Đường Tử An, “Cho dù Đường nhị tiểu thư muốn chọn con đường nào, chỉ cần ngươi muốn tiến cung, bổn vuơng đều có thể sai người nhanh chóng mang ngươi đi.”

Cho tới bây giờ hắn cũng không cảm thấy tên Mộ Dung Nhược Hồng ngu xuẩn kia có thể là đối thủ của Quân Cơ Lạc. Bất quá, nếu hôm nay hắn mang Đường Tứ Tứ tiến cung, có một số việc có một số người không phải Quân Cơ Lạc có thể nắm trong tay.

Đây gọi là “bọ ngựa bắt ve, chim sẻ rình sâu”. hắn chính là con chim sẻ ở cuối cùng kia!

Đường Tứ Tứ liếc mắt nhìn Mộ Dung Quân Thương một cái, lại hỏi, “Tam thiếu gia, nếu hiện tại ta không chọn cái nào thì sao? Cuối cùng sẽ có kết quả gì?”

Cánh môi không có huyết sắc của Mộ Dung Quân Thương hơi giương lên, trong mắt hoa đào hiện lên lãnh ý, lành lạnh nói, “Chết!”

Đường Tử An hít một hơi, tay đặt trên bàn lại khẩn trương nắm lấy Đường Tứ Tứ. hắn cũng khôngmuốn nhị tỷ cùng toàn bộ Đường gia chết vì tên trứng thối Quân Cơ Lạc kia.

Đường Tứ Tứ cúi đầu, không nói nữa. Nàng hiểu rõ lần này Quân Cơ Lạc chỉ sợ dữ nhiều lành ít. Vốn hắn chính là thái giám giả, lại còn bị bọn Mộ Dung Nhược Hồng tính kế. Tình cảnh của hắn hiện giờ có thể nói là cửu tử nhất sinh.

Mộ Dung Quân Thương nhìn chằm chằm nàng, biểu cảm trên mặt cũng thả lỏng, cảm thấy đã nắm chắc mười phần Đường Tứ Tứ bên này.

Bởi vì nữ nhi thế gia như Đường Tứ Tứ, các nàng từ khi sinh ra đã bắt đầu dựa vào gia tộc của mình. Cho dù sau khi lấy chồng lập gia đình, thế lực nhà mẹ đẻ cũng là chống đỡ cho địa vị của bọn họ ở nhà chồng. Huống chi quan hệ của 2 chị em Đường Tứ Tứ và Đường Tử An còn thân mật như vậy, giữa toàn bộ gia tộc, đệ đệ cùng Quân Cơ Lạc, lựa chọn cuối cùng của nàng cũng chỉ có thể là Đường gia và Đường Tử An.

Khoảng qua thời gian một chén trà, Đường Tứ Tứ vẫn chưa ra quyết định. Đường Tử An gấp đến độ không ngừng vò đầu bứt tai, ở bên cạnh thúc giục nàng.

Đường Tứ Tứ bưng chén trà sớm đã nguội lạnh lên, lập tức uống hết. Cuối cùng như là đã hạ quyết tâm, từ ghế tựa đứng lên, cúi mình vái chào Mộ Dung Quân Thương, “Tam thiếu gia, cám tạ ngài hỗ trợ.”

Mày rậm của Mộ Dung Quân Thương hơi giương lên, định gọi Yến Mặc chuẩn bị xe ngựa, bọn họ tiến cung một chuyến.

Nhưng Đường Tứ Tứ lại nói tiếp, “Nhưng, ta sẽ không tiến cung, cũng sẽ không chạy trốn vào lúc này.”

“Vì sao?” Gương mặt trắng nhợt của Mộ Dung Quân Thương thoáng qua vẻ kinh ngạc. Đường Tứ Tứ rõràng biết Quân Cơ Lạc là thái giám giả, một khi thân phận thái giám giả bại lộ, hắn phải chết. Huống chi Mộ Dung Nhược Hồng còn hạ độc kế, có thể nói hôm nay Quân Cơ Lạc dữ nhiều lành ít.

