Sách ebook được sưu tầm từ Internet, Bản quyền sách thuộc về Tác giả & Nhà xuất bản. Trang Web hiện đặt quảng cáo để có kinh phí duy trì hoạt động, mong Quý Bạn đọc thông cảm ạ.

Yêu Hồ Loạn Thế

Chương 20: Băng tuyền kì ngộ

Tác giả: Khát Trí
Chọn tập

Phương Tử Vũ vừa mới chạm vào nước Côn lôn tuyền lập tức cảm thấy một trận rét lạnh đến tận xương tủy. Trong nháy mắt toàn thân Phương Tử Vũ bị đóng băng từ đầu tới chân. Một cỗ băng hàn khí mãnh liệt thông qua lỗ chân lông trên khắp toàn thân mạnh mẽ xâm nhập vào trong cơ thể nó. Mà lúc này,”Cửu thiên huyền tâm đạo pháp”, ma công”Thiên ma sách” và loại chân khí nóng rực vô danh trong cơ thể nó bắt đầu vận động.

Bởi vì hao tổn từ quá trình đấu pháp với Thanh Dục cho nên lúc này trong cơ thể Phương Tử Vũ hoàn toàn trống rỗng, thêm vào đó ở bên ngoài cơ thể của nó hàn băng khí không ngừng đè ép, căn cứ vào đặc tính bài ngoại, hiện tại hàn băng khí hoặc là bài xuất nó hoặc là hoàn toàn đồng hóa nó, bởi vậy mà càng kích khởi sự phản kháng theo bản năng của ba cỗ chân khí trong cơ thể của Phương Tử Vũ, cùng chống đỡ sự xâm nhập của hàn băng khí.

Mặt khác Phương Tử Vũ lúc này bởi vì bị đóng băng mà rơi vào trạng thái hôn mê, ba cỗ chân khí đó có cơ hội mà không làm loạn lên thì quả là kỳ quái?

Trong phút chốc, trên thân thể của Phương Tử Vũ đã có thể nhìn thấy ba loại ánh sáng đỏ, tím, đen thay phiên nhau không ngừng lóe lên, có thể thấy được ba loại lực lượng đang không ngừng truy đuổi trên thân thể của Phương Tử Vũ, ba loại chân khí này ở trong kinh mạch trong cơ thể nó không ngừng chạy loạn. Một cỗ chân khí ngẫu nhiên gặp phải một loại chân khí khác lập tức xông vào ẩu đả, phát ra ánh sáng rực rỡ, cho đến khi cả hai nhận ra lực lượng của hai bên không phân thắng bại thì lập tức theo đường cũ trở về. Dù sao thì lúc này thân thể của Phương Tử Vũ hoàn toàn trống rỗng, mặc cho ba cỗ chân khí chạy loạn khắp nơi, thậm chí ngay cả những lộ tuyến không thuộc con đường vận hành của chúng ba đạo chân khí không hẹn mà cùng xâm nhập vào, may mắn là Phương Tử Vũ lúc này đã rơi vào trạng thái hôn mê, nếu không loại tình trạng này so với tẩu hỏa nhập ma cũng không gì khác biệt. Ba cỗ chân khí chạy ở những chỗ giao nhau thì thường xuyên phát sinh xung đột, cái loại mãnh liệt thống khổ này có thể khiến cho người ta không chịu được mà tự sát.

