Edit: V.O
Nửa câu còn lại, Bạch Thận Ngôn không nói.
Thịnh Thiên Kim nhìn y.
Y quay đầu, nhấc chân đi ra cửa.
“Đưa Thịnh tiểu thư về.” Y căn dặn một câu, sau đó rời đi.
Thịnh Thiên Kim đứng tại chỗ, vẻ mặt hết đổi lại đổi.
Vậy là có ý gì?
Không muốn có liên quan gì tới cô?
Nếu không muốn liên quan gì tới cô, vì sao lại dẫn cô lên, còn làm chuyện ám muội vậy với cô?
Rõ ràng, rõ ràng…
“Thịnh tiểu thư, mời.”
Lúc này, người bên ngoài đi vào.
Thịnh Thiên Kim trừng anh ta: “Thay tôi chuyển lời cho Bạch gia nhà anh, tự tôi sẽ về, không phiền anh ta.”
Nói xong, nắm lấy túi, nhanh chóng rời đi.
…
Bạch Thận Ngôn đứng trước cửa sổ, nhìn bóng đêm bên ngoài.
Tài xế vừa thuật lại lời nói của Thịnh Thiên Kim cho y.
Mày Bạch Thận Ngôn hơi nhíu lại: “Phái người đi theo cô ấy.”
“Vâng.” Tài xế rời đi.
“Bạch gia, chuyện tối nay…” Người bên cạnh hỏi.
Bạch Thận Ngôn nghe xong, ánh mắt thoáng hiện lên vẻ lợi hại.
…
Thịnh Thiên Kim về nhà.
Đi cả đoạn đường, chút oán hận trong lòng cô, đã ít đi rất nhiều.
Lúc cô lấy điện thoại từ trong túi ra, mới nhớ tới bọn Đỗ Thiên Mỹ bị cô quên mất.
Vì thế, cô nhanh chóng gọi điện thoại cho Đỗ Thiên Mỹ.
Đỗ Thiên Mỹ nói với cô, bọn họ đều không sao.
Sau khi cô đi, Đỗ Thiên Mỹ đã dẫn Lý Hi Nhiên về nhà.
Bây giờ, cô mới đi từ trong nhà Lý Hi Nhiên ra.
“Không đúng, Cố Niệm.” Đỗ Thiên Mỹ nói.
“Cái gì?” Thịnh Thiên Kim không kịp phản ứng.
“Chuyện Bạch Thận Ngôn là sao? Cậu lại ở cùng với anh ta rồi à?” Đỗ Thiên Mỹ nói.
“Đại tiểu thư, dieendaanleequuydoon – V.O, xin chú ý cách dùng từ được không?” Mặt Thịnh Thiên Kim tỏ vẻ châm chọc.
“Vậy các cậu đã xảy ra chuyện gì?”
“Không có chuyện gì.”
“Cậu còn thích anh ta à?”
“…”
“Aiz, đã thích, vậy thì theo đuổi. Mình thấy hình như anh ta cũng để ý đến cậu.”
“Cậu suy nghĩ nhiều rồi.”
…
Sau đó, hai người lại trò chuyện vài câu, Thịnh Thiên Kim cúp điện thoại.
Thích?
Không thích?
Thịnh Thiên Kim ôm gối ôm, ngồi xếp bằng trên ghế sofa.
Mà mấu chốt của vấn đề lúc này, chẳng lẽ không phải do thái độ của Bạch Thận Ngôn không lạnh không nóng với cô à?
Thịnh Thiên Kim nhíu mày.
…
Tôn Bân đã gặp họa.
Hắn không nghĩ tới sau đêm đó, hắn đã bị Lam Sắc thu lại Thẻ hội viên, hơn nữa đưa vào sổ đen mãi mãi. Không chỉ như thế, còn có người nhà hắn, hễ là người có quan hệ với Tôn Bân, sẽ bị gạch bỏ Thẻ hội viên hoặc sẽ nhận những điều kiện hà khắc lúc đăng ký Thẻ hội viên.
Mà chuyện của hắn và Mã Sính Đình, cũng không biết bị ai chọc ra.
Từ đó, về mặt sinh ý, nhà họ Lý tiến hành đủ loại tấn công với hà họ Tôn. Không qua bao lâu, nhà họ Tôn đã gặp phải nguy cơ phá sản. Mà Mã Sính Đình bị moi ra n món nợ cuộc sống cá nhân hỗn loạn, cuối cùng bất đắc dĩ, trốn ra nước ngoài, không trở về nữa.
Giờ phút này, Tôn Bân mới hối hận, cõng cành mận gai đến nhà họ Lý xin lỗi.
Nhưng người nhà họ Lý lại nói với hắn, trong tất cả mọi chuyện, nhà họ Lý chỉ có chút tác dụng. Người chân chính muốn chỉnh nhà hắn, là một người hoàn toàn khác.
Mà chuyện này, cho đến thật lâu về sau, Thịnh Thiên Kim mới biết được.
…
“Thiên Kim, chủ nhật anh đến tìm em.”
Chủ nhật, đột nhiên Thịnh Thiên Kim nhận được điện thoại của Lục Du Sinh.
“Dạ, được.”
Thịnh Thiên Kim không quan tâm.
Nhưng, chờ lúc Lục Du Sinh đến, cô đã hối hận vì mình đồng ý nhanh như vậy.
“Thiên Kim, anh cần em giúp anh.”
Giờ phút này, Lục Du Sinh đang ngồi đối diện cô, mặt nôn nóng nhìn cô.