Trong tình huống như vậy, Đường Tứ Tứ thế nhưng còn dám lấy tương lai của nàng cùng toàn bộ Đường gia đánh cuộc Quân Cơ Lạc thắng, không biết phải nói nữ nhân này gan lớn hay là vô tri.

Đường Tứ Tứ kéo Đường Tử An đứng lên, cằm hơi giương, đột nhiên cười tự tin, mang theo kiêu ngạo nói, “không vì cái gì cả, chính là ta thật sự tin tưởng Quân Cơ Lạc. hắn là một nam nhân có bản lĩnh, hắn sẽ có biện pháp tự cứu lấy mình. Tứ Tứ chỉ là một nữ nhân bình thường, hiện tại cũng không có cách gì giúp hắn, vậy thì không nên tạo thêm phiền toái cho hắn.”

“Nhưng nếu hắn không thể thoát hiểm, ngươi, đệ đệ ngươi còn có Đường gia và nhà cậu ngươi, tất cả đều bị Quân Cơ Lạc liên luỵ. Ngươi làm như vậy đáng giá sao?” Mộ Dung Quân Thương vừa nói vừa nhìn nàng cười tươi sáng, trong mắt có chút cảm xúc phức tạp lướt qua.

Đường Tứ Tứ lại cúi mình vái chào Mộ Dung Quân Thương, “không! Tứ Tứ vẫn vô cùng tin tưởng hắn. hắn nhất định sẽ không thua! Cũng nhất định không làm cho chúng ta bị liên luỵ! hắn là nam nhân mà ta gả, nếu hắn ta cũng không tin, còn có thể tin nam nhân khác sao?” Đường Tứ Tứ nói xong câu đó, lại hướng Mộ Dung Quân Thương nói câu cáo từ, sau đó dắt Đường Tử An rời khỏi trà lâu.

Thân ảnh hai tỷ đệ bọn họ càng lúc càng xa, cuối cùng biến mất ở góc đường.

Chờ sau khi bọn họ rời đi, Yến Mặc nãy giờ không nói gì cau mày hỏi, “Chủ tử, bây giờ nên làm gì?” không có Đường Tứ Tứ kế hoạch của bọn họ liền thất bại.

“Bằng không chúng ta trực tiếp phái người trói Đường Tứ Tứ lại, mang nàng ta vào cung uy hiếp Quân Cơ Lạc.” Yến Mặc lại đề nghị.

Gương mặt Mộ Dung Quân Thương trở lại vẻ trong trẻo nhưng lạnh lùng thường ngày, lắc đầu, trực tiếp bác bỏ đề nghị của hắn. “Trì Lệ Dập đối với chất nữ của ông ta còn coi trọng hơn chất trai. Ông ta phái không ít ám vệ âm thầm bảo vệ nàng. Nếu chúng ta ra tay bắt trói Đường Tứ Tứ, Trì Lệ Dập còn có thể hợp tác cùng chúng ta sao?”

Yến Mặc hiểu được mấu chốt, trong lòng càng nóng nảy hơn, “Nhưng hiện tại Đường Tứ Tứ không tiến cung, kế hoạch của chúng ta như bằng không.”

“Quên đi!” một tay Mộ Dung Quân Thương nắm chặt chén trà, đột nhiên, chén trà trong tay bị hắn bóp nát, nước trà trực tiếp văng lên bàn tay trắng nõn của hắn, ngữ khí hắn không tốt nói, “Yến Mặc, hiệntại chúng ta chỉ có thể hy vọng tên trứng ngốc Mộ Dung Nhược Hồng kia có thể thông suốt đầu óc, đấu thắng Quân Cơ Lạc.”

Nhưng, có khả năng này sao?

Sau khi Đường Tứ Tứ cùng Đường Tử An đi khỏi trà lâu, Đường Tử An có chút bất mãn nghiêm mặt nói, “Nhị tỷ, tên Quân Cơ Lạc kia sẽ hại Đường gia chúng ta.”