Mặc dù nói vậy, nhưng cũng bởi vì ba loại chân khí tẩu hỏa nhập ma chạy loan cho nên mỗi một sợi tóc, mỗi đường kinh mạch, mỗi một tấc da, mỗi phần cơ nhục, mỗi một mạch máu trên cơ thể của Phương Tử Vũ đều được ba loại chân khí này chạy qua, cũng bởi nguyên nhân này mà tiềm lực toàn thân của Phương Tử Vũ toàn bộ được phóng thích ra. Ba loại chân khí sau khi vô câu vô thúc chạy một vòng ở trên người Phương Tử Vũ, nguyên bổn vốn yếu ớt chân khí lập tức lớn mạnh lên không ít, sau đó một lần nữa đánh nhau sống chết, kết quả lại là thế lực ngang nhau, lại tiếp tục vận chuyển một vòng rồi lại đánh nhau sống chết. Cứ mỗi một vòng vận chuyển tiềm lực của Phương Tử Vũ lại được giải phóng ra một phần, ba cỗ chân khí cũng trở nên lớn mạnh thêm không ít, nhưng sự thống khổ của tẩu hỏa nhập ma không ai có thể chịu đựng được, Phương Tử Vũ cũng không thể, ít nhất là khi tỉnh táo nó cũng không thể chịu đựng được ba loại chân khí chạy loạn trong cơ thể, cái loại thống khổ róc xương lóc thịt máu nóng thiêu đốt kinh mạch đứt đoạn. Chỉ có điều Phương Tử Vũ bây giờ đang ở trong trạng thái hôn mê, não bộ của nó theo bản năng giúp nó cự tuyệt tiếp nhận loại thống khổ phát cuồng này, để mặc cho ba cỗ chân khí trong cơ thể của nó muốn làm gì thì làm, để cho chúng dần dần tự lớn mạnh bản thân.

Nhưng nếu cứ tiếp tục như vậy, rốt cuộc sẽ dẫn đến kết quả ba cỗ chân khí lớn mạnh đến mức thân thể của Phương Tử Vũ không có cách nào thừa nhận những xung đột sống chết giữa chúng, sẽ nổ tan xác mà chết.

Nhưng, không thể không khen ngợi Phương Tử Vũ vận khí tốt đến không thể tin được, bởi vì hoàn cảnh hiện tại của nó. Nó đang bị đông cứng bởi một tầng băng dầy đặc hơn nữa bốn phía xung quanh tụ tập hàn băng khí dầy đặc. Ba cỗ chân khí trong cơ thể nó càng lớn mạnh thì hàn băng khí bên ngoài cơ thể nó sinh ra tính bài xích càng mạnh, trải qua vô số lần chạy loạn, không biết là ở lần xung đột sống chết thứ bao nhiêu rồi, ba đạo chân khí bỗng nhiên phát hiện ra, trong cơ thể Phương Tử Vũ vốn là nơi tung hoành ngang dọc của bọn chúng xuất hiện kẻ thứ tư.

Hóa ra hàn băng khí bên ngoài cơ thể Phương Tử Vũ đã tích lũy dày đặc đến trình độ chỉ cần một lần liền có thể đem cả thân thể của nó tiêu diệt hoàn toàn, bởi vậy mới đột phát làn da trên cơ thể Phương Tử Vũ, xâm nhập vào trong cơ thể nó, đương nhiên đứng mũi chịu sào chính là ba cỗ chân khí trong cơ thể của Phương Tử Vũ. Hơn nữa cỗ hàn băng khí từ bên ngoài đến này mang theo ý đồ một lần muốn đem Phương Tử Vũ tiêu diệt hoàn toàn, lập tức khiến cho ba cỗ chân khí trong cơ thể Phương Tử Vũ không thể không buông tha chinh phạt lẫn nhau, đồng tâm hiệp lực chống lại sự xâm lấn của hàn băng khí. Thoáng chốc, ba đạo ánh sáng đen, đỏ, tím lập tức lan tràn khắp thân thể Phương Tử Vũ, tạo thành một cái kén ba màu đen đỏ tím bao bọc bên ngoài, mà vô số hàn băng khí bắt đầu vận động tụ tập xung quanh thân thể của Phương Tử Vũ.

