Đang nói thì thấy Âu Dương Khả vén rèm tiến vào, cười nói: ”Tổ mẫu vạn an. Tỷ tỷ tới thực sớm, muội đúng là đến trễ rồi!” Vừa nói, liền bất động thanh sắc ngồi xuống bên cạnh Âu Dương Noãn, “Tỷ tỷ đúng là hiếu thuận với tổ mẫu, mới sáng sớm đã đến thỉnh an rồi”
Âu Dương Noãn giống như lơ đãng sờ sờ tay áo, đem cổ tay áo vén lên, chậm rãi nói: ”Tổ mẫu tuổi đã lớn, chúng ta là vãn bối tất nhiên phải ở bên cạnh hầu hạ bầu bạn. Tỷ biết muội vẫn đau lòng vì mẫu thân, muội muội đến trễ một bước không gặp được Lý di nương, nhưng mà muội yên tâm đi, tổ mẫu sẽ không trách phạt đâu”
Hơi thở Âu Dương Khả bỗng cứng lại, Âu Dương Noãn lại nở nụ cười, tùy ý chuyển đề tài mới, nói trong viện mới có thịt ngon liền dâng lên Lý thị, lại còn nói nàng vừa thêu được bức tranh ‘trăm điểu hướng phượng’ đem ra cùng xem với Âu Dương Khả: ”Trước đây, muội muội còn thường xuyên ra ngoài dạo chơi cùng tỷ với Tước nhi. Đáng tiếc sau khi trưởng thành lại ít thân cận hơn, chúng ta đều là huynh đệ tỷ muội Âu Dương gia, cũng nên thân thiết với nhau hơn!”
Âu Dương Khả lúc này đã kìm nén được tức giận, trên mặt liền tươi cười nói: ”Tỷ tỷ nói phải, nước ngon pha trà muội hứa cho tỷ còn chưa mang qua, tỷ không đề cập đến thì muội chút nữa quên mất, để muội sai người về mang qua!”
Âu Dương Noãn cười dài: ”Vậy, đa tạ muội muội!”
Lý thị gật gật đầu, trên mặt vui mừng nói: ”Tỷ muội trong nhà cũng nên giữ hòa khí như vậy, có trên có dưới, tỷ muội hòa thuận, ta cũng yên tâm”
Lúc đi ra, Âu Dương Noãn đi trước, Âu Dương Khả những tưởng nàng đã đi rồi, ai biết khi ra ngoài lại thấy Âu Dương Noãn tươi cười đứng ở hành lang chờ mình: ”Muội muội, không cùng về sao?”
Âu Dương Khả nghi hoặc nhìn gương mặt tràn ngập ý cười ôn nhu nhân hậu của nàng, trong lòng không hiểu vì sao lại càng không yên.
Âu Dương Noãn thân thiết nói chuyện cùng Âu Dương Khả, Âu Dương Khả không yên lòng đáp lời. Chớp mắt đã tới hoa viên, đột nhiên một người từ sau núi giả nhảy ra, Âu Dương Khả trong lòng đang mắng thầm, căn bản không chú ý rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì, lập tức bị đụng vào, “A” một tiếng cả người ngã về phía sau, nhìn rất chật vật, ngay cả bọn hạ nhân cũng rối hết cả lên!
Âu Dương Noãn lập tức tự mình dìu nàng ta dậy, các mama nha đầu cũng hoảng loạn tay chân, cả hoa viên nhất thời rối loạn. Âu Dương Khả được nâng dậy, trên mặt tràn đầy giận dữ, đại nha đầu Thu Nguyệt xông lên dùng sức đánh tiểu nha đầu kia hai cái tát: ”Đi đứng như thế hả! Còn dám đụng vào người nhị tiểu thư, mắt ngươi mù rồi sao?”
Tiểu nha đầu kia ngẩng đầu lên, trên mặt còn in hằn dấu vết các ngón tay, trông như con thỏ nhỏ bị chấn kinh, đôi mắt đều đỏ lên, nước mắt trong hốc mắt chực trào ra: ”Nô tỳ…nô tỳ không phải cố ý, cầu nhị tiểu thư tha thứ!”
Âu Dương Khả đương nhiên không làm chuyện tốt như vậy, vừa muốn phát tác thì lại nghe Âu Dương Noãn kinh hô một tiếng: ”Bách Hợp, sao lại là ngươi?”
Bách Hợp nước mắt lưng tròng, bộ dang hối hận nói: ”Đại tiểu thư, là đại thiếu gia đến đây, Phương mama bảo nô tỳ đi mời tiểu thư trở về. Nô tỳ không dám chậm trễ nên đi gấp, nhưng lại không cẩn thận đụng vào nhị tiểu thư, cầu xin chủ tử tha thứ!”