Đường Tứ Tứ cười, nói với Đường Tử An, “Quân Cơ Lạc có liên luỵ Đường gia hay không ta không biết. Nhưng ta biết nếu lúc này ta theo Tam hoàng tử tiến cung, thì nhất định sẽ hại đến Quân Cơ Lạc!”

một khi vào cung, người cậu nàng và Quân Cơ Lạc phái tới bảo vê nàng, đều chỉ có thể ở bên ngoài cung. Nàng liền có thể trở thành “con tin” để uy hiếp Quân Cơ Lạc, đến lúc đó nói không chừng Quân Cơ Lạc thật vất vả ra khỏi được mật thất, lại vì nàng mà bị Mộ Dung Quân Thương “bắt”, phải chịu Mộ Dung Quân Thương áp bức.

Đại sự triều đình, nàng không hiểu nhiều lắm. Nhưng dù nàng không đủ sức giúp Quân Cơ Lạc, cũng không thể ngáng chân hắn.

Sóng to gió lớn, Quân Cơ Lạc đều trải qua. Lần này, nàng tin tưởng hắn! Nhất định có thể qua! Nhất định!

Đường Tử An lại mở to hai mắt nhìn Đường Tứ Tứ, “Nhị tỷ, Tam hoàng tử không phải là người tốt sao?”

Đường Tứ Tứ từng bước chỉ dẫn, “hắn có phải người tốt hay không, không phải chúng ta có thể định nghĩa. Nhưng hắn nhất định có thể tổn hại tới đệ. Tử An, nhị tỷ đã dạy đệ, phải động não. Đệ nói Tam hoàng tử vừa tặng đệ kiếm phổ, vừa tặng kiếm là vì cái gì? Vì đệ là võ học kì tài? Hay là vì đệ có duyên, hắn đặc biệt thích đệ?”

Gương mặt béo tròn của Đường Tử An xịu xuống, uể oải ngập ngừng nói, “Bởi vì cậu…”

Trong hoàng cung.

Quân Cơ Lạc bị nhốt tại một gian mật thất, bị nhốt cùng hắn còn có một cung nữ diện mạo tương tự Đường Tứ Tứ vài phần. Lư hương trong mật thất còn đốt thôi tình hương.

Trong sương khói lượn lờ, Quân Cơ Lạc khoanh tròn chân, nhắm mắt ngồi ngay ngắn tren giường. Nhưng vì trước đó đã uống thúc tình canh, trên gương mặt tuấn mỹ của hắn đã hiện sắc đỏ không bình thường.

Mà lúc này trên người nữ tử cùng bị nhốt với hắn chỉ măc một mảnh lụa mỏng như cánh ve, xuyên qua lụa mỏng, thâm chí còn có thể thấy rõ cái yếm trên người nàng ta.

Nàng ta thật cẩn thận đi đến bên người Quân Cơ Lạc, nũng nịu gọi Quân Cơ Lạc một câu, “Cửu Thiên Tuế.”

Quân Cơ Lạc nhắm mắt không có trả lời nàng ta. Nữ tử kia liền trèo lên giường, ôm hắn từ phía sau, sau đó dùng hai toà tuyết phong trước ngực mình cọ tới cọ lui trên người hắn.

Lông mi Quân Cơ Lạc hơi chớp.

Nữ tử kia lại duỗi tay ôm lấy Quân Cơ Lạc từ phía sau, đem gương mắt rất giống Đường Tứ Tứ dán lên mặt Quân Cơ Lạc, giương miệng anh đào nhỏ nhắn, nhẹ nhàng thổi khí bên tai hắn.

“Cửu Thiên Tuế, ta là Mị Nương, đến để hầu hạ riêng ngài…” một cánh tay trắng noãn mềm mại cách lớp quần áo bắt đầu vuốt xe hai điểm trước ngực Quân Cơ Lạc.

Chọn tập
Bình luận
× sticky