Trong cơ thể, ba cỗ chân khí lấy thân thể của Phương Tử Vũ làm chiến trường cùng hàn băng khí xâm nhập từ bên ngoài vào không ngừng tranh đấu, tranh đấu như vậy liên tục mấy ngày. Một tràng tranh đấu này khiến cho cơ thể của Phương Tử Vũ sau khi trải qua liên tiếp chiến đấu cơ hồ đã bị phá hư gần như hoàn toàn. Chỉ có điều trời đất vốn vô cùng huyền diệu, Côn lôn tuyền vốn là tồn tại một loại Nguyên thủy linh mạch, mà Nguyên thủy linh khí chính là loại linh khí cung ứng cho sự sinh trưởng của vạn vật trong trời đất, chính là ngọn nguồn của sinh mệnh. Khi hàn băng khí xâm nhập vào trong cơ thể của Phương Tử Vũ bị ba cỗ chân khí trong cơ thể nó đánh bại tán đi, sau đó trở thành loại nguyên thủy nhất thuần túy nhất, nguyên thủy hàn băng chân khí không còn linh tính tán lạc ở khắp nơi trong cơ thể Phương Tử Vũ, từng giọt từng giọt làm dịu đi thân thể tàn phá của nó, làm cho đau đớn trên người Phương Tử Vũ bao gồm những ngoại thương được gây ra bởi cuộc đấu với Thanh Dục, nội thương do ba loại chân khí mạnh mẽ quán thông toàn thân kích phát tiềm lực, toàn bộ đều được hàn băng khí tinh túy làm dịu đi, từ từ khôi phục lại như ban đầu thậm chí còn cường tráng hơn. Thân thể của Phương Tử Vũ càng cường tráng thì ba cỗ chân khí lại càng có thể phát triển, kích thích nó phóng thích tiềm lực khiến cho ba cỗ chân khí càng lúc càng thêm lớn mạnh, chống đỡ lại càng nhiều hàn băng khí đang cuồn cuộn xâm lấn, thậm chí đánh tan càng nhiều nguyên thủy hàn băng khí tán ra khắp toàn thân Phương Tử Vũ. Cứ như vậy tuần hoàn, Phương Tử Vũ chẳng những nội ngoại thương cũ trên người hoàn toàn biến mất mà thân thể được cải tạo càng lúc càng hoàn mỹ, ba cỗ chân khí trong cơ thể cũng bởi vậy mà chẳng những khôi phục hoàn toàn, hơn nữa một lần đột phá rồi lại đột phá, vượt xa hơn hẳn trước kia, đạt đến một loại cấp độ dường như không thể tin tưởng được. Đương nhiên, những đau đớn trong đó không phải bất kỳ ai cũng có thể chịu đựng được, ngoại trừ Phương Tử Vũ đã hoàn toàn rơi vào trạng thái hôn mê ra, không một ai có thể chịu đựng được, thậm chí, nếu Phương Tử Vũ không hôn mê nó cũng không thể chịu đựng được, dù nói thế nào đi chăng nữa thì trên đời này làm gì có người có thể chịu đựng được thân thể của mình kinh mạch đứt đoạn rồi nối lại, huyết dịch khi thì đông cứng khi thì sôi trào, xương cốt lúc thì gãy đoạn lúc lại mọc dài ra, cứ như vậy lặp đi lặp lại liên tục không ngừng trong vài ngày.

Không biết là đã trải qua bao lâu, có lẽ là vài ngày, có lẽ là mấy tháng mà cũng có thể là vài năm. Nguyên bản hàn băng khí đang bốc lên cuồn cuộn không ngừng bỗng nhiên bị hút ngược vào trong nước, rồi đột nhiên nổ mạnh, sau đó dường như bị vật gì đó hút vào cảm giác giống như thủy triều rút nước. Lúc này băng đá trên người Phương Tử Vũ dần dần tan đi, không ngừng bong ra rơi xuống cho đến khi hoàn toàn biến mất. Một thiếu niên mặc một đạo bào cũ nát lúc này đang lơ lửng giữa dòng nước, mái tóc dài đen nhánh theo dòng nước không ngừng lay động, thiếu niên da trắng như tuyết mơ hồ phát ra ánh sáng màu trắng, lộ ra một cỗ khí tức thần thánh nhưng lại có vẻ yêu dị khiến cho người ta vừa nhìn thấy liền có cảm giác muốn quỳ xuống cúng bái. Thiếu niên này khuôn mặt cũng trắng như tuyết trong sáng tuấn mỹ phi phàm. Theo thân thể không ngừng trầm xuống, thiếu niên rốt cuộc cũng chìm xuống đáy suối, nằm ngửa trên mặt cát. Từ xa nhìn lại cực kỳ giống người đẹp ngủ say trong truyền thuyết, chỉ có điều khuôn mặt tuấn tú thêm vào đó da thịt hồng nhuận của thiếu niên nọ, ngay cả người đẹp ngủ say cũng phải mặc cảm không bằng.