Âu Dương Khả hận không thể một cước đá văng nha đầu lỗ mãng kia, lại nghe được đó là người trong viện Âu Dương Noãn thì càng tức giận hơn. Nhưng Âu Dương Noãn âm thanh lạnh lùng nói trước: ”Nếu ngươi đụng phải người khác, thể nào cũng bị đánh. Nhưng ngươi đúng là người có vận khí tốt, muội muội đây luôn luôn rất mềm lòng, không cần nói đến việc đánh mắng nha đầu, ngay cả một câu nói nặng lời cũng chưa từng nói, có tiếng ôn hòa lương thiện, ngươi còn không mau tạ ơn!”
Âu Dương Khả một lời không thể nói được, thật là tức chết, mặt đều nghẹn đỏ, Bách Hợp quỳ xuống dập đầu thật mạnh xuống đất: ”Cám ơn nhị tiểu thư tha mạng!”
Đúng là một đôi chủ tớ người tung kẻ hứng, vốn đó là một tội lớn thế nhưng lại phải nhẹ nhàng nuốt xuống liền bỏ qua, mặt Âu Dương Khả hết trắng lại xanh, nề hà trước mặt mọi người trong hoa viên không thể phát tác, gắt gao nắm chặt cánh tay Thu Nguyệt, làm nàng ta nhất thời run run.
Âu Dương Noãn quay đầu lại, giận tái mặt, quát lớn từ mama cho tới nha hoàn: ”Còn không mau đỡ nhị tiểu thư đi về nghỉ ngơi, tất cả đều si ngốc hết rồi sao?”
Âu Dương Khả tức giận trừng mắt nhìn Bách Hợp một cái, như là muốn đem bộ dạng nàng ta ghi nhớ trong lòng, Bách Hợp liền hoảng sợ vội vàng cúi đầu, Âu Dương Khả không biết làm gì, chung quy vẫn là để nô tỳ dìu đi.
Âu Dương Noãn nhìn nàng ta rời đi, lại liếc mắt nhìn dáng vẻ nơm nớp lo sợ của Bách Hợp, liền nở nụ cười nói: ”Đứng lên đi! Ngươi làm khá lắm!”
Bách Hợp bất quá chỉ là một nha hoàn tam đẳng, Lâm thị ngày thường căn bản là khinh thường không thèm để ý, bổng lộc của nàng ta đã thấp lại không được sủng, càng bị Tiểu Đào khi dễ, hiện tại khó có được cơ hội được Âu Dương Noãn dùng đến, tất nhiên là muốn bán mạng diễn trò. Nghe Âu Dương Noãn nói những lời này, nàng ta liền nhanh chóng đứng lên, trên mặt cười hì hì, bộ dáng sợ hãi hối hận vừa rồi lập tức tan thành mây khói.
Lúc này, Hồng Ngọc vẫn đứng ở phía xa xa cũng vội vàng đi đến, hướng Âu Dương Noãn lặng lẽ hành lễ, từ trong tay áo lộ ra một cây trâm phượng bằng vàng chói mắt xinh đẹp.
Âu Dương Noãn tươi cười càng thêm âm trầm…
Chờ Âu Dương Noãn trở về, Âu Dương Tước đúng thật là đang đứng chờ trong sân, chắc là mới vừa đi học về, trên tay áo còn vương nước mực, nhìn thấy tỷ tỷ trở về liền tràn đầy vui mừng nói: ”Tỷ tỷ đi đâu vậy?”
“Không có gì, chỉ là đi thỉnh an tổ mẫu thôi!” Âu Dương Noãn nhìn đệ đệ mình, hơi hơi nở nụ cười, hoàn toàn bất đồng với nụ cười lúc nãy, ngay cả trong ánh mắt cũng mang ý cười.
Âu Dương Tước hướng rèm cửa bên kia nhìn thoáng qua, dùng thanh âm cực kỳ thấp hỏi: ”Tỷ tỷ, lão phu nhân giữ tỷ lại, có phải có chuyện gì quan trọng không?”
Âu Dương Noãn ngoại trừ việc đối phó với mẹ con Lâm thị, còn lại toàn bộ tâm tư đều đặt trên người đệ đệ này, nhưng nàng dần phát hiện, có thể do mất mẫu thân từ khi còn nhỏ, thiếu đi sự che chở nên tính cách có chút cực đoan cùng vội vàng xao động, nếu không thể rèn luyện một chút, khả năng sau này sẽ chịu thiệt thòi lớn, cho nên tươi cười trên mặt dần nhạt xuống, nhìn chằm chằm gương mặt non nớt lại thiếu kiên nhẫn kia, thản nhiên nói: “Có thể có chuyện gì quan trọng chứ? Chẳng lẽ đệ cảm thấy, Lâm thị lúc này bị tổ mẫu chán ghét, bắt giao quyền lực trong tay ra thì chúng ta liền tốt hơn?”