Chầm chậm, thiếu niên chậm rãi mở hai mắt. Nó đã tỉnh, nhất đại yêu tôn đã thức dậy sau một giấc ngủ say, rốt cuộc đã thức dậy.

Thiếu niên này chính là Phương Tử Vũ, kẻ bị Thanh Dục dùng kế ném xuống Côn lôn tuyền. Thanh Dục cho dù nằm mơ cũng không nghĩ đến Phương Tử Vũ ở nơi được gọi là dòng nước cực lạnh không những không bị đông chết mà ngược lại nhân họa đắc phúc, chẳng những ba cỗ chân khí trong cơ thể lớn mạnh hơn vô số lần mà còn có thêm một cỗ hàn băng khí lực lượng không hề thua kém ba cỗ chân khí còn lại. Càng khiến cho người ta đố kỵ muốn chết đó là Phương Tử Vũ trải qua những ngày này da thịt toàn thân xé rách, chữa trị, lại bị xé rách, lại chữa trị…..cứ như vậy lặp lại tuần hoàn vô số lần, khiến cho một nửa khuôn mặt nám đen xấu xí của nó từng chút từng chút bị bóc ra cho đến cuối cùng để lại lớp da thịt trắng tuyết hồng nhuận. Chỉ có điều những điều này quả thật là nguy hiểm lại càng nguy hiểm, không thể không tán thưởng vận khí của Phương Tử Vũ quả thực là rất tốt, tốt đến nỗi làm cho người ta phát điên. Nếu như trong cơ thể của nó không phải ba cỗ chân khí mà chỉ có một cỗ, nếu không phải ba cỗ chân khí xung đột lẫn nhau sau đó khôi phục lại lớn mạnh lên, nếu không phải Côn lôn tuyền vừa vặn lại là Nguyên thủy linh khí chi mạch, nếu như Phương Tử Vũ trước đó không bị đóng băng, nếu Phương Tử Vũ không rơi vào trạng thái hôn mê, trong vài cái”nếu” đó chỉ cần một cái xảy ra, Phương Tử Vũ đã chết từ sớm không thể chết thêm lần nào nữa.

Trải qua những ngày ngủ say này, thân thể của Phương Tử Vũ một lần nữa được hàn băng khí, chân khí của”Cửu thiên huyền tâm đạo pháp”, chân khí của”Thiên ma sách” ma công và cỗ chân khí nóng rực đến từ cự mãng, bốn loại lực lượng này một lần nữa nổi lên tranh đấu, lần lượt bị phá hư, rồi lần lượt được hồi phục, tiếp tục phá hư rồi lại khôi phục như cũ lập đi lập lại, sau đó thân thể của Phương Tử Vũ càng thêm cứng rắn hữu lực, cường hãn, mãi cho đến khi thân thể một lần nữa bị phá hư sau đó trọng sinh cường hãn đến mức hàn băng khí từ bên ngoài xâm nhập vào không thể làm thương tổn đến nó nữa, trong cơ thể ba cỗ chân khí được nó thích ứng, đồng thời bốn loại lực lượng cũng đã đạt tới trạng thái cân bằng vi diệu, không còn xung đột lẫn nhau, não bộ của Phương Tử Vũ theo bản năng cảm giác được loại trạng thái này, thêm vào đó Phương Tử Vũ ở trong hôn mê nghỉ ngơi cũng đã đủ, cho nên, nó tỉnh lại. Bạn đang xem tại Truyện FULL – sachvui.com

Ngay khi Phương Tử Vũ tỉnh lại, ba cỗ chân khí vốn hoành hành vô trở trong cơ thể nó, không quản chúng nó bây giờ mạnh mẽ đến mức nào, dù sao chúng nó đều là do Phương Tử Vũ sinh ra, cho nên vào lúc Phương Tử Vũ tỉnh lại ba loại lực lượng này ở khắp nơi trong cơ thể lập tức trở lại đan điền nguyên căn của chúng nó, một lần nữa nằm trong kiểm soát ý thức của Phương Tử Vũ.

Bắt đầu từ lúc này, nguyên bản cục diện đế chế tứ hùng vi diệu đến đây tuyên bố thất thủ, hàn băng khí chợt mất đi lực đối kháng lập tức như thủy triều rút vào trong thân thể Phương Tử Vũ.

Phương Tử Vũ vừa mới chạm vào nước Côn lôn tuyền lập tức cảm thấy một trận rét lạnh đến tận xương tủy. Trong nháy mắt toàn thân Phương Tử Vũ bị đóng băng từ đầu tới chân. Một cỗ băng hàn khí mãnh liệt thông qua lỗ chân lông trên khắp toàn thân mạnh mẽ xâm nhập vào trong cơ thể nó. Mà lúc này,”Cửu thiên huyền tâm đạo pháp”, ma công”Thiên ma sách” và loại chân khí nóng rực vô danh trong cơ thể nó bắt đầu vận động.

Bởi vì hao tổn từ quá trình đấu pháp với Thanh Dục cho nên lúc này trong cơ thể Phương Tử Vũ hoàn toàn trống rỗng, thêm vào đó ở bên ngoài cơ thể của nó hàn băng khí không ngừng đè ép, căn cứ vào đặc tính bài ngoại, hiện tại hàn băng khí hoặc là bài xuất nó hoặc là hoàn toàn đồng hóa nó, bởi vậy mà càng kích khởi sự phản kháng theo bản năng của ba cỗ chân khí trong cơ thể của Phương Tử Vũ, cùng chống đỡ sự xâm nhập của hàn băng khí.

Mặt khác Phương Tử Vũ lúc này bởi vì bị đóng băng mà rơi vào trạng thái hôn mê, ba cỗ chân khí đó có cơ hội mà không làm loạn lên thì quả là kỳ quái?

Trong phút chốc, trên thân thể của Phương Tử Vũ đã có thể nhìn thấy ba loại ánh sáng đỏ, tím, đen thay phiên nhau không ngừng lóe lên, có thể thấy được ba loại lực lượng đang không ngừng truy đuổi trên thân thể của Phương Tử Vũ, ba loại chân khí này ở trong kinh mạch trong cơ thể nó không ngừng chạy loạn. Một cỗ chân khí ngẫu nhiên gặp phải một loại chân khí khác lập tức xông vào ẩu đả, phát ra ánh sáng rực rỡ, cho đến khi cả hai nhận ra lực lượng của hai bên không phân thắng bại thì lập tức theo đường cũ trở về. Dù sao thì lúc này thân thể của Phương Tử Vũ hoàn toàn trống rỗng, mặc cho ba cỗ chân khí chạy loạn khắp nơi, thậm chí ngay cả những lộ tuyến không thuộc con đường vận hành của chúng ba đạo chân khí không hẹn mà cùng xâm nhập vào, may mắn là Phương Tử Vũ lúc này đã rơi vào trạng thái hôn mê, nếu không loại tình trạng này so với tẩu hỏa nhập ma cũng không gì khác biệt. Ba cỗ chân khí chạy ở những chỗ giao nhau thì thường xuyên phát sinh xung đột, cái loại mãnh liệt thống khổ này có thể khiến cho người ta không chịu được mà tự sát.

Mặc dù nói vậy, nhưng cũng bởi vì ba loại chân khí tẩu hỏa nhập ma chạy loan cho nên mỗi một sợi tóc, mỗi đường kinh mạch, mỗi một tấc da, mỗi phần cơ nhục, mỗi một mạch máu trên cơ thể của Phương Tử Vũ đều được ba loại chân khí này chạy qua, cũng bởi nguyên nhân này mà tiềm lực toàn thân của Phương Tử Vũ toàn bộ được phóng thích ra. Ba loại chân khí sau khi vô câu vô thúc chạy một vòng ở trên người Phương Tử Vũ, nguyên bổn vốn yếu ớt chân khí lập tức lớn mạnh lên không ít, sau đó một lần nữa đánh nhau sống chết, kết quả lại là thế lực ngang nhau, lại tiếp tục vận chuyển một vòng rồi lại đánh nhau sống chết. Cứ mỗi một vòng vận chuyển tiềm lực của Phương Tử Vũ lại được giải phóng ra một phần, ba cỗ chân khí cũng trở nên lớn mạnh thêm không ít, nhưng sự thống khổ của tẩu hỏa nhập ma không ai có thể chịu đựng được, Phương Tử Vũ cũng không thể, ít nhất là khi tỉnh táo nó cũng không thể chịu đựng được ba loại chân khí chạy loạn trong cơ thể, cái loại thống khổ róc xương lóc thịt máu nóng thiêu đốt kinh mạch đứt đoạn. Chỉ có điều Phương Tử Vũ bây giờ đang ở trong trạng thái hôn mê, não bộ của nó theo bản năng giúp nó cự tuyệt tiếp nhận loại thống khổ phát cuồng này, để mặc cho ba cỗ chân khí trong cơ thể của nó muốn làm gì thì làm, để cho chúng dần dần tự lớn mạnh bản thân.