“Đó là đương nhiên, bà ta vốn không nên chiếm vị trí của mẫu thân!”
Âu Dương Tước rốt cuộc cũng chỉ là một đứa nhỏ, Âu Dương Noãn hít sâu một hơi, chợt cười lạnh nói: ”Vị trí của mẫu thân? Người nếu đã chết, bà ta tái giá với phụ thân, đương nhiên sẽ là chủ mẫu. Lâm thị quản sự mười năm, trong phủ sớm đã là một mảnh trời khác. Tuy nói thân phận làm con không thể nói gì phụ thân, nhưng với tính cách của phụ thân, bà ta thực dễ dàng có thể dùng lời ngon tiếng ngọt để dụ trờ về, dù sao cũng chỉ là nửa tháng mà thôi, đệ thực sự nghĩ đến có thể thay mẫu thân đoạt lại vị trí sao? Còn nữa, tổ mẫu lấy đi quyền lực của bà ta thì sẽ giao cho tỷ sao? Đệ tuy là con trai trưởng, thế nhưng mẹ ruột lại sớm mất đi, vậy thì trong phủ này có mấy ai sẽ thật lòng giúp đỡ chúng ta?”
Liên tục trực tiếp hỏi mấy vấn đề làm Âu Dương Tước dường như ngây dại. Hắn ngồi ở đằng kia, nghẹn đi một lúc mới nói ra một câu không phục: ”Tỷ, sao tỷ có thể nói như vậy, tỷ là đích trưởng nữ trong phủ, là nữ nhi thân sinh của phụ thân…”
“Cái gì mà đích trưởng nữ, đó là nói cho dễ nghe mà thôi, nói thật cho đệ biết, tôn tử cháu gái muốn có bao nhiêu liền có bấy nhiêu. Trong mắt tổ mẫu tỷ còn không bằng Lý di nương có thể nắm trong lòng bàn tay. Còn về phụ thân, ông ấy chỉ biết tin lời Lâm thị, nếu không phải bà ta chưa có con trai, vị trí trưởng tử của đệ có thể ngồi yên sao?”
Âu Dương Tước nghe, kinh ngạc trong mắt ngày càng nhiều, thậm chí thêm một tia mờ mịt cùng ngây thơ, Âu Dương Noãn thấp giọng nói: ”Đệ phải biết rằng, mẹ ruột chúng ta mất sớm, trong nhà này không có người có thể dựa vào, đệ lại còn nhỏ tuổi, quyền lực này dù có đoạt lại được, thì cũng có thể giữ được dài lâu sao?”
Âu Dương Tước rốt cuộc cũng bị thuyết phục, trên mặt không khỏi lộ ra biểu tình uể oải: ”Nhưng lão phu nhân tựa hồ là có ý đó…”
“Việc lần này, lão phu nhân chẳng qua là muốn từ trong tay Lâm thị lấy lại một ít quyền lực, đồng thời cũng là vì uy phong của người” Nhớ tới biểu hiện hôm nay của Lý thị, Âu Dương Noãn sớm đã có phán đoán, tiếp tục nói: ”Đệ đệ, đệ còn quá nhỏ. Nếu đệ lớn hơn mấy tuổi, hoặc là sớm trở nên nổi bật, tỷ tỷ hiện tại sẽ có lý do, có biện pháp đem Âu Dương phủ chặt chẽ nắm giữ trong tay, nhưng nay nếu cứ không có ý tưởng mà đi tranh đấu cùng Lâm thị và tổ mẫu thì chỉ sợ là mất nhiều hơn được. Nghe lời tỷ nói, đừng biểu hiện ra ngoài, nên làm cái gì làm như thế nào, trong lòng càng hận lại càng phải tươi cười, cho dù bà ta ác độc thì trên danh nghĩa vẫn là mẫu thân của đệ, nếu lúc này để cho người khác thấy đệ vui mừng khi bà ta gặp họa ắt sẽ là ngỗ nghịch bất hiếu, khiến cho đệ vạn kiếp bất phục!”
Âu Dương Tước kinh ngạc nhìn tỷ tỷ mình, không biết tại sao nàng lại có thể lập tức nói nhiều như vậy, lúc này Âu Dương Noãn nhẹ nhàng vuốt vuốt thái dương Âu Dương Tước: ”Tước nhi, nếu không nhịn việc nhỏ thì sẽ hỏng đại sự. Tỷ đáp ứng với đệ, cố gắng nhẫn nhịn, rồi từng bước từng bước đem bọn họ cắn chết!”