Nhưng nếu cứ tiếp tục như vậy, rốt cuộc sẽ dẫn đến kết quả ba cỗ chân khí lớn mạnh đến mức thân thể của Phương Tử Vũ không có cách nào thừa nhận những xung đột sống chết giữa chúng, sẽ nổ tan xác mà chết.

Nhưng, không thể không khen ngợi Phương Tử Vũ vận khí tốt đến không thể tin được, bởi vì hoàn cảnh hiện tại của nó. Nó đang bị đông cứng bởi một tầng băng dầy đặc hơn nữa bốn phía xung quanh tụ tập hàn băng khí dầy đặc. Ba cỗ chân khí trong cơ thể nó càng lớn mạnh thì hàn băng khí bên ngoài cơ thể nó sinh ra tính bài xích càng mạnh, trải qua vô số lần chạy loạn, không biết là ở lần xung đột sống chết thứ bao nhiêu rồi, ba đạo chân khí bỗng nhiên phát hiện ra, trong cơ thể Phương Tử Vũ vốn là nơi tung hoành ngang dọc của bọn chúng xuất hiện kẻ thứ tư.

Hóa ra hàn băng khí bên ngoài cơ thể Phương Tử Vũ đã tích lũy dày đặc đến trình độ chỉ cần một lần liền có thể đem cả thân thể của nó tiêu diệt hoàn toàn, bởi vậy mới đột phát làn da trên cơ thể Phương Tử Vũ, xâm nhập vào trong cơ thể nó, đương nhiên đứng mũi chịu sào chính là ba cỗ chân khí trong cơ thể của Phương Tử Vũ. Hơn nữa cỗ hàn băng khí từ bên ngoài đến này mang theo ý đồ một lần muốn đem Phương Tử Vũ tiêu diệt hoàn toàn, lập tức khiến cho ba cỗ chân khí trong cơ thể Phương Tử Vũ không thể không buông tha chinh phạt lẫn nhau, đồng tâm hiệp lực chống lại sự xâm lấn của hàn băng khí. Thoáng chốc, ba đạo ánh sáng đen, đỏ, tím lập tức lan tràn khắp thân thể Phương Tử Vũ, tạo thành một cái kén ba màu đen đỏ tím bao bọc bên ngoài, mà vô số hàn băng khí bắt đầu vận động tụ tập xung quanh thân thể của Phương Tử Vũ.

Trong cơ thể, ba cỗ chân khí lấy thân thể của Phương Tử Vũ làm chiến trường cùng hàn băng khí xâm nhập từ bên ngoài vào không ngừng tranh đấu, tranh đấu như vậy liên tục mấy ngày. Một tràng tranh đấu này khiến cho cơ thể của Phương Tử Vũ sau khi trải qua liên tiếp chiến đấu cơ hồ đã bị phá hư gần như hoàn toàn. Chỉ có điều trời đất vốn vô cùng huyền diệu, Côn lôn tuyền vốn là tồn tại một loại Nguyên thủy linh mạch, mà Nguyên thủy linh khí chính là loại linh khí cung ứng cho sự sinh trưởng của vạn vật trong trời đất, chính là ngọn nguồn của sinh mệnh. Khi hàn băng khí xâm nhập vào trong cơ thể của Phương Tử Vũ bị ba cỗ chân khí trong cơ thể nó đánh bại tán đi, sau đó trở thành loại nguyên thủy nhất thuần túy nhất, nguyên thủy hàn băng chân khí không còn linh tính tán lạc ở khắp nơi trong cơ thể Phương Tử Vũ, từng giọt từng giọt làm dịu đi thân thể tàn phá của nó, làm cho đau đớn trên người Phương Tử Vũ bao gồm những ngoại thương được gây ra bởi cuộc đấu với Thanh Dục, nội thương do ba loại chân khí mạnh mẽ quán thông toàn thân kích phát tiềm lực, toàn bộ đều được hàn băng khí tinh túy làm dịu đi, từ từ khôi phục lại như ban đầu thậm chí còn cường tráng hơn. Thân thể của Phương Tử Vũ càng cường tráng thì ba cỗ chân khí lại càng có thể phát triển, kích thích nó phóng thích tiềm lực khiến cho ba cỗ chân khí càng lúc càng thêm lớn mạnh, chống đỡ lại càng nhiều hàn băng khí đang cuồn cuộn xâm lấn, thậm chí đánh tan càng nhiều nguyên thủy hàn băng khí tán ra khắp toàn thân Phương Tử Vũ. Cứ như vậy tuần hoàn, Phương Tử Vũ chẳng những nội ngoại thương cũ trên người hoàn toàn biến mất mà thân thể được cải tạo càng lúc càng hoàn mỹ, ba cỗ chân khí trong cơ thể cũng bởi vậy mà chẳng những khôi phục hoàn toàn, hơn nữa một lần đột phá rồi lại đột phá, vượt xa hơn hẳn trước kia, đạt đến một loại cấp độ dường như không thể tin tưởng được. Đương nhiên, những đau đớn trong đó không phải bất kỳ ai cũng có thể chịu đựng được, ngoại trừ Phương Tử Vũ đã hoàn toàn rơi vào trạng thái hôn mê ra, không một ai có thể chịu đựng được, thậm chí, nếu Phương Tử Vũ không hôn mê nó cũng không thể chịu đựng được, dù nói thế nào đi chăng nữa thì trên đời này làm gì có người có thể chịu đựng được thân thể của mình kinh mạch đứt đoạn rồi nối lại, huyết dịch khi thì đông cứng khi thì sôi trào, xương cốt lúc thì gãy đoạn lúc lại mọc dài ra, cứ như vậy lặp đi lặp lại liên tục không ngừng trong vài ngày.

Không biết là đã trải qua bao lâu, có lẽ là vài ngày, có lẽ là mấy tháng mà cũng có thể là vài năm. Nguyên bản hàn băng khí đang bốc lên cuồn cuộn không ngừng bỗng nhiên bị hút ngược vào trong nước, rồi đột nhiên nổ mạnh, sau đó dường như bị vật gì đó hút vào cảm giác giống như thủy triều rút nước. Lúc này băng đá trên người Phương Tử Vũ dần dần tan đi, không ngừng bong ra rơi xuống cho đến khi hoàn toàn biến mất. Một thiếu niên mặc một đạo bào cũ nát lúc này đang lơ lửng giữa dòng nước, mái tóc dài đen nhánh theo dòng nước không ngừng lay động, thiếu niên da trắng như tuyết mơ hồ phát ra ánh sáng màu trắng, lộ ra một cỗ khí tức thần thánh nhưng lại có vẻ yêu dị khiến cho người ta vừa nhìn thấy liền có cảm giác muốn quỳ xuống cúng bái. Thiếu niên này khuôn mặt cũng trắng như tuyết trong sáng tuấn mỹ phi phàm. Theo thân thể không ngừng trầm xuống, thiếu niên rốt cuộc cũng chìm xuống đáy suối, nằm ngửa trên mặt cát. Từ xa nhìn lại cực kỳ giống người đẹp ngủ say trong truyền thuyết, chỉ có điều khuôn mặt tuấn tú thêm vào đó da thịt hồng nhuận của thiếu niên nọ, ngay cả người đẹp ngủ say cũng phải mặc cảm không bằng.

Chầm chậm, thiếu niên chậm rãi mở hai mắt. Nó đã tỉnh, nhất đại yêu tôn đã thức dậy sau một giấc ngủ say, rốt cuộc đã thức dậy.

Thiếu niên này chính là Phương Tử Vũ, kẻ bị Thanh Dục dùng kế ném xuống Côn lôn tuyền. Thanh Dục cho dù nằm mơ cũng không nghĩ đến Phương Tử Vũ ở nơi được gọi là dòng nước cực lạnh không những không bị đông chết mà ngược lại nhân họa đắc phúc, chẳng những ba cỗ chân khí trong cơ thể lớn mạnh hơn vô số lần mà còn có thêm một cỗ hàn băng khí lực lượng không hề thua kém ba cỗ chân khí còn lại. Càng khiến cho người ta đố kỵ muốn chết đó là Phương Tử Vũ trải qua những ngày này da thịt toàn thân xé rách, chữa trị, lại bị xé rách, lại chữa trị…..cứ như vậy lặp lại tuần hoàn vô số lần, khiến cho một nửa khuôn mặt nám đen xấu xí của nó từng chút từng chút bị bóc ra cho đến cuối cùng để lại lớp da thịt trắng tuyết hồng nhuận. Chỉ có điều những điều này quả thật là nguy hiểm lại càng nguy hiểm, không thể không tán thưởng vận khí của Phương Tử Vũ quả thực là rất tốt, tốt đến nỗi làm cho người ta phát điên. Nếu như trong cơ thể của nó không phải ba cỗ chân khí mà chỉ có một cỗ, nếu không phải ba cỗ chân khí xung đột lẫn nhau sau đó khôi phục lại lớn mạnh lên, nếu không phải Côn lôn tuyền vừa vặn lại là Nguyên thủy linh khí chi mạch, nếu như Phương Tử Vũ trước đó không bị đóng băng, nếu Phương Tử Vũ không rơi vào trạng thái hôn mê, trong vài cái”nếu” đó chỉ cần một cái xảy ra, Phương Tử Vũ đã chết từ sớm không thể chết thêm lần nào nữa.

Trải qua những ngày ngủ say này, thân thể của Phương Tử Vũ một lần nữa được hàn băng khí, chân khí của”Cửu thiên huyền tâm đạo pháp”, chân khí của”Thiên ma sách” ma công và cỗ chân khí nóng rực đến từ cự mãng, bốn loại lực lượng này một lần nữa nổi lên tranh đấu, lần lượt bị phá hư, rồi lần lượt được hồi phục, tiếp tục phá hư rồi lại khôi phục như cũ lập đi lập lại, sau đó thân thể của Phương Tử Vũ càng thêm cứng rắn hữu lực, cường hãn, mãi cho đến khi thân thể một lần nữa bị phá hư sau đó trọng sinh cường hãn đến mức hàn băng khí từ bên ngoài xâm nhập vào không thể làm thương tổn đến nó nữa, trong cơ thể ba cỗ chân khí được nó thích ứng, đồng thời bốn loại lực lượng cũng đã đạt tới trạng thái cân bằng vi diệu, không còn xung đột lẫn nhau, não bộ của Phương Tử Vũ theo bản năng cảm giác được loại trạng thái này, thêm vào đó Phương Tử Vũ ở trong hôn mê nghỉ ngơi cũng đã đủ, cho nên, nó tỉnh lại. Bạn đang xem tại Truyện FULL – sachvui.com

Ngay khi Phương Tử Vũ tỉnh lại, ba cỗ chân khí vốn hoành hành vô trở trong cơ thể nó, không quản chúng nó bây giờ mạnh mẽ đến mức nào, dù sao chúng nó đều là do Phương Tử Vũ sinh ra, cho nên vào lúc Phương Tử Vũ tỉnh lại ba loại lực lượng này ở khắp nơi trong cơ thể lập tức trở lại đan điền nguyên căn của chúng nó, một lần nữa nằm trong kiểm soát ý thức của Phương Tử Vũ.

Bắt đầu từ lúc này, nguyên bản cục diện đế chế tứ hùng vi diệu đến đây tuyên bố thất thủ, hàn băng khí chợt mất đi lực đối kháng lập tức như thủy triều rút vào trong thân thể Phương Tử Vũ.

Chọn tập
Bình luận
× sticky